Thê Bằng Tử Quý

Chương 2




Fernando giảo hoạt cười, bình tĩnh hạ lệnh: - Chuyển đà... Thuyền bắt đầu quay đầu 90 độ, đưa họng pháo nhắm ngay đối phương.

"Nổ súng!" Fernando lại hạ lệnh. Tiếng pháo nổ vang, mép thuyền chấn động. Trên mặt biển lập tức tràn ngập khói thuốc. Là lựu đạn, xem ra Fernando biết rằng khoảng cách này đạn pháo khó có thể tạo thành trí mạng, mục đích chỉ là sát thương thuỷ binh, phá hư vải bạt quân Minh.

Nhưng khoảng cách này, pháo bắn ra chỉ mang tính thị uy đe doạ, ít tính chính xác.

Phần lớn pháo rơi vào nước biển, kích khởi thành cột nước. Quân Minh chưa từng tham chiến rõ ràng có chút khẩn trương và bối rối, mà đây là Dương Lăng còn cố ý cho bọn họ tham gia đánh giặc Oa trên biển rồi. Nếu không trận chiến mở màn đã gặp phải đối thủ bậc này, dù hỏa lực quân Minh có vượt trội hơn đối phương, chỉ sợ cũng phải bại trận.

Cũng may Phúc Kiến Thủy sư cũng đã từng chứng kiến sự lợi hại trảm ngàn người của Dương Lăng, mà phần lớn đều là Thủy sư quan binh. Hơn nữa Hàn Vũ đảm nhiệm Thủy sư Đề đốc trị quân cẩn thận, nghiêm túc, bọn lính sợ quân kỷ, bởi vậy sợ mà không loạn, vẫn dựa theo mệnh lệnh khẩn trương chuẩn bị.

Vòng thứ nhất bắn xong. pháo thủ trên thuyền Fernando nhanh chóng điều chỉnh, vệ sinh nòng pháo, nạp lại tâm đạn, tốc độ nhanh nhẹn vô cùng, chuẩn bị bắn ra đợt thứ hai.

Cùng lúc đó, chiến hạm quân Minh đã chuyển đến vị trí thích hợp, Hàn Vũ ra lệnh một tiếng, giống như có tiết tấu, họng pháo quân Minh phát ra tiếng rống giận, trên mặt biển khói dầy đặc, song phương chỉ cảm nhận sóng biển nhào tới mép thuyền, vẩy lên người chứ không còn thấy rõ thuyền của đối phương.

Tàu Hàn Vũ trúng hai đạn, một chỗ đánh vào boong thuyền, do là lựu đạn nên thân tàu thương tổn không lớn, đuôi buồm đã bị phá hư một ít. Bị thương mười mấy sĩ tốt. Một pháo khác nện vào khoang thuyền, ở trong khoang thuyền bùng nổ. Hàn Vũ ra lệnh, lập tức có binh lính dùng thiết bị hấp thụ nước biển, phun ra dập tắt lửa.

Quân Minh khẩn trương chà lau nòng pháo, hủy bỏ súng chết, đổi súng mới. Dương Lăng có được bản vẽ của A Đức Ny liền lập tức sai người chế tạo pháo gỗ đưa đến Thủy sư, để Thủy sư quan binh ngày đêm khổ luyện thông nòng, điền đạn, nhưng mặc dù vậy, độ thuần thục của họ vẫn kém hơn người Tây Dương.

- Vừa tới pháo số tám, đổi thành tâm đạn, hiệu chỉnh ụ súng, chuẩn bị phóng ra! Hàn Vũ sừng sững chỉ huy, bình thản tự nhiên không sợ hãi.

ẦM ẦM ẦM!!! Chiến hạm Tây Ban Nha lại dẫn đầu bắn quân Minh, thân tàu đã bị phá hư, thuyền hải tặc cũng không hẹn mà cùng đổi tâm đạn, cũng may thuyền lớn, rơi ở trên thuyền nguy hại không lớn, chỉ có phần mép thuyền gỗ bay tứ tung, một ổ đại pháo bị bắn ra, mấy tên lính bị thương.

Bọn lính hoảng hốt, Hàn Vũ bỗng rút đao ra, lớn tiếng quát: - Vội cái gì? Phản kích tiếp, thuyền Tây Dương cũng làm từ gỗ thôi, nổ sập nó!

