Thiên Đường Lạc Lối, Anh Yêu Em!

Chương 43




“Ding ding......” Tiếng chuông báo tin nhắn vang lên.

Đỗ Lôi Ti móc điện thoại trong túi ra xem, phát hiện ra là tin nhắn của Bùi Mộng Na: “Chị dâu, chị cãi nhau với anh trai em sao?”

Đỗ Lôi Ti không dám tin nhìn tin nhắn trong điện thoại di động, sao cô ấy lại biết cô cãi nhau với người đàn ông chết tiệt kia, vì vậy trả lời: “Sao em biết?”

Bùi Mộng Na: “Em ở gần chỗ hai người!”

Đỗ Lôi Ti: “Vậy sao chị không thấy em?”

Bùi Mộng Na: “Chị khoan đừng hỏi, sao chị lại cãi nhau với anh trai em?”

Đỗ Lôi Ti: “Anh trai em thật là kỳ quái, trời nóng như vậy anh em nhất định bắt chị mặc áo khoác của anh ấy, anh ấy muốn bức chết chị à?”

Bùi Mộng Na: “Chị mặc đồ thế nào?”

Đỗ Lôi Ti: “Người trong phủ tổng thống giúp chị mua váy xẻ ngực, hơn nữa còn là loại cực ngắn!”

Bùi Mộng Na: “Phụt, chị dâu, theo như lời chị nói em cảm giác anh trai em đang ghen!”

Đỗ Lôi Ti: “Làm sao có thể, rõ ràng anh trai em không yêu chị!”

Bùi Mộng Na: “Như vậy đi, em giúp chị thử thăm dò anh trai em, xem thái độ anh ấy thế nào?”

Đỗ Lôi Ti: “Thử thế nào?”

Bùi Mộng Na: “Tìm mấy người, giả bộ bắt cóc chị, sau đó chị nhìn nét mặt anh trai em liền biết!”

Đỗ Lôi Ti: “Như vậy có được không?”

Bùi Mộng Na: “Không sao, nếu anh em biết, em sẽ nói với anh ấy, cứ quyết định như vậy đi, sau bữa tối chị kiếm cớ ra ngoài ngắm mặt trời lặn, những chuyện khác không cần lo!”

Đỗ Lôi Ti: “Được, cứ quyết định như vậy đi!”

Sau khi tắt điện thoại, Đỗ Lôi Ti khẩn trương chuẩn bị, cô vẫn hơi lo lắng, không biết tổng thống có tình cảm với cô không?”

Lâm Thanh nhìn chiếc xe rời đi nói với ba mình “Ba, hôm nay con hẹn bạn đi dạo phố, con muốn ra ngoài!”

Nói xong, không đợi Lâm Thành nói gì, cô ta liền đi thẳng tới nhà để xe, lái xe thể thao của mình đi ra ngoài.

Lâm Thanh lái xe, lén đi theo phía sau......

Cô ta đứng xa nhìn, thật không ngờ Tuấn Vũ lại đưa người giúp việc đê tiện đó tới đảo này, nếu như cô ta không thể tới vậy thì cô ta cũng sẽ không để hai người bọn họ trải qua tốt đẹp, nhất là người giúp việc đê tiện kia!

Lâm Thanh lấy điện thoại gọi điện “Tìm mấy người tới đảo Thiên Đư

ờng, nhớ, không được để cho ba tôi biết!” Nói xong lập tức cúp máy.

Lâm Thanh nhìn thấy hai cái bóng đi vào một khách sạn, cô ta lặng lẽ đi theo phía sau, đi tới quầy lễ tân hỏi “Xin hỏi, có phải hai người mới vào ở đây không?”

Nhân viên lễ tân mỉm cười nói “ Đúng, xin hỏi cô có chuyện gì không?”

“Bọn họ ở phòng mấy?” Lâm Thanh hỏi.

Nhân viên lễ tân lộ ra nụ cười chuyên nghiệp “Rất xin lỗi cô, chúng tôi không thể tùy tiện tiết lộ thông tin khách hàng!”

