Thiên Hạ Vô Song

Chương 26: Kinh động​




Liệt Như Ngọc ở một bên nhìn thấy trong lòng thầm nói:

- Xem ra người này còn thật có vài phần thiên phú diễn trò! Chỉ là diễn thế nào đều là một bộ tặc tử.

Bất quá mấy tên Thần Vương ở phía sau Lăng Tiếu đối với bản lĩnh này của hắn cảm thấy không tệ.

Vừa có thể thăm dò hạ lạc của Cuồng Tăng, vừa đem nhiệm vụ của chuyến đi này sử ra đúng chỗ, cũng là có lòng rồi.

Nếu như Lăng Tiếu chỉ là một lòng đi tìm hạ lạc của Cuồng Tăng, mà không đi hoàn thành nhiệm vụ của minh chủ giao phó, bọn họ khẳng định sẽ không để Lăng Tiếu làm càn.

Tên Thần Vương này gọi là Kỷ Thanh lên tiếng giải thích nói:

- Mỗi một lần giao dịch chợ đen đều có danh ngạch hạn định, bất kể là thế lực nào, lai lịch nào, một lần nhiều nhất chỉ có thể cho năm người tiến vào, hơn nữa còn phải có hội viên cũ tiến cử mới có thể vào, bằng không sẽ không có biện pháp tiến vào giao dịch, đây cũng là quy củ lâu đời, là vì phòng ngừa một số người đảo loạn, cho nên ta không có biện pháp amng theo nhiều người như các ngươi đi vào.

- Cái quy củ chó má, bản thiếu gia nhưng là thiếu gia của Lăng gia bá chủ một phương Nam lĩnh, có tin hay không ta không cho cái giao dịch này tiến hành nữa!

Lăng Tiếu bất phẫn mắng to nói.

Trong lòng tên Kỷ Thanh kia khinh bỉ nói:

- Lăng gia gì mà ta chưa nghe nói qua, cho dù là siêu cấp thế lực cũng không có năng lực này, thật là là tên lỗ mãng không biết sống chết.

- Còn có một quy củ, đó chính là người nào muốn tiến vào phải đi qua không gian trận, những thứ này đều là quy củ do thủ lĩnh các đại lưu khấu định ra, lão Kỷ ta cũng không có biện pháp.

Kỷ Thanh nói.

Lăng Tiếu không có tiếp tục dây dưa, mà là kéo lấy Liệt Vĩnh đến một bên thương lượng việc này.

- Vĩnh trưởng lão, quy củ này ngươi hẳn là biết chứ?

Lăng Tiếu hướng Liệt Vĩnh hỏi.

- Chỉ là nghe nói qua, trước kia còn chưa tiếp xúc!

Liệt Vinh ứng nói.

Lăng Tiếu lại nói:

- Vậy cái quy củ mang theo năm người vào, mà trừ đi gia hỏa kia, bên phía chúng ta cũng chỉ có thể đi vào bốn người, cho dù vào rồi chỉ sợ cũng không cách nào tìm được người của Thị Huyết lưu khấu, huống hồ chúng ta lại chưa nhìn thấy qua bọn họ, đây cũng là khó khăn không nhỏ!

- Cái này ngươi có thể yên tâm, cấp bậc tôm tép có lẽ là nhận không ra, nhưng mà mấy đại khấu thủ có danh tiếng ở bên trong Thị Huyết thì lão phu còn có thể nhận biết được.

Liệt Vĩnh lạnh nhạt nói.

- Cho dù nhận ra được bọn họ, Vĩnh trưởng lão có lòng tin đem bọn họ lưu lại không?

Lăng Tiếu lại hỏi

Liệt Vĩnh nói:

- Cái này ngươi không cần lo lắng, chỉ cần có thể tìm được bọn họ thì sẽ có biện pháp để cho bọn họ không chịu nổi!

Lăng Tiếu thấy Liệt Vĩnh xác định như thế, chắc hẳn đã có kế sách ứng đối, cũng không có ý tứ hỏi thêm nữa.

- Đã như vậy, chúng ta liền chọn nhân tuyển có thể tiến vào chợ đen đi.

Lăng Tiếu nói.

Liệt Vĩnh nhíu lông mày một chút nói:

- Nếu không thì ngươi cùng tiểu thư ở bên ngoài đợi đi, ta cùng vài vị trưởng lão khác vào là được rồi.

Tiến vào bên trong chợ đen nói không chừng sẽ có chiến đấu phát sinh, Liệt Vĩnh không phải là bận tâm về tính mạng của Lăng Tiếu, mà là thực lực của Lăng Tiếu có hạn, cho dù tiến vào cũng không giúp được việc gì.

Lăng Tiếu lại là cự tuyệt nói:

- Không được, ta phải vào!

Lăng Tiếu sở dĩ nhất định phải vào, một là vì muốn kiến thức một chút chợ đen để mở rộng tầm mắt, hai là hắn suy đoán ở trong này có thể có cơ hội nhìn thấy nghĩa phụ Cuồng Tăng của Ngọc Nhu Phỉ.

