Thất Giới Hậu Truyện

Chương 221: Lợi Hại Hơn




- Ừm?
Trong ánh mắt Mao Vũ Hằng lướt qua một tia khiếp sợ, nhưng vẻ mặt lập tức nghiêm túc, hai tay đẩy mạnh, Giao xà trên bầu trời khàn giọng kêu to, làm hình dạng rống giận, nhanh chóng lớn hơn.
- Bạo!
Chu Hằng lạnh lùng quát một tiếng, oanh, hoa sen tám màu nhất thời nổ tung, 8 loại lực lượng bài xích lẫn nhau, tạo thành triều dâng năng lượng đáng sợ, Giao xà kia đứng mũi chịu sào, bành, dưới sự oanh kích, ba phần tư đỉnh đầu của Giao xà hoàn toàn bị phá huỷ!
Bất quá, vật này vốn cũng không phải là thật thể, chẳng qua là tụ họp khí thế của Mao Vũ Hằng, thân thể còn sót lại vẫn cắn tới Chu Hằng.
Khí thế là công kích về mặt tinh thần, cao thủ khi so chiêu, khí thế không thể đả thương người, nhưng có hiệu quả không chiến mà có thể làm người ta khuất phục, làm cho chiến ý của người ta bị tiêu diệt lớn, thậm chí không chiến mà tự bại, không phát huy ra một nửa của 10 thành công lực!
Tròng mắt Chu Hằng trở nên tàn bạo, tử hỏa vọt mạnh, cuốn tới một cái đã thiêu Giao xà kia thành tro tàn!
- A . . .
Đầu Mao Vũ Hằng đau nhói, khí thế cùng tinh thần nối liền, Giao xà hắn phát ra bị Chu Hằng đốt, tự nhiên cũng có đả kích tương đối đối với hắn. Bất quá, hắn cũng không có bận tâm cái này, kình đạo do hoa sen tám màu chấn động ra đã phóng tới.
- Phá cho ta!
Hắn quát lên một tiếng lớn, hai tay không ngừng xoay chuyển, đánh ra từng đạo kình khí hình dáng Giao xà nhỏ đi rất nhiều.
Bành! Bành! Bành! Bành!
Trên bầu trời không ngừng vang lên nổ vang kịch liệt, từng đạo lực lượng kịch liệt va chạm, giống như pháo hoa, quang hoa sáng chói, nguy hiểm nhưng lại tràn đầy mỹ cảm.
Mao Vũ Hằng đang ở trong chiến đấu lại không có một chút tâm tình thưởng thức nào, thân hình hắn chợt lui, mặt xám mày tro, hơi lộ vẻ chật vật, nhưng khí thế cả người cũng không giảm ngược lại tăng mạnh, tạo thành một hình thái Giao xà khổng lồ một lần nữa ở trên trời, càng lộ ra vẻ chân thật.
Chiến ý trong con mắt Chu Hằng tăng vọt, rốt cục hắn gặp được một đối thủ cùng cảnh giới có thể toàn lực đánh một trận!
Chẳng qua là cùng cảnh giới, cũng không phải là cùng giai!
Mao Vũ Hằng là Sơn Hà tam trọng thiên đỉnh phong, cao hơn hai tiểu cảnh giới nếu so với hắn. Bất quá, trước kia Chu Hằng chính là hoàn toàn có thể nghiền ép bất kỳ một đối thủ có đại cảnh giới nào, mặc dù Mao Vũ Hằng dựa vào tiểu cảnh giới cao hơn mới có thể chống đở hắn, nhưng đủ để chứng minh người này là thiên tài kiệt xuất.
Sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân, tuyệt đối không thể kiêu ngạo tự mãn a!
Trong lòng Chu Hằng thầm nghĩ, nhưng hai đấm nắm chặt, chiến ý cũng tăng mạnh, đằng đằng sát khí, hưu, chân hắn bắn ra, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn phát khởi công kích tới Mao Vũ Hằng lần nữa.
Bành! Bành! Bành!
Mao Vũ Hằng phản kích không yếu thế chút nào, ở trên lực lượng mặc dù hắn kém một bậc, nhưng cũng không có kém đến nổi bị nghiền ép, ngươi tới ta đi, cũng là cứng đối cứng không hề nhượng bộ chút nào.
