Thiên Hạ Vô Song: Vương Phi Quá Kiêu Ngạo

Chương 37




Hải Lâm dốc sức liều mạng kêu to lên, nói:

- Mọi người bất kể ta, tạo thành đội hình mũi dùi, từ nơi này tiến lên! Ta là thiếu gia, các ngươi phải nghe lời ta.

Tất cả mọi người vẫn không nhúc nhích mặt hướng ra ngoài không có người nào nghe hắn nói.

Trong nội tâm Lý Vân Tiêu âm thầm tán thưởng không thôi, tố chất Thái Điểu dong binh đoàn đúng là không tệ.

Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường nhảy xuống, tiến lên phía trước nói:

- Chúng ta cũng tham chiến a!

Tả Thống lĩnh đang muốn cự tuyệt, nhưng nhìn tu vị Đinh Linh Nhi không dưới mình, mà Lạc Vân Thường cũng là Vũ Vương cho nên nói:

- Làm phiền hai vị tiểu thư. Nếu như lần này có thể còn sống trở về, Thái Điểu dong binh đoàn sẽ vô cùng cảm tạ.

Đinh Linh Nhi cười nói:

- Tả Thống lĩnh khách khí. Mọi người đã quen biết một hồi, tự nhiên sẽ đồng tâm hiệp lực.

Đinh Linh Nhi từ nhỏ đã sống trong thương hội, đạo lý đối nhân xử thế và giao tiếp vô cùng lão luyện, cho người ta cảm giác xinh đẹp đại khí. Làm cho tả hữu thống lĩnh tán thưởng không thôi.

Lý Vân Tiêu nói:

- Kỳ thật không cần phải tạo vòng tròn lớn như thế, nhiều Ngũ Hành Phệ Linh Thử như vậy, cho dù ngươi là Vũ Tông cũng không chống lại lâu. Ta đề nghị thu nhỏ vòng tròn lại, phân thành hai nhóm. Người không chịu được sẽ đổi người khác, còn có thể lưu tâm đồng bạn an toàn, ai gặp nguy hiểm thì có thể tranh thủ trợ giúp. Lưu động như thế có thể duy trì tới khi đàn chuột đi qua.

Ánh mắt Hải Lâm sáng ngời, vội nói:

- Vân thiếu nói đúng! Tả Thống lĩnh, còn không thu nhỏ vòng chiến!

Trong mắt tả thống lĩnh đầy kinh ngạc, Lý Vân Tiêu biện pháp này rất tốt, hắn lập tức hét lớn một tiếng, nói:

- Thu nhỏ vòng chiến lại, cơ hồ tất cả cao thủ ngoài Vũ Quân đứng ở ngoài cùng, tu vị dưới Vũ Quân thì vào trong nghỉ ngơi. Tùy thời lưu ý an toàn của chiến hữu.

Rầm Ào Ào!

Tất cả mọi người lập tức tản ra, hơn phân nửa người tiến vào trong. Vòng chiến lập tức thu nhỏ lại hơn phân nửa, còn có Long mã và cổ kiệu cho nên chen chúc, trên mặt mỗi người ngưng trọng chứa đó chưa từng có.

Chi chi chi C-K-Í-T..T...T!

Đàn chuột đã xuất hiện, từ xa nhìn vào đã nuốt chủng vòng tròn, bao phủ trong đàn chuột đông nghịt.

Bốn phía vòng chiến có hào quang bắn ra, hơn hai mươi tên cường giả ngoài Vũ Quân đồng thời ra tay, đánh lui một đám lớn, càng có không ít huyết nhục tứ tung.

Tuy Ngũ Hành Phệ Linh Thử thân là tam giai yêu thú, nhưng lực công kích cũng không được, mà phòng ngự thì cao hơn tam giai yêu thú bình thường, rất khó đánh chết. Cho dù ngươi giẫm nó thành bánh thịt, cũng có thể lập tức trở lại như cũ.

Những người này đều là cao thủ hành tẩu trên yêu nguyên, đều hiểu đạo lý kia, cho nên toàn bộ dùng binh khí trảm kích xuống. Dưới kiếm quang và ánh đao, những linh thử này bị chém thành hai nửa, nhưng bởi vì số lượng quá nhiều, một đao có thể chém giết rất nhiều, nhưng chúng vẫn lao tới đông nghịt.

Hơn nữa làm cho tất cả mọi người tâm tình táo bạo, thô bạo tăng lên nhiều, cvô số tiếng "Chi chi chi C-K-Í-T..T...T" làm màng tai của bọn họ chảy máu, toàn thân vô cùng bực bội, liều mạng chém giết.

Ở trên sườn đất nhô cao, chẳng biết lúc nào có thân ảnh mấy người đang đứng lạnh lùng nhìn qua đàn chuột, khóe miệng tươi cười.

- Cố tiên sinh, thuốc mới của ngươi quả nhiên lợi hại! Những Ngũ Hành Phệ Linh Thử này quả thật điên rồi, hơn nữa thực lực tăng lên không ít.

