Thất Sát Lệnh

Chương 12




Phù Hiểu đang chạm mông nơi mặt đất tay chỉ Diệp Vy nhưng cũng chỉ có thể đứng lên mà nhìn Diệp Vy đang thước tha xoay thân tiến ra ngoài mà tới cạnh nơi tam nữ còn lại của Vũ Phiến Môn

Để lại Phù Hiểu, đứng nơi đó mà sắc mặt khó xử nhưng cũng chỉ có thể nắm chặt tay mà xoay thân hướng về nơi Nghệ Tuyết cùng Phương Nguyệt mà đi tới, mặc dù trong lòng đang khó chịu tột cùng

- Phù Hiểu lại thua tiếp trận này!

Hoa Lữ vừa dứt lời liền cùng lúc đó chính là giọng Vũ Phiến Lương môn chủ lại hướng Lý Dương chưởng môn mà nói to trong giọng nói còn ẩn ước chút sắc cười:

- Lý Dương, trận này chúng ta lại thắng, đây là trận thứ hai, chỉ cần thêm bốn trận nữa thì ba trận sau coi như khỏi phải đấu!

Khiến Lý Dương chưởng môn cùng năm trưởng lão phía sau thôi không nhìn Phù Hiểu đang tới cạnh nơi đệ tử chân truyền mà đành trầm ngâm vì không nghĩ hai trận đấu pháp đầu lại đều thất bại

Lý Dương chưởng môn lại khản một tiếng to vang khắp “Thanh Phong Điện” rồi hướng Vũ Phiến Lương môn chủ giọng trầm lại:

- Trận này chúng ta lại thua nhưng không có nghĩa là những trận sau đều thất bại!

Dứt lời, Lý Dương chưởng môn sắc mặt vẫn vậy, hai tia mộc nguyên lực phía trên kết giới liền xóa đi cái tên cũ còn số ở trên vẫn giữ nguyên là số không nhưng kế bên hai tia hỏa nguyên lực của Vũ Phiến Lương môn chủ cũng liền bắt đầu thay đổi cả hai, khi mà số phía trên, cái tên đã bị xóa đi bắt đầu hình thành cái tên mới cùng lúc với Lý Dương chưởng môn còn số phía trên liền được chỉnh thành số hai thay vì số một lúc đầu

- Chúng ta lại để thua bọn chúng 0 – 2, số lớn lại nghiên về đám Vũ Phiến Môn đó!

Hoàng Khương trưởng lão hướng bốn trưởng lão đang ngồi cạnh mình mà nói nhỏ nhỏ cũng không hề để ý tới sắc mặt hai vị, một môn chủ, một chưởng môn cũng đều khác nhau khi đang viết lên một cái tên khác để tiếp tục cho trận đấu thứ ba sẽ diễn ra nhưng Vũ Phiến Lương môn chủ vẫn giữ một nụ cười khiến bất kỳ ai đang quan chiến nhìn thấy đều cảm thấy khó ưa

Chỉ mất khoảng chục giây hai tên mới đã dần hiện rõ, mặc dù vẫn chưa rõ vì mới chỉ có hai chữ là hai cái họ của hai đệ tử chuẩn bị trận thứ ba, một chính là chữ “Phàn” nơi tia hỏa nguyên lực của Vũ Phiến Lương môn chủ, một chính là chữ “Hoa” nơi tia mộc nguyên lực của Lý Dương chưởng môn

Chỉ là khi mà hai cái tên tiếp sau hai cái họ dần hình thành, cũng là lúc ai cũng đều đang nhìn lên, ngay cả nơi chính đệ tử chân truyền cũng đều ngẩn đầu nhìn lên, mặc dù lúc này bảy đứng trước và hai đứng sau chính là Phù Hiểu và Hàn Trung nhưng trong hai người có vẻ đang rất là thiếu sức sống, gục đầu như hoa mặt trời héo tàn, chính lúc này, phía trên Hàn Trung, Vũ Thiên lại đang nhướng thân về trước nhìn nơi hai nữ vốn tưởng nhìn lên nhưng lại đang nhìn thẳng

Có lẽ đang đấu mắt với tứ nữ của Vũ Phiến Môn khi mà Vũ Thiên nhìn theo ánh mắt hai nàng, đặc biệt hắn thấy Phương Nguyệt đang nắm chặt hai tay lại khi ngừng ánh mắt tại một nữ đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn giống như nàng mà gãi đầu không biết hai nữ bị gì mà tự dưng lại đấu mắt với nhau

