Thanh Xuân Ấy Sẽ Chẳng Bao Giờ Là Vĩnh Viễn

Chương 14




Dịch giả: hany

- Thời gian mười ngày cũng tương đương với mười năm.

Cửu Cung thần quân nhìn Huyền Vô Thượng mà mí mắt giật giật:

- Chúng ta có nhiều người tu đạo, sơn chủ ngã xuống. Chỉ với cái bảo vật này cộng với tài nguyên của chúng ta thì trong mười năm cũng có thể tạo được một dám người tu đạo Nguyên Anh. Như vậy đối phó với đám người Lạc Bắc còn chắc chắn thêm mấy lần.

- Có cái bảo vật này, chỉ cần có đủ tài nguyên đối phó với đám người Lạc Bắc cũng có thể. Dù sao thì nghịch chuyển trận pháp mười ngày, chỉ cần ta hồi phục toàn bộ lực lượng chân nguyên là có thể thi triển pháp thuật.

Huyền Vô Thượng mỉm cười rồi giơ hai tay. Một làn pháp lực dao động tản ra kèm theo chân nguyên màu đen nhanh chóng tràn tới bề mặt của cái Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh.

Vào lúc này, Huyền Vô Thượng cũng muốn thu lấy cái pháp bảo đó.

Sau khi chân nguyên của Huyền Vô Thượng đưa vào, ánh sáng bao phủ bề mặt của Tạo hóa vạn thọ đỉnh chấn động rồi cũng giống như lần Lạc Bắc tác động, Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh từ từ nghiêng lại, cái nắp đỉnh cũng chầm chậm mở ra.

Tạo hóa vạn thọ đỉnh lay động càng lúc càng mạnh, ánh sáng tản ra cũng thêm rực rỡ. Lực chống lại của nó cũng mạnh lên nhưng Huyền Vô Thượng hơi cử động, theo chân nguyên tràn vào nó càng lúc càng nhiều, cả cái đỉnh lập tức đảo ngược.

Két!

Băng Trúc Quân, Cửu Cung thần quân và Thiên Hư sơn chủ đều biến sắc. Bởi vì trong nháy mắt khi cái đỉnh lộn ngược một ngọn lửa màu tím cũng từ trong cái đỉnh tràn ra. Ngọn lửa này tản ra một thứ hơi thở hủy diệt khiến cho bọn họ cảm thấy khó có thể chịu nổi.

Nhưng nét mặt của Huyền Vô Thượng lại không hề thay đổi. Trong nháy mắt một cái phù ánh sáng xuất hiện trước mặt rồi ép tới. Ngọn lửa màu tím lập tức thiêu đốt lá phù tuy nhiên vẫn bị nó ép trở lại vào bên trong cái đỉnh. Toàn bộ cái đỉnh lập tức lại từ từ đảo lộn, rồi một lần nữa dựng thẳng trở lại. Cái đỉnh bạc đột nhiên thu nhỏ rồi hóa thành một cái đỉnh nhỏ dài tới một thước, quanh thân quấn vô số những tia sáng mà bay vào tay của Huyền Vô Thượng.

- Chúc mừng tông chủ Huyền Vô Thượng.

Ánh mắt của Băng Trúc Quân như có một sự ao ước. Y biết cái bảo vật đó đã bị Huyền Vô Thượng thu lấy.

- Có chuyện gì?

Tuy nhiên Cửu Cung thần quân lập tức cảm thấy sau khi thu lấy cái bảo vật đó, sắc mặt của Huyền Vô Thượng cũng không hề có gì vui vẻ mà còn nhíu mày như không thể tin nổi.

- Lạc Bắc đã lên tới tầng thứ sáu của Hoàng Thiên thần tháp.

Huyền Vô Thượng hơi động hai tay rồi cái đỉnh màu bạc bị thu hồi. Y chớp mắt nhìn Cửu Cung thần quân:

- Trong cái Tạo Hóa Vạn Thọ đỉnh vẫn còn sót lại khí thuốc rõ ràng là trước đó có chứa rất nhiều linh đan tuyệt thế. Hiện tại chúng bị lấy đi hết, hơn nữa cũng còn mới, nếu không khí thuốc đã không còn.

