Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 8: Hoa Cô Nương




“... Vậy tiếp theo nữa là gì?”

Tôi tạm hoãn lại việc đi tìm Gaelion để mà trò chuyện “thân mật”, bởi vì việc cần giải quyết trước là lên kế hoạch cho sau này đã.

“Vẫn chưa xác định.”

“Phải, vẫn chưa xác định.”

“Gì hả?”

“Con Boss tiếp theo vẫn chưa được xác định. Tiếp theo đó chỉ là những update cho Local Map, chứ không phải cốt truyện chính.”

À à, phải rồi. Khi thế giới trở nên yên bình thì Game cũng kết thúc.

Lối kéo dài game vạn tuế. Chết dẫm với cái việc xử trí kéo dài đó! Đi chết hết đi!

“Vậy con Linh Quy là bản Update 7 hả?”

“Ừ, là bản Update quy mô lớn thứ 7.”

“Vậy liên quan gì đến Đợt Sóng?”

“Nếu xét thời điểm mà chúng ta được triệu đến để bắt đầu phục vụ thì Đợt Sóng đầu tiên chúng ta tham gia chiến đấu sẽ là bản Update 2.”

Nếu giả định như vậy thì Đợt Sóng phá hủy làng của Raphtalia là đợt thứ 1?

Và Đợt Sóng mà Glass tham gia vào sẽ là thứ 3?

Vậy Đợt 4, 5, 6 chạy đi đâu rồi?

Do bọn Ren đã phá hủy phong ấn nên chúng bị nhảy cóc ư?

Còn về Glass, cô ta biến mất sau khi để lại những lời đầy ẩn ý.

Không những chỉ thua Linh Quy mà Ren và những tên Hiệp Sĩ khác còn thua cả Glass nữa.

Có nghĩa là cũng như con Linh Quy, vụ việc với Glass rất có khả năng là chuyện bất ngờ.

“Ngươi có biết gì về địch thủ dạng người xuất hiện từ Đợt Sóng không?”

“Không, chưa từng nghe nói tới.”

Hừm...

Mặc dù vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng vào kiến thức game của Ren với Motoyasu, nhưng có vẻ như sự xuất hiện của Glass là hoàn toàn ngoài dự kiến.

Giờ nghĩ kỹ lại thì cô ta trông có vẻ như tách biệt với Đợt Sóng Tai Ương.

Con Hắc Thú mà Raphtalia từng gặp với con Soul Eater mà 3 tên Hiệp Sĩ kia đánh bại không có vẻ là sinh vật có trí khôn.

Con Linh Quy cũng không ngoại lệ.

Không rõ con Phượng Hoàng có xuất hiện không, nhưng có lẽ nó cũng chẳng phải là sinh vật trí tuệ đâu.

... Còn về Glass. Cô ta là cái thứ gì nhỉ?

Tôi không biết.

Tôi cũng chẳng hiểu những lời khi chia tay của cô ta có ý gì.

Dẫu sao, con Linh Quy thức tỉnh cùng với một cái Đồng hồ Cát màu Lam, và những con thú có liên hệ tới như Phượng Hoàng, Kỳ Lân, và Ứng Long, nên nếu tính thêm cả 3 con đó, thì có nghĩa là chúng tôi cần chiến đấu với ít nhất là 3 Đợt Sóng nữa.

Nhưng đối thủ duy nhất trốn chạy khỏi chúng tôi là Glass.

Cô ta đến từ đâu và chạy về đâu chứ?

Một chiều không gian khác? Hay một thế giới khác?

Mà tôi cũng chẳng biết cô ta thực sự là dạng tồn tại nào nữa.

“Việc các ngươi bị đánh bại là bởi cô ta là nhân tố ngoài dự kiến à?”

“Ừ, cô ta rất mạnh. Tôi đã rất ngạc nhiên khi nghe Naofumi đánh bại được cô ta, nhưng xét đến những việc xảy đến gần đây, chuyện đó không còn lạ gì nữa.”

“Không cần ngươi khen. Được rồi. Mà trong Game ngươi từng chơi, Đợt Sóng hoạt động như thế nào?”

Boss của Quest?

Hay là một Event Boss trên quy mô lớn mà các Guild phải hợp tác lại cùng chiến đấu?

“Trong thế giới của tôi, đó là một Event Boss chúng tôi chiến đấu trên Server trong ngày có bản Update, và sau đó có thể Replay (chơi lại) thông qua Quest.”

Hừm... Là Game kiểu đó à.

