Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 7: Ngọ Thực (ăn trưa)




“Cái gì cơ!?”

Tôi với Ren vô tình thốt lên cùng một lúc. Cả hai người bọn tôi ăn ý cực kỳ.

Con chim màu lục đó là con đực hả? Với hình dáng của nó trong dạng người, dù có muốn thì tôi cũng chẳng thể nào nghĩ đến thứ gì khác ngoài suy nghĩ rằng đây là một cô bé xinh đẹp.

FiloRial Vua à?

“G-Giờ nghĩ lại thì, hình như anh đã thêm –chan vào tên của hai đứa kia, nhưng lại không với đứa này.”

“Đứa trẻ này có vẻ tự nhận thức được sự thật rằng mình là con trai, nên sẽ rất giận dữ nếu như tôi gọi em ấy là ‘kun’.”

“Mối quan hệ con người phiền phức.”

Không, FiloRial có được tính là con người không nhỉ?

Nhìn theo quan niệm của thế giới này thì chắc là được phân loại vào nhóm ma thú... Mà tôi thì không nghĩ rằng minh sẽ suy ra được điều gì nếu như cứ tiếp tục với cái vấn đề này.

Và vì thế tôi đã vứt việc suy nghĩ về chuyện này qua một bên.

Trời đã tối hẳn rồi, nên tôi không muốn phải khiến đầu mình nhăn nheo thêm nữa.

“Nam thì sao, mà đã là nữ thì sao, dù thế nào thì tình yêu của tôi dành cho chúng vẫn không đổi.”

“À, vậy sao.”

Cả tôi và Ren đều nhăn cả mặt lại.

Bộ tên này chỉ xem FiloRial như những đứa con thân yêu của mình hay sao thế?

Nhưng... Hắn lại muốn Firo trở thành vợ mình.

Còn bộ ba đằng kia thì lại muốn trở thành ghệ của hắn.

Hắn đang xây dựng nên một mối quan hệ thật lệch lạc.

Mặc dù trông không có vẻ như số lượng những con Filo Rial thích hắn sẽ tăng thêm nữa.

“Nó tự xưng là boku và nói chuyện bằng giọng kính ngữ... Không biết bây giờ Itsuki đang làm gì nhỉ?” [1]

Ren nói thế và dường như đang chìm sâu vào hồi tưởng.

Tự nhiên lôi Itsuki ra chỉ vì một con chim màu xanh với lời nói độc địa. Suy nghĩ của cậu ta vận hành theo những hướng thật kỳ lạ.

... Kiểu tính cách của Itsuki cũng không hề giống khi nhìn từ bên ngoài đâu. Và cái kiểu trí thức xa rời thực tế càng lúc càng chất chồng hơn.

Mà, dù Itsuki là kiểu người có tính cách hay dùng kính ngữ, tuy nhiên hắn ta vẫn có lòng tự tôn rất cao.

“Itsuki à. Có khi nào bị Witch bắt rồi không.”

“Tôi hy vọng chuyện đó không xảy ra...”

Nhưng đó chỉ là một sự hy vọng thoảng qua mà thôi.

Midori đập lên cửa *rầm rầm* liên tục kháng nghị. Thật phiền toái.

Motoyasu vỗ nhẹ đầu của con màu lam khi ra hiệu bảo tôi chuyển tới chủ đề tiếp theo.

Đó là một hình phạt, nhưng để đáp lại kỳ vọng của hắn, tôi chuyển đề tài.

“Nói lại thì Motoyasu, ngươi có muốn được nhận một công việc không?”

“Con muốn được làm chủ một Trang Trại FiloRial.”

“Ngoài điều đó ra.”

“Con sẽ làm mọi thứ Nghĩa Phụ-san yêu cầu.”

Hàm răng của hắn tỏa sáng lấp lánh lúc hắn nở một nụ cười tươi roi rói.

Nhìn bản mặt của hắn tôi muốn cho hắn biết cú đấm trời giáng của Khiên Hiệp Sĩ là như thế nào quá.