- Ha ha, chút lòng thành mà thôi. Mấu chốt vẫn là Tư Đồ huynh nghĩ biện pháp hấp dẫn nhiều linh thử tới, ta lại thi triển ảo thuật, lúc này mới có thể thuận lợi tiến hành.

- Đáng tiếc thời gian không đủ, nếu không ta thật muốn tìm thêm mấy vạn con. Nhìn Hải Lâm chết đi.

- Ha ha, Tư Đồ huynh nghĩ nhiều. Hải Lâm là chết chắc, hiện tại bọn chúng cho rằng đây là thử triều bình thường, sẽ không nghĩ thêm cái gì. Đợi đến lúc bọn chúng phát hiện thử triều không có thối lui, mục tiêu đúng là bản thân bọn họ, sợ là trực tiếp tín niệm sụp đổ, chết không có chỗ chôn!

- Ha ha! Ai nói bọn chúng chết không có chỗ chôn? Bụng của đám linh thử này chính là mồ chôn tốt nhất, ha ha! Xem ra phó đoàn trưởng tốn hao số tiền lớn thuê Cố tiên sinh đến, quả nhiên là đáng giá ah, ha ha!

- Ha ha, bắt được chỗ tốt. Tự nhiên phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề thay người.

Thương đội bị thử triều bao vây, trên cơ bản toàn bộ đã thay đổi thành Đại Vũ Sư chống lại, những Vũ Quân thậm chí Vũ Tông đều thở hồng hộc, sắc mặt trắng bệch. Ngay cả huyền khí trong tay cũng cầm không nổi.

- Xảy ra chuyện gì? Thử triều không có rời khỏi.

Sắc mặt tả thống lĩnh càng ngày càng khó coi, tính toán thời gian đã sớm vượt qua mới đúng.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Sợ là có phiền toái. Có khả năng không phải thử triều, ta cảm thấy càng ngày càng nhiều linh thử lao tới, dường như mục tiêu chính là chúng ta.

- Cái gì?

Mọi người sợ hãi, đáy lòng lạnh cả người. Nếu thật là như vậy, chẳng phải sẽ chết trong bụng chuột sao?

Cường giả Vũ Quân đứng ở mũi nhọn còn khá tốt, mỗi một kích làm cho đàn chuột huyết nhục tứ tung. Hiện tại thay đổi thành Đại Vũ Sư chỉ có thể duy trì vòng chiến không phá, căn bản khó xúc phạm mảy may, mà áp lực cũng càng lúc càng lớn, mới một lát đã không chống nổi.

- Mẹ kiếp! Tại sao có thể như vậy!

Tả thống lĩnh giận dữ hét:

- Chẳng lẽ có người bố trí bẩy rập? Thế nhưng mà ai có thể khống chế Ngũ Hành Phệ Linh Thử chứ?

Lý Vân Tiêu đi về phía vòng chiến, năm ngón tay hắn mở ra hút một con linh thử vào tay, cẩn thận quan sát..

Linh thử nà, không ngừng giãy dụa, nhe răng muốn cắn hắn.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Quả nhiên có vấn đề, hai mắt Ngũ Hành Phệ Linh Thử này màu đỏ tươi, hẳn là phục dụng dược vật nào đó. Hơn nữa trong con mắt toàn bộ tan rả ra, còn có ảo thuật trong đó. Dược vật cùng ảo thuật điệp gia cùng một chỗ, xem ra là có người cố ý nhắm vào chúng ta.

- Tại sao có thể như vậy?

Tất cả mọi người trầm xuống, nếu Lý Vân Tiêu đã đoán ra bệnh. Như vậy những linh thử này không chết sạch thì bọn họ cũng khó sống. Nhưng mà ở đây có tới mấy vạn con chuột...

- Vân thiếu, có biện pháp gì hay không?

Trong nội tâm Hải Lâm sinh ra cảm giác kỳ quái, hắn nhìn thấy vẻ mặt Lý Vân Tiêu bình tĩnh, dường như không có chút gợn sóng nào, cái loại cảm giác kỳ quái này nói cho hắn biết, người này nhất định có biện pháp giải quyết.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

- Linh thức của đám chuột này bị thần thức cường đại đánh xơ xác, hiện tại chỉ có ảo thuật trước khi đánh tan linh thức chèo chống tấn công chúng ta. Chỉ cần chúng ta có thể kéo dài tiếp, bọn chúng sẽ dần dần chết đi. Nhưng ta xem linh thể của chúng dồi dào, sợ là không có nhanh như vậy.

Hải Lâm cả kinh nói:

- Cần bao lâu chúng mới có thể chế?

Lý Vân Tiêu nói:

- Đại khái ba thời thần! (45 phút)

- Ba thời thần...

Hải Lâm lắc đầu liên tục nói:

- Làm sao có thể kéo dài lâu như thế, còn có biện pháp nào khác hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.