Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng

Chương 14: Vĩ thanh





"Ha ha!" Mấy người cùng nhau cười vang.

"Giỏi cho một thiếu niên phong lưu a! Có thể đem ngươi ta mê hoặc thành như vậy quả thực so với phụ thân năm đó ngươi còn giỏi hơn nhiều." Ni Cổ Lạp Tư cười nói.

" Được a, con trai, ta ủng hộ ngươi, cưới cái bà nương kia, chúng ta nói không chừng cũng không cần đánh giặc nữa a?" Phụ thân cũng cười nói.

" Ta cũng không phản đối, về phần Hương Hương để ta lo cho, ngươi cứ can đảm cưới nàng đi. Ha ha!" Mãi Mãi Đề quân đoàn trưởng cũng tham gia vào náo nhiệt."

" Bất quá, Tiểu Ngũ a, người vợ ngươi tìm được này thật khó lường, dẫn theo hơn hai trăm vạn đại quân tinh nhuệ tới tìm ngươi, ngươi thật đúng là rất có mặt mũi." Gia gia cười đến ngặt nghẽo.

" Các ngươi, một đám lão bất tử, nếu không ngừng lại ta sẽ bỏ đi, nữ nhân này tự các người ứng phó đi." Bần đạo vô lực trách móc nói.

"Ha ha! Được rồi, đều ngồi đi, không có âm hiểm quân thần của chúng ta, cuộc chiến này thật sự chính là đánh khó thắng rồi!" Gia gia vội vàng cười nói.

" Ngươi không thể đi, ứng phó nữ nhân chính là sở trường của ngươi a!" Phụ thân cười nói.

"Được rồi, đều đừng nói nữa, tiểu gia hỏa xấu hổ quá rồi kìa, các ngươi trước nói cho chúng ta biết động hướng phía trước đi!" Gia gia thấy ta có xu thế phát tác, lập tức ngừng trêu chọc nói.

"Được rồi, Khải Kỳ cũng là ngươi nói đi!" Phụ thân vội vàng phụ họa nói.

" Ân, được rồi!" Ni Cổ Lạp Tư nói đến chính sự, lập tức liền trở nên nghiêm túc nói :"Phía vương đô Tạp Đặc xuất động bốn chính quy quân đoàn, còn có một đội quân hỗn tạp. Ba quân đoàn của ba đại đế quốc đều là năm mươi vạn người, ba mươi vạn kỵ binh, năm vạn trọng kỵ binh, bọn chúng đều là những chiến sĩ tinh nhuệ trải qua bách chiến. Là từ trong hai ba quân đoàn tinh nhuệ tuyển chọn ra, có thể nói thực lực mạnh mẽ. E rằng nếu như là một chọi một, cũng có thể cùng Thanh Long quân đoàn đánh ngang tay."

"Quân đoàn của bên Tạp Đặc chủ yếu là từ bọn kỵ binh của hổ hoàng quân đoàn chạy trốn trước đây tạo thành, lại xếp đặt trong thiết bích quân đoàn cùng quân cận vệ vương gia, tổng cộng có bảy mươi vạn người, ba mươi vạn kỵ binh, tám vạn trọng giáp, sức chiến đấu mạnh phi thường. Hơn nữa bởi vì quan hệ với Tây Tư Nhĩ thân vương, bọn hắn đối với chúng ta rất là cừu hận. Là địch nhân còn nguy hiểm hơn so với quân đoàn của ba đại đế quốc."

" Về phần quân hỗn tạp của các quốc gia trong liên minh phản Hán, tổng số hơn ba mươi vạn, đến từ khắp các nơi, căn bản chính là đến góp vui, sức chiến đấu thấp đến không cần quan tâm, cho ta năm vạn người, ta đảm bảo có thể đánh tan bọn chúng."

Ni Cổ Lạp Tư khinh thường nói.

" Không nên xem thường bọn hắn, bởi vì sự tồn tại của Âu Dương Nhược Lan. Bất cứ địch nhân nào đối với chúng ta mà nói đều là nguy hiểm, nàng có rất nhiều biện pháp khiến cho lũ tiểu tử đó nghe lời răm rắp." Bần đạo nhắc nhở nói :" Ta cùng Âu Dương Nhược Lan từng có giao tiếp qua, nữ nhân này rất đáng sợ, đáng sợ nhất là nàng phi thường giỏi về xử lý quan hệ phức tạp giữa người với người, cho nên chúng ta không được khinh thường."

