Thanh Xuân Ấy Sẽ Chẳng Bao Giờ Là Vĩnh Viễn

Chương 8




Dịch giả: hany

- Chẳng trách mà Côn Luân vẫn e ngại Thục Sơn. Uy lực của cái kiếm trận này quá khủng bố.

Khi quầng sáng đó tới gần Nam Thiên môn, mọi người cảm thấy nó không giống như một cái kiếm trận mà giống như một ngôi thành của vị Thần vương giáng xuống Nam Thiên môn.

Hiện tại chỉ riêng dẫn động uy lực thiên kiếp cũng tương đương với mấy người vượt qua thiên kiếp liên thủ.

- Cái kiếm trận này có uy lực khủng bố đến vậy?

Nhã Dịch thần quân cũng biến sắc.

- Thiên Hư sơn chủ. Lệnh cho họ sử dụng tất cả pháp bảo, bất chấp bùa chú, pháp khí ngăn chặn kiếm trận.

- Phương Thiên, Lại Dương Hiên! Chu Mộc Dư....

Thiên Hư sơn chủ lập tức lao đi đồng thời liên tục gọi tên người tu đạo của Thiên Lan hư không.

Mấy người tu đạo đó dường như cũng là thống lĩnh trong đám người tu đạo Thiên Lan hư không. Nghe thấy tiếng của Thiên Hư sơn chủ lập tức có mấy trăm người tu đạo tập trung về phía y.

Lúc trước hai mươi cái pháp bảo giống như tượng đá và cái pháp bảo như cái cối xay gió cũng xuất hiện.

Ngoài ra còn có một cái chuông lớn màu xanh, một đóa sen lửa màu đỏ, một cái khay ngọc màu trắng, bình bạc... Vô số các loại pháp bảo có thể tích khổng lồ xuất hiện trong không trung.

- Man Hoang chiến cổ.

Thu hút sự chú ý của Lạc Bắc đó là Thiên Hư sơn chủ lấy ra một cái trống trận màu vàng.

Theo từng luồng chân nguyên của Thiên Hư sơn chủ đưa vào cái trống trận màu vàng lập tức vang lên những tiếng động đồng thời tản ra ánh sáng chói mắt tạo thành một quầng sáng bao phủ mấy trăm người tu đạo của Thiên Lan hư không.

Man Hoang chiến cổ.

Cái pháp bảo này Lạc Bắc tặng cho Hoài Ngọc nhưng bây giờ lại xuất hiện trong tay Thiên Hư sơn chủ. Chẳng lẽ Hoài Ngọc đã chết trong trận chiến ở Côn Luân?

Lạc Bắc cảm thấy đau xót...

Với khoảng cách gần trăm dặm...

Lúc này, Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn còn cách trận chiến chừng trăm dặm. Nhưng một vài thanh phi kiếm do Kim Phong hỏa tuyến và Cửu Thiên âm phong ngưng tụ cũng đã hóa thành những tia sáng kèm theo tiếng động rung chuyển trời đất lao về phía người Thiên Lan hư không.

Trăm dặm! Khoảng cách tấn công từ Kiếm trận Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma của Thục Sơn lại vượt qua trăm dặm.

Hơn nữa uy lực của Kim phong hỏa tuyết và Cửu Thiên âm phong ngưng tụ thành phi kiếm thì người tu đạo bình thường không thể chống nổi. Nếu như không có vài người tu đạo tu vi Độ Kiếp kỳ trở lên chống đỡ cho dù mấy trăm người tu đạo vừa mới đối mặt cũng chỉ còn một nửa.

Oành!

Nhưng cũng vào lúc này, cái chương lớn màu xanh cũng vang lên. Dưới sự điều khiển của một người tu đạo Thiên Lan hư không, từng vòng ánh sáng giống như những cơn sóng thủy triều nhanh chóng tản ra tạo thành một cái lá chắn ở giữa kiếm trận của Thục Sơn và người tu đạo Thiên Lan hư không.

