Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức

Chương 30




Điểm này, Bùi Khởi Đường nói rất đúng.

Sức khỏe của tổ mẫu không tốt, nàng sẽ không xuất giá sớm, nhất định sẽ phụng bồi tổ mẫu nhiều thêm mấy năm.

“Tam thúc của nàng là một người yếu đuối, tam thẩm của nàng rõ ràng là một kẻ ngu dốt, lại tâm tư quá nhiều, tứ thúc mặc dù tốt nhưng dù sao cũng không cùng chi, quản lý gia đình danh bất chính ngôn bất thuận…” Bùi Khởi Đường cho tới bây giờ chưa từng dỗ dành một nữ hài tử như thế này, “Nàng xuất giá rồi, Cố gia phải làm thế nào? Phụ thân nàng còn chưa có tung tích, tương lai cho dù ông ấy quay lại cũng cần có người trong nhà nhà tới giúp ông ấy, hơn nữa… rốt cuộc Lục Anh đứng về bên nào, nàng có thể chắc chắn sao?”

“Nói không chừng, chẳng những Lục Anh không đứng ở bên phía ta, ngược lại sẽ đối địch với ta, vậy nàng phải lựa chọn như thế nào? Nhà chồng và nhà mẹ đẻ bất đồng chính kiến, nàng bị kẹp ở giữa, đến lúc đó tiến thoái lưỡng nan.”

Loại chuyện này cũng không phải không thể nào phát sinh.

Kiếp trước, Lục Anh và Bùi Khởi Đường chính là kẻ thù chính trị, hai người nước lửa bất dung.

Bây giờ nghĩ một chút, kiếp trước Bùi Khởi Đường là vì chính mình, vậy Lục Anh lại là vì ai? Lục Anh nhất định đã có chủ ý, nếu không tuyệt sẽ không hạ tiền đặt cược lớn như vậy, đọ sức đến cùng với Bùi Khởi Đường.

Bùi Khởi Đường nói tiếp: “Ta không phải là gây sự chú ý, người mà những năm này Lục Văn Hiển kết giao đều là phía bên Thái tử… Nàng cũng biết, Hứa gia cũng có thể gọi là môn sinh của Thái tử.”

Lang Hoa nghĩ đến Hứa thị, cho dù Hứa thị dùng Tử Yên để che đậy chuyện xấu, với sự thông minh của Bùi Khởi Đường nhất định đã sớm đoán ra được ngọn nguồn trong đó, hắn không nhắc tới hẳn là sợ nàng sẽ vì thế mà cảm thấy khổ sở trong lòng đi!

Sự tức giận của Lang Hoa tiêu tan đi một chút.

Bùi Khởi Đường nói, “Lục Anh nếu như muốn khởi thế, khó tránh khỏi phải dùng đến lực lượng của Lục gia, vạn nhất hắn đứng ở phía Thái tử thì sao?”

“Sẽ không…” Lang Hoa lắc lắc đầu, “Lục Anh sẽ không đâu.” Trong kiếp trước, Lục Anh cũng không đứng ở phía Thái tử, hắn rất bài xích đối với những hành động của Thái tử.

Lang Hoa trả lời khẳng định như vậy khiến cho Bùi Khởi Đường không thoải mái trong lòng, Lục Anh và Lang Hoa cho dù là cùng nhau lớn lên, Lang Hoa cũng mới có mười tuổi, có thể cùng Lục Anh đồng thời xuất hiện bao nhiêu lần, nhưng giữa hai người bọn họ thật giống như dù có bị người ngoài lôi kéo cũng vẫn không ngừng ràng buộc…

Bùi Khởi Đường nhíu mày, những lời Lang Hoa vừa mới nói đó có thể là tức giận mà nói, cũng có thể chính là chuyện sắp xảy ra, hắn không thể xem thường.