" Ta cũng không dám xem thường nàng, trên thực tế những hành động hiện tai của nàng thật sự là làm cho người ta giật mình." Ni Cổ Lạp Tư cười nói.

" Nghe nói nàng bây giờ đối với đại quân của ba đại đế quốc sai khiến như cánh tay, tùy ý điều động cực kỳ dễ dàng. Mà quân đội của Tạp Đặc cơ hồ chính là như thiên lôi vì nàng sai đâu đánh đó, y như là thân binh của nàng vậy."

" Không phải chứ? Nàng nhanh như vậy đã quy tất cả về một tập thể chung rồi sao?" Bần đạo có chút không thể tưởng tượng nổi, lúc này mới hội quân vài ngày a? Ta vốn cho là nàng có thể miễn cưỡng điều động đội quân của người khác là không tồi rồi, thật không nghĩ đến tình huống đã như vậy, vội vàng hỏi :"Chẳng lẽ là mỹ nhân kế?"

"Hình như vậy!" Ni Cổ Lạp Tư cười nói :" Chúng ta vừa lấy được tin đồn, Âu Dương Nhược Lan từng tỏ vẻ, có lẽ sẽ gả cho một trong đại, tam hai vị hoàng tử, hiện tại nàng đàng do dự, muốn biết quốc gia nào sẽ trọng thị nàng hơn. Nghe nói vì theo đuổi nàng, hai vị hoàng tử cơ hồ tranh nhau đến bể đầu, đội quân của bọn hắn đương nhiên nguyện ý phối hợp để cho nàng điều động. Ai cưới được hoàng hậu trí tuệ như vậy, cũng không nghi ngờ gì sẽ mang đến cho đế quốc ích lợi thật lớn."

" Hừ, đều bất quá là giả vờ mà thôi!" Bần đạo khinh thường nói :"Hoắc Phúc đế quốc là không thể nào gả nàng ra ngoài, cho dù giết nàng cũng sẽ không. Hiển nhiên, hiện tại nguyên nhân Hoắc Phúc đế quốc bảo trì trầm mặc chỉ có một cái, chính là Âu Dương Nhược Lan đối với hoàng đế bệ hạ của nàng từng có bảo đảm. Ân, ngài nói tiếp đi>" Kỳ thật, bần đạo đột nhiên có ý tưởng mới, điểu này hiển nhiên là một chi tiết có thể lợi dụng, nếu như lợi dụng tốt, hắc hắc đảm bảo Âu Dương tiểu thư sẽ xảy ra sai xót.

"Được rồi, tài năng quân sự của Âu Dương tiểu thư phỏng chừng cũng là không tồi, điều này từ hành quân bày trận của nàng có thể thấy được. Nàng là lấy Hoắc Phúc đế quốc đi đầu, tả hữu là hai đế quốc khác bảo vệ hai cánh, phía sau theo vào mới là quân đội của Tạp Đặc. Giữa đại quân được bố trí ngay ngắn rõ ràng, khoảng cách giữa quân sĩ vừa phải, tức là không ảnh hưởng đến hành quân, lại có thể chiếu cố lẫn nhau." Ni Cổ Lạp Tư tán dương :" Dù sao cũng phải nói, lấy con mắt của người trong nghề, chúng ta không hề có lấy một cơ hội để tập kích quấy rối."

" Bọn hắn còn mất bao nhiêu thời gian nữa thì đến?" Gia gia hỏi.

"Khoảng mười ngày là có thể đến trước mặt chúng ta." Ni Cổ Lạp Tư nói.

"Rất nhanh a!" Gia gia cau mày nói :"Quân đội của chúng ta tình huống thế nào?"

"Trước mắt lan sắc thiểm điện quân đoàn của ta có hai mươi vạn người, một nửa là tân binh, cơ bản huấn luyện còn chưa xong." Ni Cổ Lạp Tư đầu tiên cười khổ nói.

" Ngân hồ quân đoàn ba mươi vạn người, đều là khinh kỵ binh, là những hán tử có thể đánh trận." Mãi Mãi Đề tự hào nói.

" Thanh Long quân đoàn hiện tại ước chừng gần trăm vạn, bất quá tinh nhuệ chỉ có ba mươi vạn kỵ binh, hai mươi vạn bộ binh cũng có thể ra chiến trường, nhưng mà đội quân này đa số đều là mới chiêu mộ, tác dụng không lớn." Phụ thân nói.

