Thế Thân Làm Giám Sát

Chương 14: Đi chơi




Bên trong Nguyên mộc tinh lâm một nơi nào đó, mặt đất rung chuyển như có động đất mạnh, các loại yêu thú, nhân loại, dị tộc...Nhao nhao chạy tán loạn, theo đó một cái động đen kịt mở ra như thâm uyên địa ngục, từ đó nhảy ra mười ba đạo thân ảnh.

“Đi thôi! Đến đây lâu như vậy ta còn chưa biết đây là nơi như thế nào ah”. Vũ Thiên Quân ngửa mặt nhìn tinh không nói.

“Chủ nhân! Xem ra ngài phải đợi một chút! Bọn ta muốn đột phá một lát, Thiên kiếp cũng đến rồi ah”. Ma Luyện nhìn bầu trời nói. “Các ngươi mau mang chủ nhân tránh đi chút ah, không nên nhiễm ta lôi kiếp khí tức, gặp trùng kiếp các ngươi tự chết ah”. Sau đó hắn lại nhìn còn lại mấy vị cường giả nói.

“Ha ha, Ma huynh, chúng ta nên chia nhau ra ah, ta thiên kiếp cũng nhanh đến rồi”. Một vị Thần tôn đỉnh phong nói, hắn cũng muốn đột phá Thánh thần rồi.

“Các ngươi độ kiếp lần lượt ah! Ta muốn lần lượt nhìn một chút ah”. Vũ Thiên Quân nhìn bầu trời rất nhanh kết mây đen mù mịt nói. “Ma Luyện, ngươi đã đem lôi kiếp đến vậy ngươi đọ kiếp trước ah, mọi người tản ra đừng để cho có kẻ nào đến quấy nhiễu hắn ah”. Vũ Thiên Quân nhẹ giọng nói.

“Vậy chủ nhân ngài...”. Mỹ phụ kia nói ra. “Ah! Ta tên Khương Vũ”. Mỹ phụ lúc này mới nói tên ah.

“Các ngươi đi đi, không cần lo cho ta, ta lúc này không sợ nhất là lôi kiếp này ah! Hắc hắc!”. Vũ Thiên Quân nhìn thiên kiếp liếm môi nói.

“Ách! Chủ nhân! Tránh ra cái này lôi kiếp vẫn hơn ah”. Đang chuẩn bị độ kiếp Ma Luyện bỗng nhiên quay đầu nói, vị này tiểu tổ tông nhỡ như xảy ra chuyện bọn hắn cũng không khá giả ah, có thể bị Vẫn lạc ah!

“Ầy! Được rồi, các ngươi đi di, ta không để cái này lôi kiếp dính người là được ah”. Vũ Thiên Quân bất đắc dĩ thu hồi ánh mắt cười nói sau đó phi thân rời đi nơi này, còn lại mấy vị cường giả cũng chia nhau ta các phía tọa trấn đồng thời quan sát Ma Luyện độ kiếp, đây cũng là kinh nghiệm hiếm khi được thấy ah.

“Ha ha, lôi kiếp! Đến đây đi!”. Ma Luyện tung người nhảy lên bầu trời, hắn muốn ở không trung tiếp lấy lôi kiếp ah. Bọn hắn Ma tộc thân thể cường hãn nên nếu có dùng pháp bảo thông thường cũng là dùng cự hình loại pháp bảo, quả nhiên bên cạnh hắn hoa lên, một cái cự chùy xuất hiện. “Ha ha, lão bằng hữu, đã hai vạn năm chưa dùng đến ngươi ah, cùng ta độ kiếp đi!”. Xuất ra cự chùy Ma Luyện tự tin nhìn bầu trời cười nói.

“ẦM ẦM...”. Như thấy khiêu khích, kiếp vân dày thêm, theo đó một tia lôi kiếp hạ xuống, nó thô to như thùng nước, uy áp cường đại đánh thẳng xuống Ma Luyện. Hắn vậy mà không chút kinh sợ vung lên cự chùy đánh vào lôi điện.

“OÀNH...”. Ma Luyện bị đẩy lùi lại ép đến gần mặt đất nhưng ngay lập tức lại lao lên.