Và chính vì vậy mà cũng không hề để ý tới ai đang nhìn trộm hai nàng, nhưng rồi Vũ Thiên lại chuyển hướng nhìn tới nóc đại điện, nơi Tiểu Bạch đang chụm hai chân, đầu hổ kê lên, miệng hổ còn há nhỏ thấy cả bọt đang phun ra chỉ là nó không hề hay biết, chắc vì ngủ say

“Trận thứ ba Phàn Vỹ”

“Trận thứ ba Hoa Lữ”

Cuối cùng thì hai cái giọng cùng hai cái tên đã được Vũ Phiến Lương môn chủ cùng Lý Dương chưởng môn trước sau hòa vào vọng lên âm vang toàn đại điện rộng lớn

Khiến cho Hoa Lữ cạnh Hoàng Phong cùng Tiêu Ngọc tuy đã ẩn ước đoán được nhưng cũng không khỏi thân run lên một chút rồi lại bình tĩnh trở lại mà xoay đầu nhìn Phù Hiểu cùng Hàn Trung mà gật đầu một cái, khi thấy hai người nhìn mình rồi liền nhấc bước mà tiến tới kết giới hộp mộc để tiến vào trong, cùng với một nam tử đang từ nơi đám đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn

- Thất Huyệt, trận này cũng khó phân thắng bại!

Lần này không phải là Tống Tân lên tiếng mà chính là Tiêu Ngọc khiến cho Tống Tân hơi nhướng người nhìn hắn mà gật đầu rồi lại cùng trầm ngâm mà nhìn phía trong kết giới

Chỉ thấy lúc này, Hoa Lữ đã đứng đối diện vị nam đệ tử hạch môn của Vũ Phiến Môn mà chấp tay hướng hắn chậm rãi nói:

“Tiểu đệ tên Hoa Lữ, mong, vi huynh nương tay giúp”

- Không cần phải nương tay làm gì!

Hoa Lữ vừa mới nói dứt câu thì liền cảm nhận được một luồng mộc nguyên lực từ đâu đang ập tới trước mặt mình cùng một câu nói bất cần vang lên khiến Hoa Lữ không khỏi ngẩn đầu mà thay đổi hẳn sắc mặt khi thấy Phàn Vỹ tay nắm hai thanh đao mộc đang quét về trước ngực mình mà trảm tới

Nhưng cũng không khiến Hoa Lữ phải biến mà liền hướng hai tay đã phủ kim nguyên lực đón đỡ hai thanh đao mộc do Phàn Vỹ tạo thành cùng vẻ mặt đang cười xảo đã trảm tới ngực hắn nhưng rồi liền ngừng lại do hai tay của Hoa Lữ đã nắm chặt lấy mà không thể tiến thêm chút nào khiến Phàn Vỹ mắt hơi kinh

Nhưng lại nhiều hơn là tiếc nuối vì không thể làm bị thương được Hoa Lữ vì như thế sẽ khiến Hoa Lữ phải tổn hao nguyên lực để chữa trị đến lúc đó phần thắng sẽ thuộc về hắn một cách dễ dàng và nhanh chóng

Còn Hoa Lữ sắc mặt vốn bình lặng đã hiện lên chút tức giận “ngươi, lại đánh mà không báo trước” cùng với đó chính là một tiếng hét to “hộp kim”

Liền lúc đó chính là một hộp kim ánh xám đã xuất hiện mà hình thành bao lấy Phàn Vỹ nhưng cũng chưa dừng lại ở đó, Hoa Lữ lại nhấc chân mà lui ra phía sau, một tay vẫn hướng Phàn Vỹ lúc này đã bị nhốt trong hộp kim của hắn mà tiếp tục hai chữ “hộp kim”

Liền phía ngoài, hộp kim đang bao lấy Phàn Vỹ liền hình thành thêm một hộp kim khác khiến cho Vũ Phiến Lương môn chủ cùng năm vị trưởng lão phía sau khẩn trương trong thấy khi mà nhìn ra trận này khó đoán được đệ tử nào sẽ thắng

- Phàn Vỹ, ta muốn xem ngươi làm sao thắng được ta, khi mà Kim hệ của ta khắc chế Mộc hệ của ngươi!