" Mặt khác còn có hai mươi vạn người của Chu Tước quân đoàn đang trên đường đến." Gia gia nhíu mày nói, "Theo thế này mà tính, đội quân chúng ta nắm giữ có thể xuất chiến mới hơn một trăm vạn, so với địch quân kém hơn một nửa a. Hơn nữa trên số lượng kỵ binh cũng chênh lệch không nhỏ, cuộc chiến này phải đánh thế nào đây? Mọi người đều nói lên ý kiến của mình xem sao?"

"Theo ta nghĩ, trước tiên có thể dựa vào hiểm yếu lưu hoa hào toàn diện phòng thủ, sau đó chờ con ta nghĩ biện pháp đốt lương thực của bọn chúng, hoặc là chiếm đại doanh của bọn chúng, rồi chúng ta thừa thế mà xử lý bọn hắn." Phụ thân hưng phấn nói :"Thế nào? Biện pháp tốt chứ!"

"Tốt cái rắm, lương thực của đại quân hơn hai trăm vạn nói đốt là đốt được sao?" Gia gia hận luyện sắt không thành thép nói :"Ngươi làm như Tiểu Ngũ là Quang Minh thần sao?"

"Nhưng mà hắn không phải có dực nhân sao?" Liệt hỏa đốt sông không phải được sao?" Phụ thân ủy khuất nói.

"Ân, được hả?" Gia gia cũng bị phụ thân nói cho lặng đi, vội vàng hỏi ta nói :"Không phải còn thứ đó sao? Có lẽ có thể!" Gia gia nói thứ đó chính là một trăm đầu phi long.

" Khẳng định không được!" Bần đạo dứt khoát từ chối nói :" Đừng quên sự tồn tại của ma đạo đoàn, ba ma đạo đoàn cũng đủ khiến cho mấy vạn dực nhân sống sót không còn bao nhiêu. Huống chi chiêu này ta đã dùng qua một lần, Âu Dương Nhược Lan tuyệt đối không có khả năng bị mắc mưu. Nàng nhất định sẽ để cho các ma đạo sư bảo hộ lương thảo, phòng ngừa dực nhân của ta tập kích từ không trung. Với lại, đốt lương thực thật ra rất khó, lương thực của đại quân hai trăm vạn, nhiều cỡ nào a? Dực nhân của ta có được bao nhiêu a? Căn bản đốt không nổi."

"Vậy không dễ xử lý rồi, chúng ta ít người, hơn nữa kỵ binh cũng không chiếm ưu thế, chỉ có thể toàn diện dựa vào lưu hoa hà phòng ngự. Nhưng mà trong ba đại ma đạo sư của bọn hắn hai hệ băng và thổ, điều này thì phiền toái. Bọn hắn nếu đóng băng mặt sống, hoặc là chế tạo một cái cầu bằng đất, sau đó trực tiếp đồng loạt tấn công, như vậy chúng ta không phải nguy to rồi sao?" Ni Cổ Lạp Tư khó nghĩ nói.

" Ghê tởm nhất chính là chúng ta hiện tại tứ phía thụ địch, nếu là chúng ta ở chỗ này giằng co quá lâu, khó bảo toàn được ba hướng khác không mất, nhất là Ngõa Nạp. Vạn nhất thất công chúa đánh tới, hắc hắc." Bần đạo nói xong, nói xong, mắt hơi có chút thâm ý nhìn Ni Cổ Lạp Tư, chỉ thấy hắn ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt bình tĩnh, dường như giống như không nghe thấy cái gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Cho nên chúng ta chỉ có thể tận lực tốc chiến tốc thắng, ai, nhưng mà người ta so với chúng ta mạnh hơn nhiều như vậy, tốc thắng trên căn bản là khả năng không lớn a. Có thể giữ cho không bị bại là không tồi rồi." Gia gia cười khổ nói :" Ta tự hỏi là không thể, vẫn là Tiểu Ngũ ngươi nghĩ đi."

" Ân, ta trước tiên đã có một cái biện pháp, hiện tại đang gấp rút thực hiện, nếu như mà thành công, muốn tốc thắng cũng chưa chắc khả năng là không lớn." Bần đạo tự tin cười nói.

" Vậy ngươi nói mau đi!" Vội vàng vội vàng nói.

