Thập Niên 70 Đại Vương Ăn Uống

Chương 35




Dịch: Đức Thành

Hồn đạo thông tin của Sử Lai Khắc có một nút chỉ dẫn, chỉ cần ấn xuống và nói ra nơi mình muốn đi, hồn đạo thông tin sẽ truyền ra âm thanh hướng dẫn. Không có xe đưa đón, Lam Hiên Vũ chỉ có thể chạy bộ tới đó. Bởi vì đường lối không quen, lại thêm việc không dám chạy quá nhanh vì tránh vi phạm quy tắc gì đó mình không biết, Lam Hiên Vũ mất tới thời gian nửa tiếng mới tới được Trung Tâm Không Gian.

Trung Tâm Không Gian vẫn hiu quạnh như lúc hắn tới tham gia khảo hạch, bên trong vẫn là một mảnh trống rỗng, nhưng đài chiến cơ không gian cùng cơ giáp trong đại sảnh vẫn một lần nữa hấp dẫn ánh mắt của hắn.

"Đi theo ta." Một giọng nói quen thuộc vang lên.

Gã lôi thôi hai tay chắp sau lưng, không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở một bên đại sảnh. Hôm nay hắn đã thay đổi quần áo, nhưng vẫn là một bộ đồ rách rưới, tóc cũng vẫn rối bời. Hình dạng khuôn mặt cũng vẫn không cách nào thấy được rõ ràng, bởi vì bộ râu quai nón của hắn đã che quá hai phần ba khuôn mặt.

"Lão sư tốt chứ." Lam Hiên Vũ cung kính hành lễ. Bất kể nói thế nào thì hắn cũng đã "rơi" vào trong tay vị lão sư này, ngoại trừ thành thật một chút cũng thì không còn biện pháp nào.

Gã lôi thôi quay người, mang theo Lam Hiên Vũ tiến vào thang máy. Lần này thang máy đi thẳng tới tầng thứ sáu, nhìn qua những nút nhấn thì đây là tầng cao nhất.

Ra khỏi thang máy, Lam Hiên Vũ kinh ngạc phát hiện, tầng cao nhất của Trung Tâm Không Gian này cũng có mái vòm trong suốt, mà còn lớn hơn mái vòm trong phòng túc xá của hắn rất rất nhiều, chí ít cũng tới hai ngàn mét vuông, độ cao cũng phải tới ba mươi mét. Nếu là ban đêm, ngắm nhìn bầu trời từ đây nhất định sẽ là một lựa chọn tốt.

Hai bên phòng khách trưng bày mấy đài cơ giáp, nhìn qua đều hết sức xưa cũ, rõ ràng không phải sản phẩm khoa học kỹ thuật hiện tại. Trong đại sảnh còn có một tủ sách, một ghế sô pha rộng cùng rất nhiều giá sách, nhưng sách trên đó thì nhìn qua lại có chút tán loạn. Ngoài ra còn có một bàn trà đặc biệt lớn, phía trên có rất nhiều bản vẽ. Lam Hiên Vũ chú ý tới, tại mặt sàn tầng cao nhất của Trung Tâm Không Gian có rất nhiều hoa văn phức tạp, hình như cũng là hồn đạo pháp trận, chỉ không biết là dùng để làm gì.

Gã lôi thôi đi đến rồi ngồi xuống ghế sô pha, sau đó chỉ chỉ sang ghế bên cạnh. Lam Hiên Vũ có chút sợ hãi vì đột nhiên được quan tâm thế này, dù sao thì từ hôm hắn kết thúc sát hạch, vị này vẫn chưa từng cho hắn thấy chút “tốt” nào cả.

Gã lôi thôi thản nhiên nói: "Ta là Đường Chấn Hoa, về sau ta chính là lão sư của ngươi. Nói cho ngươi một tin tức tốt, lần này chỉ có mình ngươi báo danh vào hệ Chỉ Huy Không Gian, cũng là tuyển chọn một mình ngươi. Trên ngươi còn có bảy tám vị sư huynh, sư tỷ. Đó là toàn bộ học viên trước mắt của ngoại viện hệ Chỉ Huy Không Gian."