“Trước khác nay khác, chuyện trên thế gian biến hoá quá lớn, cho dù hai người trước đây có hôn ước, nhưng dẫu sao còn chưa đính hôn, cho dù đính hôn rồi nàng còn có thể thoái hôn, cho dù là thành thân cũng có thể hoà ly. Một cái hôn sự cũng có thể có nhiều biến số như vậy huống chi là con người, bây giờ nàng đã không giống như lúc trước nữa rồi, Cố gia cũng không phải là Cố gia trước kia nữa, nàng và Lục Anh rốt cuộc còn có thể cùng tới một chỗ hay không, còn phải xem tương lai.”

“Tương lai còn dài, nhất định không thể ủy khuất mình, còn về cái gì mà danh tiếng thì cứ tuỳ nó đi đi, đều là dùng để ràng buộc nữ tử, vốn dĩ nam tử so luôn mạnh mẽ hơn so với nữ tử, định quy củ cho nữ tử đều là vì thuận lợi cho mình.”

Lang Hoa ngẩng đầu lên, “Ngươi thì sao? Nói đường đường chính chính như vậy, tương lai ngươi vẫn không phải là định quy củ cho nữ quyến trong nhà như thế hay sao?”

Bùi Khởi Đường ánh mắt hơi chăm chú, “Ta đương nhiên sẽ không, thích thì không nên ràng buộc, ta sẽ để cho nàng tự do tự tại làm chuyện nàng muốn làm.”

Nói thì dễ nghe, rõ ràng chính là không thể nào làm được.

Bùi Khởi Đường tương lai chức vị cao, bên trong nhà trong dĩ nhiên phải có một phu nhân quản gia quy quy củ củ. Kiếp trước, Bùi Khởi Đường liền tùy ý làm bậy, làm tổn hại không ít danh tiếng của nữ tử.

Nàng sẽ tin lời nói xằng của hắn mới là lạ.

Có điều, sau một trận phát ra, tâm tình của Lang Hoa đã tốt hơn nhiều.

“Còn về việc đến chỗ này, ta sẽ cẩn thận…” Bùi Khởi Đường nói, “Mỗi lần tới ta sẽ tránh để bị người khác bắt gặp.”

Cái gì mà tránh được người, rõ ràng là vì có cái kẻ gian Ngô Đồng ở bên trong giúp hắn thu xếp, đổi lại kẻ khác một mình mò đến Cố gia, khẳng định đã sớm bị hai người Ngô Đồng và Tiêu Ấp bó thành cái bánh chưng rồi.

Nàng sớm muộn phải đuổi cái tên Ngô Đồng ăn cây táo rào cây sung này ra khỏi Cố gia.

Một trận gió thổi qua, Lang Hoa không khỏi cảm thấy có chút lạnh, ngón tay cuộn tròn lại.

Bùi Khởi Đường nhẹ giọng nói: “Chúng ta vào trong nhà nói chuyện đi, không dễ thấy, hơn nữa… gió thổi làm sau lưng ta đau, Hồ tiên sinh không phải dặn dò rồi sao, hai tháng này không thể bị lạnh.”

Lang Hoa trầm mặc không đáp lời.

Bùi Khởi Đường nói: “Ta là thật sự có lời muốn nói với nàng. ”

Lang Hoa mím môi một cái, đi về phía trước, Bùi Khởi Đường theo ở phía sau không nói gì thêm, dường như rất sợ Lang Hoa sẽ thay đổi chủ ý.

Hai người vào phòng, Lang Hoa ngồi ở trên ghế gấm, nhìn Bùi Khởi Đường, “Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Bùi Khởi Đường suy nghĩ một chút, “Ta muốn tòng quân xuất chinh.”

Điểm này Lang Hoa biết, nếu không tại sao Bùi Khởi Đường phải tạo mấy chiếc thuyền lớn, thoạt nhìn là vận chuyển cây nhà lá vườn tới kinh thành buôn bán, thật ra thì những thuyền buôn này đến thời khắc mấu chốt cũng có thể biến thành thuyền chiến, quân đội của Đại Tề có thể từ Hải Châu lên thuyền, trực tiếp đến biên cương nước Liêu, trên trời hạ xuống hùng binh, nhanh chóng đoạt lấy Tây Kinh. Như vậy thì có thể nhanh chóng thoát ra khỏi trận đại chiến này, toàn lực đối phó với người Tây Hạ.