- Sao lại như vậy? - Cửu Cung Thần quân không tin nổi vào tai mình:

- Mỗi một tầng của Hoàng Thiên thần tháp đều có cấm chế độc đáo, cho dù là Băng Trúc Quân có nói thì nhiều lắm cũng chỉ tới được tầng thứ ba. Chúng ta cũng là nhờ những gì ghi chép về Hoàng Thiên thần tháp, lại có phù lực phá cấm chế mới có thể tới được đây. Giới tu đạo của họ không hề có những gì ghi chép về Hoàng Thiên thần tháp, lại cũng chẳng có phá cấm phù, làm sao mà hắn có thể lên được hơn tầng bốn?

- Chỉ có một khả năng đó là công pháp của hắn sử dụng được pháp thuật của Hoàng Thiên tông. Đó cũng là lý do hắn có thể dung hợp được pháp bảo bản mệnh giống như đạo pháp Nguyên Anh của Thiên Lan hư không chúng ta đồng thời còn tu luyện được nhiều Nguyên Anh như vậy. Người này thật sự rất khó giải quyết, cũng là kẻ địch lớn cuối cùng của chúng ta. - Huyền Vô Thượng trầm ngâm:

- Bên trong Hoàng Thiên thần tháp trống không, chưa chắc đã do Hoàng Thiên tông khi rút lui mang đi mà phần lớn là bị hắn lấy. Chẳng trách mà người tu đạo bên cạnh hắn có rất nhiều cổ bảo.

- Nơi này chúng ta phát hiện ra trước không ngờ lại tiện cho hắn.

Băng Trúc Quân cắn răng nói câu đó xong:

- May là hắn không biết cái bảo vật này là cái gì, nếu không nó mà rơi vào tay hắn thì đúng là chúng ta lại càng thêm khó đối phó.

- Mặc dù hắn không biết cái bảo vật này là gì nhưng hiện tại có lẽ ta cũng chỉ có thể dùng nó giống như một cái pháp bảo để nhốt người hoặc là trấn áp, không thể nào nghịch chuyển được một triệu ba ngàn trận pháp của nó.

Huyền Vô Thượng cười khổ.

Cửu Cung thần quân cùng với Thiên Hư sơn chủ và Băng Trúc Quân kinh hãi, đồng thanh thốt lên:

- Tại sao?

- Toàn bộ trận pháp bên trong Tạo Hóa vạn thọ đỉnh nhờ vào Tử VIêm tinh hỏa để khởi động. Tử Viêm tinh hỏa chính là thứ lửa mà các ngươi vừa mới nhìn thấy khi cái đỉnh này lộn ngược. Tử Viêm Tinh hỏa là một thứ hết sức đặc biệt trong cái tinh cầu đó, tương đương với dòng máu của Tạo Hóa vạn thọ đỉnh. Ta muốn nghịch chuyển trận pháp cũng cần phải mất rất nhiều chân nguyên để ép Tử Viêm tinh hỏa, dựa vào nó mà nghịch chuyển trận pháp. Theo lý mà nói thì khi Tử Viêm tinh hỏa trào ra, cho dù bị trấn áp hay là kích đấu với pháp bảo, pháp thuật cũng không bị mất, thậm chí nó còn đốt cháy chân nguyên. Nhưng không biết tại sao, Tử Viêm tinh hỏa trong Tạo hóa vạn thọ đỉnh lại mất rất nhiều. Số lượng Tử Viêm tinh hỏa bị mất không còn đủ để khởi động trận pháp bên trong Tạo Hóa vạn thọ đỉnh. Bây giờ, cái đỉnh này tựa như một lão già, máu huyết không đủ nữa.

Huyền Vô Thượng thở dài:

- Trừ khi có thể tìm thêm Tử Viêm tinh hỏa để đưa vào đó. Nhưng Tử Viêm tinh hỏa là vật rất đặc biệt ngoài không gian, trong cả vạn cái tinh cầu chưa chắc đã có một thứ như vậy, làm sào mà tìm được. Hiện tại trận pháp của nó chỉ có thể lưu chuyển tới mức bên ngoài một ngày, bên trong một năm. Hoặc nhốt ai đó vào đây, ngăn cách linh khí của đất trời. Giam giữ trăm ngày, chân nguyên của y mất hết, Nguyên Anh không được tẩm bổ, hết tuổi thọ mà chết.