Giao thủ vừa rồi chính là mười phần hỏa khí, nhiều chiêu liều mạng!
Mao gia có mười phần lý do thống hận Chu Hằng, mà sự tức giận của Chu Hằng càng thêm mãnh liệt, đây là "Thù giết cha"!
- Giao Long Tam Tập Sát!
Mao Vũ Hằng chiến đến nổi điên, đột nhiên trong tiếng quát, hình dáng Giao xà trên bầu trời bỗng nhiên nhỏ đi, bay lên đến cách đỉnh đầu hắn đại khái ba trượng. Nhưng theo hình thể thu nhỏ lại, hình thái của nó đã hoàn toàn không có khác gì hình dáng chân thật, thậm chí bản thân cũng tản ra khí tức đặc biệt của Sơn Hà Cảnh.
Đây là cái bí thuật gì??
Trong nháy mắt, Mao Vũ Hằng phảng phất như có một thân ngoại hóa thân. Chợt quát một tiếng, hắn bước ra, đánh ra một quyền, mà Giao xà ở đỉnh đầu hắn cũng mở răng nhọn ra cắn, thậm chí có thể ngửi thấy được mùi vị toát ra ngoài.
Nguyên gốc là một chọi một, nhưng hiện tại lại trở thành hai chọi một!
Đây không phải là võ kỹ thông thường, mà là võ kỹ huyết mạch, mới có thể phát huy ra uy lực vượt xa ra ngoài võ kỹ bình thường!
Mao gia nếu là hào môn của Thiên Long Đế triều, vậy huyết mạch lực khẳng định cường đại, kiệt xuất như Mao Vũ Hằng, chỉ sợ là có cường độ huyết mạch cấp bậc Thiên linh thể. Hơn nữa truyền thừa nhiều năm như vậy, nhất định là có đại năng giả căn cứ theo huyết mạch lực của gia tộc để khai phá tạo ra võ kỹ huyết mạch.
Ai nói võ kỹ huyết mạch không có phẩm cấp?
Chu Hằng không cảm thấy Cửu U Băng Thiên Quyết có thể so sánh cùng Giao Long Tam Tập Sát chút nào. Phải biết rằng huyết mạch thanh long của hắn đã sớm đạt đến Thiên linh thể thập tinh, thậm chí trình độ còn vượt xa, nếu như võ kỹ huyết mạch không có mạnh yếu, như vậy Cửu U Băng Thiên Quyết tuyệt đối có thể đối kháng với Giao Long Tam Tập Sát này!
Căn bản không thể!
Chỉ là trong nháy mắt, trong lòng Chu Hằng dâng lên vô số ý niệm trong đầu. Nhưng chỉ là sau một chớp mắt, ánh mắt hắn đã kiên định, quả đấm màu vàng đánh ra, đồng thời vung đánh tới một người một xà.
Hai Sơn Hà Cảnh thì như thế nào, cùng đánh!
Bành! Bành! Bành!! Bành!
Lực lượng đụng chạm kịch liệt, Mao Vũ Hằng cộng thêm một Giao xà lấy hai chọi một đã chiếm thượng phong, nhưng Chu Hằng cũng không hề nhượng bộ chút nào, quả đấm màu vàng càng đánh càng nhanh, càng đánh càng nặng, giống như sóng biển điên cuồng gào thét, một lớp tiếp theo một lớp, thật giống như không ngừng nghỉ chút nào.
Lực lượng của ba người phân biệt. Nhưng chênh lệch đã có thể ở bên trong trình độ đánh một trận, vì vậy lấy hai chọi một nhất định là chiếm ưu thế lớn. Chu Hằng đánh ra công kích một lần, Mao Vũ Hằng một người một xà lại có thể đánh ra hai lần!
Nhưng Chu Hằng cũng đang tự mình vượt qua, ánh mắt sáng ngời có cảnh sắc tươi đẹp trên chín tầng trời, tia sáng vạn trượng!
Tốc độ ra quyền của hắn đã là đạt đến mức khi đối phương một người một xà phát động 10 cú đanh, hắn có thể đánh ra tám, từng chút từng chút xoay chuyển tình thế xấu!
