Thế Tử Gia, Đừng Làm Loạn!

Chương 50




Vạn cổ thành, khu tây thành, một khu trang viên u tĩnh.

Mặc dù hiện tại vạn cổ thành đã sớm chật ních người, nhưng tòa trang viên này vẫn cực kỳ an tĩnh, những cường giả khắp nơi trong vạn cổ thành cũng không dám tới quá gần nơi này, hiển nhiên lả có kiêng kỵ.

Bởi vì nơi này chính là trang viên của phù đồ cổ tộc.

Khi Mục Trần tới bên ngoài trang viên, những thủ vệ canh cửa lập tức đã nhận ra hắn, lúc này mới vội vàng tiến lên đón, cung kính nói: "Mục Trần thiếu chủ, Đại Trưởng lão đã chờ bên trong"

Trải qua chuyện đại náo phù đồ cổ tộc lúc trước, cho nên Mục Trần hiện giờ hầu như tộc nhân phù đồ cổ tộc không ai không biết, hơn nữa hiện nay thanh diên tịnh nắm vị trí đại trưởng lão, chấp chưởng quyền lớn trong tộc, cho nên không ai dám không cho vị con cưng đại trưởng lão này sự đối đãi cung kính nhất.

"Đa tạ"

Mục Trần khẽ gật đầu, mặc dù hắn không có quá nhiều hứng thú với cái danh thiếu chủ phù đồ cổ tộc, nhưng cũng lười sửa đổi, nên trực tiếp cất bước vào trang viên, xuyên qua gian nhà u tĩnh, sau đó thấy thanh diên tịnh đứng phía trước.

"Mẹ"

Mục Trần bước nhanh về phía trước, hướng về phía thanh diên tịnh cười cười.

"Tên tiểu tử nhà ngươi, vừa ra khỏi cửa là náo loạn ra chuyện thật lớn". Thanh diên tịnh xoa đầu Mục Trần, sẳng giọng.

hiển nhiên nàng cũng nghe nói chuyện giữa Mục Trần cùng hoàng huyền chi, đám người quỷ đế.

"Không có cách nào, luôn là tránh không được". Mục Trần có chút bất đắc dĩ lắc đầu một cái, chợt hắn hướng về phía thanh diên tịnh cười nói:

"Cha không tới đây sao?"

Thanh diên tịnh thần sắc hơi ngưng trọng, nói: "Nơi này là nơi thị phi, sao có thề để hắn chạy loạn dính vào"

Vừa nói, con ngươi nàng nhìn chằm chằm Mục Trần, chậm rãi nói: "Trần nhi, con nhất định phải đi tranh đoạt vạn cổ bất hủ thân kia sao?"

Sắc mặt Mục Trần cũng trờ nên nghiêm túc, hắn kiên định gật đầu một cái, nói: "Mẹ, vì vạn cổ bất hủ thân, con đã nỗ lực rất nhiều năm, con tuyệt đối sẽ không buông tha"

đó chính là thánh phẩm chi lộ mà hắn đã lựa chọn, nếu như không thể nào tu thành vạn cổ bất hủ thân, vậy cố gắng những năm qua của hắn cũng trở nên uổng phí, muốn một lần nữa vấn đỉnh thánh phẩm, lại sẽ tiêu hao rất nhiều thời gian cùng tinh lực.

Cho nên, Vạn cổ bất hủ thân chính là thánh phẩm chi lộ của hắn.

Thanh diên tịnh nhìn Mục Trần thần sắc kiên định, cũng gật nhẹ đầu, mỉm cười nói: "Nếu con ta đã có hùng tâm như vậy, người mẹ này dĩ nhiên sẽ toàn lực ủng hộ con!"

"Đa tạ mẫu thân rồi"

Trong lòng Mục Trần dâng lên sự ấm áp, bởi vì hắn hiểu rõ, lẩn này tới tranh đoạt vạn cổ bất hủ thân cũng không đơn giản như vậy, bời vì cho dù tới lúc đó hắn thật sự thành công đi nữa, chắc chắn cũng sẽ bị Ma Ha cổ tộc ngăn cản.

Cái cổ tộc này đã coi vạn cổ bất hủ thân là đồ độc chiếm, nếu như không phải năm đó bất hủ đại đế định ra Vạn cổ Hội, thì chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không cho phép người khác tới tranh đoạt vạn cổ bất hủ thân.

Mà thanh diên tịnh toàn lực ủng hộ hắn, vậy sẽ hoàn toàn trở mặt với Ma Ha cổ tộc, đến lúc đó, chắc chắn sẽ có xung đột kinh thiên động địa.

"Ma Ha cổ tộc thực lực hùng hậu, lần này vì con, mẹ đã kính mời tới một trợ thủ". Thanh diên tịnh cười, chỉ về nơi cách đó không xa trog đình viện.