Bản thân tôi cũng rất ít khi gặp loại game như vậy, có cảm giác là ở bên trong đầu tôi vừa biến đổi nó thành loại Game TRPG. (Tactical role-playing game: Game chiến thuật theo lượt)

“Trong Event Linh Quy, một thành phố trở nên không thể dùng được do thiệt hại khổng lồ... Trong chế độ Replay, người chơi phải chọn bảo vệ một thành phố nào đó, và nếu thất bại, họ sẽ không thể dùng thành phố đó cho tới khi đánh bại được Phượng Hoàng.”

“Vậy à. Phiền quá nhỉ. Vậy tổn hại nó gây ra tới mức độ nào?”

“... Với một số Player, nó ở mức khủng khiếp tới mức họ bỏ luôn cả Game, nên con Linh Quy đã được giáng cấp rất nhiều trong chế độ Replay.”

“Ngươi thách đấu với một đối thủ như thế sao? Chẳng phải nó yếu hơn à?”

“Vào thời điểm đó, mức Lv lớn nhất là 50. Khi ở Lv 80, người ta nói sẽ dễ thắng hơn... Đó chỉ là lời biện hộ thôi. Theo như Game thì, càng để lâu, nó càng mạnh hơn, nên cần phải tiêu diệt thật nhanh.”

Mấy tên này có Lv thấp đến mức nào vậy?

Cơ mà, trong những game tôi từng biết, khi mới bắt đầu, người ta ở Lv 5, còn mức Lv lớn nhất lúc đầu là 50, và nó cứ tăng dần sau mỗi lần update.

Người ta nói những game thể loại FPS và VRMMO phụ thuộc rất nhiều vào Lv.

Sự cách biệt về Lv có thể khiến cho Player xoay chuyển cả cục diện trận chiến.

Nên những bản Patch mới xuất hiện để khiến cho các Player mới dễ xoay xở hơn.

“Ngươi cũng vậy hả, Motoyasu?”

“Vâng.”

“Hừm...”

Ngẫm lại thì, tôi nhớ là mấy tên này đã phá hủy phong ấn ngay trước khi con Linh Quy chính thức thức tỉnh...

“Theo như Quest đó, có phải nếu phá phong ấn sớm thì sẽ trở nên dễ dàng hơn?”

“Ừ, nhưng cũng có lựa chọn hoãn lại để chờ lấy được Drop hiếm, khi đó, nó sẽ mạnh hơn. Để chiến đấu với nó, người ta khuyên nên ở Lv 80. Nhưng nếu nó trở nên mạnh quá, tốt hơn nên bỏ chạy.”

Điều cơ bản của Net Game. Lựa chọn tốt xấu đều phụ thuộc vào Item.

Nói tóm lại, việc hắn phá bỏ phong ấn sớm như vậy một phần cũng vì thế giới này... Có lẽ vậy.

Theo như trong Game, lựa chọn trò chuyện với các quốc gia sẽ không mang lại kết quả gì. Nên chúng mới không làm việc như vậy ư?

Nhưng thật lạ là bọn hắn không thể thắng được một con Linh Quy vẫn chưa được Power-Up (Tăng sức mạnh). Tôi vào thời điểm đó chẳng biết có thể thắng được một con Linh Quy hơn Lv 100 không nữa đây.

“Nhân tiện, tổn thất đến thế nào trong Game mà ngươi chơi vậy?”

“Mặc dù sẽ có những sự khác biệt về tên khu vực, nhưng như vậy được chứ?”

“Ừm.”

Tôi lấy ra một tấm bản đồ và trải ra cho Ren với Motoyasu xem.

“Khi xem đến lịch sử của các bản Update, tổn thất lan đến các khu này.”

Để xem nào...

Đất nước nơi con Linh Quy ngủ và các nước chung quanh, Melromark, Shild Freiden, và một vài đất nước tôi chưa từng nghe đến.

Hửm, không tới Zeltbur à. Chính xác thì ở gần nơi đó là khu vực diễn ra các Mini Game (Side Quest) thì phải. Nên không thể tấn công nơi đó được à.

Có vẻ như Faubley với Silt Welt cũng không bị ảnh hưởng gì.

“Trong suốt Event, cứ điểm của Player bị bắt buộc phải tập trung ở Faubley. Khu quanh đó ngay lập tức được xây dựng lại mỗi khi bị phá hoại, nhưng người ta thấy nó cũng khá bất tiện.”

“Ta muốn có cái nhìn chi tiết hơn. Melromarc thì...”

“Đó là một thủ phủ mà Player rất hay chọn làm điểm bắt đầu, Tuy vậy, vào một vài thời điểm, nó hoàn toàn bị phá hủy.”