... Haa.

Nói chuyện tên đụt này thật có hại cho não.

Chắc là tôi nên chọn đại cho hắn vài loại công việc là xong.

Nói thẳng ra thì, tôi muốn Ren và Motoyasu học được cách chế tạo vũ khí và một số đồ phòng thủ khác.

Nếu học được cách rèn sắt thì hai tên này có thể giúp được rất nhiều cho công việc của Lão Già.

Cũng có thể đi thu thập vật liệu, hoặc khai thác mỏ chẳng hạn, nghe cũng không tồi.

“Tạm thời thì Ren. Một lò rèn sẽ được xây dựng tại làng sớm thôi, nên khi lời nguyền từ Curse của ngươi yếu đi thì ngươi hãy đi giúp đỡ. Còn bây giờ thì cứ cố gắng học kỹ năng rèn sắt đi nhé.”

“Hiểu rồi.”

Ren thay đổi hình dạng thanh kiếm của mình.

Có lẽ hắn ta đang tìm một loại năng lực có liên quan đến rèn sắt.

... Oi, tự mà đi học lấy kiến thức đi chứ.

Không, không giống như tôi, chắc là hắn ta có khá nhiều loại vũ khí đã được sao chép lại.

“Nói như vậy thì, Ren. Ngươi tính làm gì để giải phóng hạn chế vũ khí của ngươi? Ta thì không muốn ngươi lãng phí quá nhiều thời gian đâu, nên ta có thể cung cấp cho ngươi một số nguyên liệu.”

“Giải phóng...? Ah, tôi hiểu rồi.”

“Sao bất thình lình trông ngươi như vừa tìm thấy được thứ gì thế?”

“Không, chỉ số nhận được từ việc giải phóng vũ khí rất nhỏ, đúng chứ? Thì ra là bởi vì thế nên Naofumi mới mạnh vậy sao. Nếu tích đất lại thì đến một lúc nào đó sẽ trở thành một ngọn núi. Tôi hiểu rồi... Naofumi, anh thật đáng ngạc nhiên.”

Hở? Gã này đang tự suy luận ra cái quái gì thế?

“A ừm... Để ta hỏi chuyện này, nhưng chẳng lẽ nào ngươi chưa bao giờ giải phóng...”

“Ừ, ngoài những Bonus hay Skill mạnh, tôi đã tạm hoãn lại hết.”

Đầu tôi lại đau nữa rồi!

Vậy nên, đó là lí do vì sao hắn ta lại yếu hơn so với Lv.

Có khả năng nhất, đó chính là khái niệm cố định của Brave Star Online chăng? Và tư tưởng đó bám rễ luôn trong đầu hắn rồi.

Chính xác thì Lv là quan trọng nhất, Chỉ Số (Status) mới là thứ hai.

Game mà hắn ta đang chơi là thể loại VRMMO. Nên hẳn là nghiêng về phía FPS hơn. Trong những game như vậy, sức mạnh tấn công được tập trung lên hàng đầu, còn nhiều chỉ số khác thì lại bị xem nhẹ, thậm chí còn bị vứt bỏ.

(FPS: First Person Shooting. Game bắn súng góc nhìn thứ nhất)

Ít ra thì hắn ta đã bắt đầu nhận ra rằng đây không còn là game nữa, nhưng hắn ta vẫn làm lơ với điều đó.

“Còn ngươi thì sao, Motoyasu?”

“Con hả? Mặc dù con đã giải phóng được một mức độ nào đó, nhưng vẫn chưa giải phóng hết hoàn toàn được.”

Vậy ra Motoyasu khá hơn nhỉ...

Bởi vì hắn ta chơi thể loại game MMO mà, nhưng có vẻ như hắn vẫn coi nhẹ chuyện đó.

Tôi đi đến nhà kho trong làng và trở về với tài liệu Linh Quy.

“Này, hấp thụ chúng vào vũ khí của hai ngươi đi. Mà các ngươi đã từng hấp thu loại nguyên liệu này chưa?”