“Ha ha, đến đây! Xem ngươi có bao nhiêu đáng sợ!”. Ma Luyện cười lớn nói. Bọn hắn tu giả bất luận chủng tộc., Thiên kiếp là không thể tránh khỏi, nếu sợ thiên kiếp thì làm sao độ qua ah, nếu đã đến thì dùng tất cả khả năng mà đối phó ah, không thành thì hôi phi yên diệt. Thành thì nhất phi trùng thiên, lại một đại dương mở ra ah. Thông thần nhất kiếp, Thần chủ trở đi mỗi vỡi qua một cấp đó là một lần chịu thiên kiếp, thông thường là vậy ah.

“OÀNH...OÀNH...”. Đạo thiên kiếp thứ hai là hai cái thôn to như thùng nước lôi điện đánh về phía Ma Luyện, uy nằng cường đại hơn không ít Đệ nhất kiếp.

“Ồ? Loại kia đạo vận áp lên hắn nhẹ như vậy? Thiên kiếp này cũng không mạnh như ta nghĩ ah, xem ra là do ta khác bón hắn ah”. Vũ Thiên Quân nhìn Ma Luyện độ kiếp lẩm bẩm nói.

Đến đệ tứ kiếp, Ma Luyện bị bốn đạo lôi điện đồng thời công kích, hắn tay trái bị bổ ra một vệt máu dài thế nhưng rất nhanh khép lại, Ma tộc cường đại thể chất lúc này tỏ ra ưu thế ah.

Đệ ngũ kiếp, Ma Luyện ngực bị trúng lôi kiếp, lại rách ra một mảnh nhưng sau đó cũng khép lại nhưng đã chậm đi nhiều lúc trước, không biết là do Lôi kiếp mạnh lên hay hắn khả năng hồi phục suy giảm ah. Cũng may còn chưa suy giảm đến căn bản.

Đệ lục kiếp qua đi, Ma Luyện đã máu me be bét nhưng nhìn kỹ có thể thấy hắn da thịt không ngừng nhúc nhích.

“Cổ Ma chân thân”. Ma Luyện chân chính vận dụng thủ đoạn rồi, đến Thánh thần đã có thể cô đọng Tiểu thế giới Chân thân, đây cũng chính là đại diện cho ý chí của tiểu thế giới, có người là dòng sông, núi, sát trận đồ...rất đa dạng. Đây thông thường là thủ đoạn mạnh nhất của Thánh thần đại năng, Vũ Thiên Quân năm đó bị bốn vị thánh thần gọi ra Chân thân nên Ma thể mới bị hủy ah.

“Chân thân...”. Vũ Thiên Quân nhớ lại trước kia âm thầm nhớ kỹ bọn người kia, hắn sẽ tìm ra chân tướng, giết sạch bọn hắn, hắn không tin chỉ một cái Thiên Phượng thể lại để cho bốn vị Thánh thần đại năng ra tay tấn công Vũ gia hắn, chắc chắn có nội tình khác.

Gọi ra chân thân Ma Luyện rất nhanh độ qua tam kiếp còn lại, bị đánh cho chết đi sống lại thế nhưng còn may là vẫn giữ lại một mạng, ngay khi hắn đọ xong đệ cửu kiếp, Vũ Thiên Quân bất ngờ lao lên bầu trời nhảy vào thiên kiếp.

Hành động này của hắn làm cho Ma Luyện giật nảy mình nhưng đã ngăn cản không kịp.

“AH... Các ngươi sao không trông coi chủ nhân cẩn thận, hắn... AH!!!!”. Ma Luyện suy yếu nhưng cuồng nộ quát hỏi mấy tên cường giả gần đó, nhưng ngay lập tức hắn há hốc mồm, bọn người Võ Tử Hiên cũng thế, bọn hắn thấy một thứ bọn hắn cả đời không dám quên!

Vũ Thiên Quân nhảy vào lôi kiếp tập trung vận chuyển Thần Ma song mạch đồng thời, một laoij đạo vận kì là truyền ra, phía dưới linh hồn hắn cái kia tím đen thái cực xoay tròn, hấp lực tăng nhanh hấp thu Lôi kiếp lực lượng còn xót lại cùng loại kia khó hiểu đạo vận làm lớn mạnh bản thân, chưa đến một phút, trên trời còn lại không nhiều lôi kiếp khí tức bị hắn hấp thu sạch sẽ, hắn liếm môi đi ra lôi kiếp phạm vị thì nhìn thấy mấy vị cường giả đang trợn mắt nhìn hắn như nhìn quái vật.

