Thanh Phong Chiếu Vào Đôi Mắt Ta

Chương 43: Lưu Lạc Giang Hồ 2




Cô đứng ở cửa, trợn tròn mắt.

Chẳng lẽ đây là……..lăn giường trong truyền thuyết.

Con mẹ nó, động tác khó như vậy mà sao bọn họ có thể làm được.

Trì Tảo Tảo cảm thấy tự bội phục chính mình, nhìn thấy hình ảnh hương diễm như vậy mà cô còn không đỏ mặt, còn có thể quan sát tư thế của người phụ nữ kia.

Nhưng một mình cô cũng không thể làm được.

“A? Có người!”

Trên giường lớn, bỗng nhiên truyền đến một tiếng thét chói tai của phụ nữ.

Trì Tảo Tảo không để bụng, khoanh tay trước ngực, dựa người vào cửa, nhìn thẳng vào hai người trên giường.

Người phụ nữ ở trên giường nhìn thấy trước cửa có người, lập tức chui vào trong chăn, còn người đàn ông lại không nhúc nhích.

Anh ta ngồi đó, nhàn nhạt nhìn Trì Tảo Tảo.

Không biết vì sao, anh ta lại có chút chột dạ, có chút đau lòng.

Đặc biệt khi nhìn thấy nụ cười vui sướng khi người gặp họa của Trì Tảo Tảo, anh ta hận không thể xé rách nó ra.

Cô nhóc không tim không phổi.

“Hoàn Quân, anh chơi xong chưa?” Trì Tảo Tảo hỏi.

Đường Hoàn Quân vẻ mặt vô cảm, ánh mắt nhìn về phía người phụ nữ dưới chăn, lạnh lùng nói: “Cút!”

Người phụ nữ nhìn Đường Hoàn Quân, ánh mắt khó hiểu.

Đường Hoàn Quân lại quát lớn: “Tôi bảo cô cút đi, cô không nghe thấy sao!”

Người phụ nữ kinh ngạc hỏi: “Nhị công tử, em…..”

Trì Tảo Tảo đi tới, xốc chăn lên, ngay lập tức cả người phụ nữ kia lạnh căm căm, trừng mắt nhìn về phía Trì Tảo Tảo: “Cô….”

Trì Tảo Tảo cười đến vô hại: “Bảo cô đi, tai cô nghễnh ngãng sao?”

Người phụ nữ kia chán nản, xấu hổ và giận dữ nhanh chóng chạy xuống giường, luống cuống mặc quần áo rồi chạy đi.

Ánh mắt của Trì Tảo Tảo trùng hợp dừng lại ở nơi nào đó của Đường Hoàn Quân, cô nuốt nước miếng, gương mặt đỏ bừng.

Đường Hoàn Quân cúi đầu nhìn theo tầm mắt cô, phát hiện cô đang nhìn người anh em của mình, anh tức giận phủ chăn lên, trừng mắt nhìn Trì Tảo Tảo: “Em có bệnh à, sao lại trắng trợn nhìn chỗ đó của đàn ông.”

Trì Tảo Tảo không có để bụng: “Anh mới có bệnh, cuồng khoe hàng.”

Cô xoay người, bộ dáng hiên ngang lẫm liệt: “Anh nhanh mặc quần áo vào đi.”

Đường Hoàn Quân không mặc, hai tay ôm ngực, dựa người vào đầu giường đánh giá Trì Tảo Tảo.

“không phải chúng ta đã tuyệt giao rồi sao, em còn tìm anh làm gì?”

“Ai tuyệt giao với anh chứ?”

Trì Tảo Tảo xoay người lại nhìn anh ta, nhìn thấy vẻ thờ ơ của anh ta, cô lại gào lên: “Em bảo anh mặc quần áo vào!”

Đường công tử lười biếng dựa vào giường: “Thiếu gia anh còn chưa ngủ đủ, nếu không em bồi anh ngủ tiếp được không?”

Trì Tảo Tảo trừng mắt nhìn anh ta: “Bồi cái em gái nhà anh!”

“Đừng để em gái anh nghe được, sẽ không để em dễ chịu.”

Trì Tảo Tảo không kiên nhẫn, hất chăn trên người anh ta: “Anh nhanh rời giường, em tìm anh có việc, nhanh lên!”

Chăn bị lôi ra, Đường công tử lại bại lộ trước mắt Trì Tảo Tảo.

Trì Tảo Tảo còn không thấy xấu hổ, Đường công tử đã xấu hổ, giận dữ kéo chăn lại: “Trì Tảo Tảo, em là cái đồ sắc nữ, cẩn thận anh làm em ở chỗ này.”

“Anh dám!” Trì Tảo Tảo không chút sợ hãi, cướp chăn cùng anh ta.

Đường nhị công tử chán nản, bỗng nhiên kéo Trì Tảo Tảo lên giường, không chút khách khí đè Trì Tảo Tảo dưới thân.

Trì Tảo Tảo không kịp đề phòng, lập tức bị anh ta khống chế.

Hơn nữa cả người anh ta trần trụi, chưa mặc gì.

Cô nhấc chân lên, đá anh ta: “Đường Hoàn Quân, anh tránh ra.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.