[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Kiếm Duyến

Chương 24: Biết là thế, nhưng bao nhiêu người làm được?




Ngồi nói chuyện với Trinh được một lúc thì bọn nó xin phép về vì có hẹn với Tuấn. Khoảng hơn 6’30 bọn nó tắm gội và thay quần áo xong. Vừa bước xuống dưới nhà đã thấy Tuấn nằm dài trên sofa nghịch Iphone 6, thỉnh thoảng lại còn cười toe toét khiến Phương rất ngứa mắt. Sẵn cái túi xách hàng hiệu trên tay, nhỏ ném thẳng vào mặt thằng nhóc (t/g quên cảnh báo mọi người: Chị này là cao thủ phi tiêu và bắn súng đấy).

- Aiza............. Ai chơi kì vậy? - Tuấn lấy tay xoa xoa cái mũi, đồng thời ngó xung quanh tìm chủ nhân của cái túi xách

- Chị mày chơi đấy! - phương

- A! Các chị xong rồi ah? Nhanh vậy. Mới có 1 tiếng 33 phút thôi mà - Tuấn ngân dài thời gian ra

- Là tại nhóc đến sớm chứ đâu phải lỗi của bọn này - Vy

- Thôi, sao cũng được. Thế mấy chị định mời thằng em này ăn ở đâu? - Tuấn

- Quán vỉa hè được không? - AN

- What???? Đừng đùa nha bà chị - Tuấn shock

- Bọn này mà phải đi ăn ở vỉa hè ah? Đừng xem thường Girls Royal vậy chứ - NÓ

- hì hì hì em biết mà - Tuấn xoa đầu cười ngây ngô

Bọn nó lái chiếc BMW đen đến một nhà hàng nổi tiếng về chất lượng và thái độ phục vụ. Màu sắc chủ đạo của nhà hàng là màu vàng cam, cùng với không khí thoáng mát và cách trang trí đồ đạc làm cho không gian trở nên ấm cúng hơn. Đồ ăn rất ngon và trang trí đẹp mắt nên tất nhiên giá của một bữa ăn cũng không phải là thường rồi. Những người đến đây ăn hầu hết là các doanh nhân và một vài tên cậu ấm cô chiêu ăn chơi đua đòi, phá hoại tiền của. Đấy chính là nhà hàng Hanah nổi tiếng trên toàn thế giới

Bọn vừa bước vào đã trở thành tâm điểm của sự chú ý (đẹp quá cũng khổ, thôi bình thường như mình chắc tốt hơn). Bọn nó xinh đẹp như thiên thần thì mọi người cũng biết rồi, còn Tuấn thì cũng được liệt vào danh sách mĩ nam chứ chẳng đùa (Ở trường thằng nhóc là hotboy No.5 sau bọn hắn) Bọn nó chọn một cái bàn ở góc khuất rồi gọi món nhưng những ánh mắt laze của người khác vẫn không chịu buông tha.

- Tình hình bang thế nào? - Nó hỏi Tuấn

- Vẫn tốt ạ - Tuấn

- Thế bây giờ bang nào đang đứng đầu - Phương

- Mấy chị là bang chủ, bang phó mà hay thật đấy, tự nhiên bốc hơi suốt 3 năm trời bây giờ mới rơi xuống mặt đất - Tuấn hồn nhiên nói

“BỘP”....... – Aizu..... – Tuấn ôm đầu sau cái đánh của Phương

- Mày nói với đàn chị thế hả? - Phương

- Đàn chị cái gì? Sinh trước người ta có mấy tháng mà được lên chức chị luôn - Tuấn lẩm bẩm nhưng cũng đủ để An nghe được. “BỘP”

- Aiz........ Sao mấy người đánh em hoài vậy? - Tuấn ấm ức

- Bây giờ bang nào đứng đầu TG ngầm? - AN

- Thì bang Angel chứ bang nào nữa - Tuấn

- Bang Angel á? - Vy ngạc nhiên

- Bất ngờ đấy nhóc! - Nó nhíu mày cười nhẹ

- Thực ra là trong thời gian bọn em mất liên lạc với các chị đã có một số người giúp đỡ bang nên Angel mới có thể giữ được vị trí này - Tuấn

- Có người giúp? Là ai vậy? - Vy

- Đó là bạn trước đây của chị Uyên, họ.......... – Biết mình lỡ lời nên Tuấn thôi ngay

- Không sao, tiếp! - Nó nói không sao nhưng giọng điệu và gương mặt đã không còn như lúc nãy