" Không được, bây giờ còn chưa thể nói, bởi vì còn chưa đến lúc chín muồi, ta còn cần phải suy nghĩ cẩn thận một chút." Bần đạo cười nói.

" Hôm nay cùng các ngươi gặp mặt, chủ yếu chính là trấn an các ngươi, có gia gia và ta ở đây, trận chiến này tất thắng."

"Hắc hắc, tiểu tử ngươi đúng là còn làm ra vẻ, tuổi còn nhỏ mà bày đặt thâm trầm gì a? Chuyện gì cũng không có nói với ta, chờ ta có cơ hội tìm ngươi một người quái dị làm vợ, xem ngươi có nói cho lão tử không!" Phụ thân cười mắng.

"Được rồi, không được náo loạn, hôm nay đến đây thôi, tất cả mọi người đi về trước chấn chỉnh lại quân đội, đại chiến sắp xảy ra, đều chuẩn bị sẵn sàng đi. Bất quá tồn tại của Tiểu Ngũ là bí mật, ai cũng không được tiết lộ, nếu không theo quân pháp xử trí." Gia gia cuối cùng nghiêm nghị nói.

"Rõ!" Mọi người đồng loạt hô đáp ứng một tiếng rồi rời đi.

" Tiểu tử ngươi càng ngày càng khôn khéo rồi." Gia gia chờ sau khi bọn hắn đều đi rồi, cười nói :" Nhìn không ra ngươi còn tuổi nhỏ cũng đã là đủ lão luyện, cũng biết thử thăm dò tướng lãnh đầu hàng."

" Ha ha, không có biện pháp, ta đối với tên gia tướng có Ngõa Nạp là cố hương này cũng khó có biện pháp, khó bảo đảm trong lòng hắn hiện tại đánh cho cái chủ ý gì, chúng ta chỉ cần đi nhầm một bước là thua cả bàn, không thể không đề phòng a!" Bần đạo bất đắc dĩ nói, "Kỳ thật cho dù là nhạc phụ tiện nghi của ta cũng phải đặc biệt coi chừng."

"A, vì cái gì?" Gia gia tò mò hỏi, "Người trong thảo nguyên vẫn là rất ngay thẳng a? Hơn nữa lại là nhạc phụ của ngươi, hẳn là đáng tín nhiệm chứ."

" Một khi hắn đi theo chúng ta thất bại, chính là phải trả giá bằng sinh mạng của toàn bộ tọc nhân. Tại đối mặt với tính mạng của lão ấu toàn tộc, điều gì cũng đều là vô nghĩa, nếu như hắn không thể vứt bỏ hư danh của mình vậy mới là không xứng với chức tộc trưởng. Ta dám nói, trong lòng hắn tuyệt đối là đang do dự, nếu như mà hắn nghe nói chúng ta không có tin tưởng tất thắng, có lẽ vừa ra cửa hắn liền lập tức đi liên lạc với Âu Dương Nhược Lan." Bần đạo lắc đầu cười khổ nói :"Điều này cũng chẳng thể trách hắn, ai ở vào vị trí của hắn đều phải nghĩ đến lợi ích của toàn tộc trước tiên."

" Đúng vậy a, đổi lại là ta cũng sẽ giống như vậy." Gia gia cảm khái nói, nói, lập tức hắn lại hỏi, "Ngươi hôm nay nhìn Ni Cổ Lạp Tư như thế nào, có phải hay không cùng chúng ta một lòng?"

" Khó nói, hắn ở mặt ngoài thật là không biểu hiện ra chút gì, tâm cơ thật sự trầm ổn, bất quá, chỉ cần chúng ta nhìn động tĩnh tiếp theo của Âu Dương Nhược Lan sẽ biết, nếu Âu Dương Nhược Lan biết ta ở nơi này, có thể ở trên bài binh bố trận biểu hiện ra ngoài, đến lúc đó chúng ta liền biết hai người bọn họ có giở trò hay không! Hắc hắc, bởi vì biết ở trong này ở tổng cộng chỉ có bốn người. Ngài và phụ thân nếu là không tiết lọ, vậy tuyệt đối là bọn họ." Bần đạo cười nói :" Chỉ mong bọn hắn đừng khiến ta thất vọng."

" Bất quá, kế hoạch của ngươi là cái gì, cũng nên tiết lộ cho lão đầu tử ta một chút chứ?" Gia gia cũng thật giỏi, không ngờ nhẫn đến hiện tại mới hỏi.

