Thanh Mai Muốn Trèo Tường

Chương 3339: Toàn bộ mệnh lệnh 2




"Đây là..." Liệt Mãnh ngẩn ra trước biến cố đột ngột.

"Hừ!" Xuất hiện là hồn thể của Ma tôn. Lão ẩn tàng tại thể nội Diệp Phong, Liệt Mãnh tất nhiên không phát hiện, nhưng vừa hiện thân là tràn lên linh hồn kinh nhân, ép cho Liệt Mãnh run rẩy.

"Thế nào? Bản tôn hơn vạn năm không xuất hiện, Liệt Mãnh tiểu tử đã không nhận ra hả!" Ma tôn gằn giọng, mang theo uy áp khiến Liệt Mãnh không thể kháng cự, lão gần như quỳ xuống.

"Ngươi... Ngài... là..." Liệt Mãnh tròn mắt, tìm kiếm trong óc! Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Tạo được cảm giác đó cho lão, linh hồn chi lực cỡ này, lại dám xưng bản tôn, gọi lão là tiểu tử thì chỉ có... ngũ vị thần tôn đại nhân!

Tròng mắt Liệt Mãnh co lại với tốc độ không tưởng, mục quang đầy sợ hãi.

"Ngài là Kim thần tôn?!" Liệt Mãnh lạc giọng.

"Coi như ngươi chưa bị đánh đến hồ đồ! Ha ha, không sai! Bản tôn là Kim thần tôn năm xưa, Ma tôn hiện tại!" Ma tôn cảm giác được hỏa nguyên khí hải trong thể nội Liệt Mãnh thì lại nổi giận.

"Ma tôn?" Đầu óc Liệt Mãnh chưa kịp thích nghi, Kim thần tôn xuất hiện khiến lão nhất thời không hiểu gì, càng không hiểu sao đại nhân trong tình trạng này, còn tự xưng Ma tôn. Thần tôn đại nhân không phải vẫn ở tại thần sơn tu luyện thần đạo sao?

"Uy! Lão ma, thừa lời thế làm gì! Để ta giải quyết lão, giúp ngươi tìm thân thể mới!" Diệp Phong cười lạnh, thiên giai còn lại là Kim điện võ thánh, chỗ chứa cực tốt cho linh hồn Ma tôn.

"Ngươi... ngươi dám nói thế với thần tôn đại nhân?" Liệt Mãnh không dám tin, thần tôn đại nhân được các thiên thánh coi là thần minh mà bị Diệp Phong gọi là lão ma? Diệp Phong hiển nhiên không hề khách khí, phảng phất thần tôn đại nhân không là gì.

Liệt Mãnh tuy không biết vì sao thần tôn chỉ còn lại linh hồn thể, nhưng dù thế thần tôn uy nghiêm vẫn còn, lão cũng không dám vô lễ, cúi đầu khiêm cung, đồng thời đổ mồ hôi lạnh ở lưng.

"Hừ! Thần tôn đại nhân rắm chó gì! Lão ma không có ý kiến, lão tặc kích động làm gì?" Diệp Phong liếc Ma tôn có phần ngượng ngùng, cười lạnh trào phúng Liệt Mãnh đạo.

"Thần tôn đại nhân, thật ra là sao? Sao ngài lại đi cùng phản nghịch của Thánh điện này? Phát sinh biến cố gì chăng? Linh hồn ngài bị tên khốn này cướp đi?" Liệt Mãnh không hiểu, khí thế lại dâng lên, định cùng Diệp Phong liều mạng.

Dù thế nào, đoạt lại linh hồn thể của thần tôn đại nhân đã!

"Phế vật!" Liệt Mãnh chưa kịp phát động đòn sau cùng thì đầu óc đã rung lên từ đáy sâu linh hồn. Khí tức lão vừa vận lên tan rã ngay.

"Tu luyện ngần ấy năm đúng là phí hoài!" Ma tôn nháy mắt với Diệp Phong rồi quát.

Liệt Mãnh lắc lắc đầu, tỏ ra không hiểu: "Thần tôn đại nhân, thực ra là chuyện gì?"

"Hừ! Diệp Phong là kỳ tài tu luyện bọn ta mới đề bạt! Những gì y làm tại thánh địa là do ngũ vị thần tôn cố ý an bài. Thứ nhất để xem Thánh điện không còn bọn ta thì năng lực ứng phó nguy cơ thế nào, thứ hai để rèn luyện cho Diệp Phong. Không thì ngươi tưởng, y tu luyện ngần ấy năm, lấy đâu ra thành tựu thế này?"