Hai cái pháp bảo hình dạng đóa sen lửa và cái chong chóng ở bên cạnh cái chuông lớn cũng đồng thời phóng ra vô số những lưỡi đao gió và đao lửa lao về phía trước.

Từ cái khay ngọc có hình chín con chim xanh cũng bắn ra vô số những cột sáng màu trắng to bằng cánh tay. Và từ cái bình bạc đoạt được từ tay Côn Luân cũng phun ra một quầng sáng tới mấy tăm trượng lao về phía vô số những tia sáng đang bay tới.

"Rầm rầm rầm oanh!"

Như có mấy trăm tiếng sấm vang lên trong không trung tạo thành những vòng sóng xung kích. Ánh lửa cuồn cuộn tập trung lại một chỗ tạm thời bất phân thắng bại.

Phù phù phù

Một đàm quầng sáng từ phía Thiên Lan hư không cũng lao lên trời cao rồi nổ tung tạo ra vô số những quầng lửa tấn công lên phía trên kiếm trận của Thục Sơn.

Trong nháy mắt kiếm khí vô cùng vô tận tạo thành quầng sáng bên ngoài kiếm trận tản ra cả ngàn tia sáng rực rỡ khiến cho người ta phải ngây người.

- Pháp khí và bùa của Thiên Lan hư không nhiều lắm. Cứ sử dụng như vậy Vạn kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn cũng không hiếm được lợi thế.

Vào lúc này, bốn đạo kiếm quang như phá xác từ trong kiếm trận chói mắt bay ra. Bốn đạo kiếm quang dài hơn mười dặm rộng tới nửa dặm lướt ngang không trung khiến cho tất cả những quầng sáng không chống nổi mà tan nát. Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt đều có thể khẳng định với một cái kiếm trận khủng bố như vậy cho dù bất cứ người nào ở đây cũng không chống nổi.

Nhưng pháp bảo có uy lực bên phía Thiên Lan hư không cũng rất nhiều. Quan trọng nữa là bùa chú và pháp khí có uy lực mạnh của Thiên Lan hư không như vô cùng vô tận.

Trong một hai lần giao chiến, người Thiên Lan hư không qua hai mươi pho tượng đá bắn ra cả mấy ngàn lá bùa, nhưng nhìn cái túi đeo nơi hông của mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không thì cơ bản không biết là chúng còn bao nhiêu.

Nguyên liệu luyện chế bùa và pháp bảo của Thiên Lan hư không cũng không ít hơn giới tu đạo bây giờ. Thiên Lan hư không săn bắt yêu thú, lấy yêu đan để tu luyện đồng thời cũng luyện ra rất nhiều những loại bùa và pháp khí. Nhiều năm tích lũy, toàn bộ Thiên Lan hư không lại đoàn kết với nhau tương đương với sử dụng toàn bộ tài nguyên của Thiên Lan hư không. Số lượng bùa và pháp khí đúng là người ta không thể tưởng tượng được.

Trong tình hình thế này, Nhã Dịch thần quân cũng hiểu được trận chiến này là trận chiến quan trọng nhất để đứng vững được ở đây. Vì vậy mà y bất chấp tổn thất ra lệnh sử dụng tất cả những loại bùa và pháp khí có cấp bậc tương đối cao.

Hiện tại mỗi một quầng sáng bắn ra từ tượng đá nổ tung có uy lực so với khi đối phó với liên quân của Huyền môn chính đạo lại mạnh hơn mấy chục lần.

Ngay từ đầu đám người Hiểu Thiện chân nhân dẫn mấy ngàn người tu đạo tới, bên phía Thiên Lan hư không không muốn dùng đao mổ trâu giết gà, không muốn mất quá nhiều bùa và pháp khí cấp bậc cao. Nếu không thì có lẽ khi mấy ngàn người tu đạo Huyền môn chính đạo tới được gần cũng đã mất hơn nửa.