Bùi Khởi Đường nói tiếp: “Ý của ta là, ta muốn đi biên giới tây bắc, đi Ngân Châu.”

Lang Hoa trợn to hai mắt, mặt đầy kinh ngạc nhìn Bùi Khởi Đường, “Ngươi muốn đi Ngân Châu? Đó là chiến trường chính, Thiết Diều Tử và Thần Tí Cung của người Tây Hạ nhất định sẽ tấn công Ngân Châu.”

“Ta biết,” Bùi Khởi Đường nói, “Thế nhưng, nếu như không thể phòng thủ Ngân Châu, cho dù ta đánh thắng trận ở Tây Kinh thì có thể làm gì, nước Kim thấy người Tây Hạ đắc thủ, cho là lần này có lợi có thể mưu cầu, rất có thể tăng binh tới, đến lúc đó chúng ta sẽ bị địch vây công từ cả hai mặt.”

Lang Hoa biết Bùi Khởi Đường nói có lý, nếu như hắn là Triệu Linh lúc ở Trấn Giang, nàng có thể còn dễ tiếp nhận hơn lúc này. Bây giờ lưng của hắn bị thương chưa khỏi lại đã muốn đi đối phó với quân đội tinh nhuệ nhất của Tây Hạ.

Chỉ có kẻ ngốc mới làm như vậy.

Con cháu quan lại chỉ biết đi nhặt công trận dễ dàng nhất, làm sao mà hắn lại không nghĩ giống người khác chứ?

Bùi Khởi Đường nói: “Trấn thủ Tây Bắc là binh mã của Hoài Nam Vương, Hàn Chương từ Lĩnh Bắc mang binh tới đánh Tây Hạ chẳng những phải lặn lội đường xa mà còn phải tập hợp vào một chỗ cùng với binh mã của Hoài Nam Vương, cùng nhau kháng địch, nhìn thì giống như hai hợp làm một tăng lên gấp đôi binh lực, thật ra thì mỗi một võ tướng thế gia đều có phương thức luyện binh, cầm binh của riêng mình, binh mã hai nhà tùy tiện hợp vào một chỗ, rất có khả năng sẽ xảy ra vấn đề.”

“Ta thì không như thế, Bùi gia và Hoài Nam Vương xưa nay có giao tình, nếu như ta đi Tây Bắc, thời khắc mấu chốt sẽ cho Hoài Nam Vương chút kiến nghị, giống như lần trước cuộc chiến ở Dương Châu, kiềm chế kỵ binh Tây Hạ, lại tìm cửa đột phá, một lát là chiến thắng.”

Đây chính là phương pháp tốt nhất.

Nhưng Lang Hoa lại mơ hồ cảm thấy không ổn thỏa.

Bùi Khởi Đường cười nói: “Nàng luôn nói ta cả ngày đầy bụng tính toán, chỉ biết dựa vào âm mưu quỷ kế, bây giờ cuối cùng cũng phải đọ sức công khai, làm sao ta có thể tránh nặng tìm nhẹ? Cho dù có thắng không vẻ vang còn hơn vạn nhất thua rồi, hậu quả lại là không thể tưởng tượng nổi.” Cho nên, lần biên ải này, hắn thật sự là không thể không đi.

Bùi Khởi Đường nói: “Chuyện này là ta muốn thương lượng với nàng, nếu nàng cảm thấy có thể… ta liền tự tay đi chuẩn bị.”

Đây là chuyện sinh tử tồn vong, liên quan đến sống chết.

Làm sao nàng có thể cho hắn ý kiến?

Lang Hoa ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt tràn đầy chí khí kia của Bùi Khởi Đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.