Bởi vì nơi này là chỗ tị nạn tốt nhất, tin tưởng coi như là Xà Nghĩa môn cũng không dám dễ dàng đảo loạn.

- Lấy thực lực của ngươi vào bên trong không có tác dụng gì, hơn nữa tùy thời đều có thể chết ở bên trong!

Liệt Vĩnh không khách khí nói.

Lăng Tiếu cười nói:

- Không có sự yểm hộ của ta, chỉ sơ các ngươi cũng tiến vào không được, các ngươi nếu biết rõ các đại khấu thủ của lưu khấu, nhân gia làm sao lại không nhận ra được các ngươi cơ chứ, có ta giả làm thiếu gia, có thể thu hút lực chú ý của bọn họ.

Ngừng một chút hắn lại nói:

- Ta cảm thấy trừ ta ra, sẽ tìm thêm một gã Thánh Hoàng vào bên trong, như thế thực lực của chúng ta sẽ không quá rõ ràng, cũng sẽ không có quá nhiều người nhận ra, Vĩnh trưởng lão thấy như thế nào?

Liệt Vĩnh không có trả lời, ngược lại là trầm tư một chút.

Hắn vốn là muốn mang theo mấy người mạnh nhất vào, có đánh nhau cũng thuận tiện, nhưng mà lời này của Lăng Tiếu lại cũng là hữu lý.

Nếu như bọn họ thoáng một cái tiến vào ngũ đại Thần Vương, đây xác thực là quá gây chú ý rồi, dễ dàng bị nhìn thấu thân phận a!

- Nhưng mà vạn nhất xảy ra chuyện gì...

Liệt Vĩnh do dự nói.

Ai ngờ hắn còn chưa nói xong, Lăng Tiếu đã ngắt lời nói của hắn:

- Vĩnh trưởng lão, ngươi nghe ta nói, chúng ta tuyệt đối không thể ở bên trong chợ đen bắt người, mà là muốn xác định thân phận của họ, tìm được sào huyệt đem bọn họ một lưới bắt hết, nếu như ở trong chợ đen đả thảo kinh xà, vậy bất kể chúng ta vào bao nhiêu người chỉ sợ cũng không đủ cho người của mấy đại lưu khấu liên hợp diệt sát a!

Liệt Vĩnh cũng là không nghĩ đến Lăng Tiếu còn nhỏ tuổi mà nhìn chuyện rõ ràng như thế, ngay cả hắn đều không thể không tán đồng thuyết pháp của Lăng Tiếu.

- Được, vậy sau khi đến nơi rồi hãy quyết định vấn đề nhân tuyển đi!

Liệt Vĩnh ứng nói.

Sau khi Lăng Tiếu cùng Liệt Vĩnh đàm luận xong xuôi, lại đến trước mặt Kỷ Thanh uy hiếp một phen.

Đầu tiên là để cho người của dong binh đoàn bọn họ lưu ý tới hạ lạc của Cuồng Tăng, một phương diện khác thì do Kỷ Thanh mang theo bọn họ đi đến cửa vào của chợ đen.

Kỷ Thanh cũng là không cự tuyệt, cũng không biết hắn là bởi vì sợ uy áp của đám người Lăng Tiếu hay là có mưu đồ khác, đáp ứng đến vô cùng sảng khoái.

Đám người Lăng Tiếu đi theo Kỷ Thanh tiến vào Hỗn Loạn chi lĩnh mấy ngày đường.

Dọc theo đường đi này lại là gặp không ít dong binh cùng tán tu, càng có sự tình một chút lưu khấu cản đường đoạt đồ của người khác.

Đám người Lăng Tiếu lại là đều không có quản chuyện nhàn rỗi, mà là những người chọc lên đầu bọn họ đều trực tiếp bị tiêu diệt, không có dễ nói giống như lúc trước.

Như thế đi qua được mấy hôm, Kỷ Thanh dẫn theo đoàn người Lăng Tiếu tiến đến một chỗ hùng sơn tuấn lĩnh.

- Phía trước chính là cửa vào chợ đen rồi, chúng ta liền từ phụ cận chỗ này đi vào!

Trong con ngươi của Kỷ Thanh thoáng qua vài phần dị mang nói.

- Tốt, nếu có thể ở bên trong kiếm được đồ tốt gì sẽ không thiếu phần của ngươi!

Lăng Tiếu hào sảng nói.

- Hừ, chỉ sợ chỗ này cũng không phải là cửa vào chợ đen đi!

Lúc này Liệt Vĩnh hừ lạnh nói.

Thân thể của Kỷ Thanh hơi run lên một chút nói:

- Làm sao lại không phải chứ, ta đây liền để người đi ra đón chúng ta!

Nói cong thân hình của Kỷ Thanh lại hướng về phía trước gấp rút bay đi, rất hiển nhiên là muốn chạy trốn, đồng thời trong miệng cũng quát lên:

- Đại đương gia, dê béo đến rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.