Chiến thuyền hoàn thành chuyển đà, lúc này thuyền Tây Dương đang thêm đạn, mà đạn quân Minh bởi vì chậm một vòng mà vận sức chờ phát động, nhân cơ hội này, Hàn Vũ lớn mật hạ lệnh chiếm hạm tới gần hơn nữa.

- Nổ súng!

- Ầm, ầm ầm!!

- Ầm, ầm ầm!!

Loạt đạn quân Minh vừa mới trút ra, chiến hạm Tây Ban Nha cũng vang lên tiếng pháo. Hai chiếc thuyền đều gặp phải đả kích trầm trọng, thân tàu, buồm và lính đều bị thương nặng.

Thường sau khi bắn xong, song phương phải một lần nữa bẻ bánh lái, tìm kiếm khoảng cách và góc độ giao chiến tốt nhất. Lợi dụng cơ hội ngắn ngủi này, Fernando và Hàn Vũ đều vội vàng truyền đạt mệnh lệnh cứu hoả, cứu người, điều chỉnh súng vận chuyển đạn dược, khẩn cấp chuẩn bị.

Số lượng pháo và xạ tốc của quân Minh hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của Fernando, khiến hắn kinh hãi vạn phần, tuy nói nhìn kết quả hắn cũng không có chịu thiệt, nhưng tâm lý bị dao động lớn. Vẫn khiến hắn có cảm giác nguy cơ.

Mà đổi thành một con thuyền Tây Ban Nha khác thì sẽ chẳng được may như Fernando thế.

Trên chiến trường, có đôi khi một chuyện nhỏ, một nhận thức hoặc là phán đoán sai lầm đều có thể thay đổi toàn bộ chiến cuộc.

Mà chiếc Tây Ban Nha xui xẻo này đúng là thua vì khinh thường. Vừa mới giao chiến, 'Mạo hiểm' liền phát hiện hai chiếc thuyền Minh có số pháo lớn hơn chúng một chút, nhưng la do pháo của 'Mạo hiểm' tốc và góc độ có thể điều chỉnh linh hoạt. Song phương giao chiến không lâu, hai chiếc thuyền quân Minh đã bị nó hoàn toàn khống chế, không thể bị động chống cự.

Thuyền trưởng Alba lập tức sơ suất. Lúc này lửa đạn tập kích đã đánh ba thuyền của Tào thiên sủng tới hoa rơi nước chảy, hoàn toàn mất đi năng lực di động và tác chiến.

Hai chiếc thuyền Minh tả hữu lướt qua, lấy hỏa tiễn trút xuống đợt hỏa lực cuối, sau đó là một biển lửa, lửa cháy ngập trời.

Lập tức 'Uy phong 'Uy viễn' tới gần thuyền Tây Ban Nha diễu võ dương oai. 'Uy xương đã bị hao tổn nghiêm trọng, canh buôm chinh, đuôi buồm bị bẻ gãy, khoang thuyền châm lửa, cơ bản không còn chiến lực.'Uy thắng hào' tới lui tuần tra xung quanh, không ngừng phóng ra lửa đạn hấp dẫn sự chú ý.

Trong thời khắc khẩn trương này, 'Uy phong " 'Uy viễn' hai chiếc lông tóc không tổn hao gì, sĩ khí nâng cao, vây "Mạo Hiểm Hào" vào chính giữa.

Trận hình như vậy. Một khi mạn thuyền phát pháo, như vậy bất kể Mạo Hiểm Hào công hướng cái nào, bất kể điều chỉnh phương hướng thế nào thì vẫn sẽ lộ ra một góc chết tạm thời.

Mới vừa rồi trên chiến trường toàn tiếng pháo của đối thủ, Alba cũng không chú ý tới tàu của Tào thiên sủng, trong đó một con thuyền trang bị pháo có tốc độ, tính năng không kém... pháo của hắn.

Chứng kiến uy lực của 'Uy Xương và 'Uy Thắng' Alba nhanh chóng sử dụng pháo của mình để tránh không bị thua thiệt. Hắn muốn thừa dịp quân Minh vây kín. Bắn pháo cưỡng ép đột nhập hai tàu chiến hạm, khiến đối phương sợ ném chuột sợ vỡ đồ.

Nếu đủ may mắn mà nói..., pháo bắn đồng thời hai bên có khả năng tiêu diệt hai chiến hạm quân Minh. Phán đoán sai lầm, khiến thuyền của Alba bắt đầu mạo hiểm.