“Chưa, tôi chưa từng thấy loại tài liệu này bao giờ...”

Ren hấp thụ tài liệu vào thanh kiếm của mình.

“Với ta thì, chiếc khiên có Bonus là Sức Phòng Thủ +15. Còn trong trường hợp của Ren thì sao?”

“Tấn công +10 và phòng thủ +5. Nhưng có vẻ như cần phải mất một quãng thời gian mới giải phóng được.”

Hả?

À, đúng là vậy, dùng tài liệu đó thì chiếc khiên của tôi cũng phải mất đến 12 giờ để giải phóng...

“Mất bao lâu?”

“Hm? Với tốc độ này thì, chắc là hơn 3 ngày.”

3 ngày... Như thế thì lâu quá.

Chẳng lẽ tùy thuộc vào loại vũ khí à?

Có lẽ đối với Khiên thì thời gian sẽ ngắn hơn bù cho việc không thể tấn công.

“Lâu quá. Vậy ra về căn bản thì nó khác với của ta à?”

Tôi đưa tài liệu giống vậy cho Motoyasu.

“Còn ngươi thì sao Motoyasu?”

“Để xem nào. Khoảng gần ngày mai là giải phóng được rồi.”

Vậy ra đúng là có khác biệt.

Thế có nghĩa là...

“Lấy món vũ khí yếu nhất mà chưa được giải phóng ra đi.”

Tôi tìm chiếc khiên cùi bắp mà tôi chưa từng dùng trước đây.

Nhưng tôi không tìm thấy cái nào thích hợp trong đống khiên của tôi cả. Tôi đã sử dụng tất cả chúng rồi.

Tôi đi đến phòng bếp, và mượn một trong số những con quái ngư mà Sadina đã mang về.

Đúng như tôi nghĩ, Ren cùng với những người khác chưa bao giờ trông thấy con ma thú này trước đây.

Và Blue Bonan Shield đã được mở khóa.

Đó là một con Ma Thú trông khá giống cá Mặt Trăng. (Hay còn gọi là cá Mặt Trời, tên khoa học là Mola Mola)

Theo như lời của Sadina, nếu nấu đông nó lên thì sẽ thành một món nhắm rượu rất tuyệt.

“Mọi người, hãy cùng nói thời gian chờ để có thể giải phóng vũ khí nào.”

“A ưm... 12 giờ.”

“Khoảng 6 giờ.”

“2 giờ.”

“...” X3

12 giờ... Ren.

6 giờ... Motoyasu.

2 giờ... Tôi.

Ren phải mất tới 12 giờ. Thế quái nào mà thanh kiếm của ngươi lại lâu vậy hả?

“Chẳng lẽ mọi món vũ khí đều khác nhau?”

“Đó cũng là một khả năng, nhưng Ren. Dùng một thanh kiếm với thời gian chờ để giải phóng ngắn ra thử xem.”

“Được rồi. Mà anh đang định thí nghiệm gì vậy.”

“Để xem thử những khả năng như sau. Mỗi món vũ khí đều có thời gian giải phóng, hoặc là tốc độ giải phóng của mỗi món vũ khí huyền thoại khác nhau... Mặt khác, có thể là do độ thành thạo của giải phóng.” (Note: Độ thành thạo của giải phóng ý là nhiều lần đã giải phóng vũ khí)

Có khả năng là tài liệu từ Linh Quy có khuynh hướng thiên về phòng thủ hơn, và do đó nó có khả năng tương thích tốt với Khiên hơn.

Nhưng tôi nghĩ có lẽ là cái cuối cùng.

Giả sử như tốc độ giải phóng tùy thuộc vào yếu tố là sự khác biệt của Lv, thì thời gian giải phóng của tôi là ngắn nhất là đúng rồi.

Và lý do đó cũng có thể giải thích được về mức độ giải phóng trong thứ tự của tôi, Motoyasu và Ren lại khác biệt. Một thí nghiệm đơn giản có thể chứng minh đó là độ thành thạo bằng phép loại trừ.