" Hắc hắc, chính là chỗ này..." Bần đạo lặng lẽ đem kế hoạch nói ra, cuối cùng nói :" Chỉ cần thành công, trân chiến này có thắng không có bại."

" Ngươi có bao nhiêu nắm chắc?" Gia gia kinh hỉ hỏi.

" Hẳn là nắm chắc!" Bần đạo tự tin cười nói :" Ta tại trước khi đến có viết thư về lãnh địa, bọn họ đang tích cực chuẩn bị, trong vòng vài ngày hẳn cũng sẽ mau tới đây."

"Ha ha, ngươi thật đúng là bảo bối." Gia gia cười to nói :" Trận chiến này một khi thắng lợi, tuyệt đối là kỳ tích quân sự lưu sử sách lấy yếu thắng mạnh a! Gia gia cũng được nhờ ngươi mà danh lưu sử sách, ha ha!"

" Hắc hắc, bình thường thôi!" Bần đạo khiêm tốn nói :" Bất quá chúng ta mấy ngày nay cũng không thể nhàn rỗi a!"

" Ngươi lại có cái ám chiêu gì?" Gia gia hỏi.

"Ta muốn là chế tạo dư luận, Âu Dương tiểu thư giội ta một thân nước bẩn như vậy, ta nếu mà không trả lại, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái a!" Bần đạo buồn bực nói.

" Nhưng mà ngươi muốn chế tạo thế nào?" Gia gia nghi hoặc hỏi :"Nàng cũng chẳng phải có thân phận mẫn cảm như Tây Tư Nhĩ, chịu sự nghi kỵ của quốc vương Tạp Đặc, ngươi có thể làm được gì a?"

"Ngài xem, chúng ta trước tiên có thể châm ngòi mâu thuẫn giữa Tạp Đặc cùng ba đại đế quốc. Nói, Mỹ Cách Lam cố ý mua chuộc hai đại đế quốc khác liên thủ với Tạp Đặc như thế nào?" Bần đạo cười hỏi. Bởi vì giáp giới cùng Tạp Đặc cũng chỉ có mỗi Mỹ Cách Lam, cùng với hai đại đế quốc khác không có giáp giới cho nên mới nói như vậy."

"Có khả năng không? Không được, không ai tin a!" Gia gia lắc đầu cười nói :" Giáo Đình không cho phép tam đại đế quốc khuếch trương lãnh thổ, điều này ngươi cũng biết a! Tam đại đế quốc cũng sẽ không dám chiếm cứ Tạp Đặc, trừ phi bọn hắn nguyện ý cùng Giáo Đình khai chiến."

"Đó là Giáo Đình là trước kia vì sợ quốc gia quá lớn, không phục quy củ quản lý và chế phục của Giáo Đình nữa, nhưng mà cũng không có văn bản nào quy định rõ ràng, chỉ là ngầm định với nhau mà thôi." Bần đạo cười lạnh nói :" Tây Tư Nhĩ thân vương ra cái chủ ý này chính là nhìn trúng tam đại đế quốc không có lá gan xâm lược Tạp Đặc mới làm ra quyết định. Với lại Giáo Đình lúc ấy cường đại, có thể tùy ý định ra quy tắc, mà hiện tại Giáo Đình nguyên khí đại thương, lúc này ba đại đế quốc có làm ra hành động gì, Giáo Đình hiện tại chưa chắc sẽ khăng khăng theo tới cùng cũng không chừng."

"Ân? Đúng vậy, nói không chừng ba đại đế quốc thực sự có dã tâm khiêu chiến với tôn nghiêm của Giáo Đình đây?" Gia gia cũng kinh hỉ nói :"Cho dù ba đại đế quốc không dám, hắc hắc, Giáo Đình cùng Tạp Đặc cũng sẽ đối với bọn họ trong lòng có nghi kỵ, ít nhất phối hợp thêm hiện tượng không hợp tác, vô luận như thế nào đối với chúng ta đều có lợi."

" Tiếp theo chúng ta có thể đối với Âu Dương Nhược Lan tạo ra ngôn luận." Bần đạo cười nói.

"Nàng có vấn đề gì?" Gia gia nghi ngờ hỏi.

