Thành Thân Với Người Phàm Thật Khó

Chương 44




Từ đầu đến cuối Hạ Sơ đều biểu hiện một cách biết điều, lại không thấy khiển trách chuyện đêm qua anh không tới, cũng không có lên tiếng giữ lại anh.

Điều này làm cho Doãn Văn Trụ lại cảm thấy mình dường như nợ cô rất nhiều.

Đợi đến khi Doãn Văn Trụ rời đi, Hạ Sơ mới bấm số điện thoại của Phương Thê.

Cô không biết người thần bí kia rốt cuộc là ai, nhưng xác thực anh ta cung cấp rất nhiều tài liệu có tác dụng cho cô.

Bây giờ cô muốn gặp người đàn bà kia.

Thuận tiện cũng làm cho cô ta biết, cô - Hạ Sơ đã trở lại.

Cô nghĩ, Doãn Văn Trụ chắc là sẽ không nói cho Phương Thê biết điều này.

Lúc Phương Thê nhận được cuộc gọi của Hạ Sơ, là khi đó cô đang đan áo len.

Chuyện như vậy, cũng là lần đầu tiên cô làm.

Chỉ vì cô muốn tặng Doãn Văn Trụ vài thứ.

Nhà Doãn Văn cái gì cũng không thiếu, mà cô cũng không biết nên tặng cái gì cho tốt.

Cho nên tự mình làm ít thứ.

Bây giờ là ngày hè, cô nghĩ chờ đến khi cô đan xong, chiếc áo len này cũng đúng dịp có thời phát huy tác dụng.

Biết được Hạ Sơ đã trở lại, Phương Thê xác thực có mấy phần khiếp sợ.

Nhưng rất nhanh, cô có chút hiểu rõ.

Thậm chí cô có thể đoán được mục đích của cô ta qua cuộc điện thoại này.

Nhưng cô cũng không phải là người dễ đi tin một người chỉ nói mấy câu.

Nếu đã quyết định lòng mình, cô sẽ không yếu thế.

Phương Thê nhận lời gặp mặt với Hạ Sơ, hai người hẹn ở một trà quán có chút danh tiếng ở thành phố H.

Lúc Phương Thê đến, Hạ Sơ đã đến.

Cô làm ở nơi nào, một mực điềm đạm, trên mặt mang nụ cười dịu dàng.

Giống như tấm hình Phương Thê đã thấy.

Nếu như không phải Phương Thê từ nơi Doãn Văn Thận hiểu được một chút sự thật, cô nghĩ mình đã bị vẻ mặt này lừa rồi.

Nhưng đã biết, cô sẽ không cảm thấy áy náy gì.

Dù sao bất kể ra sao, cô sẽ không như thánh mẫu rời đi thành toàn người khác.

Cũng sẽ không vì mấy câu nói mà dập tan ý chí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.