“Sau khi giải phóng khoảng 30 loại, thì hãy thử kiểm tra lại tình trạng giải phóng của thanh kiếm từ tài liệu của Linh Quy lần nữa xem.”

Ren gật đầu, và thay đổi sang một món vũ khí yếu.

Đúng thật là, đến cả thứ như vậy cũng khác nhau nữa.

Rốt cuộc là còn bao nhiêu bí mật mà Vũ Khí Huyền Thoại đang nắm giữ đây?

“Nhân dịp này thì chúng ta cũng nên bàn luận một chút về Đợt Sóng tiếp theo xem.”

“A, chuyện đó à...”

Dựa theo chiếc Đồng Hồ Cát thì chúng tôi vẫn còn một khoảng thời gian nữa. Vẫn chưa tới mức cấp bách phải giải quyết cho lắm, nhưng tôi nghĩ vẫn có vấn đề cần phải xử lý sớm.

“Có ai biết về ý nghĩa của Đồng Hồ Cát màu lam không?”

“Xin lỗi.”

“... Motoyasu?”

“Cũng không nốt.”

... Hết cách.

Itsuki chắc có lẽ cũng tịt.

“Vậy thì... Sau Linh Quy, thì Đợt Sóng tiếp theo là gì?”

“Phượng Hoàng (Houou).”

“Là Phượng Hoàng.”

Ah, vậy ra hai tên này có biết.

Khả năng hiểu biết thông tin của mấy tên này tuyệt thật.

Mà tôi đã cho hai tên này sống nên chúng đã trở nên rất có ích vào những lúc như thế này.

“Lv thích hợp để đánh được với nó trong Game là...130...”

“Để nhận được Quest, thì cần phải Lv 70.”

“Khác biệt đến tận 60 Lv cơ à.”

Bởi vì Ren là một người chơi solo nên... Phải cần Lv 130 mới đánh được với nó ư?

Không, với bằng chứng thực tế vào lúc chúng tôi từng chiến đấu với Linh Quy trước đây nên những thông tin này chưa hẳn đã dùng được.

“Sau đó là Kỳ Lân (Kirin) với Lv 90.”

“Này, sao Lv lại giảm vậy!”

“Đành chịu thôi. Phượng Hoàng rất mạnh, so với nó thì Quest Linh Quy quá yếu, nên để điều chỉnh cho cân bằng, con Boss đó đã được ‘siêu cường hóa’.”

À... Những chuyện như thế này vẫn rất hay diễn ra trong game nhỉ.

Lúc ban đầu thì lại yếu đến mức bất thường, nhưng sau đó lại được thay đổi cho mạnh hơn.

Mặc dù tôi không biết thông tin đó có thực sự hữu dụng hay không nữa.

“Để lập một Party thì cần khoảng 100 người là đủ rồi... Tuy nhiên, đó nói ở trong Game, còn đối với hiện tại thì lại không thích hợp.”

“Từ kinh nghiệm tích lũy được cho đến giờ, thì ta không nghĩ cách đó có thể áp dụng được.”

Con Linh Quy đó mạnh một cách nực cười. Nên tôi cũng không quá tin tưởng gì nhiều vào được mớ thông tin này.

Đây chỉ là giả thuyết của tôi thôi, nhưng con Linh Quy đó... Nếu mấy tên này sử dụng những phương pháp cường hóa vào trong thực tiễn một cách đúng đắn, thì có lẽ chúng đã có thể chiến thắng rồi.

Theo như Ren và Motoyasu nói thì Lv yêu cầu là 60.

Nếu dùng phương pháp cường hóa một cách đúng đắn thì chắc có lẽ sẽ nhàn nhã hơn.

Dĩ nhiên, tôi sẽ chịu lượng lớn sát thương gây ra, nhưng cũng chả tung ra được một đòn tất sát kỹ nào hết.

Dù Lv của tôi có cao như thế nào đi chăng nữa thì những đòn tấn công mạnh mẽ đánh lên tôi vẫn rất đau.