Lúc song phương tiếp cận không ngừng phóng ra, Uy Phong do mới trang bị một nửa pháo kiểu mới, bởi vậy không thể bắn được nhiều. Khi thuyền Tây Ban Nha quay bánh lái, trang bị hỏa dược. Vốn nên phải rời khỏi thì lại lợi dụng một lần nữa điều chỉnh góc độ nhét đạn dược ép tới. Căn bản không có ý rời khỏi.

Alba ngạc nhiên nói:

- Thượng Đế, chúng ta Mạo Hiểm, bọn họ ở nổi điên, chẳng lẽ bọn họ muốn dùng thuyền dìm đắm chúng ta? Mau mau, quay bánh lái qua trái, tránh bọn họ! Chạy nhanh khỏi đám quỷ điên này.

ẦM!!! Uy Phong kéo khoảng cách đến sáu mươi trượng rồi đột nhiên sườn buồm chuyển hướng, thuyền ở trên biển chuyển hướng, cửa pháo đầu tiên nhằm thẳng Mạo Hiểm, họng pháo chấn động run lên một cái, một loạt đạn bay ra ngoài, chuẩn xác bắn vào mạn thuyền Mạo Hiểm.

Ngay sau đó, cửa pháo thứ hai vọt đến với góc độ thích hợp, đánh trúng đuôi mạn thuyền. Mười lăm hỏa pháo đánh trúng mười ba, nện đến mép thuyền, boong thuyền Mạo Hiểm vỡ vụn, một viên đạn xuyên thủng đáy thuyền, nước biển bắt đầu ồ ồ dâng lên.

Chiến hạm Fernando rời khỏi vòng chiến, đang định nổi trống quân tái chiến, phát hiện tình hình của Mạo Hiểm thì không khỏi chấn động, hắn lập tức lệnh chiến hạm chạy tới bên phải thuyền, hy vọng có thể yểm hộ nó rời khỏi vòng chiến.

Hàn Vũ phát giác ý đồ của Fernando, lập tức cũng lấy cờ tín hiệu mệnh lệnh bốn tàu chiếm hạm vây quanh. Fernando bình tĩnh nhìn một thuyền hải tặc khác tới gần. Lúc này hắn đã phát hiện Mạo Hiểm đầu thuyền hơi vểnh, phần đuôi dần dần trầm xuống, xem ra đáy thuyền đã bị thương rồi.

Hiện giờ muốn bảo vệ Mạo Hiểm rời đi là không thể nào, có lẽ... Có thể đợi bọn họ tiếp ứng tới rồi thoát khỏi vòng vây, trốn về Lã Tống. Fernando khẩn trương chăm chú quan sát những chiến hạm vây quanh, tìm điểm yếu để đồng bọn phía sau lập tức lao ra.

Nhưng đúng lúc này, xa xa một tiếng pháo vang, bọn hải tặc kinh hãi phát hiện có bảy tám thuyền quân Minh đang chạy về phía họ.

- OMG! Fernando nhìn chiến hạm tới gần, tuyệt vọng than thở.

- Chúng ta nên làm gì bây giờ? Thuyền trưởng! Lái chính Anthony kinh hoàng thất thố chạy tới hỏi.

Fernando chậm rãi nhìn mặt biển, đường lui có chiến hạm chủ lực của quân Minh, giương đôi mắt hổ nhìn. Mặt khác ba tàu chiến hạm tạo thành trận hình tấn công, có thể trong thời gian ngắn nhất tiến vào góc độ công kích. Còn có tám tàu chiến hạm.....

Làm sao bây giờ? Còn có thể làm sao?

Hàn Vũ chú ý tới chiến hạm của Bành Tiểu Dạng, song phương lấy tín hiệu cờ nhanh chóng nghị định phương án công kích, tạo thành vòng vây hai phía. Đúng lúc này, bọn họ phát hiện, một cờ tam giác đỏ, ở thuyền hải tặc từ từ dâng lên.

Tiếng ca bi tráng trên hai chiếc thuyền vang lên: - Chúng ta là hải tặc, hung mãnh hải tặc. Tay trái cầm bình rượu, tay phải cầm tài bảo. Chúng ta là hải tặc, hải tặc có bản lĩnh...

Lá cờ Thánh George đỏ như máu phấp phới trong gió...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.