Hoa Lữ giọng đã không còn khách khí với Phàn Vỹ mà nhìn hai hộp kim đang vây lấy hắn giọng trở nên lạnh lõe chút ích mà hai tay cùng lúc đã nắm chặt lấy rồi mở ra cùng chỉ hướng Phàn Vỹ, từ hai bàn tay, kim nguyên lực liền tuôn ra, rồi lại dần hình thành một đầu rắn màu xám

Tiếp đến chính là thân rắn ngoằn ngèo cùng đuôi rắn khiến cho đám đệ tử phía ngoài kết giới mắt dán chặt về Hoa Lữ nhìn con vật to đùng đã hình thành đang trườn thân tới Phàn Vỹ đã bị bao kín bởi hộp kim hai lớp mà kinh sợ
Ngay cả nơi tám đệ tử chân truyền còn lại, Hoàng Phong cũng phải há hốc mồm mà nói trong tay đang run run chỉ:

- Đó là “Thất biến” trong “Thập Nhị Biến” Rắn khổng lồ!

- Tên Hoa Lữ này, không nghĩ là hắn lại dấu chúng ta, hắn đã tu tập thành công “Thất Biến”

Hàn Trung phía sau cũng nhìn Hoa Lữ nắm giữ Kim hệ hình thành một chú rắn khổng lồ từ kim nguyên lực đã trườn tới Phàn Vỹ đang bị nhốt trong hộp kim hai lớp mà quấn quanh lại khiến mắt hắn trợn lên mà gác lại trận đầu tiên mình đã thua

Cùng với đó chính là Vũ Phiến Lương môn chủ sắc mặt đã âm u trong rõ khi nhìn rắn khổng lồ xám từ kim nguyên lực hình thành khiến lão đã đoán được trận này phần thắng thuộc về phía Vũ Phiến Môn e rằng rất ít, nhưng Lý Dương chưởng môn lại gật đầu mà hơi mừng vì đã trong thấy phần thắng ở trận này nhưng cũng không chắc chắn mà chỉ có thể tiếp tục cùng tất cả nhìn phía trong kết giới

Nơi Phàn Vỹ đang bị vây bởi hai lớp hộp kim, nhưng lúc này, ngay lớp thứ hai, vốn dĩ không có gì ngoài bằng phẳng thì nơi mặt hộp hướng Hoa Lữ từ đâu đã nhô ra một mũi sắt tỏa quang mộc nhìn rõ trong giống như đầu một mũi thương chỉ là Hoa Lữ không thấy nhưng lại cảm ứng được có vệt gì đó đã đâm vào hai lớp hộp kim

Hoa Lữ thoáng nghĩ rồi liền nhìn rắn kim đang vây quanh hộp kim hai lớp mà đạp nhẹ nơi kết giới hộp mộc một tầng chất lỏng màu xanh đã dưới chân mà cứ theo thế, tiến lên trên không một khoảng cố gắng duy trì đứng vững trên đó và cũng vừa lúc nhìn thấy mũi thương đã bắt đầu di động một vòng quanh hộp kim hai lớp của hắn liền một vết nứt hiện ra khiến hai lớp hộp kim đều thành hai nữa trên và dưới

Phàn Vỹ phía trong lại nắm chặt thanh binh khí vừa mới lấy ra một thanh thương dài liền rút lại rồi chỉa thẳng nửa hộp kim phía trên đầu mình đang rớt xuống mà đâm lên, chỉ thấy hộp kim của nửa trên lại nức ra làm hai nửa, rớt xuống hai bên Phàn Vỹ khiến hắn không khỏi thở hắc ra một hơi ngắn, chỉ là chưa kip mừng gì, khi nhìn quanh mình là thân một con gì đó đang uốn lượn mà không thể thấy được Hoa Lữ đâu vì đã bị che mất do rắn kim quá to nhưng cũng chính vì vậy mà khiến cho Phàn Vỹ phải thất kinh, miệng cứng lại mà lẩm bẩm vài chữ trong khó khăn khi thấy rõ đầu vật phía trên:

- “Thất Biến Rắn” sao!

Chỉ là Phàn Vỹ lại chuyển cặp mắt tới Hoa Lữ phía trên mà hơi kinh ngạc nhưng rồi lại như ẩn ước biết được làm sao Hoa Lữ lại đứng được trên không trung khi mà chỉ ở Thất Huyệt cảnh giới nhưng hắn biết Hoa Lữ không thể duy trì được lâu và cũng không thể bay lên quá cao chỉ là một khoảng ngắn cách mặt đất không xa còn bay lên cao hơn nữa thì không thể nào được ngoài cách tới Tượng cảnh giới

Chỉ là rất nhanh sắc mặt Phàn Vỹ đã hiện lên chút hoảng sợ, khi thấy những ngón tay của Hoa Lữ bắt đầu cử động chỉ thẳng hướng mình nhưng hắn lại phải nhìn đầu rắn kim khổng lồ to gấp ba lần hắn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.