“Vậy thì, câu hỏi tiếp theo. Phượng Hoàng, Kì Lân rồi đến gì?”

“Thanh Long (Ouryu).”

“À, đúng như ta nghĩ.”

Một câu hỏi lớn hơn là tại sao cái thế giới này lại bị Tứ Linh tấn công vậy chứ?

Và vì sao Tứ Linh từ thế giới của tôi lại xuất hiện trong Đợt Sóng vậy? Chẳng biết có phải Linh Quy và Phượng Hoàng là nguyên nhân gây ra Đợt Sóng không nữa.

Nếu nói như vậy, có lẽ quái vật đã mang tai ương đến thế giới này là Tứ Hung chứ không phải Tứ Linh chăng?

Tứ Linh theo như trong phong tục tập quán từ xưa thì là loài tượng trưng cho may mắn.

Đây là kiến thức thường được làm tài liệu tham khảo trong văn học, nên tôi cũng hiểu khá rõ.

Vốn dĩ, nguồn gốc của tôi là Otaku mà.

Nghĩ theo hướng ngược lại, nếu chúng là những con yêu quái tồn tại không phải vì thế giới mà là để tàn sát con người thì đúng thật nực cười.

Đặc trưng của con Linh Quy là nhắm vào mọi loài sinh vật.

Không chỉ giới hạn ở con người. Mà nó còn ăn tươi nuốt sống cả những con ma thú khác, nên có thể khẳng định rằng nó chỉ đơn giản cố gắng để loại bỏ hết tất cả sự sống.

Cũng có thể những con còn lại cũng có tập tính tương tự.

... Đó là một câu hỏi mà dù tôi có ngồi rặn nửa ngày cũng chả có câu trả lời. Nên tôi sẽ dừng lại ở đây vậy.

“Lv yêu cầu là 120. Lv cần thiết khi Solo với nó là 150, còn Lv cần thiết dành cho Party là 130.”

“À, rồi rồi.”

Vậy rốt cuộc là nó mạnh đến thế nào vậy hả?

Tỉ lệ buff Boss thế này là quá mức rồi.

Tôi cảm giác cứ như đây là thời kỳ cuối của Game Online vậy.

“Chính xác thì, cốt truyện sẽ là... Những mảnh vỡ đang ngủ say ở bên trong những con rồng rải rác toàn thế giới sẽ tập trung lại và giải phóng phong ấn. Tình huống được sắp đặt chắc sẽ tương tự như thế.”

Nghe Ren nói như vậy, tôi suýt nữa ngã ngữa.

... Đây chắc chắn là một câu chuyện mà tôi trước đây đã từng nghe, này!

Long Đế Gaelion, nhớ rồi! Ngươi là hình dạng thật sự của Đợt Sóng à!

Chú thích của Tác Giả:




Tạm thời tôi bổ sung cho đủ số, nhưng không hề có hình dạng thực sự.

Chú thích




[1] Trong tiếng Việt có hơi khó biểu đạt cách xưng hô trong tiếng Nhật. Nhưng nói chung là trong đoạn này do nhắc đến kiểu xưng hô Boku nên Ren mới nhớ đến Itsuki. Tiện thể thì mình nói luôn về một số xưng hô của các nhân vật:

  • Naofumi: Ore (Cách gọi thường dùng của nam).
  • Ren: Ore.
  • Motoyasu: Ore, nhưng khi nói chuyện với Naofumi thì chuyển thành dùng Watashi (cách xưng hô lịch sự và trang trọng).
  • Itsuki: Boku (cách xưng hô thân mật và trang trọng).


Và Itsuki gọi những người khác bằng kính ngữ là –san. Lúc dịch thì do quan niệm có sẵn nên bọn mình thường dịch kiểu xưng hô khi nói chuyện với những Hiệp Sĩ khác thành “ngươi”, nhưng với kính ngữ là –san thì phải là “anh” mới đúng chính xác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.