Thấy một màn như vậy, cho dù là thanh niên áo lam nhìn chằm chằm vào Ứng Mộng Phạm cũng là không nhịn được mà chuyển ánh mắt tới, lộ ra vẻ khiếp sợ tương đối.
Nếu như nói Chu Hằng sử dụng võ kỹ để phá giải, như vậy hắn tuyệt đối sẽ không kinh ngạc như thế, bởi vì hắn cũng có thể phá giải một chiêu này của Mao Vũ Hằng. Nhưng ngạnh sanh sanh chính là dựa vào thiêu đốt tiềm lực của bản thân, tăng tốc độ ra quyền lên trong thời gian thật ngắn, đây thật là làm cho người ta sợ hãi đến run sợ!
Đây là tăng lên về ý chí!
Người đang tức giận thì tâm tình sẽ cực đoan, lực lượng đánh ra cùng tốc độ cũng sẽ tăng lên rất lớn, nhưng võ giả đã có thể khống chế mỗi một tấc da thịt mỗi một miếng xương của thân thể, mỗi một kích cũng có thể bộc phát ra tất cả lực lượng hoàn mỹ.
[CHARGE=3]Muốn đột phá nữa trên cơ sở này, đó chính là đột phá về ý chí!
Thời đại võ đạo suy bại này không ngờ cũng có thể xuất hiện thiên tài như thế? Còn có, hình thái tử hỏa ở đỉnh đầu hắn, làm sao có chút nhìn quen mắt, thật giống như đại nhân vật chỉ cần dùng 1 ngón tay đã trấn áp vạn cổ thiên thương!
- Vỡ cho ta!
Chu Hằng ra quyền như mưa, tinh khí thần của hắn hoàn toàn thiêu đốt đến mức tận cùng, trong đầu một mảnh không minh, cũng chỉ còn dư lại ý nghĩ ra quyền, như kỳ tích sắp xuất hiện, tốc độ ra quyền tăng lên lần nữa.
10 kích đối với 10 kích!
Chu Hằng chợt quát, thân hình động, sải bước đi tới!
Cái gì??
Mao Vũ Hằng kinh hãi đến mức con ngươi cũng muốn rớt ra ngoài, đây cũng không thể trấn áp Chu Hằng! Lấy hai chọi một a, tiểu tử này đến tột cùng là yêu quái gì, chẳng những kháng trụ, lại phát khởi phản kích!
Khi công kích mấy lần tương đối, kết quả cứng đối cứng không có chút nào ngoài ý muốn chính là người có lực lớn sẽ thắng!
Tốc độ chạy của Chu Hằng càng lúc càng nhanh, bành bành bành bành, đầy trời tất cả đều là quyền ảnh màu vàng của hắn, ép tới mức Mao Vũ Hằng cùng Giao xà hoàn toàn chỉ có lực chống đỡ, không ngừng mà lui lui lui!
Thối lui ra khỏi rừng cây, thẳng đến vách một ngọn núi!
Không đường lui!
Bành bành bành bành bành bành bành!
Vô số lực lượng oanh động ra, thân thể Mao Vũ Hằng đụng vỡ vách núi, lún vào thật sâu. Giao xà kia chui ra từ trong động, mở răng sắc ra làm hình dáng dữ tợn, nhưng đầu mới vừa vặn lộ ra đã bị Chu Hằng túm lấy.
Hắn quát lên một tiếng lớn, hai tay bỗng nhiên phát lực, bành, lực lượng kinh khủng chấn động, đầu Giao xà này bị hắn vặn gãy!
- A!
Trong tiếng hô vô cùng phẫn nộ, Mao Vũ Hằng bắn ra, trên đầu trên mặt dính không ít bùn đất đá vụn, nhưng thân thể không ngờ không có bị bất kỳ đả thương nào. Hắn bộc lộ ra bộ mặt hung ác nhìn Chu Hằng, mở miệng nói:
- Bản thiếu gia không thể không thừa nhận, ngươi là một đối thủ rất tốt, đáng giá để bản thiếu gia toàn lực ứng phó!
Thân thể của hắn lay động, hai Giao xà chợt chui ra từ trên đỉnh đầu!
Khí thế tăng vọt!
Tam đại cường giả Sơn Hà Cảnh!
