Thập Niên 70 Đại Vương Ăn Uống

Chương 17




Dịch: ketonazon

Nhất niệm Tinh Quỹ!

Cái này là cảnh giới phác họa cao nhất trong lĩnh vực trung cấp rồi, như nghị viên Chúc Mông, Liệp Vương, cấp bậc của bọn họ đã sớm có thể một ý niệm mà hoàn thành tinh đồ rồi, nếu không làm sao từ bảy bức Tinh Đồ, bảy cái chòm sao mà tạo thành một cái Tinh Cung cực lớn được?

Nhất niệm Tinh Đồ Mạc Phàm chưa làm được, nhưng mà ít ra thì phải khống chế được nhất niệm Tinh Quỹ, vậy hắn mới có thể trong một chốc hoàn thành một cái ma pháp trung cấp, đối phó với tình huống nhiều sinh vật cấp chiến tướng như thế này!

Nhất niệm Tinh Quỹ là một ý niệm đem bảy cái chấm nhỏ nối liên tục nhau, rất nhiều người lúc luyện tập loại bản lĩnh này đã nhờ ma cụ, trên thực tế, tại Minh Châu học phủ, đã có không ít pháp sư có tốc độ phóng thích nhanh hơn Mạc Phàm… Trong thế giới Tinh Vân, các chấm nhỏ đang bay tán loạn,dưới sự tập trung cao độ của Mạc Phàm liền nhanh chóng bay xẹt qua từng đạo như sao băng, rất nhanh liền nối liền quỹ tích, trôi chảy, rực rỡ tươi đẹp!

Bắt chước làm theo, sáu đạo Tinh Quỹ còn lại cần tại một ý niệm hoàn thành, Mạc Phàm dứt khoát nhắm mắt lại, tốc độ chuyển động tâm niệm nhanh phảng phất làm cho thời gian trở nên chậm chạp, tốc độ hành động của Thi Tướng cũng chậm đi vô hạn.

Đạo thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu!

Mỗi một đạo Tinh Quỹ liên tục hoàn thành, thậm chí trong thế giới Tinh Vân của Mạc Phàm không còn thấy chấm nhỏ nữa, chỉ còn những đường Tinh Quỹ tươi đẹp rực rỡ giao thoa với nhau.

Đạo thứ bảy như cũng trong nhất niệm đã hoàn thành, toàn bộ Tinh Đồ hoàn thiện tỏa ra ánh sáng chói lọi gấp mấy lần thời điểm phác họa, chói mắt đến độ toàn thân Mạc Phàm đều phát ra vầng sáng ma pháp!

Trong thế giới tinh thần của Mạc Phàm, thời gian hoàn thành bảy cái niệm này cũng là một quá trình khá dài, nhưng trên thực tế, hai con Thi Tướng chỉ mới đi về phía trước được trăm mét, với tốc độ di chuyển của chúng, trăm mét chẳng qua là một cái chớp mắt!

“Thiên Quân – Phích Lịch – Cuồng Vũ!”

Mạc Phàm nghiêm nghị, ngón trỏ chỉ lên trời, dẫn Lôi điện cuồng bạo từ trên trời xuống.

Lôi điện đánh xuống bốn phía gây nên từng ảnh lửa điện, chỉ thấy những con Giao Long màu tím đen này lao xuống, rất rung động thị giác đánh thẳng tới, oanh mạnh lên người con Thi Tướng phun độc kia.

Thi Tướng phun độc di chuyển cũng không nhanh như Quả Bố Thi Tướng, hơn nữa Mạc Phàm phóng thích ma pháp trung cấp lần này quá nhanh, cái con Thi Tướng có quai hàm như con ếch bự này vừa định há miệng phun một cột nước độc ra lại không ngờ trời giáng sấm sét, đem nó đánh nằm sấp trên mặt đất, thân thể cùng bùn đất xung quanh cháy đen một mảnh.

“Xoẹt ~~~~!!”

Lôi điện lại hiện ra, phát ra tiếng rít bén nhọn, lôi điện cuồng bạo lại tiếp tục rôi xuống, mỗi một tia đều đánh trên lưng con Thi Tướng phun độc này.

Nó vừa chống người đứng lên, liền bị đánh cho tứ chi nhũn ra, toàn thân vô lực, thân hình càng bò sát mặt đất thêm vài phần, phần lưng toàn bộ cháy đen!

“Ngao ách ~~~~~ ”

Con Độc Lựu Thi Tướng xoáy lên gió lốc màu đen, đánh tới mạc Phàm, toàn bộ Phích Lịch của hắn không cách nào hoàn toàn phóng ra hết, đành mượn nhờ giày Huyết Thú nhảy đến mô đất bên cạnh.

Trên Mô đất này có một khối nham thạch rộng hai mét, thấy con Độc Lựu Thi Tướng này lại lao đến, Mạc Phàm giơ chân lên,đạp cái khối nham thạch còn cao hơn đầu người này bay ra ngoài…

Giày Huyết Thú làm cho cú đạp này của Mạc Phàm mạnh mẽ mười phần, nham thạch vọt tới Độc Lựu Thi Tướng, đụng nó té xuống mặt đất.

Nhưng con Độc Lựu Thi Tướng này đúng là da dày thịt béo, con yêu ma khác bị nham thạch đập trúng đã đầu rơi máu chảy rồi, Độc Lựu Thi Tướng lại không có chuyện gì, trên người run rẩy mảnh vỡ nham thạch, mở miệng rộng ra rống lên!