Mục Trần đưa mắt nhìn theo, sau đó liền sửng sốt, chỉ thấy ờ nơi đó, một lão giả áo gai đang giơ cao cuốc, cuốc từng miếng đất.

Mục Trần nhìn gương mặt lão giả này, không nhịn được kêu lên: "Phù Đồ Huyền?"

Lão giả kia chính là đại trưởng lão tiền nhiệm phù đồ cổ tộc, Phù Đồ Huyền.

Mục Trần thế nào cũng không ngờ tới, thanh diên tịnh sẽ mời lão già này ra.

Lúc này phù đồ huyền cũng ngẩng đầu lên, bỏ cây cuốc xuống, mặt không biểu cảm đi tới, quét Mục Trần một cái, hừ lạnh, nói: "Tiểu tử này cũng có thể tranh đoạt Vạn cổ Bất Hủ Thân? Lão phu cũng không tin,

Ma Ha u, Diệp Kình, Thích La kia đều không phải đèn cạn dầu"

THanh diên tịnh mỉm cười nói: "Đại trưởng lão, có thể đạt được sự công nhận của Vạn cổ Bất Hủ Thân hay không, đó là chuyện của trần nhi, ta chỉ cần, tới lúc đó sau khi nó thành công, ngươi bảo hộ nó chu toàn là được"

Phù đồ huyền trầm mặc một chút, nói: "Muốn lão phu giúp một tay cũng được, có điều ngươi hẳn cũng biết điều kiện của lão phu"

"Điều kiện gì?". Bên cạnh, Mục Trần chen miệng hỏi, ánh mắt nhìn phù đồ huyền đầy cảnh giác, cái lão già này hại mẹ con hắn chia lìa mấy chục năm, hiện giờ vất vả lắm mới gặp, giờ lại định giở trò quỷ gì đây

Thanh diên tịnh nói: "Điều kiện của đại trưởng lão là, nếu như tới lúc đó con thật sự được vạn cổ bất hủ thân công nhận, vậy sẽ phải nhận tổ quy tông, thừa nhận là người của phù đồ cổ tộc, hơn nữa còn phải trở thành tộc trưởng phù đồ cổ tộc"

Mục Trần nghe vậy, không khỏi giễu cợt nói: "Không phải trước kia đại trưởng lão luôn miệng nói ta là tội tử sao? làm sao hiện giờ lại muốn ta thừa nhận là người của phù đồ cổ tộc"

Phù đồ huyền bị Mục Trần giễu cợt tới khuôn mặt co quắp một cái, ngay cả da mặt già nua cũng hơi đỏ lên.

nhưng mà Mục Trần cũng không quá mức, thu liễm giễu cợt, cau mày nói: "Đối với vị trí tộc trưởng con cũng không có quá nhiều hứng thú, bên trong tộc những người khác không làm được sao?"

"Toàn bộ phù đồ cổ tộc, người có cơ hội có thể bước vào thánh phẩm, cũng chỉ có con". Thanh diên tịnh hơi chút tự hào, nói.

Mục Trần hơi chút nhức đầu, chỉ nguyên một mục phủ đã làm hắn rất đau đầu, huống chi là chủng tộc truyền thừa vô số năm tháng như phù đồ cổ tộc.

"Nếu không thì không cần mời hắn hỗ trợ, cùng lắm thì ta mặt dầy một lần nữa mời 2 vị tiền bối Võ Tổ, Viêm Đế". Mục Trần bĩu môi nói.

"Hừ, lần này ngươi sợ là không mời được 2 vị đó". Phù đồ huyền hừ lạnh nói, biểu lộ cực kỳ khó chịu, bên trong phù đồ cồ tộc, mạch thủ huyền mạch, mặc mạch đều xin làm tộc trưởng, kết quả tiểu tử này còn đưa đẩy từ chối, mặt không tình nguyện.

"Tại sao?" Mục Trần kinh nghi nói.

Sắc mặt thanh diên tịnh cũng trở nên nghiêm nghị, nàng thấp giọng nói: "Thời gian trước, ngoại vực tà tộc có dị động, Võ Cảnh cùng Vô Tận Hỏa vực trấn thủ biên cảnh đại thiên thế giới, Viêm Đế cùng Võ Tổ cũng không dám khinh động"

Mục Trần cũng đột nhiên rùng mình, ngoại vực tà tộc, đây chính là đại địch của toàn bộ sinh linh đại thiên thế giới, so sánh với nó, bất cứ tranh đấu nào khác cũng sẽ phải tạm gác xuống.

Nếu là như vậy, hắn thật sự cũng không thể tùy tiện mời 2 vị này hỗ trợ.

"Trần nhi, ta biết con còn chút oán hận với phù đồ cổ tộc, nhưng cái này cũng không thay đổi được việc trong người con chảy xuôi huyết mạch của tộc, hơn nữa, con nhẫn tâm nhìn mẹ một mình khổ sở chèo chống sao?". Thanh diên tịnh kéo tay Mục Trần, mắt ửng đỏ nói.

