Thiên Hạ Đệ Nhất Đinh

Chương 43: Vật kỳ quái




hắn không biết hai cánh tay của mình đang ''máu chảy thành sông'' luôn thì phải hay sao mà mặt tỉnh bơ như không ấy.

“tóc...tách...hả cái gì đây tương cà à.”

hắn đưa cánh tay mình lên nhìn một chút lẩm nhẩm nói.

“W.T.F...là sao có máu mà sao không đau gì hết nhỉ.”

hắn kinh hãi nói nhưng sau đó lấy ngón tay đặt lên cằm sau đó lại nhìn lên trời nói.(thằng này bị hành hai lần giờ miễn dịch với đau đớn luôn rồi.T-T)

“thôi cũng đến lúc phải về rồi...”

Trong bàn tay hắn xuất hiện hai mảnh khăn trắng , vừa băng bó vết thương, vừa chạy một mạch trở lại căn phòng ''đọc sách“.

------

khoảng hai tiếng ba mươi phút thì đến trước căn phòng, lúc này khoảng mười , mười một giờ tối.

“két...”

hắn rón rén mở cửa bước vào trong phòng sau đóa nhẹ nhàng đóng cửa lại, hít một ngụm khí lạnh cúi gầm mặt xuống, nói:

“Bái kiến sư phụ...”

không sai hiện tại trong phòng đang có một vị lão giả đầu tóc trắng phơ đang ghi ghi chép chép gì đó trông cực kỳ nghiêm túc .

“rút cuộc hôm nay con gặp con kegare loại nào nào mà trông con thảm hại vậy..”

vị lão giả đó quay lưng lại nhìn thân hình thảm hại của đệ tự mình mỉm cười nói.

kegare được chia làm:F,E,D:tiểu tướng.

C,B,A:thiên tướng.

S,SS,SSS:thiên chủ

Basara:thiên đế và phi thăng.

“con kegare loại ...là con kegare loại B ...nên con thành ra như thế này”

vừa nói hắn vừa ngẩng mặt lên nhìn xem sư phụ hắn có biết hắn nói dối không , nhưng vừa nhìn lên thì hắn lại ngốc ra vì kinh ngạc ,nói:

“sư phụ, mặt của người..”

không sai Mặt của Mục lão bây giờ chỉ khoảng hai mươi hai mốt bảo sao hắn không kinh ngạc mới lạ.

“hahaa...đâu phải một mình ta như thế...mấy vị thiên tướng còn lại cũng vậy mà ...”

Mục lão mỉm cười nói xong nhưng nhìn kĩ lại hắn thì lập tức im bặt nhìn hắn .

“Con đột phá thiên tướng sơ kỳ...?''

Mục lão cuối cùng cũng lên tiếng.

“Vâng..lúc nãy con đánh với con kegare đó ..nếu không đột phá chỉ sợ con không còn đứng đây nói chuyện với sư phụ như vậy.”

hắn đáp lại với giọng rưng rưng như sắp khóc.

“Con...cũng không tránh con được...để ta xem..”

Mục lão vọt tới bên cạnh hắn sờ sờ mó mó khắp người hắn.

“hahaha...Sư phụ nhột ..nhột..con chịu hết nỗi rồi.”

hắn cùng vẫy cười nói.

“ừm...mới đột phá mà căn cơ lại rất ổn định....chuyện này quả là kì lạ...”

Nghe hắn nói vậy ,Mục lão cũng không sờ mó nữa đứng dậy lóng ngóng suy nghĩ , lẩm bẩm nói.

“Con đột phá đến thiên tướng rồi thì đi theo ta đi đến đây một lúc...”

Mục lão lại nhìn hắn nói, sau đó xoay người rời đi.

“Vâng...”

hắn đáp lại một câu sau đó cũng chạy theo.

--------

Trước mặt hắn bây giờ là một cái bồn tắm tỏa ra mùi hôi tanh tưởi nhìn thôi hắn cũng đã muốn ói rồi cũng phải thôi bên trong toàn máu huyết và các loại thảo dược không mà.

“Sư phụ muốn con ...vào đây thật sao.”

hắn nhìn cái bồn tắm toàn là máu với huyết vả lại đang sôi mà lạnh hết cả sống lưng muốn nấu hắn thành thức ăn chắc.

“ừm con bước vào đi..ta mong con không chết ngay lần đầu bước vào..”

Mục lão nói xong thì một cước đem hắn đá bay vào trung tâm của bồn tắm.