Hiện tại Thiên Lan hư không cũng không biết uy lực kiếm trận của Thục Sơn khủng bố như thế nào. Bọn họ quyết định dùng cách này để tiêu hao chân nguyên đệ tử Thục Sơn.

Khởi động một cái kiếm trận như vậy để chống lại đòn công kích từ Thiên Lan hư không, chân nguyên mỗi một đệ tử Thục Sơn bên trong kiếm trận mất đi chắc chắn là rất nhiều. Chỉ cần kéo dài thời gian, uy lực của kiếm trận chắc chắn sẽ giảm xuống.

Lúc này, chỉ có nghĩ cách phá hủy hai mươi pho tượng đá mới có thể giúp kiếm trận của Thục Sơn tới gần người tu đạo Thiên Lan hư không.

Nhưng lúc này, Lạc Bắc lại đang bị Nhã Dịch thần quân chặn. Hơn trăm người tu đạo hóa thú với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ lao tới khiến cho đám người Nạp Lan Nhược Tuyết không rảnh tay mà qua đó.

Oành!

Nhưng đúng lúc này, vô số những cột sáng màu vàng từ trong trận của Thiên Lan hư không lao về phía kiếm trận của Thục Sơn.

Đó là một cái pháp trận do mười mấy người tu đạo Thiên Lan hư không hợp thành liên tục phóng ra từng đạo pháp thuật uy lực mạnh rồi dưới sự điều khiển của Thiên hư sơn chủ, man Hoang trống trận đã phát ra uy năng cực mạnh. Những tia chớp màu vàng liên tục phóng ra tấn công kiếm trận của Thục Sơn.

- Phá không.

Đúng vào lúc này, từ trong kiếm trận của Thục Sơn vang lên một cái mệnh lệnh hết sức tỉnh táo.

Cả cái kiếm trận khổng lồ không ngờ biến mất. Khi xuất hiện nó chỉ còn cách đám người Thiên Hư sơn chủ không tới mười dặm.

- A!

Đám người Thiên Lan hư không đều hét lên.

"Lục dương yêu hỏa phù!"

"Huyền Âm bạo viêm phù!"

"Kim qua cổ phù!"

"Thánh nguyên pháp châu!"

"... ..."

Nhất thời, Thiên hư sơn chủ cùng với mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không đều tung ra pháp khí và bùa mạnh nhất của mình.

Trong tiếng nổ vang cùng với vô số quầng sáng, nguyên khí trời đất dao động mạnh, mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không và Thiên Hư sơn chủ phóng ra đòn tấn công mạnh nhất của mình. Trong đó có phù, pháp khí thậm chí là cả huyền bảo, cổ bảo mạnh nhất từ thời cổ truyền lại.

Nhưng tất cả không có tác dụng.

Bên trong quầng sáng khổng lồ phá không tới đây xuất hiện một đạo kiếm quang khổng lồ chém xuống. Nơi nào nó đi qua, nguyên khí, vụ nổ, quầng sáng lập tức bị cắt nát mà không thể cản lại.

Lui!

Phóng ra xong một cái cổ phù nhìn giống như lưu ly rực rỡ, Thiên hư sơn chủ lập tức hét lên chói tai mà lao về phía sau.

Với uy lực khủng bố như vậy nếu Thiên Hư sơn chủ chọn tự nổ giống như Hắc Thạch thần quân, Tùng hạc thần quân tạo ra uy lực mạnh gấp mấy lần pháp thuật của bản thân thì có lẽ còn có một chút uy hiếp đối với kiếm trận. Nhưng bản thân Thiên hư sơn chủ lại không có Phạm Thiên tinh. Nếu như y chống lại chắc chắn sẽ bị phi kiếm khủng bố đó xóa sổ không còn một chút dấu vết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.