Thập Niên 70 Đại Vương Ăn Uống

Chương 13: Giao Chiến Hắc Ám Vệ 2




Dịch: ketonazon

Yêu nam bay xung quanh trên đầu đoàn đội, ánh mắt của hắn dừng lại bên trong quân đoàn Hủ Thi chằng chịt phát hiện thấy một đám sinh vật mặc đồ trắng có bộ dáng như U Ling!

Bên trong vải trắng lộ ra màu tái nhợt,thân thể nó nhìn như nửa hư vô, có thể nhìn xuyên thấu qua được, chúng không có đi bằng chân mà đang lơ lửng….

“Thấy bọn bay rồi nhé!” Yêu nam lạnh lùng cười.

Đội ngũ bắt đầu tiến về phía trước hết tốc lực.

Pháp sư Hỏa hệ trở thành chủ lực của đội ngũ, Liệt Quyền có phạm vi lớn liên tục đánh tới những đám màu đen kia, nhất thời máu thịt bay tứ tung, mặt đất phía trước biến thành một biển lửa cháy lan ra.

“Đoàn pháp sư Quang hệ cũng ở phía trước,đang cùng với các đội ngũ phía khác tụ hợp!” Một tên pháp sư khiển Thiên Ưng bay quanh trên không trung, nói với Yêu nam.

Trong thủy triều Hủ Thi màu đen ở nhiều hướng khác nhau có thể thấy được các đội ngũ pháp sư nhân loại, từng đám ma pháp sáng long lanh là cờ hiệu tươi sáng rõ nét nhất, nói cho từng đoàn đội khác rằng bọn họ đang tiến đến địa điểm tụ quân!

Trong lĩnh vực trung cấp, pháp sư hệ Hỏa chiếm tỉ lệ khá lớn, không giống như Lôi hệ rất thưa thớt, đồng thời lại có uy lực mạnh nhất, cự ly ma pháp cực lớn trong chiến tranh đại quy mô thế này, vì vậy ở tại các đoàn đội đang tụ họp có thể thấy từng mảng, từng mảng biển lửa như đang mở ra một con đường ánh sáng cho mọi người.

Vong Linh e ngại nhất là ánh sáng, sau đó là hỏa diễm, vong linh cấp nô bộc tương đối ngốc nghếch bước qua biển lửa, kết quả là bốc cháy hết.

Ngọn lửa liên tục thiêu đốt, trong lúc lơ đãng là đã có thể đem từng con Vong Linh nô bộc đốt thành thi thể cháy đen, không hề tạo thành uy hiếp với nhân loại. Ngọn lửa tươi đẹp này là thứ duy nhất đem lại cho quân đoàn nhân loại một tia an toàn, mọi người chỉ cần tìm kiếm ma pháp ánh sáng, ma pháp hỏa diễm của vô số pháp sư trung cấp phóng ra thì không đến nỗi là chết trên đường vì mất phương hướng!

“Những đội ngũ khác đều đã đến địa điểm chiến lược, nhìn xem đám các ngươi quá chậm rồi…” Giọng của Yêu nam truyền xuống.

“Bọn hắn là những đoàn pháp sư được huấn luyện nghiêm chỉnh, hợp tác với nhau so với đội ngũ lâm thời chúng ta phải mạnh hơn nhiều.” Tưởng Lê bất mãn nói.

Yêu nam không để ý đến Tưởng Lê, ánh mắt tập trung vào một đám sương mù màu đen ở bên trong bầy Hủ Thi.

Sương mù màu đen tựa như bão cát cuốn đến, mục tiêu đúng là bọn hắn, những người chưa đến được địa điểm tập kết, Yêu nam thấy được là những đàn Hủ Thi kia đang nhường đường cho thứ đồ vật như bão cát màu đen này!!

“Có đại địch tiến đến!!!” Tên pháp sư khiển Thiên Ưng trên không trung kêu lớn.

Hắn vừa mới lên tiếng cảnh báo, từ trong bão cát màu đen liền phóng ra một thứ giống như xúc tu màu da người, lấy tốc độ cực nhanh phóng lên giữa không trung!

Vừa giống lưỡi dài, lại giống cánh tay, càng giống như là một cái bướu thịt dài ra vô hạn, cái đồ vật tập kích này có tốc độ quá nhanh, mọi người chưa có bất kỳ phản ứng gì đã xuyên qua thân thể của con Thiên Ưng màu tuyết trắng. Thiên Ưng tiếng kêu còn chưa có phát ra, chỗ hiểm bị đâm vào trở nên cứng ngắc, ngược lại nó ở trên không trung run rẩy một cách khó hiểu.

“Ọt ọt ọt ọt ọt ~~~~~~~~~~ ”

Cái xúc tu thật dài kia như một cái ống hút cực lớn, lúc đó bắt đầu động đậy, có thể thấy có thứ gì đó đang vận chuyển bên trong xúc tu về cái đám bão cát màu đen kia. Cùng lúc đó, thân thể Thiên Ưng gầy đi, thời gian trôi qua, con sinh vật cường tráng này bắt đầu khô quắt lại.

