Thiên Hạ Vô Địch [Luận Anh Hùng]

Chương 27: Kế hoạch bất thành




Edit: Bông | Beta: Zencest

Acc nhập cổ phần rồi bị bán đứt, đây là quá trình rập khuôn của mọi câu lạc bộ thời kỳ đầu. Nhưng chuyện này nay đã lỗi thời. Bây giờ, sự phân biệt giữa nhân vật giới chuyên nghiệp và nhân vật trong game đã quá rõ rệt. Người chơi thường cày đứt hơi cũng chỉ có thêm vài ba món vũ khí cam, nhân vật như thế mà dám xách mặt vô giới chuyên nghiệp – nơi kiếm cơm nhờ trang bị tự chế – đòi nhập cổ phần? 100% không thể.

Chỉ có thời gian đầu, nhân vật đứng top trong game cũng là nhân vật đứng đầu cả Vinh Quang, tất nhiên có sẵn tư cách nhập cổ phần. Bây giờ thì sao, trâu nhất trong game vô chuyên nghiệp cũng chỉ là tiểu tốt, ai thèm để ý? Coi như anh không phải dạng vừa, vẫn có chỗ xuất sắc đáng lọt vào mắt giới chuyên nghiệp, nhưng thực lực của câu lạc bộ bây giờ chẳng dè xẻn tới mức cần anh dùng acc đổi cổ phần, người ta sẽ mua thẳng acc, xong một lần rồi êm ấm về sau.

Nói thẳng ra, thời đầu làm thế là do nghèo. Đợi giàu rồi sẽ cố gắng tránh sử dụng nó. Còn bọn Diệp Tu bây giờ lại biếu không acc cho chiến đội luôn, bớt được bao nhiêu phiền não. Nhưng lúc này Trần Quả và bọn họ lại đang cân nhắc vấn đề trang thiết bị nhập cổ phần.

“Vòng khiêu chiến còn chưa tới đã bàn chuyện này, có phải sớm quá không?” Diệp Tu bảo. “Phải đợi chúng ta vô giới chuyên nghiệp, lúc ghi danh sẽ có chuyên gia của Liên minh tới đánh giá tài sản, khi đó quyết định những thứ này vẫn chưa muộn.”

“Ừm, hình như chị cũng từng nghe Trảm Lâu Lan nói rồi, na ná thế.” Trần Quả sực nhớ.

Không phải Trần Quả chưa làm gì cho việc kinh doanh chiến đội, cô đã nói chuyện với Trảm Lâu Lan cũng mới thành lập chiến đội như mình, chẳng qua lúc đó bị hù không hề nhẹ. Bên Trảm Lâu Lan vung tiền như rác khiến cô nghĩ chiến đội nhà mình sắp đứt tới nơi rồi.

“Yên tâm đi! Những thứ này không phải vội, giờ chỉ cần có người có acc là được.” Diệp Tu nói.

“Ừm.” Nghe Diệp Tu nói vậy, Trần Quả lập tức yên lòng.

Còn bên Diệp Tu thì sao? Thương lượng với Tay Nhỏ Lạnh Giá xong thì bắt đầu cày acc mục sư của cậu ta.

Điểm kĩ năng 4170, còn 1220 điểm nữa có thể đạt được nhờ nhiệm vụ, acc Tay Nhỏ Lạnh Giá số đỏ phết. Bằng không Diệp Tu chẳng hơi đâu thử acc này, tìm bừa một acc mục sư khác cày cho cậu ta là ok.

Một nhiệm vụ hai nhiệm vụ ba nhiệm vụ…

Y theo danh sách nhiệm vụ, Diệp Tu để acc này từng bước từng bước hoàn thành nhiệm vụ. Acc này nền tảng không tệ, ăn ở cũng tốt, trong quá trình làm nhiệm vụ, lần nào cũng nhặt được sách kĩ năng, tích lũy rất nhanh, hiển nhiên trên cả mong đợi.

“Xong hết rồi.”

Dùng xong sách kỹ năng rơi ở nhiệm vụ cuối cùng, Diệp Tu tuyên bố.

“Bao nhiêu?” Ngụy Sâm ngồi cạnh hỏi bâng quơ.

“Ha hả.” Diệp Tu bật cười.

“Cười éo gì thế?” Ngụy Sâm không hiểu.

“4925 điểm.” Diệp Tu thả bom.

“CLGT!” Sắc mặt Ngụy Sâm rất chi là khó coi, điểm kỹ năng của cái acc xốn mắt này lại vượt qua Nghênh Phong Bố Trận của gã, hơn nữa không nhiều không ít, vừa vặn trên 5 điểm, Ngụy Sâm thật muốn phụt máu nhấn chìm 5 điểm kia.

“Số đỏ thật há?” Diệp Tu cảm thán.

“….” Ngụy Sâm câm nín, dù gì cũng là acc trong đội, điểm kỹ năng cao là chuyện tốt, giờ mình văng tục hay oán trách chẳng phải tự nhận bản thân hẹp hòi ư. Dù sao Ngụy Sâm cũng từng làm đội trưởng, sẽ coi đại cục làm trọng, không vì ý kiến cá nhân mà phá vỡ sự hòa bình đoàn kết của đội.

