The Madness Of Lord Ian MacKenzie

Chương 34: Hương Điệp




Ngày thứ hai đi làm của cô tiểu thư nhà giàu bắt đầu. Thúy Hoa diện một bộ váy xòe mà không phải đồ công sở đến chiếc xe . Thúy Hoa được ba mẹ nuông chiều từ nhỏ nên không biết làm gì cả. Cũng tại vì thế mà bị chú đuổi sang nước ngoài du học. Tình cờ gặp được anh đem lòng thầm mến nên bây giờ lặn lội về xin ba cho làm ở công ti anh....

Vốn không phải người tốt mà cũng chẳng phải người xấu nên cũng chẳng bị ai ghét nhưng có lẽ bây giờ sẽ khác thôi, Thúy Hoa tự dằn lòng mình phải thật tốt không thể ở ranh giới giữa cái tốt và cái xấu nữa, tất cả chỉ vì anh...

**************

Hôm nay nó quyết định ở nhà nằm khóc, không đi làm gì nữa. Cả đêm ngồi khóc, mắt nó cũng đã sưng húp lên rồi, giờ cũng chẳng thể đi được nữa .

Chiếc điện thoại đặt trên mặt bàn cũng đổ ngót trăm lần rồi. Hắn cũng thức khuya gọi cho nó suốt nhưng mãi chẳng có ai nghe máy, hắn thật muốn tức điên lên mà.

Nó đang nằm trên giường trùm kín mền khóc rên rỉ thì tự dưng có tiếng chuông cửa. Nó đoán chắc là Nhi nên lấy tay lau nước mắt đi xuống mở cửa.

Nhìn thấy khuôn mặt sưng húp, tóc tai bù xù của nó hắn thấy lòng đau lên một hồi. Hắn tha thiết :" Hồng, chuyện hôm qua không như em nghĩ đâu, cho anh giải thích đi, em hiểu lầm anh rồi..."

Trong lòng nó đang dần được hồi sinh, nó tự nghĩ là :" Anh Kiệt có lí do ư, thật sự là hiểu nhầm sao???"

Nghĩ thế nên nó hỏi :" Vậy anh giải thích đi"

"Cái cô gái trong ảnh là anh nhờ cô ấy chọn gấu bông hộ thôi. Anh nhờ để tặng em mà, anh nói thật. "- Nói xong hắn chìa tay ra con gấu bông .

Bây giờ nó thật sự vui khi biết hắn không lừa dối mình....và tiếp theo là một cái kiss...

******************

Cô đang sốt hết ruột khi thấy nó không đi làm. Gọi cả chục cuộc cũng không nghe, đang điên hết cả đầu lên thì may sao nó cũng gọi lại cho cô. Nó cũng chỉ nói mỗi là xin phép nghỉ hộ rồi cái rụp cúp luôn máy, không để cô nói được câu nào, đúng là tức thì càng tức mà....

"Mày ơi, Hồng nó xin nghỉ . Chắc đi hẹn hò với Kiệt rồi..."

"Chết, quả này chuẩn bị tiền mừng sớm, tao cũng phải kiếm thôi, hai đứa chúng mày có hết rồi còn mỗi tao là chưa có ai thèm rước..."- nhỏ làm bộ khóc nức nở kể tội tình...

Cô nghe xong thì cười té ngửa, nhỏ tự dưng nói thế thì hình như muốn cô thương hại thì có , chứ cái chàng trai mới gặp chạy đi đâu rồi :" Vậy thì quán cafe hôm nọ thì sao nhỉ?" - cô vừa dùng giọng nham hiểm vừa liếc mắt nhỏ một cái.

Biết là không lừa được cô , nhỏ cười cho qua chuyện rồi nhanh chóng đổi chủ đề...

**************

"Mời vào"- tiếng nói của anh trong phòng vọng ra.

Thúy Hoa nghe được lời của anh thì mở cửa tiến vào :" Khánh Nam, tối nay anh có rảnh không, em muốn mời anh đi chơi..."

Anh nhíu mày, ngước mặt lên nói :" Tối nay tôi bận rồi, mời cô ra ngoài cho"

Thái độ của anh làm Thúy Hoa rất bực mình, đường đường là một tiểu thư mà bị từ chối như vậy sao, không cam tâm Thúy Hoa vừa khóc vừa nói :" Anh biết rõ là em thích anh rồi mà anh còn như thế sao. Em là con nhà giàu, xinh đẹp, chả nhẽ anh không thích?"

"Tôi nói cho cô bỏ ý định luôn rằng tôi đã có vợ tương lai rồi, giờ thì mời cô ra ngoài..."-- vẫn giọng lạnh lùng đó, anh nhìn thẳng vào mắt Thúy Hoa nói.

Những lời nói đó như dao đâm vào da thịt Thúy Hoa vậy, vừa khóc Thúy Hoa chạy một mạch ra ngoài, đóng cửa cái "Rầm" rồi chạy vào nhà vệ sinh nức nở....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.