- Trước đây chị..... Uyên đã từng giúp đỡ họ nên bây giờ họ giúp lại mình thôi ạ - Tuấn e dè

- Bạn của Uyên sao? Sao bọn này không biết nhỉ? - An

- Trước đây các chị chủ yếu sống ở Anh, thỉnh thoảng mới về Việt Nam và thăm bang thì sao biết hết được các mối quan hệ của chị ấy. Các chị có muốn gặp mặt họ không? - Tuấn

- Không! Bọn chị không muốn lộ mặt nên nhóc thay bọn chị cảm ơn họ giùm - An

- Được rồi! Hãy thông báo với bang Angel Tứ Đại Công Chúa đã trở về. Bọn chị sẽ trực tiếp quản lí bang nhưng vẫn cần nhóc ra mặt thay đấy - Nó

- Mai, mày............. –Phương ngạc nhiên

- Mày định làm gì vậy Mai? - An

- Trả mối thù xưa! - NÓ khẽ nhếch mép cười như đang khiêu khích

- Vậy cũng tốt! Trước sau gì cũng phải thanh toán hết mọi nợ nần với cái bang chó chết đó - Vy nói với giọng lạnh lùng hết mức có thể (t/g đã nói là chị này Không Phải Dạng Vừa Đâu)

- Em biết rồi! Thôi mọi người ăn đi! - Tuấn

CÙng lúc đó, tiếng hò hét vang lên khắp nhà hàng, từ tầng trên đến tầng dưới, từ trong ra ngoài làm bọn nó cũng có chút tò mò. Bốn mỹ nam từ ngoài bước vào dưới sự ngỡ ngàng, kinh sợ và hàng trăm ánh mắt hình trái tim của bọn con gái (đúng là hám zai). Vâng, đó chính là bọn hắn – mấy người đã gây sự với bọn nó lúc sáng. Nổi bật nhất vẫn là hắn với vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, bên cạnh là mấy thằng bạn nối khố Phong, Hải, Huy. Bọn hắn thản nhiên bước qua và tiến đến ngồi ở bàn gần với bàn bọn nó (chỉ là vô tình thôi nha)

Tuấn khẽ giật giật tay nó nói nhỏ:

- Họ là những người đãgiúp đỡ Angel đấy!

- BỌN HẮN! - Bọn nó hét ầm lên

Bao nhiêu ánh mắt nhìn bọn nó như sinh vật lạ từ hành tinh khác rơi xuống, trong đó có cả bọn hắn. Hắn khẽ nhíu mày nhưng ngay lập tức giãn ra tiếp tục công việc cao cả là... ăn. 3 thằng còn lại cũng nhìn bọn nó một lát rồi tiếp tục tẩm bổ cho cái dạ dày:

- Mấy nhỏ đó sao lại quen thằng Jax nhỉ? - Phong

- Chịu! Thằng nhóc cũng là một tay chơi mà. Biết không chừng.... – Hải

- Ý mày là mấy nhỏ đó........ – Phong

- Chứ mày nghĩ mấy nhỏ đủ tiền để ăn ở nhà hàng này sao? - Hải (vẫn còn nhớ chuyện lúc sáng)

- Mày đừng có nghĩ lung tung. Có thể họ là bạn thì sao? - Huy có vẻ hơi khó chịu

- Cái thằng này mày sao vậy? - phong

- Thôi! Ăn đi! - Hắn bực

Còn về phía bọn nó sau khi ái ngại xin lỗi mọi người thì tiếp tục câu chuyện

- Bọn hắn là người đã giúp đỡ bang Angel sao? Không thể nào! - Phương

- Các chị biết mấy anh ấy ah? Họ là bang chủ và bang phó của bang Demons đứng 2 trong TG ngầm đấy. Vốn dĩ có thể đánh bại Angel và đứng ở vị trí thứ nhất nhưng họ lại giúp đỡ chúng ta -Tuấn

- Mấy thằng điên đó sao? - An

- Bang chủ bang phó của Demons sao? - Phương

- Vâng. Người đang ngồi đối diện với chị Sarah là Lê Minh Quân còn được gọi là Ken – bang chủ của Demons, người ngồi bên trái anh Ken là Đỗ Vũ Phong được gọi là Henry, người ngồi bên phải anh Ken là Trịnh Thế Hải được gọi là Kun và người ngồi quay lưng với chúng ta là anh Võ Gia Huy được gọi là Pen, họ đều là bang phó của Demons. – Tuấn

- Không thể tin nổi - Vy

Vừa thấy bọn hắn đứng lên nó đã ra hiệu cho tất cả im lặng. Bọn hắn thản nhiên bước qua bọn nó. Trong ánh đèn của nhà hàng nó đã nhìn thấy sợi dây chuyền có mặt cây thánh giá đặt trên chữ M lóe sáng, một cảm giác vừa lạ vừa quen ùa vào trong người nó. Hình như nó đã từng thấy sợi dây chuyền đó ở đâu rồi thì phải, đó là sợi dây có 1 không 2 trên đời nên không thể là nó đã nhìn thấy trong tiệm trang sức. “Là ai? Rốt cuộc hắn là ai?”

