Thiên Duyên Định Thiên Niên

Chương 45: 45: Quan Tâm Sao




Ông thầy giáo nhăn mày rồi về lớp, nó thấy ông ta đi rồi thì tiếp tục ngó vào khe hở, vẫn chưa xong. Nó nhíu mày, sao lâu thế, cứ mãi thế này thì nhạt lắm. Trong đầu nó nảy ra một í tưởng nào đó mà cười gian, nó liếc mắt nhìn xung quanh liền thấy một nữ học sinh, đó là nữ phụ rất nghiêm khắc với nội quy của bhaf trường. Nó ngay lập tức túm cổ cô ta lại, đặt tầm mắt của cô ta vào khe cửa, cô ta lập tức nhíu mày, nó thả tay ra, mỉm cười nhìn cô ta đứng lên trừng mắt nhìn mình:

- Tôi sẽ báo cáo chuyện này với giáo viên, cậu cũng nên về lớp đi.

Nói rồi cô ta quay đi. Nhìn cảnh vẫn nguyên xi ở trong phòng, nó lại thấy rất nhạt muốn cho tí mặn mà nhưng không được dùng không gian nên nó vẫn phải nhìn cái cảnh này. Nó nhàm chán hỏi han người bạn phương xa của mình

- Bé Tâm ơi, mày đâu rồi? Mày là ai?

[Tâm: trên lớp, Nhuệ Lục Tâm]

- Lát tao tới thăm mày, tắm rửa sạch sẽ rồi lên thớt chờ tao- nó trêu

[Tâm: ở đó đi, chơi bời gì, tí tao đi lượn]

- lượn đâu thế, cho đi với

[Tâm: mua xăng, cho mày uống]

- Ặc, thôi t no rồi

[Tâm: uk]

Chợt nghe từ xa có tiếng bước chân rầm rập, nó biết là nó rất nhiều người đây. Nó ngó vào bên trong thì vẫn cái cảnh tượng đó, trời ạ, say sưa đến nỗi không nghe cái gì luôn. Chuyện gì đến cũng sẽ đến, các thầy cô giáo mở phanh cửa ra thấy đúng cảnh tượng đó, nó thấy nam 9 dừng lại động tác, bế nữ 9 đã ngất lịm trong vòng tay. Những người kia kiêng kị tiến tới khuyên giải nam 9. Nó thầm cảm thán: nam 9 có khác sai như thế nào cũng không có ai dám nói thẳng. Chợt thấy ánh mắt đáng sợ nhìn thẳng vào mình, nó rùng mình nhìn lại thấy ánh mắt của nam 9 đỏ chót như máu, nó liền làm vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội chuồn đi. Trong đầu nó vang lên: chạy ngay đi,trước khi,mọi chuyện dần tồi tệ hơn.

Trên phố xá đông người qua lại tấp nập một thiếu nữ bị bạch tạng đang tung tăng đi trên vỉa hè, xung quanh không phải con người hay thợ săn, mà là những quỷ hút máu. Đang dạo trên con đường thì nó nghe thấy:

- Không thể tin được cái kẻ dơ bẩn như mày lại có thể tồn tại

- Khuôn mặt xinh đẹp này nên có chút hữu dụng nhỉ

- Đúng thật đại ca, xinh đẹp hơn cả phụ nữ

Những âm thanh dâm tà đối thoại với nhau, nó cũng không quan tâm lắm đâu nhưng nó nhớ đường ngắn nhất tới nhà của nhân vật Nhuệ Lục Tâm trùng hợp lại là đường đó mà đồng thời nó hiện tại rất lười để tìm đường vòng. Nó đi vào, lập tức một gã mặt xấu xí dâm dâm chạy lại chặn đường nó:

- Lại một tiểu thịt tươi nữa, hôm nay nhà có số hưởng rồi

Gã dâm tà nói, bàn tay to lớn có mùi dơ lên định chạm vào nó, nó ghê tởm né xang một bên. Tiếp là vài gã nữa đi tới lao tới để vồ lấy nó, nó tránh đi rất hoàn hảo nhưng bị vấp một cục đac mà bị một kẻ tóm được, bàn tay hắn ướt nhẹp mà nhiều lông. Nó ghê, hắn liền sát lại gần nó:

- Tiểu thịt tươi, các anh sẽ cho em hưởng khoái lạc đêm nay.

- Ờ sẽ rất khoái lạc đây- mắt nó giờ đã đỏ chót, móng tay dài ra vung lên vài đường tay gã ta liền bị đứt đôi. Gã thất thanh la lên, những kẻ khác xông tới nó liền để cho toàn bộ nằm đất. Nhìn kẻ cuối cùng ngã xuống, nó lạnh nhạt tiến tới gần chỗ cậu bé xinh đẹp đang nhìn nó. Nó ngồi xổm xuống rồi trong phút chốc liền nhận ra boss cuối của bộ truyện là đây, một yandere nha. Vẻ ngoài xinh đẹp hơn cả mĩ nữ, một vampire có hai dòng máu của vampire và con người rất thấp kém chính vì vẻ đẹp của mình mà chịu nhiều uất ức. Đúng câu “hồng nhan bạc phận” mẹ là một con điếm xinh đẹp, bố là 1 vampire thường thấp kém không ngờ lại sinh ra đứa con hai dòng máu, mẹ cậu bán cậu cho một người đàn ông đương nhiên là vì vẻ đẹp của cậu nên mới mua và coi cậu như công cụ thoả mãn dục vọng của bản thân. Cậu giết người đàn ống đó rồi bỏ trốn, và không ngờ cậu kích phát sức mạnh, làm một vampire hùng mạnh khiến cho nam 9 còn kiêng kị. Dù vậy lại yêu say đắm nữ 9 và không cho phép ai đụng vào nữ 9, cuối cùng làm sao đấu được nam 9- con cưng của tác giả? Cậu bị chính nữ 9 giết, người mà cậu luôn yêu.

Nó vuốt cằm:

- Bé Tâm ơi, ở đây có trai đẹp nè

[Tâm: đâu?]

- Để t mang tới

- Cậu nhóc, tên gì?

- họ gọi tôi là đồ rác rưởi-cậu trả lời

- Tên gì xấu dữ vậy, thôi được rồi, đi theo ta

Cậu im lặng nhìn nó, nó móc từ trong túi ra một viên kẹo, chắc là của nguyên chủ, nó đưa cậu:

- đi theo chị

Thấy cậu nhận thì nó đứng lên, bế cậu rồi tới nhà của Lục Tâm. Nó có cảm giác mình như là bắt cóc trẻ con vậy nhỉ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.