Thế Tử Gia, Đừng Làm Loạn!

Chương 25




Duẫn Song Song khẽ nâng cái cằm lên, cao ngạo nhìn qua Hàn Tuyết Lăng, Hàn Tuyết Lăng một tay đưa lên huyệt Thái Dương, một tay đặt ở đầu gối, độn tác này giống Tần Mục mười phần, các nàng không nói lời nào, chỉ trao đổi ánh mắt với nhau.

Tần Mục xấu hổ đứng dậy, nhìn Hàn Tuyết Lăng nói ra:

- Mệt mỏi a, anh đi nấu cà phê đây.

Nói xong con mắt cảnh cáo nhìn qua Duẫn Song Song, lúc này Duẫn Song Song biết rất rõ ràng vợ chân chính của Tần Mục đang ở đây, tắm rửa xong còn không ăn mặc chỉnh tề, hết lần này tới lần khác lại dùng khăn tắm bao quanh người, lộ ra nửa bộ ngực trắng nõn và bắp chân hồng nhuận, mơ hồ hấp dẫn không ít giác quan nam nhân.

Tần Mục cảm giác ngực đau đớn, nhíu mày lại, hắn đang muốn chạy nhanh rời đi thì giọng của Hàn Tuyết Lăng lại lạnh như băng:

- Anh ngồi ở đây, không được đi nơi nào cả, đây là trong nhà của mình, cần anh động thủ sao, sẽ có người đi làm!

Nàng vừa dứt lời, Duẫn Song Song cười rộ lên, mang dép lê màu hồng phấn, lắc lắc eo nhỏ đi đi qua chỗ máy đun nước, loại tư thái khiêu khích trần trụi này khiến Hàn Tuyết Lăng nhíu mày, giống như cười mà không phải cười nhìn qua Tần Mục.

Tần Mục đầu lớn lên, Duẫn Song Song đúng là quá liều lĩnh mà, hắn hiện tại âm thầm hối hận không quản được dây lưng quần của mình, kết quả biến thành chuyện mất mặt như vậy, thế nhưng mà Hàn Tuyết Lăng mặc dù biểu hiện rất tức giận, nhưng không có dấu hiệu nổi giận, Tần Mục đoán chừng mục đích Hàn Tuyết Lăng đến Quảng Châu nhất định là có liên hệ, mà Duẫn Song Song rất hiển nhiên đã nhìn thấu điểm này, cho nên nàng cho dù có làm quá phận, Hàn Tuyết Lăng cùng Tần Mục không có cách nào cả.

Chuyện Hoa kiều ở Indonesia, toàn bộ liên hệ trên người Duẫn Song Song, Hàn Tuyết Lăng nói như thế khiến Tần Mục buồn bực, đại cục chỉnh thể Tần Mục nắm chắc không có mạnh như vậy, có nhiều thứ hắn căn bản còn chưa kịp hiểu, đây là vấn đề xuất thân, rất hiển nhiên Dương hệ cùng Quách hệ đã ngửi được tiếng gió trong đó, cho nên sớm ra tay, chỉ sợ cũng mang theo hương vị cướp đoạt công lao.

Duẫn Song Song bưng ra ba ly cà phê, đi tới ghế sô pha, nàng trước tiên đem một ly bưng cho Tần Mục, su đó hai tay bưng cho Hàn Tuyết Lăng một ly, Hàn Tuyết Lăng không có tiếp, chỉ nhìn chằm chằm vào Duẫn Song Song, giống như muốn từ trên dung mạo tinh xảo của nàng ta tìm cái gì đó.

Duẫn Song Song cũng không nói chuyện, hai tay bưng cà phê đung đưa, Hàn Tuyết Lăng thơ dài, chậm rãi thò tay nhận lấy, khóe miệng mang theo vẻ đắng chát:

- Bây giờ là xã hội mới, không thể ngờ tôi còn như cái xã hội ngày xưa, tiếp người khác kính trà, ah, là tiếp cà phê.

Hàn Tuyết Lăng vừa tiếp xúc với ly, Duẫn Song Song lại thở dài, Tần Mục thật sự không ngờ giữa hai người dùng phương thức này đạt được hòa đàm, hắn đứng ở chính giữa có địa vị rất xấu hổ, hai nữ nhân này quan hệ cùng ngôn ngữ hắn không hiểu, chỉ có ho khan một tiếng, nói ra:

- Tuyết Lăng, nghỉ ngơi trong chốc lát, anh đi qua bên kia xem tình huống.

Bốn con mắt nhìn qua hắn với nét sắc bén lăng lệ, rất có hương vị tàn nhẫn đánh Tần Mục, Tần Mục vội vàng buông ly, giơ hai tay đầu hàng:

- Được, hôm nay hai người là lão đại, các người nói cái gì thì chính là cái gì!

Hắn vừa dứt lời Hàn Tuyết Lăng cùng Duẫn Song Song đồng thời phi một tiếng, sau đó trừng đối phương, liền dời ánh mắt qua nơi khác.