"Việc này..." Tuy lời Ma tôn hoang đường nhưng vì là lời của thần tôn đại nhân lão sùng tín nên Liệt Mãnh vẫn bán tín bán nghi, buông lỏng cảnh giác, định nghe Ma tôn giải thích tiếp.

"Hiện tại, thu lĩnh vực năng lượng lại. Bản tôn chỉ có linh hồn thể đi cùng Diệp Phong, vạn nhất bị hỏa nguyên lực của tên ngốc ngươi ngộ thương thì ngươi gánh nổi sao?" Ma tôn quát.

"Nhưng..." Liệt Mãnh ngần ngừ.

"Nhưng cái gì? Ngươi tưởng mình là đối thủ của Diệp Phong hả? Hà huống còn có bản tôn, lẽ nào ngươi định mưu phản?" Ngữ khí của Ma tôn trở nên lăng lệ.

Liệt Mãnh nghĩ kỹ, Ma tôn nói không sai, lão không phải đối thủ của Diệp Phong, đối phương muốn giết lão, còn có Ma tôn trợ giúp thì cần gì phải lừa gạt. Hà huống xưa nay lão sùng bái thần tôn đại nhân, nên không hoài nghi, thu quá nửa lĩnh vực năng lượng.

"Bản tôn cho ngươi biết..." Linh hồn thể của Ma tôn từ từ đến gần Liệt Mãnh, tựa hồ muốn nói.

Đọt nhiên hồn lực của Ma tôn bừng lên, bao trùm Liệt Mãnh. Đồng thời, Linh hồn thích cực kỳ sắc bén đâm vào não.

"A!" Liệt Mãnh kinh hoàng phản ứng, định phát lĩnh vực ngăn cản đối phương, nhưng đã lọt vào vòng vây của Ma tôn. Đầu óc nổ vang, linh hồn Liệt Mãnh lại trúng đòn, nhất thời hỏa nguyên trong khí hải hoàn toàn hỗn loạn, không thể khống chế tùy tâm sở dục.

Tích tắc đó, mũi nhọn do Ma tôn dùng linh hồn thể hóa thành cắm vào trán Liệt Mãnh, tiến vào thể nội.

"Ha ha ha! Tiểu tử, giao linh hồn ra! Bản tôn cần linh hồn của ngươi làm bổ phẩm! Ha ha ha!" Đánh lén đắc thủ, Ma tôn đắc ý cười vang. Linh hồn của thiên thánh là bổ sung phi thường hùng hậu.

"Vì sao! Vì sao! Thần tôn sao lại cần của tính mệnh tiểu nhân!" Linh hồn Liệt Mãnh kịch liệt phản kháng, đồng thời không hiểu sao thần tôn đại nhân muốn giết mình.

"Hừ! Tên khốn Hỏa Lệ năm xưa mắc nợ bản tôn, ngươi là đệ tử của y, món nợ đó do ngươi trả!" Ma tôn vừa nói vừa vây tiễu linh hồn Liệt Mãnh đí.

"Không! A a! Không..." Liệt Mãnh thống khổ gầm lên, liều mạng chống lại, lão co linh hồn thành một cụm trong góc thể nội, không để linh hồn Ma tôn đắc thủ.

"Ngươi giãy giụa gì nữa? Chỉ tổ thêm phần thống khổ..." Ma tôn không hạ được linh hồn Liệt Mãnh, bắt đầu nóng ruột, phát động Linh hồn mị hoặc vốn hao tổn cực đại.

Sẽ phải chiến đấu lâu dài trong thể nội Liệt Mãnh, lão chỉ là kẻ xâm nhập, bị tiêu hao không ít. Nếu thất bại thì còn nguy hiểm hơn.

"Ta không muốn chết! Ta không thể chết! Cút... Cút khỏi thân thể ta!" Liệt Mãnh lợi dụng chút ý thức còn lại, thôi động hỏa nguyên trong khí hải quay ngược vào thể nội.

"Diệp Phong! Ngươi còn xem náo nhiệt cái gì mà không giúp!" Ma tôn cuốn lên truyền âm cho Diệp Phong. Nếu bị hỏa nguyên lực của Liệt Mãnh xông vào thì lão chỉ còn thất bại. Liệt Mãnh là thiên giai, linh hồn lão lại tàn khuyết nên muốn triệt để chinh phục thiên giai linh hồn thể không dễ.

