Thiên Hạ Đệ Nhất Đinh

Chương 44: Bị ám sát




“...”

một lưỡi kiếm sáng lên mang theo năm cái xác không đầu không sai là Kiếm của hắn đem năm đầu lâu của năm vị Ma tộc có thực lực bán bộ thiên tướng cùng một lúc cho chém xuống.

“một...hai...bảy... mười ...mười lăm...hai mươi....hai tám...hahaha..vẫn thiếu hai tên các ngươi đó .”

Môt khuân mặt hoàn mỹ lộ ra, ánh mắt sắc lạnh khuân mặt vô cảm, vừa lẩm bẩm đếm vừa cười nhìn về phía cành cây gần đó.

“ngươi tìm ra bọn ta sao..thú vị.”

hai nhân ảnh xuất hiện ,tiếng nói cười cợt bắt đầu vọng ra.

“...đi chết đi.”

hắn lập tức biến mất điểm hắn lần nữa xuất hiện không lại là ngay phía sau hai kẻ đó, một kiếm sắc lạnh vung xuống.

“keng...rầm.”

hai kiếm chạm nhau, hắn lập tức bồi thêm một quả đấm đem tên thứ nhất cho đánh bay.

“đến ngươi...bốp.”

hắn quay sang một đá vào tên bên cạnh đem hắn đóng đinh vào thân cậy.

“keng...ngươi đi chết đi cho ta.”

một bóng đen xuất hiện sau lưng hắn một kiếm chém xuống.

“ngươi bị ngu à....rẹt...bùm.”

hắn biến thành làn khói tan biến nhưng một tiếng nói vang lên kèm theo đó là tiếng nổ kinh thiên không sai chủ nhân của giọng nói là Ngao Trần, hắn xuất hiện ngay sau lưng kẻ vừa giết cái phân thân của mình, một chiêu “Sát Long Lôi Toản”(từ nay mình gọi “Sát Long Lôi Toản” là Rasengan cho dễ vì nguyên lí nó giống nhau mà^-^)đem hai tên đánh ''tan xương nát thịt'.

“chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ...kí chủ có hay không tiếp nhận phần thưởng.”

“Nhưng ta..mà thôi...tiếp nhận.”

một luồng linh lực tinh thuần bắt đầu truyền vào cơ thể hắn.

--

(khoảng mười lăm phút)

“Đúng là mạnh hơn rất...rất nhiều.”

hắn đứng dậy múa máy tay chân một chút, mỉm cười nói.

“vút...bặp...”

một thanh shuriken xé gió bay đến nằm trong tay của hắn nói đúng hơn là bị hắn dùng hai ngón tay kẹp lại.

“Ai...mau ra đây.”

Đồng tử hắn co lại hào quang tỏa ra, nhìn chằm chằm về phía bụi cây gần đó.

“vụt ...keng...keng.”

một bóng đen đeo mặt nạ vụt ra chém liên hồi về phía hắn.

“khốn kiếp...ngươi muốn gì?''

Hắn cảm thấy tay bắt đầu tê rần như muốn gãy, hắn rống lên.

“Muốn ngươi chết...vậy nên ngươi hãy đi chết đi.”

thanh âm từ sau tấm mặt nạ vang lên.

“Vậy ai sai ngươi đến đây..giết ta?''

hắn vừa nói vừa đón đỡ các đòn đánh như mưa đang chém xuống, lại bắt đầu suy nghĩ cách thoát thân vì hắn phát hiện trận pháp của hắn vừa bị phá,mà đối thủ của hắn lại quá mạnh thực lực khoảng hậu kỳ thậm chí có thể là đại viên mãn.

“keng..keng..keng.”

Câu trả lời của hắn chỉ là các đòn đánh nhanh hơn mạnh hơn cà độc hơn của đối thủ.

“vậy ngươi có thể đi chết...grào..”

Cả người hắn lân giáp bắt đầu nổi lên sau lưng hắn một hư ảnh giao long màu đỏ trong cực kỳ dữ tợn xuất hiện gào lên.

“ keng ...keng..”

Tốc độ trận đánh không ngừng tăng nhanh, hắn bắt đầu lấy lại thế cân bằng .

“ám ảnh phong lôi thân pháp+sát long cửu kiếm....”

hắn bắt đầu lìu mạng “được ăn cả ,ngã thăng thiên“.

“rẹt...nhất kiếm tuyệt mệnh...”

hắn đem kiếm của ''đối thủ'' đánh bay sau đó bồi thêm một sát kĩ đem đối thủ thành công đánh giết.

“chúc mừng kí chủ chém giết thành công “sát thủ” nhận 1000 sát khí trị, thôn phệ thạch. “

“phát hiện thôn phệ thạch có hay không dung hợp “sát long kiếm?“.

“đồng ý.”

“dung hợp thành công ...sát long kiếm có thêm năng lực “thôn phệ tấn cấp” .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.