Trong group chiến đội, Tay Nhỏ Lạnh Giá cũng đang giương mắt hóng kết quả. Có tỉnh táo có lý trí thêm nữa, dĩ nhiên cũng mong muốn điểm kỹ năng của acc mình tăng thêm, càng nhiều càng mạnh mà.

Nghe được Diệp Tu phán đã cày tới 4925 điểm, Tay Nhỏ Lạnh Giá hoảng hốt.

“Cao dữ vậy?” Tay Nhỏ Lạnh Giá tỏ vẻ khâm phục. Cậu ta cũng không phải người mới, lại còn là fan Bá Đồ, dĩ nhiên biết phóng mắt khắp Vinh Quang, nhân vật có điểm kỹ năng cao nhất là Đại Mạc Cô Yên của Hàn Văn Thanh, 4880 điểm. Mà giờ Tay Nhỏ Lạnh Giá của mình đã vượt qua top 1 Vinh Quang, đây là chuyện cậu ta hoàn toàn không tưởng tượng nổi.

“Nhóc con, chú mày cần phải cố gắng thêm.” Ngụy Sâm xoắn xuýt mấy cũng ló đầu nói một câu.

Acc Tay Nhỏ Lạnh Giá đã thuộc về chiến đội, chuyện này đương nhiên không phải nói miệng là được. Trần Quả đã sớm nói rõ với Tay Nhỏ Lạnh Giá, chính thức ký hợp đồng chuyển nhượng acc. Đương nhiên, sau đó acc vẫn sẽ được gửi trả cho Tay Nhỏ Lạnh Giá sử dụng.

Điểm kỹ năng từ 4170 bỗng vọt lên 4925, tăng thêm 755 điểm, quả thật là thực lực lên hẳn trình mới. Acc trong giới chuyên nghiệp thường chỉ xấp xỉ 4800, cùng lắm tăng thêm 200 điểm nữa, tính theo biên độ này, Tay Nhỏ Lạnh Giá không phải dạng vừa đâu. Đồng chí An Văn Dật không biết có phải do kích động quá không mà Diệp Tu trong group gọi liên tiếp 2 tiếng mới có phản ứng.

Sau đó Diệp Tu lại tiếp tục bàn về acc của cậu, chủ yếu về mặt kỹ năng. Thông qua hiểu biết về suy nghĩ và cách vận dụng của đối phương, Diệp Tu đề nghị đôi chút về thêm điểm kĩ năng. Điểm kĩ năng nhiều, nhưng lại không thể phát huy tối đa thì thật sự quá lãng phí.

Hiển nhiên không ai hứng thú với cuộc thảo luận dạy học kiểu này, ai bận việc nấy. Một ngày trôi qua, vòng tứ kết vẫn đang tiếp tục, trận đấu giữa Lam Vũ và Yên Vũ diễn ra trước. Điểm đáng giật tít duy nhất của hai đội là cái tên có cùng chữ Vũ kia. Vì trừ hai lần bắt buộc đụng nhau trong vòng loại, hai đội này gần như không xuất hiện cùng lúc bao giờ. Điều này làm khó ký giả truyền thông lắm, bản tin trước trận không moi nổi tin nào hot, cuối cùng đành ngậm ngùi viết về hai đội tích cực chuẩn bị cho trận đấu ra làm sao, toàn mấy thứ vặt vãnh vô vị.

Rồi đến lúc bắt đầu trận đấu, hai đội phát biểu trong buổi họp báo trước trận cũng không có gì đặc sắc, chẳng thấy lời hào hùng nào, chỉ có sẽ dốc sức thi đấu, vân vân và mây mây.

Rõ ràng đây là trận bán kết giành vé vào chung kết, ấy thế mà hai đội chẳng tạo cho người ta không khí căng thẳng gì sất, thật quá bất thường. Cho nên trên báo lại phải nhét thêm mấy vớ va vớ vẩn như kinh nghiệm này phong độ kia.

Trận đấu hiển nhiên rất đỉnh, nhưng nói ra lại chẳng có cái méo gì để xoắn. Nhìn buổi họp báo sau trận là biết. Bên Lam Vũ thì khen đối thủ rất xuất sắc, nhưng hôm nay chúng tôi may mắn hơn. Bên Yên Vũ thì nói hôm nay chúng tôi đã cố gắng, nhưng đối thủ phát huy xuất sắc hơn.

Ai cho miếng mồi châm lửa cái coi.

Các phóng viên mém bật khóc.

Đội trưởng kiêm át chủ bài của Yên Vũ Sở Vân Tú là nữ, vốn chẳng có cái gọi là khí chất bá đạo. Nhưng mà bên đối thủ Lam Vũ kia, đội trưởng Dụ Văn Châu cũng là một người ôn hòa, trả lời phỏng vấn luôn rất lễ độ khách khí, vấn đề nào cũng trả lời ổn thỏa, phóng viên chịu chết chẳng bới được tin gì từ câu trả lời của anh.