Lâm Thanh nhìn cô hơi cười, từ trong túi lấy ra một xấp tiền

đặt trước bàn, đẩy tới trước mặt lễ tân “Như vậy có thể rồi chứ?”

Nhân viên lễ tân nhìn về phía cửa, lại nhìn về phía hành lang, phát hiện không có ai, cô ta đưa tay nhận tiền, mở miệng nói “Phòng 101!”

Lâm Thanh nghe xong, mở miệng nói “Cho tôi một phòng sát phòng bọn họ!”

“Được, xin chờ chút!” Nói xong, nhân viên lễ tân làm thủ tục.

“... ...”

“... ...”

Nhân viên lễ tân đưa thẻ cho cô ta “Đây là chìa khóa phòng của cô, chúc cô nghỉ vui vẻ!”

Lâm Thanh cầm thẻ mở cửa, đi thẳng tới phòng mình.

Đỗ Lôi Ti ở trong phòng khẩn trương chờ trời tối......

Bùi Tuấn Vũ gọi bữa tối, phục vụ đưa đồ ăn tới “Thưa anh đây là bữa tối anh đặt, chúc anh ăn tối vui vẻ!”

Anh nhận bữa tối đặt trên bàn trong phòng khách, đi tới cửa mở miệng nói “Ăn cơm!”

Đỗ Lôi Ti thấp thỏm đi ra ngoài ngồi xuống, miệng không có khẩu vị gì ăn tối, căn bản không biết mùi vị thế nào.

Cô vội vàng ăn, sau đó để dao nĩa xuống mở miệng “Tôi muốn ra ngắm hoàng hôn!” Nói xong xoay người đi ra ngoài.

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô, không nói gì cúi đầu, tiếp tục ăn tối.

Đỗ Lôi Ti đi ra khỏi khách sạn, đi về phía biển, nhìn thấy giờ phút này mặt trời buổi chiều thật là rất đẹp, lần đầu tiên cô nhìn thấy mặt trời lặn đẹp như vậy, phải là lần thứ hai mới đúng, lần đầu tiên là ở phủ tổng thống......

Lúc cô còn đang thất thần, sau lưng bỗng có người lấy tay che miệng cô lại, cô phát ra tiếng “Ô ô ô”, mắt cũng bị người khác dùng vải che lại.

Cô chợt nghĩ tới tin nhắn của Mộng Na, sau đó không giãy giụa nữa, thật là không ngờ, Mộng Na thấy đám người này thật là chuyên nghiệp, cô rất mong muốn xem biểu hiện của tổng thống thế nào!

Cô nghe thấy tiếng đóng cửa xe, xe vẫn chạy, cô cảm thấy lắc lư, sao Mộng Na lại chọn nơi như vậy chứ?

Vì vậy Đỗ Lôi Ti phát ra âm thanh “Ô ô......”

Tên ngồi cạnh cô lấy tay xe toang miếng băng dán miệng cô.

Đỗ Lôi Ti lập tức mở miệng “Các người muốn đưa tôi đi đâu? Sao Mộng Na lại chọn chỗ như thế này?”

“Đến nơi rồi cô sẽ biết, cô tốt nhất không nên nói nhiều nều không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!” Người đàn ông uy hiếp.

Đỗ Lôi Ti nghe những lời đó liền phát hiện ra bất thường, nếu là người do Mông Na tìm, người này sẽ không nói chuyện với cô như vậy, bây giờ cô cảm thấy khẩn trương và sợ hãi......

Sau khi gửi tin nhắn, cô chuẩn bị quay về khách sạn chợt đụng phải một người, cô cúi đầu, mở miệng xin lỗi “Thật xin lỗi, tôi không thấy anh......”

“Không sao!”

Bùi Mộng Na cúi đầu nghe thấy giọng nói này rất quen thuộc, vì vậy ngẩng đầu nhìn, nhất thời trợn mắt mở miệng “Lại là anh!”

Mạnh Lạp cũng mở to mắt nói “Lại là cô?”

“Thật là âm hồn bất tán!” Bùi Mộng Na nhìn anh ta, nhíu mày mở miệng nói.