Tiếng hô như gió bão đánh tới, đem sỏi cát trên mặt đất cuốn đi, nhiều đám hỏa diễm bị dập tắt ngay lập tức.

Thi độc tràn ngập, đã thẩm thấu đến chính giữa gió bão, nhắm hướng Mạc Phàm cuốn tới.

Vô luận là gió bão màu đen hay là thi độc, Mạc Phàm đều không dám chạm vào nửa phần, hắn không phải là pháp sư Quang hệ, không thể nào đem những thứ này tinh lọc được…

Mạc Phàm quay đầu bỏ chạy, giày Huyết Thú còn có thể duy trì một ít thời gian, vô luận thế nào cũng phải chạy ra khỏi phạm vi của cơn gió bão này!!

“Vù vù vù vù ~~~~~~~~~~~~~”

Khói độc gió bão ngày càng đến gần. Tốc độ giày Huyết Thú rốt cuộc không đủ nhanh, thời điểm Mạc Phàm chạy, gió độc thổi qua ngọn lửa biên giới, làm cho ngọn lửa đông nghịt và mạnh mẽ bị dập tắt toàn bộ.

Mạc Phàm nín thở, trong nội tâm kêu to không tốt.

Có trời mới biết những khí độc này đáng sợ đến cỡ nào, Mạc Phàm có nghe tên lùn nói qua, chỉ trong vài phút khiến toàn thân nổi Thi ban, nửa giờ sau da hư thối bong tróc ra, một giờ sau biến thành một bãi nước đen mà chết!

Đợi thi độc tràn ngập, Mạc Phàm có ngừng thở cũng không làm nên chuyện gì.

Thời điểm hắn đang tự hỏi đối sách, Huyền Xà chiến giáp liền lưu chuyển quanh thân hắn, một cái màng mỏng bao phủ thân hắn như vảy rắn.

Thi độc màu đen có thể chui vào lỗ chân lông của con người, cho nên dù không hô hấp cũng sẽ trúng đọc, Mạc Phàm rất nhanh liền phát hiện là cái Huyền Xà chiến giáp này lại có thể hấp thu những khói độc đáng sợ này…

Thi độc vốn là tính xuyên qua kẻ hở chiến giáp mà tiến vào cơ thể Mạc Phàm, ai ngờ toàn bộ đều bị cái áo giáp sáng bóng này hấp thu rồi, khói đen đang rất nhanh bị cắn nuốt!

“Đúng vậy, đồ đằng Huyền Xà là thủy tổ của sinh vật dùng độc, lão sư Đường Nguyệt có nói qua, những đồ vật chứa kịch độc đều là đồ ăn của đồ đằng Huyền Xà, khói độc nó đều có thể hấp thu, sau đó không cần nửa giờ sẽ đem những độc chất này biến thành dinh dưỡng cho da rắn của nó, làm cho vảy rắn càng thêm bóng loáng, tươi đẹp…”

Mạc Phàm cảm giác được chiến giáp của mình đang hấp thụ tinh lọc những thi độc này, lập tức mừng rỡ.

Đoán chừng Hoặc đà làm chiến giáp cho mình cũng không biết công hiệu này!

Thi độc rất nhanh bị hấp thu đi, khi tất cả sương mù bị tản đi, Huyền Xà chiến giáp của Mạc Phàm quả thật sáng rõ thêm vài phần, hiện ra màu xanh đen lăng lệ ác liệt!!

“Ngươi xui xẻo là các ngươi rồi!”

Mạc Phàm cười tươi rực rỡ, từ sau khi luyện thành nhất niệm Tinh Quỹ, ma pháp trung cấp của hắn chỉ cỡ hô hấp xong là hoàn thành rồi.

“Tiểu Viêm Cơ, phụ thể!”

Mạc Phàm toàn thân đốt cháy ngọn lửa cuồng bạo, sau khi Tiểu Viêm Cơ đụng vào bộ ngực hắn, lập tức ngọn lửa thiên kiếm cùng hỏa chủng Mân Côi bỗng dưng đốt lên, cuốn thành một đám lấy Mạc Phàm làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía!

Sóng lửa một lần nữa làm cho ngọn lửa khắp nơi trên mặt đất cháy lên, rung động kịch liệt.

“Vẫn Quyền!!”

Mạc Phàm gào lên một tiếng, nắm đấm hung hăng đánh ra.

Ánh sáng lửa bắn ra, như là sao trời rụng xuống, lực lượng trùng kích mãnh liệt trong giây lát đánh thẳng vào trên người Độc Lựu Thi Tướng!

Ánh sáng lóe lên rồi biến mất, ngọn lửa một lần nữa cháy lên theo một quỹ tích cầu vồng, từ từ mãnh liệt lên, Vẫn Quyền ở trên người Độc Lựu Thi Tướng tách ra, năng lượng bàng bạc vậy mà trực tiếp đục một lỗ trên con Thi Tướng da dày thịt béo này….

Một cái lỗ thủng!!

Cái lỗ thủng này chiếm hầu hết cái bụng của Độc Lựu Thi Tướng, có thể từ cái lổ thủng này nhìn thấy bức tường lửa phía sau thân thể nó!

Độc Lựu Thi Tướng chậm rãi ngã xuống, lập tức bị ngọn lửa nuốt chửng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.