Khi bước qua bọn nó, hắn có quay đầu nhìn lại nhưng không ai nhận ra. Dáng người nhỏ nhắn của nó đang quay lưng lại phía hắn trông rất quen, rất gần gũi. Tim hắn bỗng nhói lên một cảm giác thật kì lạ. Hắn thấy nuối tiếc khi bước qua nó, bỗng dưng hắn muốn được là người chở che cho cô gái bé nhỏ ấy (Chị Sarah nhà ta nhỏ nhưng có võ đấy, anh đừng xem thường)

Khi ra khỏi nhà hàng, bọn hắn phóng xe về nhà. Chiếc Koenigsegg CCXR Trevita phóng như bay trên đường làm ai cũng hoảng sợ, nép vào sát vệ đường.

Tại nhà hắn:

- Bây giờ nhìn kĩ mới thấy cái nhỏ ngồi đối diện với thằng Quân (nó) trông quen quen - Hải

- Mày cũng thấy vậy hả? Tao cũng thấy hình như đã gặp nhỏ ở đâu rồi thì phải - Phong

- Nhỏ nào? - Huy ngu ngơ (T/g: Ngồi quay lưng vs bọn nó thì sao biết được nhỏ nào; Huy (ánh mắt hình viên đạn): Tại đứa nào cho tao ngồi ở vị trí chết tiệt đó? ; T/g: Dạ…. tại em ạ….)

- Có nói mày cũng không biết đâu. Ai bảo chọn chỗ ngồi ngu. Ráng chịu! - Phong

- Hơ! Cái thằng trời đánh này - Huy

Hải quay sang hắn hỏi: Có phải chúng ta từng gặp nhỏ rồi không?

-Không biết! Đừng hỏi tao - Hắn

- Cái thằng này, mày từ trên trời rơi xuống đấy ah? - Hải

- Tao không biết nên mới bảo mày đừng hỏi. Có ý tốt mà bị chửi vậy hả? - Hắn bực

- Vâng vâng…. Cảm ơn cái ý tốt của anh - Hải chán nản

“Rốt cuộc cô là ai, có thân phận như thế nào? Chúng ta đã từng gặp nhau rồi phải không? Nếu không sao tôi lại có cảm giác khó chịu này? Cô là ai?”

Tối hôm sau tại phòng VIP Black bar Demons

- Đại ca, nghe nói bang chủ và bang phó của Angel đã trở về rồi ạ - 1 thằng đàn em chạy vào

- Tứ Đại Công Chúa của Angel? Mấy nhỏ đó bốc hơi suốt 3 năm trời bây giờ cũng chịu xuất hiện rồi sao? - Phong cười nhưng ánh mắt thật lạnh lẽo

- Next đi! - Hải ra lệnh

- Vâng!

Còn lại mình bọn hắn trong phòng, hắn bây giờ cũng chịu ngồi thẳng dậy, với tay lấy li rượu ngoại trên bàn uống một hơi rồi nhếch mép cười:

- Mấy con nhỏ đó đã trở về, chúng ta cũng đã trả xong nợ. Bây giờ thì không còn vướng bận nữa

- Không biết Danny thế nào rồi? - Huy

- Chắc nó cũng nguôi ngoai được ít nhiều rồi. Nó đâu phải là người yếu đuối, bị tình yêu làm khổ - Hải

- Được rồi! Biết được bang chủ và bang phó của Angel trở về thì cũng yên tâm rồi -Phong

- ukm - 3 thằng kia nhất trí

Kỳ nghỉ hè của bọn nó cũng trôi qua nhanh chóng. Bọn nó thi vào Saken với số điểm tuyệt đối và tất nhiên là với thân phận những thanh niên nghiêm túc, gia cảnh không có gì nổi bật. Mai chính là ngày đầu tiên của năm học mới và là ngày đầu tiên bọn nó nhập học. Có những chuyện mà nó nằm mơ cũng không ngờ được nhưng rồi cũng phải chấp nhận thôi. Rắc rối chính thức bắt đầu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.