Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt

Chương 5: Tôi đã từng hiến một quả thận cho anh




Con người và tiên nhân luôn luôn đối lập với nhau, sinh sống ở hai thế giới song song, không ai phạm ai. Thần tiên sống an nhàn với những thứ phù du, chuyện gì cũng nhờ đến phép thuật, vì vậy, họ nhận trọng trách từ tổ tiên là phải bảo vệ loài người tránh khỏi tà ma.

Còn con người sinh sống dưới sự bảo bọc của thần tiên, nhờ đó, chưa một ai đi vào con đường tà đạo, không như tiên nhân, đời sống của họ rất ngắn ngủi, chết rồi lại luân hồi.

Nhưng một khi năm trụ cột chính chống đở cả thế giới phép thuật bị hủy, hoặc nứt một phần nào đó thì ma khí rất nhanh sẽ lan tràn vào nhân gian, đưa con người vào giới tà ma, không thể quay đầu.

Nhiều thế kỷ trôi qua, thế giới phép thuật đã chia thành năm bộ phận, với những tên khác nhau, biểu trưng các loại phép thuật khác nhau. Vương quốc băng, vương quốc hỏa, vương quốc thiên nhiên, vương quốc thủy và vương quốc tâm linh là tên của năm bộ phận ở thế giới phép thuật.

Tình yêu bắt đầu từ hai phía, kết hôn là sự chấp nhận của chàng trai và cô gái... nhưng, cũng có nhiều hôn lễ được thực hiện dưới sự sắp đặt của cha mẹ.

€€€€€€€¥¥¥¥¥¥¥¥¥

Đây là lần thứ hai Hà Nguyệt Y cô thực hiện kế hoạch trốn khỏi tòa lâu đài nguy nga cùng cô bạn thân Thủ Tuyết Thi.

Đường đời đưa đẩy, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, mơ đi, Nguyệt Y không bao giờ chung chăn chung gối với thằng hoàng tử chết tiệt bên vương quốc băng đâu, trừ khi cửa suối vàng rộng mở.

"Công chúa, phòng bếp gửi thức ăn đến, mời hai công chúa dùng bữa" bà Di quản gia gõ cửa, phía sau là hai nữ hầu cầm trên tay là các món ăn hương thơm ngào ngạt, màu sắc tuyệt đẹp.

"Tới liền" Nguyệt Y bực bội nói lớn, tức chết cô mà, sống không được, chết cũng không xong.

Cánh cửa gỗ lớn được mở ra, cô gái diện áo phong, quần jean, giày bata, như chuẩn bị đi đâu đó, thuần thục dùng phép nâng hai phần thức ăn lên, khí đỏ bay bổng trong không gian, xong cô xoay người quay lại phòng.

"Người tốt nhất đừng chống đối đức vua và hoàng hậu nữa, vô ít mà thôi" Di quản gia cung kính cuối đầu chào, cách nói chuyện mang đầy phong tục phong kiến.

"Thời hiện đại rồi, làm ơn ăn nói giống với mọi người cho tui nhờ, bớt một câu nói của bà, có thể làm tui tăng tuổi thọ ấy" Nguyệt Y dừng bước, quay đầu buông lời nhắc nhở.

"Dạ, ta sẽ sửa" thật ra nó đã ăn sâu vào con người bà rồi, khó mà bỏ được.

Nguyệt Y toan đóng cửa, đặt hai khây thức ăn xuống bàn, nở nụ cười gian manh:

"Trốn thôi"

"Ok" Thủ Tuyết Thi vỗ tay hưởng ứng.

"Bên ngoài canh giữ khá nghiêm, quanh phòng mình tận 15 tên, kết giới đầy rẩy bên ngoài, coi bộ mệt à" Hà Nguyệt Y ra vẻ suy ngẫm.

"Nhớ lần trước, còn cái kết giới cuối thôi là mình trốn được rồi, ai tham ăn, hại mình đến tận hôm nay mới có cơ hội? Hả? Ai hả?" Tuyết Thi liếc nhìn Nguyệt Y, lửa giận ngập người.

"Ok ok, tại chế, do chế, vừa lòng mày chưa" Nguyệt Y hạ mình xin lỗi, nếu hôm nay không phải thực hiện kế hoạch đào hôn thì có cải đến ngày mai, cô cũng không thừa nhận.

"Giờ tao không chơi trực tiếp nữa, tao sẽ thông qua đường gián tiếp" Tuyết Thi lấy từ trong túi ra viên thủy tinh màu xanh dương.

Nguyệt Y khó hiểu nhìn hoa tuyết chuyển động bên trong.

"Chị Khước Huyền, công chúa vương quốc băng, chị chồng mày...."

"Dừng, vấn đề chính đi" Nguyệt Y ngắt lời Tuyết Thi, nếu để cô nàng nói tiếp, sẽ rất mất thời gian.

"Mày cầm viên này, vận dụng chút hỏa thuật, băng gặp hỏa sẽ sinh ra khí nóng, mày hấp thụ nó, xong đợi đến khi nào tao gật đầu, thì lúc đó chúng ta sẽ dùng phép dịch chuyển xuống nhân gian"

"Vương quốc hỏa có kết giới, không được lệnh của quản gia hay cha mẹ thì sao phá kết giới?" Nguyệt Y nhận viên tuyết thủy tinh từ tay Tuyết Thi, đưa lên tia nắng, ngắm ngía.

"Mọi việc để tao, mày chỉ cần làm vậy, nhớ hấp thụ khí nóng nhiều vô, đừng để ai thấy viên đá nhe má. Làm cho cẩn thận, thất bại lần nữa bà đây chém!!!" Cảnh cáo, là biện pháp tốt để buộc Nguyệt Y chăm chú vào công việc.

"Biết rồi" Nguyệt Y ngoan ngoãn vâng lời, nhưng trong tâm liên tục gào thét, đừng có việc gì cũng đổ lên đầu cô chứ, lỡ do Tuyết Thi gây chuyện, không lẻ cô phải gánh sao? Hừ, thật quá đáng.

Nguyệt Y bắt đầu vận khí, viên ngọc xanh được bao bọc bởi màu đỏ nhạt, sau đó khí đỏ cùng xanh lan tỏa khắp người cô, vài giây sau thì biến mất.

Mặc dù máy đều hòa được giữ ở 27 độ, nhưng mồ hôi trên người Nguyệt Y vẫn chảy không ngừng, thấm ướt cả chiếc áo phong.

"Nóng vậy" Nguyệt Y thở phì phò, giảm nhiệt độ máy điều hòa đến mức âm độ, kỳ thật, cô vẫn cảm thấy nóng.

"Mày điên à, muốn bị sốc nhiệt chết hả? Chịu nóng chút đi" Tuyết Thi tăng nhiệt độ lên.

Nguyệt Y phối hợp "diễn", sau cũng được, chuyện này thành công, xử lý Tuyết Thi sau cũng chưa muộn.

"Người đâu, người đâu, kêu bác sĩ đến đây, Y Y* công chúa nhiễm hỏa băng rồi" tiếng gõ cửa vang khắp cung điện, Tuyết Thi nước mắt thành sông, miệng không ngừng gọi tên Nguyệt Y.

(*Mỗi công chúa hoặc hoàng tử ở đây đều được mọi người xưng hô bằng cách gọi hai lần tên của họ, ví dụ: công chúa Y Y, công chúa Thi Thi...)

##########

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.