" Nàng là nữ nhân!" Bần đạo cười gian nói :" Đại, tam hai vị hoàng tư thân là nam như nếu như bị nữ nhân chỉ huy, tâm lý bất kể như thế nào cũng sẽ không cân bằng. Chỉ cần chúng ta bốn phía tuyên dương, cười nhạo liên quân mấy trăm vạn nam tử hán, lại phải nghe lời một nữ nhân, tin tưởng đối với uy tín của Âu Dương Nhược Lan sẽ là một đả kích có cân nặng. Ít nhất với tính cách của hai vị hoàng tử hẳn là sẽ không còn giống như bây giờ, đối với Âu Dương Nhược Lan nói gì nghe nấy. Hắc hắc, bọn hắn hắt ta nước bẩn không phải vì đả kích uy tín của ta trong quân Thanh Long sao? Tướng lãnh không có uy tín thì không cách nào chỉ huy quân đội. Ta chỉ là đánh trả thôi."

" Ngươi thật là âm hiểm!" Gia gia cười nói :"Không sao, mặc dù tập tục trên đại lục thật không có khinh thị nữ nhân, nhưng mà ở trong quân đội luôn luôn là thiên hạ của nam nhân, nếu như bị nữ nhân chỉ huy, tin tưởng trong lòng bất kỳ người nam nhân nào cũng cảm thấy không dễ chịu gì."

"Còn có nữa là, nhân vật lĩnh quân của Tạp Đặc lần này vừa vặn là nhị hoàng tử ngu ngốc của bọn hắn. Chúng ta có thể tạo thanh thế lớn, nói đại, tam hai vị hoàng tử khinh thường hắn, cho là hắn cùng quân nhân của Tạp Đặc quân nhân đều đám ngu ngốc đần độn, a, đúng, đúng rồi, hai vị hoàng tử còn cười nhạo huy hoàng hổ vương Tây Tư Nhĩ điện hạ là chó, nói hắn dẫn dắt đại quân bị bở bởi một hài tử còn chưa mọc đủ lông, không xứng gọi là hổ vương mà nên gọi là miêu vương. Ân, nghe thế nào?" Bần đạo cười nói.

" Điều này có thể được không? Bọn hắn đứng song song với nhau, những dao ngôn này của chúng ta có tác dụng gì a?" Gia gia khó hiểu hỏi.

"Lấy sự nhận biết của ta đối với đại, tam hai vị hoàng tử, bọn họ đều là gia hỏa luôn tự cho mình là đúng, tự cao tự đại, có lẽ không phải dễ dàng nguyện ý cùng người khác giằng co. Với lại, ngay cả có Âu Dương Nhược Lan hoà giải, tạm thời không có việc gì, nhưng trong lòng nhiều ít cũng sẽ lưu lại ám ảnh. Huống chi bịa đặt phí tổn quá thấp, nếu không có bất cứ tác dụng gì, coi như là cho ta xả giận cũng được rồi a!" Bần đạo không quan tâm nói.

" Cuối cùng chính là đem chuyện tình Âu Dương Nhược Lan tiểu thư đã âm thầm gả cho một vị hoàng tử của Hoác Phúc đế quốc nói ra!" Bần đạo cười gian nói :" Bản thân ta muốn nhìn xem hai cái tên mê gái kia sẽ làm như thế nào."

" Làm sao ngươi biết chuyện này!" Gia gia khó hiểu hỏi.

" Ta không biết, chỉ là đoán, bịa đặt thôi. Cũng không phải lên tòa án, chỉ cần không quá thái quá, tùy tiện như thế nào bịa đặt cũng được, không cần phải nghiêm túc." Bần đạo cười hắc hắc nói :" Huống chi thái độ không quan tâm của Hoắc Phúc đế quốc cũng đích xác đáng hoài nghi. Hắc hắc, cho nên dao ngôn này của ta, vẫn là rất có căn cứ."

" Ha ha, ngươi thật là phá hoại tiểu cô nương người ta cũng không phải là đại trượng phu a!" Gia gia trêu đùa.

"Ngài có lầm không?" Bần đạo giả vờ kinh ngạc hỏi :" Chẳng lẽ ngài còn không biết sao? Việc này đều là ngài nên đi làm a. Cho nên người không phải là đại trượng phu, hình như là gia gia ngài mới phải chứ."

" Ngươi, cái tên tiểu tử ngoan độc, ngay cả ta cũng dám tính kế hả?" Gia gia cười khổ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.