“ặc...”

hắn bị đá bay vào nhắm tịt mắt lại như bắt đầu tiếp nhận đau đớn và nóng bỏng nhưng làm hắn kinh ngạc lại không thấy nóng hơn nữa có vài phần lành lạnh nhưng hắn có một phát hiện kinh người hơn.

hắn không thể di chuyển dù chỉ là một ngón tay nhưng hắn không hoảng hốt vì hắn biết là không phải do dược thủy mà là do thân thể của hắn không ngừng hấp thu dược thủy

hắn còn phát hiện các tàn hồn còn sót lại của man thú không ngừng hướng hắn lao đến như muốn giết hắn vậy, nhưng khi vừa tiến sát hắn khoảng một mét thì hư ảnh giao long từ sau lưng hắn vọt ra đem cắn xé thành từng mảnh sau đó hấp thụ.

Thấy hắn không bị làm sao thì Mục lão cũng lặng lẽ bước đi nhưng vẫn khẽ nhìn hắn môi nhích lên một đường cong.

ngày thứ hai...ngày thứ ba...hắn vẫn ngồi như thế không hề suy chuyển dù chỉ một mi-li-mét chỉ là dược thủy đã cạn thấy đáy nhưng sau đó lại tràn đầy trở lại , đây không biết là lần bao nhiêu Mục lão hạ mình đổ dược thủy giúp hắn.

Ngày thứ tư...ngày thứ năm...tuần thứ nhất..tuần thứ hai...tháng thứ một ....tháng thứ ba..hắn bây giờ đã bị bao bọc bởi một cái kén, bây giờ Mục lão đã ngồi bên cạnh hắn , Mục lão không muốn điều không may xảy ra đối với đệ tử của mình, còn việc dược thủy bây giờ thì đã có người tình nguyện phụ trách không ai khác là Seigen.

Tháng thứ ba...tháng thứtư...tháng thứ sai, đã sáu tháng kể từ khi hắn bước vào đó , cái kén bây giờ đã thành một cái trứng nhẳn nhụi bóng lóng nhưng vẫn không một động tĩnh nào cả cho dù là nhỏ nhất,đến bây giờ không ít người muốn xông vào kéo hắn ra nhưng bị Mục lão cho ngăn lại.

Mục lão vẫn ngồi đó nhưng bên cạnh có thêm một người không nói cũng đoán ra được là vợ tương lai của main Du hồng

Máu huyết của hắn bắt đầu được seigen tăng mạnh từ máu huyết của yêu thú cấp hai thành cấp ba thậm chí là cấp bốn.

tháng thứ sáu...tháng thứ bảy....tháng thứ mười, hắn vẫn không chịu ngóc đầu ra khỏi vỏ trứng màu đỏ yêu dị của mình, Mục lão cũng bắt đầu cảm thấy nóng lòng nhưng cũng không vọng động

Tháng thứ mười..tháng thứ mười một...một năm , Một năm lẳng lặng trôi qua từ khi hắn bước vào cái bồn tắm này, mấy ngày hôm nay đã bắt đầu có động tĩnh .

''crắt...crắt...”

vỏ trứng vở ra sau đó không ngừng lan tràn ra sau đó đầu một con quái vật như Trường Xà, Kỳ Lân thủ, cá chép đuôi, mặt có râu dài, góc tựa như Lộc, có Ngũ Trảo, tướng mạo uy vũ có màu đỏ ló ra đem vỏ trứng cho ăn sạch sành sanh sau đó ngẩm cổ lên trời:

“Grào...”

một chiêu “Long tiếu thiên “ đem Du hồng ,Seigen kể cả Mục lão cũng cho đánh bay sau đó phá nát nóc nhà vọt thẳng lên trời.

“rẹt..rẹt..rầm,...”

nghênh đón nó là một trận lôi kiếp đỏ lòm như máu không ngừng có những tia sét đánh xuống.

“grừm....”

Nó liều mạng không sợ hãi vọt thẳng vào trung tâm của lôi kiếp rõ ràng là đang tìm chết.

nhưng khi vọt vào thì lôi kiếp bắt đầu dị biến không còn bất kỳ tia sét nào đánh xuống nữa đáng sợ hơn là lôi kiếp to lớn cả trăm mét có thu nhỏ lại.

Một trăm mét...bảy mươi mét.....ba mươi mét...mười mét...hai mét...biến mất không sai đúng hơn là lôi kiếp cùng con quái vật biến mất chỉ lưu lại một thiếu niên khoảng mười lăm mười sáu tuổi khuân mặt hoàn mỹ không góc chết, sắc thái lạnh lùng vô cảm ngồi xếp bằng giữa không trung.

Số từ: 1480

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.