“Cô thật là kỳ quái, rõ ràng là tôi tới đây trước, tôi đang nghĩ là cô đi theo tôi!” Mạnh Lạp khoanh tay trước ngực, bộ dáng bất cần đời nói.

“Anh......anh.......” Bùi Mộng Na tức giận nhìn anh ta trong khoảng thời gian ngắn không thể tìm ra từ ngữ nào để có thể nói lại người đàn ông này.

“Anh cái gì?” Mạnh Lạp nhìn cô hỏi.

“Anh.......đồ ngụy công tử, mẹ kiếp, đàn ông mà lại có tên giống như đàn bà, thật là ghê tởm!” Bùi Mộng Na khinh bỉ nhìn anh ta nói.

Mạnh Lạp thu hồi nét mặt bất cần đời, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm cô, lạnh giọng nói “Cô nói lại lần nữa xem?”

“Sao tôi lại phải nghe lời anh? Anh bảo tôi làm thì tôi sẽ làm sao?” Bùi Mộng Na chống tay nhìn anh ta nói.

“Cô.......” Mạnh Lạp tức giận.

“Cô cái gì!” Bùi Mộng Na nói lại câu mà anh ta nói lúc nãy.

“Một cô gái đanh đá như cô đoán chừng không ai thèm lấy!” Mạnh Lạp thu hồi vẻ mặt tức giận, châm chọc nói.

“Ngụy conn6 tử, mẹ kiếp!” Bùi Mộng Na nói xong, đi ngang qua anh ta.

Mạnh Lạp chặn đường cô mở miệng “Cô phải xin lỗi tôi!”

Bùi Mộng Na thấy từ xa có hai người đang đi xa dần, cô tức giận nhìn anh ta nói “Nhanh buông tay ra, tôi còn có chuyện!”

“Tôi không buông tay, trừ khi cô xin lỗi tôi!” Mạnh Lạp đứng đó không có ý buông tay.

Bùi Mộng Na nhìn bóng dáng ngày càng đi xa, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ phải nói “Xin lỗi!”

“Không được, không có thành ý!”

“Mẹ kiếp, anh không phải đàn ông, tôi đã nói xin lỗi rồi anh còn muốn thế nào?”

“Cô nói tôi là ngụy công tử, hơn nữa vừa rồi cô xin lỗi nhưng không có thành ý, phải thật lòng xin lỗi!”

Lúc này Bùi Mộng Na thật sự không còn gì để nói, lần đầu tiên cô gặp một người đàn ông như vậy “Anh nhanh tránh ra, nếu không buông tay tôi sẽ la lên là anh sàm sỡ tôi!”

“Kêu đi, vừa đúng lúc để mọi người xem một chút!” Mạnh Lạp nói.

Bùi Mông Na không còn cách nào khác mở miệng “Nhanh tránh ra đi, nếu không tôi sẽ không tìm thấy anh trai cùng chị dâu!”

Mạnh Lạp nhìn về phía xa nói “Anh cô cùng cô gái vui tính kia cũng tới sao?”

“Ừ, vừa đi vừa nói nếu không sẽ lạc mất!” Bùi Mộng Na nói xong đi về phía trước.

Mạnh Lạp đi theo phía sau cô nói “Sao cô lại lén đi theo chứ?”

“Tôi là vì cho hạnh phúc của anh trai nên không muốn bỏ qua cơ hội lần này!”

“Vậy tại sao anh cô lại kết hôn với chị dâu cô?” Mạnh Lạp không hiểu hỏi.

“Một lời không thể nói hết, nếu không như vậy đi, chúng ta quên những chuyện không vui đi, cùng nhau giúp anh trai tôi tìm hạnh phúc!” Bùi Mộng Na vừa đi vừa nói.

Mạnh Lạp nhìn cô, không ngờ cô có nhiều tính cách cùng biến hóa như vậy, vì vậy mở miệng “Có thể!”

Hai người cố gắng chạy theo, lén trốn ở ngoài nhìn thấy hai người đi vào khách sạn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.