Thanh Phong Chiếu Vào Đôi Mắt Ta

Chương 25: Phương Hàn Cốc 1




Phế vật vô dụng? 

Trên khuôn mặt tuấn tú của Hạ Quý Thần lộ ra từng đường gân xanh, hơi thở rét lạnh toát ra trên người anh.  

Trang Nghi biết rõ sát khí mạnh mẽ tỏa ra từ trên người Hạ Quý Thần không phải nhắm vào cô, nhưng cô vẫn bị dọa, cô nơm nớp lo sợ nói một hơi: “Tôi có nói giám đốc Lâm nói chuyện quá đáng, thế nhưng cô ấy nói, người như Quý Ức làm gì cũng sai thì có tư cách gì bắt bẻ lời nói của người khác quá đáng.” 

“Bởi vì giám đốc Lâm cứ khăng khăng giục Quý Ức ký tên, nên Quý Ức đã hỏi một câu, đây có phải là ý của Hạ tổng hay không.” 

“Sau đó, giám đốc Lâm nói chuyện này cô ấy có thể làm chủ, cho dù cô ấy không làm chủ được, thì quyết định này cũng đã được ban giám đốc thông qua từ tối hôm qua, Quý Ức có thể lần lượt hỏi các quản lý của công ty có mặt tại đây.” 

Từng câu từng chữ của Trang Nghi truyền vào tai Hạ Quý Thần, anh hơi nghiêng người, đưa mắt nhìn về phía các quản lý công ty đang ngồi quây quanh bàn hội nghị. 

Những người này cảm giác được ánh mắt của anh, hoặc là cúi đầu giả vờ xem tài liệu trong tay, hoặc là nhìn đi nơi khác, không dám nhìn vô mắt anh. 

Rốt cuộc Trang Nghi cũng chỉ là một người làm công, cô đã đắc tội giám đốc Lâm, nhưng cũng không có nghĩa là cô muốn đắc tội với những người khác, cho nên Trang Nghi trực tiếp lướt qua: “Sau khi giám đốc Lâm nói xong những lời kia, thì cô ấy hỏi Quý Ức, vì sao nhắc đến Hạ tổng, có phải là có hàm ý khác hay không?” 

“Giám đốc Lâm còn nói, sở dĩ Quý Ức nhắc đến anh, là vì anh và Quý Ức có quan hệ không bình thường, Quý Ức muốn mang anh ra uy hiếp cô ấy.” 

“Nhưng giám đốc Lâm cũng tỏ thái độ rõ ràng rằng dù cho Quý Ức là do anh cố ý mang vào công ty, thì hiện tại, Quý Ức làm trái với thỏa thuận trong hợp đồng, cô ấy cũng có quyền hủy bỏ hợp đồng.” 

Trang Nghi mấp máy môi, quay đầu liếc nhìn Quý Ức một cái rồi nói tiếp: “Lúc đó, giám đốc Lâm nói, Quý Ức chỉ là dùng phương pháp hạ lưu để được anh ký hợp đồng, cô ấy còn nói đã gặp nhiều phụ nữ như Quý Ức, dùng sắc hầu hạ người...” 

Trang Nghi không dám nhìn Hạ Quý Thần, nhưng cô rõ ràng cảm giác được khi cô nói ra mấy chữ “dùng sắc hầu hạ người”, thì hơi thở lạnh lẽo tỏa ra từ anh khiến cho người khác không rét thì cũng phát run. 

Một lần nữa mở miệng, giọng của cô đã thấp hơn rất nhiều: “... Còn nói, chuyện này là cô ấy dạy cho Quý Ức một bài học, để cô đừng ỷ vào mình trẻ tuổi, có vài phần nhan sắc thì muốn dựa vào đàn ông để trèo lên. Không có thực lực thì cũng chỉ là rác rưởi!” 

“Bởi vì lời của giám đốc Lâm có hơi nặng, cho nên cảm xúc của Quý Ức lúc đó có chút kích động, cô nói giám đốc Lâm ngậm máu phun người, dựa vào phán đoán của mình mà bình phẩm về người khác.” 

“Sau đó, giám đốc Lâm nói với Quý Ức, nếu như muốn chứng minh mình trong sạch, thì ký tên hủy bỏ hợp đồng.” 

“Quý Ức không ký, giám đốc Lâm liền nói Quý Ức làm vậy chính là thừa nhận mình dựa vào việc bán thân thể để được vào YC.” 

Hạ Quý Thần nãy giờ vẫn im lặng, bỗng nhiên lên tiếng: “Còn gì nữa không?” 

Trang Nghi khẽ gật gật đầu, vài giây sau, cô mới nói tiếp: “Tôi nói với giám đốc Lâm rằng cô ấy lý luận như vậy chẳng khác nào cưỡng từ đoạt lý. Giám đốc Lâm nói anh đã đồng ý ký hợp đồng với Quý Ức, hẳn là Quý Ức có chỗ hơn người, mà nếu đã như vậy, thì không cần phải sợ chuyện hủy bỏ hợp đồng. Sau đó, giám đốc Lâm lại hỏi Quý Ức, có phải chỗ hơn người của cô ấy là... 

“Là cái gì?” - Hạ Quý Thần thấy Trang Nghi ngập ngừng không nói, anh nhíu mày mở miệng hỏi. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.