Lông vũ đều đã mất đi màu sắc, biến thành một đám lông vũ mục nát bám vào một cỗ thi thể chỉ còn túi da và hài cốt, con Thiên Ưng này chỉ vài giây sau liền bị hút đi toàn bộ năng lượng sinh mệt, nhìn bộ dạng như bị rút hết nước và bị phơi gió mấy năm trời rồi!

Tên pháp sư khiển Thiên Ưng kia sợ đến mức ngã từ trên trời xuống, sắc mặt tái nhợt và sợ hãi.

“Là… Là Thi Thần!!!!”

Hắn xem như may mắn, đã thoát được một kiếp,nhưng con Thiên Ưng của hắn chết vô cùng triệt để, nếu cái xúc tu đáng sợ kia xuyên qua thân thể hắn, hắn cũng sẽ lập tức biến thành thây khô.

“Vong Linh cấp Thống lĩnh ư, không thể này, chúng ta gặp được Vong Linh cấp Thống lĩnh????” Tên pháp sư quân nhân đã xuất ngũ bối rối nói.

Bọn chúng cũng không sợ hãi Đại Thi Tướng, chỉ cần mọi người đồng lòng dùng ma pháp trung cấp đánh tới thì có thể đem Thi Tướng đánh đến xương cốt không còn, dù sao bọn hắn có hơn bốn mươi tên pháp sư trung cấp xuất sắc, trong đó có không dưới mười cái Hỏa hệ! Thế nhưng Thi Thần liền hoàn toàn không giống, dù bọn họ có nhiều hơn nữa pháp sư trung cấp, chỉ cần một con Vong Linh cấp Thống lĩnh xuất hiện là có thể trong vài phút đánh cho đoàn pháp sư này tan tác. Một khi đội ngũ bị tách ra, đàn Vong Linh mênh mông sẽ bao vây họ lại, kết quả không bao lâu toàn bộ mọi người sẽ chết ở nơi dơ bẩn này, dưới răng nanh buồn nôn của chúng.

“Còn thiếu vài bước nữa là tụ hợp cùng với những đội ngũ khác, vậy mà đụng phải Thi Thần, chúng ta phải làm sao bây giờ, đội ngũ chúng ta chỉ có một pháp sư cao cấp, mặc dù chúng ta liên hợp lại đối phó Thi Thần không phải là không có hy vọng, nhưng xung quanh chúng ta có hàng trăm hàng ngàn Hủ Thi, thỉnh thoảng còn xuất hiện Thi Tướng, nếu mọi người tập trung hỏa lực đối phó Vong Linh cấp Thống lĩnh, rất nhanh sẽ bị những thứ đó kéo đi mất…” Một tên pháp sư của hiệp hội ma pháp kinh hãi kêu lên.

Vong Linh cấp Thống lĩnh đối với họ mà nói là ác mộng, một con xuất hiện cũng đủ cho tất cả mọi người ở đây chết không có chỗ chôn.

“Làm sao bây giờ, chúng ta không muốn chết tại đây, chúng ta không muốn chết!”

“Phát tín hiệu, nhanh phát tín hiệu thỉnh cầu đội ngũ khác cứu viện, bọn hắn ở đó có không ít pháp sư cao cấp!”

“Đội trưởng, nhanh phát tín hiệu cầu cứu đi, bão cát màu đen ngày càng đến gần rồi, ta cũng không muốn bị rút nước mà chết…”

Một đám pháp sư lòng bàng hoàng, kiểu chết của Thiên Ưng vừa rồi quá thảm, nghĩ đến chính mình cũng bị cái ống hút rút đi máu, thịt, nội tạng, bọn hắn liền cảm thấy toàn thân phát run!

“Hừ, rác rưởi, hành quân đã chậm như con rùa không nói, ngay cả đảm lượng cũng kém quân chính quy nhiều như vậy, phải biết rằng các ngươi là một đám người kế nghiệp, làm gì mà phát ra tín hiệu….. Đều tiếp tục đi tới cho ta!” Yêu nam phe phẩy đôi cánh, mặt trào phúng nói với đám người này.

“Đội trưởng, ngươi nói có vẻ nhẹ nhõm…”

“Có thời gian nói nhảm, không bằng phác họa thêm mấy cái Tinh Đồ. Cái con Thi Thần ở trong bão cát màu đen kia để ta xử lý, các ngươi cứ việc giết qua cho ta!!” Yêu nam thay đổi ngữ điệu bình thường, thần sắc nghiêm nghị, giọng nói băng lãnh, ánh mắt hắn đảo qua đám người, thấy bọn Mạc Phàm vừa trở về liền nói tiếp: ” Phó đội trưởng, cùng ta đi làm thịt con Thi Thần kia!”

“Phắc con em ngươi, lão tử vừa mới trở về đội!”

Mạc Phàm đang thở hổn hển gào lên như một con sư tử cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.