“Nhìn cái gì ah? Ta đã nói ta không sợ nhất lúc này chính là lôi kiếp ah, các ngươi nhanh độ kiếp ah, ta Thần kiếp cũng muốn độ rồi, cho các ngươi thấy cái gì mới là Lôi kiếp”. Vũ Thiên Quân nhìn mấy tên ngu ngốc kia nói.

“Ngươi...Ngươi vậy mà hấp thu lôi kiếp...”. Ma Luyện hãi nhiên nói.

“Ngươi...làm sao có thể?”. Võ Tử Hiên cũng nói.

“Hấp thì hấp rồi, có gì đáng sợ,các ngươi độ kiếp đi, lát nữa ta cho các ngươi thấy cái gì mới là hấp thu”. Vũ Thiên Quân cảm thấy không có gì nói, bọn người này Khai mạch nhiều lắm cũng mới sáu ba cái, chính là Ma Luyện cùng Võ Tử Hiên, còn kém hắn xa tít tắp đây.

“Ngươi có còn cho người sống nữa không...”. Ma Luyện cũng đã quên cảm giác vui sướng thành tựu Thánh tổ cảnh ah, hắn đã trẻ lại rất nhiều, nhìn như trung niên bốn mươi mà thôi, nhìn vị kia đã nhắm mắt tu luyện chủ nhân không biết phải nói gì. “Ngươi cũng nên độ kiếp đi ah”. Ma Luyện nhìn Võ Tử Hiên nói.

“Mọi ngươi tản đi ah, ta độ kiếp xong lại đến mọi người ah...”. Võ Tử hiên hướng Vũ Thiên Quân đang ngồi nhắm mắt một cái rồi nhìn mọi người nói.

Gần một ngày qua đi, bọn người ở đây lục đục đột phá, dĩ nhiên chỉ có sáu người là Ma Luyện, Võ Tử Hiên cùng bốn vị Thần tôn đỉnh phong kia đột phá đến Thánh thần cảnh là có lôi kiếp mà thôi, không có gì thay đổi, mỗi khi có người vừa độ kiếp hoàn thành Vũ Thiên Quân lại nhảy vào lôi kiếp hấp thu còn lại lôi kiếp khí tức ah, bọn người ở đây nhìn mà chết lặng, hắn hấp thu nhiều như vậy lôi kiếp để ở đâu ah...

Lúc này Vũ Thiên Quân tay thủ hạ đã có hai cái một bước Thánh tổ, bốn cái bán bộ Thánh tổ trong đó có Xích Đan tử và Khương Vũ đã gần vô hạn Thánh tổ, tùy thời đột phá ah, còn lại sáu người đều là Thánh thần cảnh đại năng, đội hình vô cùng hùng hậu ah!

“Ha ha, rất tốt! Các ngươi cũng đã đột phá xong, đến phiên ta ah, mới hơn tháng trước đột phá, không biết đại ca ta biết có phải hay không há hốc mồm ah... Hắc hắc”. Vũ Thiên Quân hấp thu lôi kiếp sót lại đã đủ cho hắn chạm đến Thần cảnh còn lại truyền hết vào Tiểu ma giới ah. “Các ngươi chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu ah! Ta không đảm bảo ah”. Vũ Thiên Quân nhìn mấy vị đại năng kia nói, dù sao cũng là thủ hạ của hắn, chết ở trong lôi kiếp của hắn cũng không quá uất ức ah.

“Chạy được bao xa thì chạy...”. Ma Luyện bọn người nhắc lại. Có gì đó không ổn ah, Thần cảnh lôi kiếp mà thôi như thế nào phải để bọn hắn chạy bao xa thì chạy. Kỳ thực bọn hắn quên lôi kiếp dịch ah!

“Đi đi! Các ngươi không muốn đụng lôi vũ ah!”. Vũ Thiên Quân quái dị nói.

“Cái gì?...Lôi vũ?!?”. Ở đây mọi người đều là đại năng, hiểu biết không ít. Lôi Vũ là chỉ có đột phá đến Thánh tổ cảnh một ít quái vật yêu nghiệt mới có, đếm được bằng ngón tay ah. Chợt nghĩ ra cái. “Chạy mau!!!”. Vị này tiểu tổ tông còn không phải loại kia thì tinh không này bọn hắn thật không nghĩ ra ai có thể, kỳ thực còn có một vị đại ca trong miệng tên kia ah, bọn hắn chưa nhớ ra mà thôi!