Lam Hiên Vũ nghe lời này mà khóe miệng không khỏi co quắp một thoáng, đây gọi là tin tức tốt sao? Hệ Chỉ Huy Không Gian chỉ có mấy người như vậy, quả thực là...

"Có phải ngươi đang cảm thấy hệ Chỉ Huy Không Gian chúng ta quá ít người hay không?"

Lam Hiên Vũ ho khan một tiếng: "Đều là những tinh hoa được dồn nén."

Đường Chấn Hoa nhếch miệng: "Nói nhảm. Ta nói cho ngươi biết, sở dĩ hệ chúng ta không nổi tiếng, đó là bởi vì yêu cầu tuyển đầu vào của hệ chúng ta quá cao. Nếu là phân viện bên kia thì hệ Chỉ Huy Không Gian chúng ta chính là hệ lớn nhất."

"Phân viện?" Lam Hiên Vũ ngây ngẩn cả người: "Sử Lai Khắc còn có phân viện sao?"

Đường Chấn Hoa "Ừ" một tiếng, nói: "Cái này thì về sau ngươi sẽ biết, cũng sẽ qua bên kia lịch luyện. Nếu không, ngươi nghĩ học viện Sử Lai Khắc khổng lồ, học viện đệ nhất liên bang với ba vạn năm lịch sử, vậy mà hằng năm lại chỉ thu mấy người các ngươi thôi sao? Chẳng lẽ nội tình và lực lượng lão sư Sử Lai Khắc cũng chỉ có chút xíu như thế thôi sao? Các ngươi có thể thi đậu học viện, trên thực tế cũng đã là đi đường tắt, dĩ nhiên các ngươi cũng là ngàn dặm mới tìm được một.”

"Nghe nói tại đợt tuyển chọn, các vòng thi đấu và khảo hạch tổng hợp trước đó ngươi đều xếp hạng nhất? Hơn nữa còn dưới tình huống chỉ có nhị hoàn tu vi?"

"Vâng, may mắn." Lam Hiên Vũ lập tức nói.

Đường Chấn Hoa nhìn hắn một cái: "Vậy sau này phải biến may mắn thành thực lực. Mỗi một thời đại Sử Lai Khắc đều có những nhân vật mang tính đại biểu, bọn hắn mới thật sự là một đời thiên kiêu có thể đại biểu Sử Lai Khắc. Mà muốn trở thành nhân vật dạng này, vậy ngươi phải vượt xa đám bạn cùng thế hệ. Cho nên, căn bản đám bạn học của ngươi không phải đối tượng ngươi cần so sánh, mục tiêu của ngươi phải là tinh thần đại hải."

Thực ra lúc này Lam Hiên Vũ đang rất muốn nói, hắn mới nhị hoàn, bây giờ nói những này là không phải có chút sớm hay sao. Nhưng nhìn Đường Chấn Hoa dần dần có chút phấn khởi, hắn vẫn không dám nói ra, chỉ yên lặng lắng nghe vị lão sư này.

"Ta đã nghiên cứu qua tình huống của ngươi và những tư liệu liên quan. Song sinh võ hồn rất tốt, mà huyết mạch của ngươi lại có điểm rất đặc thù, đây đều là những tiềm lực ngươi nên khai thác. Nhưng ngươi cũng tuyệt đối không nên quên, bản thân ngươi là thuộc về hệ Chỉ Huy Không Gian. Vũ trụ mới là lãnh địa của chúng ta, đó mới là nơi để chúng ta thể hiện ra thực lực. Ngươi biết tại sao ta vừa mới nói, ngươi là học viên duy nhất trong năm nay của hệ Chỉ Huy Không Gian, nhưng việc này đối với ngươi lại là chuyện tốt không?"

Lam Hiên Vũ thử thăm dò: "Bởi vì ngài chỉ cần dạy một mình ta, đồng thời ta sẽ có được tất cả tài nguyên hỗ trợ của hệ?"

