Thị Vệ Sinh Bánh Bao

Chương 2




- Ngươi nói cái gì?

Lâm Thiên Vũ nổi giận.

- Lỗ tai ngươi có vấn đề sao?

Lâm Lạc hừ một tiếng:

- Nếu quả thật đáp ứng điều kiện như vậy, Lâm gia chẳng những sẽ không quật khởi, ngược lại sẽ đi về hướng diệt vong!

- Nói chuyện giật gân!

Lâm Thiên Vũ mục quang rét lạnh, lửa giận cuồng rực, đã có xúc động tế ra Thanh Hồng Kiếm đánh Lâm Lạc cho đến khi chịu phục.

- Hắn nói không sai, nếu thật sự đáp ứng, Lâm gia sẽ lâm vào hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm!

Lâm Dao Hương đột nhiên ngắt lời nói ra, dung nhan y nguyên trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Thấy là Lâm Dao Hương mở miệng, Lâm Thiên Vũ không dám khiển trách, chỉ là nhíu mày nói:

- Sư muội cớ gì nói ra lời ấy?

- Lâm, Tôn, Ngô, Mộ Dung, tứ đại gia tộc thực lực tương đương, kiềm chế lẫn nhau, lẫn nhau phát triển, tuy Mộ Dung thị mạnh nhất, nhưng thực sự không có khả năng áp đảo tam gia khác, ai cũng sẽ không nguyện ý chứng kiến nhà ai một cành siêu quần xuất chúng! Nếu Trâu Đào đại sư thực sự đem Xà Huyết Dịch Cốt Đan cùng Long Huyết Đan toàn bộ cho chúng ta, tam gia tộc khác sẽ làm sao? Hội để cho Lâm gia chậm rãi quật khởi, mà trơ mắt nhìn gia tộc mình suy sụp sao?

Tiếng nói của Lâm Dao Hương thủy chung trong trẻo nhưng lạnh lung:

- Bọn họ chắc chắn sẽ liên thủ hướng gia tộc tạo áp lực, hoặc là đem đan dược lấy ra phân phối như trước, hoặc là bộc phát đại chiến, dùng tam đại gia tộc liên thủ chi lực, Lâm gia có năng lực tự bảo vệ mình sao?

Trong khoảng thời gian ngắn, trên xe ngựa lặng ngắt như tờ. nguồn .

Đạo lý kia rất đơn giản, kỳ thật mỗi người cũng có thể nghĩ ra được. Nhưng ở dưới ích lợi thật lớn hấp dẫn, tất cả mọi người bị che mắt, không có thấy rõ sự tình nguyên bản hẳn là rất đơn giản này.

Mãi cho đến phản hồi Lâm gia, mọi người trên xe ngựa đều không nói gì thêm, yên lặng trở về trong phòng của mình.

Lâm Lạc lại căn bản không có đem việc này để ở trong lòng, suốt đêm luyện ra 10 khỏa Tú Nghiên Đan cùng 10 khỏa Trú Nhan Đan. Hắn nếu như đã thành công qua một lần, xác xuất thành công dĩ nhiên là càng ngày càng cao, hai mươi khỏa đan dược này rốt cục cũng có chút hình dạng, ít nhất bị nắn thành hình tròn, mà không phải thật dài giống như phân mèo!

Ngày hôm sau, hắn phải đi Liên thành đấu giá hội.

Cái đấu giá hội này tên là Dịch Thuận, nghe nói là phòng đấu giá hội lớn nhất Liên thành, cũng là duy nhất, bởi vì Dịch Thuận đấu giá hội thường xuyên có vật phẩm trân quý đấu giá, thực lực hùng hậu, căn bản không có đấu giá hội khác có thể cùng bọn họ cạnh tranh, dĩ nhiên là chèn sập tất cả đối thủ cạnh tranh, trở thành lựa chọn duy nhất của Lâm Lạc.

Tin tức của đấu giá hội này thật đúng là linh thông, Lâm Lạc vừa đi vào đã bị chú ý, được chưởng quỹ tự mình tiếp đãi.

- Lâm công tử, tin tưởng dùng năng lực của Dịch Thuận đấu giá hội chúng ta, nhất định sẽ cho ra giá cả mà mọi người đều vui vẻ!

Vị đại chưởng quỹ này nhìn về phía trên hơn sáu mươi tuổi, tu vi cũng không phải cao, vẻn vẹn là Hậu Thiên thập nhị tầng đỉnh phong.

Lâm Lạc cười gật gật đầu, đối phương nhất định sẽ dụng tâm, bởi vì đấu giá hội có một thành rưỡi chia hoa hồng, cái giá tiền này lấy được càng cao, bọn họ thu lợi tự nhiên cũng càng lớn!

- Đây là thẻ khách quý, ba ngày sau sẽ tiến hành một lần đấu giá, ngoại trừ Trú Nhan Đan cùng Tú Nghiên Đan của Lâm công tử ra, còn có một số hàng hóa trân quý cần bán, Lâm công tử có thể tới nhìn xem có cần ra tay hay không!