“Không đúng! Không phải chỉ có Thánh tổ cảnh mới có Lôi vũ sao”. Chạy hơn vạn dặm, Bọn người Ma Luyện mới dừng lại vuốt mồ hôi nói.

“Xem ah! Hắn không cần thiết dọa chúng ta”. Khương Vũ nhìn trời nói.

Rất nhanh lấy Vũ Thiên Quân phía trên bầu trời làm trung tâm, gần nghìn dặm bán kính kiếp vân sau đó không ngừng mở rộng như đang lan tỏa ra khắp không gian. Có tu giả nhìn lên bầu trời, có người nhận ra cái này kiếp vân rất giống vị kia cái thế yêu nghiệt hơn một tháng trước kiếp vân ah.

“Nhìn kìa... cái kia kiếp vân...”. Một vị ngày đó nhìn thấy kiếp vân nói.

“Lại là lôi vũ sao, lại là vị nào yêu nghiệt...”. Bọn hắn tuyệt không dám liên tưởng hai lần độ kiếp là cùng một người ah, không thể tu luyện nhanh như vậy được ah.

“Mau chạy đi, kiếp vân đang lan đến...”. Có vị cường giả hoảng sợ nói ra.

“Ha ha, lại là lôi vũ ah, mới hơn một tháng không thấy”. Vũ Thiên Quân nhìn bầu trời hắc vân đen kịt liếm môi nói.

Quả nhiên không lâu sau, một cái hắc vũ từ bầu trời chầm chậm rơi xuống, theo đó cả khu vực này như trầm trọng hơn rất nhiều, loại kia đạo vận xuất hiện cầm cố lại Vũ Thiên Quân không cho hắn di chuyển.

“Lại là loại này đạo vận, nó là cái gì ah, vị kia Ma tộc cũng không có trí nhớ liên quan ah”. Vũ Thiên Quân cảm nhận lấy loại này đạo vận lẩm bẩm nói, còn có hắn thể nội cái kia đò án thái cực cũng có một loại đạo vận tối nghĩa khó hiểu, hắn cũng không biết đó là gì.

Theo cái này lôi vũ hạ xuống chạm vào Vũ Thiê Quân làm hắn rùng mình một cái, thể nội lực lượng cuồng bạo tràn ngập kèm theo loại kia đạo vận kiềm nén vô cùng.

“Ồ! Cũng không mạnh hơn thánh trước bao nhiêu ah, không lẽ là do lần trước là trùng kiếp nên mạnh bất thường”. Vũ Thiên Quân suy đoán. “Mà thôi, để xem lần này đạt đến cấp độ nào”. Vũ Thiên Quân không suy nghĩ nhiều nữa, nhìn bầu trời bắt đầu hạ xuống vô số lôi vũ hắn lao lên nhảy vào kiếp vận, Thần Ma hai mạch cùng chuyển, đồ án thái cực xoay nhanh, hắn xung quanh rất nhanh hìn thành một cái cự đại vòng xoáy hấp thu xung quanh lôi kiếp cùng linh khí.

“Nhìn kìa, hắn quả nhiên đã nhảy vào kiếp vân...”. Một vị Thánh thần nói ra.

“Thật không biết như thế nào làm được, tu giả thông thường thấy Lôi vũ chạy còn không kịp, hắn lại đi hấp thu nói”. Võ Tử Hiên bị đánh bại bất lực nói.

“Hắn lôi vũ là không thể nghi ngờ, nhưng không phải chỉ có Thánh tổ mới có Lôi vũ ah... Khó hiểu”. Xích Đan tử nghi hoặc nói.

“Có lẽ cũng có hạn chế hoặc tiền nhân cũng có chỉ là không có ghi chép mà thôi”. Khương Vũ nói, nàng gia tộc truyền thừa lâu đời hiểu biết cũng rất rộng đưa ra suy đoán.

“Lấy hắn loại kia tư thái, không phải nếu không ai ngăn cản hắn chỉ ăn với độ kiếp không phải cũng tu luyện nhanh hơn chúng ta vô số lần ah”. Một vị Thánh thần giọng chua chua nói, người so với người tức chết ah.

“Phàm là tự nhiên sẽ có công bằng, hắn đã độ kiếp dễ dàng như vậy tất sẽ có chỗ khó khăn, chỉ là chúng ta không biết mà thôi”. Võ Tử Hiên nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.