Đường Chấn Hoa nói: "Điểm thứ nhất là đúng, nhưng điểm thứ hai đừng đùa. Quy của của Sử Lai Khắc là tất cả tài nguyên đều phải dùng huy chương của mình mới có thể đổi. Thứ đại biểu cho huy chương chính là công sức, ngươi phải bỏ sức vì Sử Lai Khắc thì mới có thể thu được nhiều tài nguyên tu luyện hơn nữa. Không ai có ngoại lệ, dù ngươi là người duy nhất thì vẫn vậy."

Lam Hiên Vũ không khỏi có chút thất vọng, hắn còn tưởng rằng hệ Chỉ Huy Không Gian chỉ một mình hắn, vậy là hắn có thể đạt được rất nhiều lợi ích từ nơi này.

"Thất vọng rồi? Vậy ngươi liền sai. Bởi vì một khi đi cùng với ta, ngươi sẽ được giảm bớt rất nhiều đường vòng. Mà ít đi đường vòng là có thể giúp ngươi tiết kiệm được rất nhiều  tài nguyên. Tại toàn ngoại viện, nếu luận tuổi tác thì ta là lớn nhất. Quãng đường ta đi qua đã xa hơn bọn hắn rất nhiều, ngay cả Anh Lạc Hồng cũng không bằng ta. Học viện chúng ta có rất nhiều bí mật, cũng có rất nhiều cơ hội. Nên nếu có sự chỉ điểm của ta, ngươi sẽ có thể bỏ sức ít mà thu vào càng nhiều tài nguyên tu luyện.”

"Được rồi, ngươi mới đến, hôm nay trước hết đến đây thôi. Mặc dù hệ Chỉ Huy Không Gian chúng ta không thể trực tiếp cho ngươi tài nguyên tu luyện, nhưng một chút vật cơ sở thì vẫn phải có. Lát nữa ngươi trực tiếp quay về ký túc xá, ta sẽ giao nhân viên công tác mang cho ngươi ít đồ. Ngươi đem về đặt ra đại sảnh phòng khách ký túc xá. Ta còn chuẩn bị cho ngươi một bàn thiết kế, về sau nghiên cứu bản vẽ. Còn có một đài khoang thuyền mô phỏng chuyên môn của hệ Chỉ Huy Không Gian chúng ta... đặt tới phòng mô phỏng đi. Những thứ này là riêng ta tặng cho ngươi, là đồ ta dùng còn dư cho ngươi, không tính vào tài nguyên của hệ điều phối cho ngươi. Nếu có người hỏi thì cứ nói vậy, hiểu chưa?"

Lam Hiên Vũ thông minh rới mức nào, chỉ nháy mắt hắn đã lập tức hiểu ý của vị lão sư này. Cái gì là không thể rót tài nguyên, đó là mặt ngoài không phá hư quy củ. Trên thực tế thì vị lão sư này rất thiên vị đối với mình, theo mấy câu nói đó là có thể đã hiểu ngay.

Lập tức, những oán niệm lúc trước của hắn đối với vị "chiến cơ khiêu khích" này đã bị quét sạch, sự ấn tượng đối với vị lão sư này đã được thay đổi rất lớn.

"Ngươi cũng đừng có cao hứng quá sớm. Ngươi được chu cấp đầy đủ, nhưng đây là có điều kiện. Thời điểm ngươi nhập học là xếp hạng nhất, như vậy thì mỗi một lần sát hạch tiếp theo ngươi cũng phải là hạng nhất. Nếu ngươi làm không được, ha ha ha."

Đường Chấn Hoa cười, gương mặt râu quai nón theo đó mà run rẩy. Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy trong lòng chợt lạnh, lập tức sinh ra một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt, tóc gáy lập tức dựng lên.

"Được rồi, không còn chuyện gì thì trở về đi. Còn nữa, trước khi thực lực ngươi đủ mạnh. Phải khiêm tốn." Đường Chấn Hoa tức giận nói: "Đừng có ngu ngốc như tên quỷ Ngân Thiên Phàm kia, khoe khoang khắp nơi, cao điệu đến quá mức, cuối cùng bản thân cũng bị đuổi đi. Nếu hắn liên lạc tới thì ngươi nói cho hắn biết, nếu có can đảm trở về thì chuẩn bị chịu đòn cho tốt đi. Bảo là ta nói."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.