Vậy nghĩa là... Nhờ có tôi nên mới hạn chế được thiệt hại.

Với sức mạnh của con Linh Quy, chẳng ngạc nhiên tí nào khi mà tổn hại lại đến mức đó.

“Tôi không hề có ý muốn trốn chạy khỏi tội lỗi của mình. Tôi không cho rằng câu chuyện này có thể giúp tôi chuộc tội được.”

“Ừ, ừ. Ta hiểu rồi. Nên đừng có mà chạy đi tự tử đấy.”

Nếu cố nói nữa, rất có thể hắn sẽ tự cảm thấy tội lỗi mà tự sát mất thôi, nên ngừng ở đây được rồi.

“Nếu diễn ra như vậy thì tiếp theo là Phượng Hoàng à.”

“Ừ.”

“Đúng thế.”

Một kẻ địch mạnh đến nỗi phá vỡ cả sự cân bằng của Game à.

Mà, với những thông tin thu được này, chẳng biết chúng tôi dùng được bao nhiêu nữa đây.

“Các ngươi có biết nó sẽ ở đâu không?”

“Biết.”

Cả Ren và Motoyasu đều chỉ vào cùng một điểm.

À ừm... Đấy là một đất nước ở phía Tây của MelroMark.

Vậy Linh Quy ở phía Đông, còn Phượng Hoàng ở phía Tây... Chuyện này nghiêm trọng đây.

“Có vẻ như Đồng hồ Cát màu Lam không có chức năng dịch chuyển... Nên không có lựa chọn nào khác ngoài việc chúng ta phải tới đó rồi.”

“Có một việc tôi muốn đề xuất.”

“Hửm?”

Ren lại lảng tránh ánh mắt của tôi vừa nói.

Gì đây?

Có vẻ như Ren là kiểu người rất kém trong việc nhờ vả người khác.

Mà, tôi cũng hiểu rằng nếu xét theo lập trường của hắn ta, việc này đúng là chẳng dễ dàng.

“Tôi muốn giao quyền Chỉ huy Tác chiến lại cho Naofumi.”

“À, ít ra thì ta cũng là người chỉ huy đứng ở phía trước mà.”

Trong chận chiến với con Linh Quy, thực chất cũng là tôi chiến đấu ở tiền tuyến.

Dĩ nhiên là Nữ Hoàng và những người đầu não của quốc gia phụ trách công tác Chỉ Thị Tác chiến.

Còn tôi thì chỉ huy quân đội, là người thực thi kế hoach tác chiến.

“Không, không phải là ý đó, tôi muốn anh ra chỉ thị cho chúng tôi kìa.”

“... À, cũng không phải là ta không hiểu ý ngươi, nhưng...”

Theo phân tích của tôi thì Ren với Motoyasu đều không có mấy kinh nghiệm với những trận chiến quy mô lớn.

Mặc dù dường như Motoyasu cũng từng quản lý một Guild khá nhỏ.

“Sẵn hỏi luôn, anh đã có kinh nghiệm trong việc này phải không?”

“Trước đây... Mặc dù không phải là người có Lv cao nhất, nhưng ta đã từng quản lý một Guild lớn.”

“Đúng như tôi nghĩ.”

“Ngươi nhìn ra sao?”

“Lần đầu tiên gặp Naofumi, anh có một vẻ gì đó tương tự với một người mà tôi quen.”

“Người quen?”

“Đúng vậy. Cô ấy có tính cách giống như kết hợp giữa Naofumi của trước đây và Naofumi của bây giờ, cô ấy rất quan tâm tới người khác, và người ta thường tập trung quanh cô ấy theo một cách rất tự nhiên.”

Tôi của trước kia... Ư.

Khi trước, tôi rất tự tin mình có thể bắt chuyện với bất kỳ ai.

Thay vì bây giờ luôn nghĩ rằng mình có thể bị người khác lừa gạt, lúc đó tôi lại muốn tự do tận hưởng cuộc sống.

“Cô ấy quản lý một Guild lớn. Nên tôi đã nghĩ rằng rất có thể Naofumi cũng có kinh nghiệm chiến đấu quy mô lớn.”

“Quả thật ta đã từng chỉ huy một vài trận chiến đấu quy lớn và công thành chiến.”

Đó quả thực là một trong những điểm thu hút của Game Online.

Để kiểm tra xem chúng tôi mạnh đến đâu trên một Server, những Guild cấp cao thường hay xâm nhập vào các Dungeon để thu hoạch những Item Hiếm.