Lão đã rũ bỏ tôn nghiêm để đánh lén, nhưng Liệt Mãnh ngoan cường quá đỗi, thành ra lão phải cầu xin.

"Hả? Mỗ giúp thế nào?" Diệp Phong biết nhưng vẫn hỏi. Gã đương nhiên biết ý đồ của Ma tôn nhưng trước khi lão hành động không hề cho gã biết, việc này không phải tình huống gã muốn thấy, đằng nào hai bên cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau, giờ tiện thể xem náo nhiệt. Để Ma tôn được giáo huấn, biết vẫn bị gã khống chế, không phải thích làm gì thì làm!

Nếu Ma tôn hút được linh hồn thể hoàn chỉnh của Liệt Mãnh thì cường độ sẽ đại tăng. Lúc đó sẽ khó chế trụ được lão. Ma tôn đột nhiên dùng chiêu này, Diệp Phong đương nhiên không để lão dễ dàng thỏa nguyện. Để lão tiêu hao hồn lực, càng có lợi cho gã.

"Ngươi phá khí hải, rồi công kích nhục thân của y là được!" Ma tôn vốn định tự mình nhưng giờ đành chịu lép, cúi đầu nhờ Diệp Phong vẫn hơn linh hồn bị tổn hại.

"Ta... ta triệt để hủy diệt y luôn!" Diệp Phong cố ý đẩy khí tức lên, tựa hồ định dốc toàn lực.

"Đợi đã!" Ma tôn cuống lên: "Ngươi hủy nhục thân thì linh hồn y cũng tiêu vong, bản tôn còn được lợi gì nữa! Ngươi chỉ cần công kích thích đáng để y phân tâm là được!"

"Hóa ra thế... Công kích thế nào mới phù hợp?" Diệp Phong nhíu mày "khó xử".

"Ngươi..." Ma tôn bị Diệp Phong chọc giận, linh hồn thể lập tức có sơ hở, hỏa nguyên của Liệt Mãnh xông ngược vào thần thức vây tiễu lão.

"Mau lên! Bản tôn sắp không chịu nổi nữa rồi!" Ma tôn vừa giận vừa bực: "Bản tôn tổn hại, Diệp Phong ngươi cũng không có lợi gì!"

Diệp Phong biết thời gian kéo dài đủ rồi, miễn cường nắm chặt quyền đầu...

Oành! Liệt Mãnh bị ấn xuống đất, đồng thời khí hải bị chấn động, hỏa nguyên đảo xung tiêu tan, Ma tôn bớt hẳn áp lực.

Lúc đó Ma tôn đang nguy ngập, nhân lúc đó thiêu đốt toàn bộ linh hồn năng lượng, phát động đòn quyết định với linh hồn Liệt Mãnh đang thoi thóp! Liệt Mãnh co rút vài cái rồi ngừng bặt...

Một canh giờ sau, Ma tôn xanh lét mặt mày từ thân thể Liệt Mãnh chui ra, linh hồn thể tuy đã mạnh lên nhưng dáng vẻ cực kỳ khó coi.

"Cung hỉ Ma tôn các hạ, thực lực lại khôi phục thêm một tầng!" Diệp Phong tựa hồ không có việc gì xảy ra, tươi cười chúc mừng.

"Diệp Phong! Ngươi làm thế đúng là không có hậu đạo?" Ma tôn giận run người hỏi.

Nếu lão thanh toán được linh hồn hoàn chỉnh của Liệt Mãnh thì cường độ linh hồn sẽ siêu việt thiên giai, thiếu chút nữa là hoàn toàn khôi phục. Nhưng Diệp Phong không phối hợp đúng độ nên linh hồn lão còn cách thiên giai một chút, chút xíu này nhưng ý nghĩa rất lớn.

"Ma tôn sao lại nói thế? Ban nãy tại hạ không xuất thủ tương trợ, Ma tôn chắc không có lợi gì mà còn nguy ngập!" Diệp Phong ra vẻ không hiểu, hỏi ngược.

"Được! Chúng ta tạm không nói đến những thứ đó..." Ma tôn bó tay với Diệp Phong, hiện lão không thể trở mặt với gã, hơn nữa cũng vừa được lợi nên đành lảng đi.

"Kim điện thiên giai kia là thân truyền đệ tử của bản tôn năm xưa, để bản tôn thu phục!" Ma tôn lại nhìn sang phía Yêu vương.

"Đừng vội, hiếm khi sư phụ chiến đấu hào hứng thế này, đợi phân thắng phụ đã." Diệp Phong khoanh tay đứng trên không, mỉm cười quan sát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.