- Dù sao thì có vẫn còn hơn không. Ta thấy bản thể của cái pháp bảo này và thứ lửa trong đó mạnh như vậy, khi ngươi sử dụng, đối thủ một, hai lần thiên kiếp chưa chắc đã chịu nổi. Lần sau đối đầu với đám người Lạc Bắc cũng có thêm vài phần thắng. - Cửu Cung thần quân an ủi.

- Cũng chỉ có thể nghĩ vậy. Đi xem mấy tầng trên còn có thứ gì nữa không. Huyền Thiên tông là một tông môn lớn cách xa Mật Vân tông của ta. Chỉ cần một thứ cũng đã không tầm thường.

Huyền Vô Thượng giơ tay cầm lấy cái điển tịch xem lại một chút rồi lấy ra một cái cổ phù kỳ lạ và nói vậy.

- Không ngờ bản thân cái Hoàng Thiên thần tháp cũng là một cái pháp bảo.

Huyền Vô Thượng, Cửu Cung thần quân, Thiên Hư sơn chủ, Băng Trúc Quân đứng trên tầng thứ chín của Hoàng Thiên Thần tháp, trên người họ tản ra ánh sáng bao phủ, chân nguyên di chuyển tới cực hạn. Dù vậy ngay cả Huyền Vô Thượng cũng bị linh quang tản ra từ vách tường của tầng thứ chín áp chế gần như không có cử động.

Hơn nữa ngay cả Huyền Vô Thượng cũng chỉ áp dụng chân nguyên để chống đỡ linh áp mà không dám sử dụng pháp bảo gì. Bởi vì bọn họ cũng cảm thấy trên tầng thứ chín của Hoàng Thiên thần tháp, chỉ cần sử dụng pháp bảo lập tức sẽ khiến cho linh quang trấn áp rất mạnh.

Trên vách tường có khảm vô số tinh thạch bố trí thành một cái trận pháp khổng lồ. Hơn nữa những cái trận pháp này rõ ràng là trận pháp được khống chế. Mà ánh sáng trên đỉnh ngôi điện di chuyển thành những cái tinh đồ. Nhìn những điểm sáng lóe len tản ra hơi thở huyền ảo giống như bản thân đang đứng trong tinh không.

Tại tầng thứ bảy của Hoàng Thiên Thần tháp có ghi lại những pháp thuật mà người tu đạo từ Độ Kiếp trở lên mới có thể sử dụng.

Bên trong tầng thứ tám của Hoàng Thiên thần tháp ghi lại những công pháp, phương pháp chịu thiên kiếp từ lần thứ hai tới lần thứ năm cùng với cách bố trí trận pháp .

Nói cách khác, ngày xưa chỉ có người tu đạo vượt qua một lần thiên kiếp của Hoàng Thiên tông mới được vào trong tầng thứ tám để xem một vài cách bố trí và phương pháp ngăn cản thiên kiếp từ lần thứ hai tới lần thứ năm.

Mà trên Hoàng Thiên thần tháp tầng thứ chín chỉ có người tu đạo hoàng Thiên tông vượt qua lần thiên kiếp thứ năm mới có thể lên. Nói cách khác cho dù bây giờ Lạc Bắc có tới đây thì cũng chỉ lên được tới tầng thứ tám.

Phương pháp ngăn cản thiên kiếp đối với từng tông môn đều là những kinh nghiệm quý báu, thậm chí còn hơn cả pháp bảo và đan dược tuyệt phẩm. Bởi vì đối với một vài tông môn mà nói cho dù may mắn tạo ra được nhân vật có tài kinh người, nhưng lại không có một chút kinh nghiệm trong độ kiếp đối với công pháp của bổn môn thì tỷ lệ nhân vật đó ngã xuống so với có phương pháp độ kiếp còn cao hơn rất nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.