Trong vô số những Event trên Server đó, có những thứ rất thú vị không thể nào có được nếu chơi Solo. Đó chính là sự cuốn hút của Guild và Team.

Tuy vậy, so sánh Đợt Sóng với chuyện này thì rất là liều lĩnh.

Không thể nào tưởng tượng được chuyện gì có thể diễn ra trong Đợt Sóng.

Nên luôn cần hạn chế các trận chiến lại.

“Tùy thuộc vào game gì, mà thông thường rất dễ biết Guild nào sẽ chiến thắng.”

Nếu không thể thắng những Event quy mô lớn đó, người chơi sẽ không thể nào nhận được Item chuyên dụng kia.

Họ sẽ bỏ lỡ nhiều điểm kinh nghiệm và Item Hiếm, nên đó là lý do những Guild lớn thường hay cạnh tranh nhau để chiến thắng.

Tuy nhiên, để duy trì mối quan hệ, những Guild hàng đầu có xu hướng kết thành tổ chức đồng minh.

Những Guild trong nhóm đồng minh ký những bản Hiệp Ước Không Xâm Phạm, và để tránh tổn thất thêm nữa, họ thường đuổi những Guild cỡ nhỏ và trung đi.

Dĩ nhiên là vẫn có một vài rắc rối trong những Quy Ước đó, và một vài người muốn bảo vệ địa vị của mình.

Về phần Master của Guild hay Team, họ phải đảm bảo luôn tìm ra phương hướng có lợi nhất cho thành viên của mình.

Nói như vậy, thì Guild hay Team Master không bắt buộc phải là người mạnh nhất, mà phải là người làm cho Guild hay Team của mình thành mạnh nhất.

“Ta không nghĩ vấn đề nằm ở chỗ ai là người chỉ huy.”

Sự hợp tác mới là điều quan trọng, nhưng trong những trận chiến có đến hàng trăm người tham gia, gần như không thể nào nắm bắt hết mọi chuyện được.

Phải dựa vào năng lực cá nhân mà phán đoán khi nào thì ra lệnh “Tiến lên” hoặc “Rút lui”.

Nên cần có những buổi họp chiến thuật trước dó.

Ít nhất thì trong những trận chiến quy mô lớn trong Game Online, theo như nội dung lịch sử, nói chuyện với những đồng minh giễu cợt trong lúc họp tác chiến, tôi không hề có kinh nghiệm trong việc như vậy.

“Trong game trước đây anh chơi, Naofumi đã quản lý Guild lớn đến mức nào?”

“Trong một Server thì... Bọn tôi là mặt trận lãnh đạo của Guild Đồng Minh lớn thứ 3. Tuy nhiên vẫn chưa lớn đến mức được tham gia đại hội thế giới.”

Dù ảnh hưởng trong liên minh cũng khá lớn, nhưng đó không phải là Guild mạnh nhất.

Nhân vật mà tôi chơi không hoàn toàn chú trọng vào Lv lớn nhất, thay vào đó, tôi lại chú trọng vào việc kiếm tiền và các mối quan hệ hơn là các kỹ năng.

Một trong số các lý do là đó là một Game rất chú trọng tới trang bị đắt tiền và Item hồi phục.

Cơ bản thì, tôi phải đi đến trường đại học và làm việc bán thời gian vào ban ngày, trong khi thiết lập cho chiếc máy tính cá nhân (PC Com) dùng Skill Thương Mại, vừa bán Item, tối đến mới có thể cùng những bằng hữu trong Guild vui chơi.

Khi có Event, tôi sẽ dành nhiều thời gian hơn, nhưng tôi không giới hạn mình ở Game Online, tôi còn có đọc cả Manga và Light Novel nữa.

Do vậy, việc đạt được Lv lớn nhất không có sức hấp dẫn đối với tôi.

Tôi thích làm việc cùng với những nhân vật mặc dù hạn chế về mặt Lv nhưng tốt trong việc hợp tác và chiến lược hơn là chỉ chú trọng vào Lv.

Mặc dù tôi cũng có nâng Lv của mình lên đến dưới mức lớn nhất khoảng 5 hoặc 10 Lv một cách dễ dàng.

Khi đi giúp những thành viên trong Guild kiếm điểm kinh nghiệm, tôi đảm nhận bất cứ vai trò nào cần thiết.

Tôi nghĩ đó là dạng Player thường thấy.

Vốn dĩ, với sự cân bằng về sức mạnh, chẳng ai có thể nào trở thành người mạnh nhất trong Game Online được.

