Thiên Giá Sủng Nhi: Vợ Mới Của Tổng Tài

Chương 179: Bán cá




“Không, một đám người, bọn họ tổ chức tiệc độc thân cho sư thúc, sư thúc công không… không biết.”

Tên Ngốc vừa nói xong liền ngã trên mặt đất.

Cấm ngôn chú trên người cậu vẫn còn tác dụng, nghe đến Kim Đậu Đậu còn nói lời thật, nhưng khi nói đến sư thúc công thì cấm chú liền có tác dụng, lẽ ra nói không để cô đi một mình lại biến thành không biết.

Bé đen mập vuốt cằm, “Cửu ca không biết… Người phụ nữ xấu xa này cũng thật to gan! Dám cắm sừng cho Cửu ca! Hừ!”

Lúc cậu đến nhân giới, Phụ Vương luôn dặn cậu rằng quán bar không phải nơi tốt lành gì, nam nữ đến nơi đó đều không phải thứ tốt. Sau đó dặn cậu không được đi, nói nếu đi thì cậu sẽ có lỗi với bà xã tương lai. Tuy rằng cậu thấy Phụ Vương có nhiều bà xã như thế mà nói lời này hoàn toàn là cho phép quan quân phóng hỏa không cho phép dân chúng đốt đèn, nhưng cậu vẫn rất tán thành lời nói của cha.

Quan bar không phải nơi tốt! Người phụ nữ xấu xa kia dám cắm sừng cho anh cậu! Thật to gan! Giờ cậu phải đi bắt kẻ thông dâm, đến lúc đó anh cậu có thể thấy rõ bộ mặt thật của người phụ nữ này rồi!

Nghĩ đến đây, bé đen mập nhìn qua đám tiểu yêu, “Các ngươi biết quán bar Dạ Sắc ở đâu không?”

“Tôi! Tôi biết.”

Vẫn là chuột yêu giơ tay đầu tiên, tuy rằng mặt mũi lấm lét không hợp mắt, nhưng gã có thể dẫn cậu đi bắt kẻ thông dâm, vì vậy giá trị nhan sắc lập tức bị bỏ qua.

“Đưa ta đi! Xong chuyện tất có trọng thưởng!”

“Vâng!”

Bé đen mập nổi giận đùng đùng đi bắt kẻ thông dâm, chỉ để lại Tên Ngốc ngủ bất tỉnh nhân sự.

Đậu Đậu đột nhiên hắt xì, xoa chóp mũi, ngáp một cái, “Còn… còn ai chưa nói? Tiếp tục tiếp tục.”

Từ lúc Hà Chính Trực gọi điện thoại đã qua nửa tiếng mà một vòng còn chưa xong. Cô đã rất buồn ngủ, đã không thể bình tĩnh nổi nữa. Nghe xong Jocker đen đỏ, A, 1, 2 thì cô cũng coi như có thêm kiến thức.

Cái gì mà tùy ý tìm một người con trai uống rượu giao bôi hôn nồng nhiệt ba phút vân vân mây mây…

Vậy nên giờ cô chỉ nghĩ, làm sao để vòng sau có thể thắng, sau đó trừng trị Chu Đức Thành một chút.

Yêu Nghiệt nhìn thấu tâm tư cô, hừ nhẹ một câu, “Chuyện này quá dễ.”

Sao lại dễ?

“So lớn hơn thì biến xúc xắc thành hai nửa, so nhỏ hơn thì làm điểm trên mặt xúc xắc mất hết đi, trong một bộ phim điện ảnh từng có người làm vậy.”

Đúng vậy! Làm mất hết điểm trên mặt xúc xắc, vậy là không có gì rồi! Đó là không điểm!

Nghĩ đến đây, Đậu Đậu tràn đầy chiến ý, “Nhanh lên chút, còn một người, nói xong lại chơi ván nữa!”

Nữ sinh bên cạnh Chu Đức Thành là Vương Bối Bối, cầm bài không nhúc nhích, đỏ bừng mặt, “Có thể… có thể không làm không. Tớ… tớ uống rượu!”

“Cái gì chứ? Cho tớ xem!”

Tôn Miểu Miểu lập tức đoạt lấy lá bài của Vương Bối Bối, “1: Nói thật, bây giờ đang thích ai? 2. Mạo hiểm, thổ lộ với một người khác phái ở đây, không ít hơn 20 chữ!”

“Áu áu áu! Thổ lộ! Thổ lộ! Thổ lộ!”

Quần chúng bắt đầu ồn ào, Đậu Đậu chỉ lắc đầu, đây cũng coi như chuyện lớn của Vương Bối Bối, nếu là cô thì là chuyện nhỏ thôi.

Không đúng, cô tin biện pháp Yêu Nghiệt nói cho cô, đêm nay cô căn bản không cần lên sân khấu, chỉ cần im lặng xem diễn là được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.