Thấy thế công "kể khổ bằng nước mắt" của thanh diên tịnh, Mục Trần cũng chỉ có thể giơ tay đầu hàng, cười khổ nói: "Mẹ, con nhận là được chứ gì...nếu đến lúc đó con thật sự được vạn cổ bất hủ thân công nhận,vậy coi sẽ làm tộc trưởng phù đồ cổ tộc"

"Vẫn là trần nhi quan tâm mẹ nhất", đôi mắt ửng đỏ của thanh diên tịnh liền biến mất, sờ đầu Mục Trần, cười khanh khách nói.

Mục Trần bất lực thở dài một tiếng, kĩ năng diễn xuất của phụ nữ quả nhiên rất đáng sợ.

Bên cạnh, Phù đồ huyền thấy Mục Trần gật đầu, thần sắc lúc này mới hòa hoãn một chút, đối với việc để Mục Trần làm tộc trường, hắn cũng cực kì bất đắc dĩ, dù sao xét trong đám thanh niên cùng lứa, thiên phú cùng thành tựu của Mục Trần xa xa vượt qua những thiên kiêu trong tộc, qua một thời gian, rất có thể Mục Trần sẽ bước vào Thánh Phẩm.

Mà thánh phẩm thiên chí tôn, cho dù là với phù đồ cổ tộc cũng cực kỳ quan trọng, Ma Ha cổ tộc vì sao có thể trở thành kẻ đứng đầu ngũ đại cổ tộc, chẳng phải vì trong tộc bọn họ có 3 vị thánh phẩm sao.

nếu như Mục Trần bước vào thánh phẩm, vậy Phù Đồ cổ tộc bọn họ cũng có thể đứng ra tranh phong rồi.

Cho nên, chỉ cần có thể khiến cho danh vọng phù đồ cổ tộc lớn mạnh, cho dù để Mục Trần làm tộc trưởng, Phù Đồ Huyền cũng chấp nhận, hơn nữa, cho tới hôm nay, dù Phù Đồ huyền có cổ hủ ngoan cố thế nào đi chăng nữa, thì cũng không thể trơ mắt đầy một vị thánh phẩm tương lai ra khỏi cửa.

"Ngày mai sẽ là ngày Vạn cổ Hội bắt đầu, căn cứ theo tin tức, lần này tham gia vạn cổ hội, tổng cộng có 108 vị". Phù Đồ Huyền chậm rãi nói.

"108 vị"

Mục Trần hơi động trong lòng, không kìm được tặc lưỡi, đại thiên thế giới này quả thật là mênh mông bát ngát, trước kia căn bản hắn chưa từng gặp qua người tu luyện bất hủ kim thản, vậy mà hiện giờ khi vạn cổ hội mở ra, lại mọc ra tới 107 vị, như vậy có thể thấy được, đại thiên thế giới này rốt cục đầm rồng hang hổ ra sao.

"Đây hiển nhiên là do năm đó Bất Hủ đại đế cố ý làm ra, truyền xuống rất nhiều truyền thừa, dựa vào đó để chọn ra người ưu tú nhất". Mục Trần suy nghĩ, xem ra để lựa chọn ra truyền nhân, Bất Hủ Đại Đế thật sự đã hao hết tâm tư.

"Mẹ, những lần vạn cổ hội trước kia, không ai được vạn cổ bất hủ thân chọn trúng sao?". Mục Trần nghi hoặc hỏi, người có thể tu thành bất hủ kim thân, thiên phú tất nhiên sẽ không yếu, thế mà những năm qua, lại không có một ai được bất hủ kim thân công nhận.

Thanh diên tịnh khẽ lắc đầu, thờ dài nói: "Đó dù gì cũng là một trong 5 tòa nguyên thủy pháp thân, vô địch thế gian, muốn được nó công nhận đâu có dễ dàng như vậy"

Mục Trần gật đầu một cái, thần sắc cũng trờ nên ngưng trọng, ánh mắt của hắn nhìn về phía trung tâm của tòa thành thị này, ờ nơi đó, hắn mơ hồ có thể cảm giác được một cỗ dao động rất nhỏ, cổ xưa mà nguyên thủy.

xem ra, muốn đạt được sự công nhận của vạn cổ bất hủ thân, không có dễ dàng như vậy.

Mục Trần mím môi, con ngươi đen nhánh ngưng tụ lên vẻ sắc bén, 5 ngón tay chậm rãi nắm lại.

dù thế nào, bất kể cuối cùng có vất vả ra sao, hắn cũng tuyệt đối không từ bỏ...

Bởi vì đó chính là Thánh Phẩm chi lộ mà hắn lựa chọn.

"Ngày mai...để ta tới tranh đấu một trận với thiên hạ quần hùng này đi!"

***

Dịch bởi zero

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.