Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết

Chương 13: Hoàng thượng muốn ở lại sao?




Edit: PDN

Con người, cũng không phải học tập càng nhiều công pháp càng tốt, thích hợp chính mình mới đúng là quan trọng nhất.

"Hoan Hoan, đến đây với ta. . . . . ."

Nữ vương vẫy tay với Hoan Hoan, Hoan Hoan vội chạy tới.

Lúc ban đầu bé không thích nữ vương lắm, bởi vì nữ vương đoạt tiểu Nhạc Nhạc của bé đi rồi, nhưng sau này tiểu Nhạc Nhạc đã trở lại, thậm chí nữ vương đối với bé cũng giống y như bà nội, bé cũng thay đổi nhận xét trước kia.

"Ta đây có rất nhiều sách nha, Hoan Hoan, nếu không tự cháu nhìn xem, có thích thì tự mình luyện tập, được chứ?"

Nữ vương nhét thẳng nhẫn trữ vật vào trong tay của Hoan Hoan, Hoan Hoan gật gật đầu, dù sao có thứ chơi đùa so với không có tốt hơn chứ?

Thấy đã thu phục tiểu Hoan Hoan, mọi người không dám chậm trễ, vội vàng tìm một phòng tu luyện cách Hoan Hoan gần nhất.

Mà Hoan Hoan vốn là tò mò lại mở ra nhẫn trữ vật, oa, nữ vương này thật không hổ là nữ vương nha, thế nhưng. . . . . .

Hoan Hoan đếm cơ bản, thậm chí có đến gần một trăm tập sách nha.

Tiểu Nhạc Nhạc tò mò nhảy vào, lật từng quyển tìm kiếm.

Tiểu Nhạc Nhạc đến, Hoan Hoan cũng không sốt ruột, có thể tiểu Nhạc Nhạc biết tìm đồ hơn so với bản thân, nó cũng sẽ không hại bản thân, bé cứ nghe tiểu Nhạc Nhạc ——

"Tiểu Hoan Hoan, cái này không tồi. . . . . ."

Tiểu Nhạc Nhạc cầm lấy một quyển, hai móng vuốt nhỏ giữ thật chặt quyển sách kia , Hoan Hoan nhận lấy nhìn ra được, ngôn ngữ của chúng ta?

Cái chữ kia bé không biết mà.

"Cái này đúng là rất nhiều người muốn học cũng học không được , ngôn ngữ của ma thú, Hoan Hoan, ngươi học xong cái này, có thể nghe hiểu bọn chúng nói chuyện . . . . . ."

Trên mặt Hoan Hoan vui vẻ, nói :

"Thật vậy chứ?"

"Đương nhiên. . . . . ."

"Nhưng. . . . . . Có đôi khi bọn chúng hoàn toàn không cần lên tiếng đâu, trực tiếp dùng tinh thần cùng chủ nhân của bọn chúng nói chuyện với nhau a. . . . . ."

Ma thú nói chuyện, trừ khi là . . . . .

Là tình huống bọn chúng không có chủ nhân.

"Hoan Hoan, mặc dù là bọn chúng dùng tinh thần nói chuyện với nhau, vẫn có thể chặn được như cũ , cái này đối với ngươi mới có lợi , ngươi không tin tiểu Nhạc Nhạc sao?"

Hoan Hoan vội vàng lắc đầu, bé tin tưởng tiểu Nhạc Nhạc, vô cùng tin tưởng.

"Vậy trước tiên học cái này đi. . . . . ."

Hoan Hoan cười vui vẻ, có thể nghe hiểu bọn chúng nói chuyện cũng tốt.

Tiểu Nhạc Nhạc vui vẻ vỗ vỗ tay, vẻ mặt kiêu ngạo nói :

"Ta có thể làm sư phụ của ngươi nha. . . . . ."

Hoan Hoan xấu hổ, tiểu Nhạc Nhạc tìm quyển này cho bản thân học, không phải là bởi vì muốn làm sư phụ của bé chứ?

Có điều, nó nói không sai, nó sẽ không hại bản thân được.

( duyệt duyệt: bây giờ Hoan Hoan có tính là học ngoại ngữ không đây, ha ha )

Hoan Hoan không thể tưởng được, trong lúc vô tình học tập cái này , về sau lại giúp bé rất nhiều lần.

Học tập thật buồn tẻ , nhưng nhận thức của Hoan Hoan tốt lắm.

"Tiểu Hoan Hoan, ngươi biết không? Cái này cũng không phải là người bình thường cũng có thể học. Ngôn ngữ của ma thú, thật ra rất nhiều người đều muốn hiểu rõ, bao gồm nữ vương kia, nhưng cái này phải xem cơ duyên, cùng thiên phú, nếu không tin, đợi nữ Vương đi ra, ngươi có thể hỏi một chút. . . . . ."

Thật là như vậy sao?

Hoan Hoan chợt phát hiện bản thân rất dọa người, bé muốn học thông thạo, học giỏi.

Ngôn ngữ của ma thú, nếu muốn nghe hiểu, không chỉ dựa vào nghe , còn phải. . . . . .

Xem ánh mắt, vẻ mặt chẳng hạn.

Lúc ban đầu, Hoan Hoan cũng không biết ma thú thế mà cũng có vẻ mặt, bây giờ có tiểu Nhạc Nhạc dạy bé, bé phát hiện việc này cũng lại rất thú vị. . . . . .

Bên này Hoan Hoan học khí thế ngất trời. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.