Lâm Lạc vui vẻ nhận lấy tạp phiến màu tím nhạt, chế tác phi thường tinh mỹ, hai mặt đều viết "Dịch Thuận" .

- Đó là đương nhiên !

Ba ngày thời gian thoáng một cái đã qua, ngày này Dịch Thuận đấu giá hội sóng người bắt đầu khởi động, phàm là người có uy tín trong Liên thành đều không sai biệt lắm đã đến. Phòng đấu giá rất lớn, có tất cả ba tầng, tầng dưới chót là chỗ bình thường, đại khái có thể chứa nạp hơn ba trăm người, mà tầng hai, ba thì là phòng khách quý, có thể từ phía trên quan sát xuống.

Phòng khách quý cũng không phải là có tiền có thể đi vào, tất phải có thân phận tương đối cao. Nói thí dụ như mấy gian phòng lầu ba chính là chuyên thuộc về tứ đại gia tộc cùng Trâu Đào. Mà lầu hai thì phân phối cho quan lớn trong triều, cùng với một ít thế gia gần với tứ đại gia tộc.

Lâm Lạc vốn có thể ngồi vào lầu ba của Lâm gia, nhưng hắn không muốn chứng kiến bọn người Lâm Thiên Vũ, liền dùng thẻ khách quý ở lầu hai lấy được một gian phòng ốc, một mình một người sẽ tự tại hơn. nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.) c.o.m

Đấu giá hội hiển nhiên phi thường coi trọng lần đấu giá này, dĩ nhiên là do đại chưởng quỹ tự mình đến chủ trì đấu giá!

- Lão phu Mã Lập Văn, là đại chưởng quỹ của Dịch Thuận đấu giá hội phân bộ Liên thành, đêm nay sẽ do lão phu đến chủ trì thịnh hội đấu giá này!

Đáy lầu một để trống một bình đài khoảng chừng ba trượng, trên mặt bày đặt một cái bàn thấp, tất cả vật phẩm đấu giá đều bày ở trên bàn lớn này.

- Nói nhảm cũng không nhiều lời, lập tức bắt đầu đấu giá đêm nay!

Mã Lập Văn dừng thoáng cái nói.

- Tin tưởng rất nhiều người đều là hướng về phía Trú Nhan Đan cùng Tú Nghiên Đan mà tới, lão phu cũng không để các vị chờ lâu, đầu tiên liền bắt đầu đấu giá hai kiện vật phẩm này!

Kỳ thật, theo như bổn ý của đấu giá hội, hai dạng đồ vật này là làm áp trục. Nhưng Lâm Lạc có khả năng gặp được Ngũ hành tinh hoa, nếu trong tay không có tiền mà nói, vậy thì chỉ có thể trơ mắt bỏ qua.

Quả thật đấu giá như vậy sẽ làm giá của hai loại đan dược này hơi thấp một ít, nhưng dù sao sau đó Lâm Lạc còn có thể luyện chế, lợi nhuận ít một chút cũng không có quan hệ?

Quy củ của đấu giá hội là mua vật gì phải lập tức trả tiền, không có tiền mặt mà hô loạn sẽ bị khu trục đi ra ngoài.

- Lần này, bản đấu giá hội tổng cộng chiếm được 10 hạt Trú Nhan Đan cùng 10 hạt Tú Nghiên Đan! Tin tưởng công dụng của hai loại đan dược này tất cả mọi người nên biết, cũng không có hoài nghi gì, mà lão phu dùng danh dự của Dịch Thuận đấu giá hội cam đoan những đan dược này đều là hàng thật! Bởi vì hai loại đan dược này cùng một chỗ dùng hiệu quả tốt nhất, Trú Nhan Đan cùng Tú Nghiên Đan hợp cùng một chỗ cạnh tranh, chung là 10 phần!

Trong lúc nói chuyện, hai gã thị nữ tất cả bưng lấy một khay ngọc đi tới, trong mỗi một khay ngọc đều bày 10 bình thuốc. Hai thị nữ này đem khay ngọc phóng tới trên bàn liền lui xuống, Mã Lập Văn từ tả hữu tất cả lấy ra một bình ngọc nói:

- Hiện tại bắt đầu đấu giá tổ 1 đan dược, giá quy định là một vạn lượng bạc, mỗi lần tăng giá không được ít hơn một ngàn, mời!

- Năm vạn!

Sau một hồi trầm mặc ngắn ngủi, có người mở báo giá thứ nhất, thoáng cái so sánh với giá quy định cao hơn gấp năm lần!

Đây cũng là rất bình thường, đối với nữ tính mà nói, thanh xuân cùng dung nhan chính là trọng yếu hơn tánh mạng của các nàng! Càng là mỹ nữ lại càng coi trọng dung nhan của mình, tự nhiên sẽ không tiếc một cái giá lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.