Trong phòng khách lúc này lâm vò yên tĩnh ngắn ngủi, hào khí quỷ dị này lại xuất ra từ ba người, không biết qua bao lau nhiệt khí của chén cà phê biến mất, Hàn Tuyết Lăng mới duỗi người, lười biếng nói ra:

- Vội vội vàng vàng chạy đến đây, thật sự mệt mỏi, có chuyện gì nói sau, đi ngủ trước vậy.

Vừa rồi lòng của nàng nóng như lửa đốt, hiện tại lại bày ra tư thế không chút hỗn loạn này, Duẫn Song Song cũng trợn mắt, thấp giọng nói ra:

- Chỉ sợ có người sốt ruột trong lòng nhưng sợ mất mặt, đến lúc đó khó chịu là ai cũng không biết...

Tần Mục đau đầu, hai người này trở mặt nhanh hơn lật sách, Hàn Tuyết Lăng không chịu nổi một kích, nghe vậy lập tức ngồi xuống, mang theo ngữ khí nghiền ngẫm nói với Duẫn Song Song:

- Chê cười, tôi sốt ruột cái gì chứ, đây chính là giường của Tần Mục, nên nhìn xem đây là đâu, tôi là vợ anh ta, là vợ được pháp luật thừa nhận.

Nói xong Hàn Tuyết Lăng vươn tay ôm cánh tay Tần Mục, còn thị uy nhìn Duẫn Song Song.

Tần Mục lúc này không phải hồ đồ, nếu như không có nữ nhân bên người, hắn sẽ không tùy tiện đi tìm nữ nhân, cho nên từ khi trải qua quan hệ với Duẫn Song Song lúc trước, những ngày này cũng sinh hoạt như khổ hạnh tăng, tăng thêm vừa rồi bị Duẫn Song Song câu dẫn ra hỏa diễm đốt người, Hàn Tuyết Lăng kéo cái này khiến Tần Mục cảm nhận được bộ ngực mềm mại của nàng, Tần Mục đỏ mặt lên rất hiếm gặp.

- Bây giờ là xã hội gì, cho dù là vợ chồng hợp pháp, chỉ cần cảm tình không tốt thì cũng bằng mặt không bằng lòng.

Duẫn Song Song cười rộ lên, bộ dáng mị hoặc đi tới trước mặt Tần Mục, tâm tư của nàng rất nhiều, Tần Mục cảm thấy cho dù Chu Tiểu Mai đấu với Duẫn Song Song cũng chưa chắc là đối thủ của Duẫn Song Song, huống chi Hàn Tuyết Lăng là nữ nhân tính tính không có nhiều tâm cơ này.

Quả nhiên nghe Duẫn Song Song châm ngòi, Hàn Tuyết Lăng hừ lạnh một tiếng, bàn tay nhỏ giấu sau lưng Tân Mục lại vặn eo của hắn vài cái, trong lòng Tần Mục kêu đau, nhưng mà mặt ngoài không có gì, đây là nghiệp chướng của bản thân hắn, nam nhân, thời điểm nên nhẫn thì phải nhẫn.

Chỉ nghe Hàn Tuyết Lăng trả lời mỉa mai:

- Vậy cũng tốt hơn người khác, nam nhân không thể hành sự nên phải đi tìm chồng của người khác.

Những lời này nói ra rất nặng, giống như ly cà phê của Duẫn Song Song vừa rồi không có tác dụng gì, Duẫn Song Song nhíu mày, cười nói:

- Ôi, vốn hôm nay tới chuẩn bị cho Tần Mục cơ hội xoay người, hiện tại thì tốt, có người không thích sự xuất hiện của tôi ở đây, xem ra tôi nên tính toán rời đi.

Nói xong nàng làm bộ rời đi, vừa quay người thì cái khăn tắm nhất thời "Xoẹt" sau đó nút thắt lỏng ra,bộ ngực xinh xắn lập tức xuất hiện trước mặt Tần Mục.

- Không cho phép nhìn.

Rốt cuộc cũng xuất thân từ bộ đội đặc chủng, bàn tay nhỏ của Hàn Tuyết Lăng che con mắt Tần Mục lại, kỳ thật mỹ diệu của Duẫn Song Song thì Tần Mục đã sớm nhìn quen rồi, Hàn Tuyết Lăng làm như vậy chỉ đang lừa người dối mình mà thôi.

Duẫn Song Song ai nha một tiếng, bối rối che bộ ngực lại, Hàn Tuyết Lăng lại cho rằng Duẫn Song Song đang cố ý, che con mắt Tần Mục nhưng không thể che tâm của Tần Mục, loại cảm giác này lập tức khiến cho nàng vô lực, nóng tính dâng trào, cũng mặc kệ mục đích của mình, dứt khoát đi tới đá Duẫn Song Song.

Duẫn Song Song và Hàn Tuyết Lăng là đối thủ cũ, bị Hàn Tuyết Lăng đả bại chính là tâm bệnh của nàng, hiện tại Hàn Tuyết Lăng chủ động ra tay, nàng tự nhiên không có khả năng nhượng bộ, động tác nhanh chóng đá bay dép lê, su đó sửa soạn khăn tắm lại, bắt đầu đánh nhau với Hàn Tuyết Lăng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.