Cứ cho là bạn có làm được đi chăng nữa, nhưng bản Update tiếp theo sẽ làm bạn yếu đi hoặc là làm cho những chức nghiệp khác mạnh hơn.

Sau cùng thì, mạnh yếu ít nhiều gì cũng chỉ là những giá trị tương đối, số mệnh của MMORPG là như vậy đấy.

Và đấy cũng chính là sự khác biệt giữa Game và Hiện Thực.

“Vậy thì anh có nhiều kinh nghiệm hơn xa tôi.”

“Ít ra thì đúng vậy. Tuy nhiên, chưa chắn những kinh nghiệm của ta có thể dùng được ở nơi này.”

Trong Đợt Sóng lúc ban đầu tiên, tôi chỉ làm nhiều nhất là bảo vệ dân làng, Đợt thứ 2 cũng vậy.

Trong lần chiến đấu với con Linh Quy, chính Nữ Hoàng và những lãnh đạo quốc gia mới lập chiến lược, còn tôi chỉ thực hiện mà thôi.

Cơ mà, trong số Tứ Thánh Hiệp Sĩ thì tôi là người có nhiều kinh nghiệm nhất.

Ren là một tên hậu bối (kouhai) chỉ chơi Solo nên chẳng có kinh nghiệm gì.

Motoyasu thì quản lý một Guild khá nhỏ.

Itsuki chơi Console Game phải không nhỉ? Dù nó có thể là một Game chiến thuật nhưng nếu nói về cách chiến đấu chống Đợt Sóng thì có lẽ cũng chả giúp gì được.

Chúng tôi không còn cách nào khác ngoài luyện tập kế hoạch tác chiến nếu Phượng Hoàng là Đợt Sóng tiếp theo.

Có lẽ tốt hơn hết là trước khi Đợt Sóng diễn ra, chúng tôi nên đến nghiên cứu nơi đó và thăm dò các truyền thuyết trước để tìm ra phương pháp hạ nó.

Có một bức bích họa ở nơi của con Linh Quy, nên có lẽ những Hiệp Sĩ trong quá khứ cũng đã để lại gì đó.

“Cái Quest về Phượng Hoàng là như thế nào vậy?”

“Theo như Story trong Game thì sau khi chịu nhiều thiệt hại từ Linh Quy, các quốc gia bắt đầu nghiên cứu sự việc. Họ tìm thấy phong ấn và cố gắng gia cố cho nó, nhưng cuối cùng lại thất bại và làm nó sống lại.”

“Vậy à.”

“Không sao đâu, Nghĩa Phụ-san. Con, Kitamura Motoyasu, sẽ đánh bại Phượng Hoàng dễ dàng.”

“Ngươi thì im đi cho ta.”

Hắn chỉ toàn nói những lời thuận tai để cầu thân với tôi... Motoyasu, đừng nói là ngươi đã quên rằng lần trước ngươi bị con Linh Quy đánh cho tơi bời hoa lá đấy chứ.

Tôi sẽ nói chuyện với tên Motoyasu này sau. Mà có lẽ hắn cũng chỉ có thông tin tương tự như Ren mà thôi.

Mà khoan... Trong trận chiến với con Linh Quy, Ma pháp Phong ấn đã thất bại.

Lý do cụ thể vẫn chưa rõ. Có lẽ do nó quá mạnh đi, nhưng có lẽ đó chưa phải là tất cả.

Thậm chí đến cả bức thông điệp trên tấm bia mà tôi còn chưa giải được nữa là.

Thực tế thì bức bích họa đã bị ăn mòn đi và bị tước gọt có chủ đích, nên những chỗ quan trọng không tài nào đọc được.

—— Nhờ có Đợt sóng, nên mục đích của con quái vật là ngăn chặn・・ thế giới.

Vậy đấy.

Rốt cuộc thì phần ・・ chứa những chữ gì thế hả?

Băng Hoại? Hủy Diệt?

Để ngăn ngừa chuyện đó nên mới đi triệt tiêu sinh mệnh sao?

Tôi lại lần nữa chìm vào suy nghĩ này.

Nói chung là, việc ngăn ngừa Phượng Hoàng hồi sinh rất có khả năng sẽ thất bại.

Ít ra thì tôi cũng nên báo cáo lại cho Nữ Hoàng đã.

Ghi chú của tác giả:




Có lẽ bạn đọc đã thấy ngay từ phần Mở Đầu, rằng Naofumi trước khi bị phản bội vốn là một kiểu người khá vô lo, dễ dàng cảm thấy phấn khởi và rất thích ngoại giao. Và Naofumi rất thường hay tham gia vào những hoạt động như Offline.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.