Còn Hoàng Thiếu Thiên dù đại thần đến mấy, nhưng khi phỏng vấn hắn, bạn sẽ bị kéo từ việc sáng nay hắn ăn gì tới tối qua lúc hắn tắm thì phát hiện hết nước nóng… Cái mọi người muốn biết là chuyện thi đấu cơ mà…

Cũng may hôm sau là trận Luân Hồi với Vi Thảo, có thể móc ra không ít chủ đề về hai đội này.

Vi Thảo là quán quân năm ngoái, đương nhiên muốn giành tiếp; Luân Hồi lại là chiến đội có khả năng giật giải cao nhất hiện nay, mâu thuẫn giữa hai bên khá rõ ràng. Đau khổ dồn nén suốt ngày hôm trước của bao phóng viên cuối cùng cũng có chỗ xả, trận bán kết giữa hai đội được miêu tả thuật lại như quyết chiến trên đỉnh Tử Cấm Thành.

Kết quả trận đấu quả thật không khiến người ta thất vọng, hai đội quật nhau mạnh bạo. Thi đấu rất gay cấn, nhất là trong thi đấu đoàn đội, phong thái “chiến đội một người” của Luân Hồi thể hiện max cấp, dựa vào phát huy mạnh mẽ của Chu Trạch Khải mà giành được thắng lợi.

Cảnh một người quyết định trận đấu là cách dễ khơi dậy nhiệt tình nơi người xem nhất. Đêm đó các forum lớn của Vinh Quang đều bùng nổ, độ hot của Chu Trạch Khải tăng điên cuồng, trở thành nhân vật chính trên tất cả mặt báo hôm sau là chuyện miễn bàn, nơi nơi đều kháo nhau rằng: Đây là thời đại sao sáng.

Đúng vậy, thời đại sao sáng.

Vương Kiệt Hi của Vi Thảo vì đoàn đội mà hy sinh phong cách cá nhân, tự thay đổi bản thân dung nhập vào đoàn đội, khẳng định là quan niệm đoàn đội rất mạnh. Song giờ đây, một đội ngũ như vậy lại bị đánh tan bởi một đội ngũ coi sự thể hiện của cá nhân làm chủ như Luân Hồi. Tuy quy định sân khách – chủ không bởi vì hiệp đầu kết thúc mà định ra kết quả, nhưng cao trào do chủ nghĩa anh hùng cá nhân tạo ra quả thật khiến người ta thích thú. Tiếc một nỗi, Chu Trạch Khải chẳng nói được đôi câu bá đạo hung hăng nào trong họp báo sau trận đấu, toàn “ừ” với “à” trả lời phỏng vấn, để lại tiếc nuối vô hạn cho cao trào vừa diễn ra.

Thế nên hình ảnh cuối cùng dừng lại là, người xem nhiệt huyết sôi trào, anh hùng được họ hoan hô chỉ ngơ ngác đứng nhìn…. Thật sự là…. đách hợp tẹo nào.

Một ngày sôi động cứ thế trôi qua, lại đến Lam Vũ và Yên Vũ bình thản thi đấu. Cuối cùng người thắng là Lam Vũ, đấu xong Yên Vũ ngỏ lời chúc mừng đối phương giành thắng lợi, Lam Vũ cũng tỏ ý cảm tạ khi được đối thủ chúc mừng. Lam Vũ tiên phong tiến vào trận chung kết.

Rồi đến Luân Hồi với Vi Thảo, Chu Trạch Khải được mọi người đặt niềm tin đã không làm ai thất vọng, thành công nốc ao Vi Thảo đang bảo vệ ngôi vị quán quân.

Chung kết Liên minh Chuyên nghiệp mùa thứ 8 sẽ diễn ra giữa Luân Hồi và Lam Vũ.

Luân Hồi đoạt cúp, sẽ trở thành chiến đội thứ năm giành hạng nhất trong lịch sử Liên minh. Lam Vũ đoạt cúp, tức là rinh về cúp quán quân thứ hai.

Kỳ nghỉ trước trận chung kết đủ mọi bài báo ào ào kéo tới. Chung kết mà, không có tin hot cũng phải khoét ra tin hot. Huống chi giữa hai đội này có cả tấn thứ để nói.

Nhất là Luân Hồi, qua bốn trận thu hút sự chú ý ở vòng tứ kết, chuyện điểm kỹ năng nhân vật không tầm thường đã bị phát hiện. Trên mạng có đủ mọi suy diễn, các câu lạc bộ lớn khẳng định cũng nghiên cứu cẩn thận, chẳng qua không lộ liễu quá thôi.

Mà nói về tuyển thủ của hai bên, át chủ bài của hai đội, Chu Trạch Khải và Hoàng Thiếu Thiên khác nghề vẫn bị bê ra so sánh, bởi quả thực, phong cách của cả hai đúng là một trời một vực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.