Con ngươi Chu Hằng căng thẳng Mao Vũ Hằng lúc trước từng hét lớn "Giao Long Tam Tập Sát", như vậy không phải là còn có thể tạo ra thêm một con nữa sao? Nếu không làm sao gọi là tam tập sát?
- Chết!!
Mao Vũ Hằng bắn tới, hai Giao xà phía trên đồng thời phẫn nộ tung người theo, nanh dài nhọn như kiếm.
Tay phải Chu Hằng vung lên, một đóa hoa sen tám màu được tạo ra, tay trái giương nữa, phát động Cửu U Băng Thiên Quyết, một mảnh trời băng đất tuyết.
Nhân lực có khi sẽ tới lúc cạn, tiềm lực cuối cùng vẫn có điểm cuối.
Hắn có thể có tốc độ nhanh hơn gấp đôi so sánh với Mao Vũ Hằng, nhưng đây đã là cực hạn, không cách nào tăng lên gấp hai nữa! Vì vậy, hắn muốn dùng lực lượng tinh khiết để đối chiến với tồn tại như tam đại Sơn Hà Cảnh, đó là không có phần thắng chút nào.
Nhưng nếu Mao Vũ Hằng đã thi triển ra tuyệt chiêu ẩn giấu này, hắn cũng không cần che che giấu giấu nữa?
Trong nháy mắt, vô cùng náo nhiệt!
Hoa sen bay múa, băng sương đầy trời, phảng phất như thoáng cái đã đi tới trên tuyết sơn, có nhiều đóa Băng Liên được tạo ra. Chẳng qua là cảnh sắc xinh đẹp này cũng tràn đầy nguy hiểm, cũng không phải mỗi người cũng có thể thưởng thức được, cũng có thể tự mình thể nghiệm.
Chu Hằng đánh ra, Xích Kim huyết mạch lưu chuyển, cả người hắn đều thành màu vàng, giống như một pho tượng Chiến thần chói mắt, cường thế vô song.
- Chết!! Chết!! Chết!!
Mao Vũ Hằng một người hai xà đồng thời phát động công kích, làm cho người ta ngạc nhiên, một người hai xà này lại còn có thể vận chuyển võ kỹ, nhất thời uy lực tăng vọt, đối kháng với hoa sen tám màu không yếu thế chút nào, Cửu U Băng Thiên Quyết cũng chọi cứng cùng thân thể Chu Hằng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Bốn phía của cuộc chiến không còn một nơi nào lành lặn, vô luận là cây cối hoa cỏ hay tảng đá lớn bùn đất, đều bị tung lên trời, sau đó bị lực lượng kinh khủng đè ép tới nát bấy.
Ba đối một, phía Mao Vũ Hằng cuối cùng chiếm được thượng phong lần nữa, ba đạo công kích đồng thời phóng tới, Chu Hằng nhiều nhất chỉ có thể đỡ hai đạo, một đạo công kích cuối cùng có thể đột phá phòng ngự của hắn, đánh vào trên người của hắn.
Nhưng Xích Kim huyết mạch vốn là lực phòng ngự cực mạnh, lại thêm trong xương Chu Hằng chính là thể chất kinh khủng do năng lực Phệ Kim tộc hình thành, vượt qua tồn tại của pháp khí Sơn Hà Cảnh!
Mao Vũ Hằng cũng chỉ là Sơn Hà Cảnh cường thế, dù yêu nghiệt thế nào cũng không thể so sánh với Linh Hải Cảnh, như vậy, làm sao có thể tổn thương được Chu Hằng?
Bành bành bành!
Vô số lần công kích, cũng chỉ là đánh ra từng vết trầy phía trên thân thể vàng ròng kia, căn bản không đi đến đâu!
Con bà nó, đây không phải là ăn gian sao?
Hai mắt Mao Vũ Hằng đỏ ngầu, tức giận tới mức gần như muốn điên cuồng, hắn thật vất vả mới chiếm được thượng phong, nhưng một màn trước mặt này gần như có thể để cho hắn tuyệt vọng!
- Giao Long Tam Tập Sát!
Hắn điên cuồng hét lên một tiếng lần nữa, trong miệng chợt phun ra một đạo máu tươi, Giao xà thứ ba nhảy ra từ trong cơ thể hắn.
Khí thế tăng lên lần nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.