Thanh Mai Chử Tửu (Mơ Xanh Nấu Rượu)

Chương 6: Phế đi ngươi (2)




Edit: TinhMac

Beta: minhhy299

“A...” Cổ bị cắn một cái, Uyển Tình phát ra tiếng kêu đau.

“Dám phân tâm??” Mục Thiên Dương trừng phạt.

Cô trốn tránh: “Tôi không có....”.

“Còn dám ngụy biện?”

Uyển Tình không dám lên tiếng, hai tay bám chặt thắt lưng hắn, tiếp nhận tiến công của hắn.

Mục Thiên Dương nghĩ đến hai năm sau có thể kết hôn, tâm tình vô cùng kích động, động tác cũng có chút khống chế không được, mấy lần đều làm đau cô.

Hai năm sau, giấc mơ của hắn cũng thành hiện thực, có thể danh chính ngôn thuận mà cưng chiều cô. Sau khi kết hôn, cô là của hắn rồi, hắn cả đời cũng sẽ không buông tay,. Hắn nhất định sẽ nói cho cô, hắn yêu cô. Bất kể cô nghĩ thế nào, đến lúc đó cũng đã là vợ của hắn, ai cũng không cấm được....

“Uyển Tình....” Hắn kích động kêu gào, đều là hết lòng hết sức.

“Thiên Dương....” Uyển Tình ôm chặt hắn, kiềm nén khóc “ Được rồi.... đủ rồi....”

“Đủ rồi sao?”

“Đủ rồi...”

“Vậy theo em...” Nói xong, hắn nhanh tốc độ chạy nước rút, kết thục màn kích tình này.

Lúc phun trào nóng bỏng, cô bị bỏng đến run cầm cập, mạnh mẽ ôm lấy hắn, kêu to: “Thiên Dương---- -------- a-------“

Mục Thiên Dương xụi người xuống, nắm sấp trên người cô, thở hổn hển 2 phút, bỗng nhiện căng cứng “Shit!”.

“Sao vậy?” Uyển Tình nói.

“Đừng động”. Mục Thiên Dương lùi xuống giường, cầm lấy khăn bông cuốn quanh cô, tiếp đó ôm cô vào phòng tắm.

Đứng dười vòi hoa sen, hắn để cô đứng sát thân thể, một bên xối nước, một bên đưa tay vào trong cô móc khoét.

“A-------“ Uyển Tình kêu to một tiếng, suýt chút nữa té ngã, chỉ có thể dùng hai tay bám chặt lấy vai hắn, “Anh muốn làm gì? Buông...”

“Em không uống thuốc, kiên trì một lát”.

Uyển Tình bây giờ mới nghĩ đến, hắn phóng ở bên trong cô, chỉ có thể cắn răng kiên trì. Gần đây hắn đều dùng bao, cô không nghĩ đến thuốc, xem bộ dáng này, sau này còn không ít. Hai phương pháp phòng tránh, mới là thật phòng tránh.

Mục Thiên Dương làm xong, đứng dậy, đỡ lấy thân thể xụi lơ của cô: “Lần nữa quên, sau này nhắc anh một tiếng, không cần uống thuốc”.

Thuốc đó rốt cuộc tỉ lệ thành công không cao, mà đối với thân thể cũng có khả năng gây tác dụng phụ. Với lại, sau khi kết hôn, hắn nhất định muốn có con. Dự đoán lúc bắt đầu cô sẽ không đồng ý, hắn chỉ có thể động chân tay. Bao cao su là do hắn dùng, thuốc là do cô uống, động tay chân với bao cao su, khẳng định vẫn dễ dàng hơn động tay chân với thuốc.

Mục Thiên Dương ra khỏi cầu thang máy, nhìn một trong những trợ lý của mình biệt danh “Bỏng Ngô” đang đứng ở cửa. Tiểu tử này ba năm trước vào công ty, cao cao gầy gầy, dáng dấp cũng rất đẹp trai, nhưng vừa mới uốn kiểu tóc tiền vệ, giống như bỏng ngô vậy, làm cho người trong đội trợ lý gọi anh ta là Bỏng ngô. Như hôm nay, sớm đã hưởng thụ danh tiếng toàn công ty rồi.

“Tổng giám đốc” Bỏng Ngô đứng thẳng chặn ở trước thang máy, “Tôi muốn báo trạng”

“Cáo trạng?” Mục Thiên Dương nhăn mày, tập đoàn xảy ra chuyện, muốn cáo trạng cũng tìm Văn Sâm trước? Nhìn bộ dáng hắn phẫn nộ, Mục Thiên Dương cảm thấy có chút không có gì để nói, “Đến phòng làm việc tôi rồi nói”.

Sau khi vào phòng làm việc, biểu tình phẫn nộ của Bỏng Ngô càng thêm đáng thương: “Tổng giám đốc, công ty có người công kích chúng tôi! Công kích cả đoàn trợ lý chúng tôi, tạo thành nỗi thương hại rất sâu cho tâm hồn chúng tôi”.

Mục Thiên Dương động tác mở máy tính dừng một chút, an ủi bản thân: người tài mà, luôn có những việc làm cho người khác bất ngờ, chính là đừng đi xoắn xuýt năng lực biểu đạt của Bỏng Ngô.

“Ừ, cậu nói đi”. Mục Thiên Dương lạnh nhạt nhìn chăm chú máy tính.

Bỏng ngô hít hít mũi: “Tồng tài, người biết có loại người phụ nữ nhìn thấy nam nhân đẹp trai hai mắt liền sáng lên không?”

Mục Thiên Dương cân nhắc chút: “Tiếp tục”.

"Đúng thế khi các cô nhìn thấy nam này nhân lẻ loi một mình cũng không thấy sáng lên, chỉ có khi bên cạnh nam nhân này có nam nhân khác, mới có thể sáng lên!"

"Hả?" Cái này thực quỷ dị.

Bỏng Ngô bi phẫn gật đầu: "Mọi người gọi loại nữ nhân này là ‘ hủ nữ ’, mỗi ngày các cô trừ bỏ ăn cơm, chỉ biết YY nam nhân và nam nhân yêu nhau! Nhìn thấy hai nam nhân cùng một chỗ, liền cảm thấy bọn họ là đồng tính luyến ái! Tổng giám đốc...... Ngài nên vì chúng tôi làm chủ nha!"

"A......" Mục Thiên Dương sửng sốt, "Cậu nói lại một lần, sao lại thế này?"

"Chính là chúng ta công ty có vài nữ nhân, các cô là hủ nữ nha! Mỗi lần tôi và ngài cùng đi đến nhà ăn, đi toilet, các cô đều sẽ ở phía sau nói chúng ta, sẽ cho nhóm tôi như vậy như vậy nha! Lần trước tôi và Trương ×× cùng đi ăn cơm, các cô đã nói tôi và Trương ×× yêu nhau; ngày hôm sau tôi và Lí ×× cùng đi đến nhà ăn, bọn họ đã nói tôi bắt cá hai tay...... Tổng giám đốc, còn như vậy đi xuống, chúng tôi không có cách nào khác làm việc!"

"Cái này xác thực có vẻ nghiêm trọng." Mục Thiên Dương nói, "Không thể tưởng được công ty chúng ta có một loại nữ nhân này."

"Một loại nữ nhân này nơi nơi đều có!" Bỏng ngô kêu rên, "Các cô nhất định là do người ngoài hành tinh phái tới, đã muốn công chiếm địa cầu!!!"

Mục Thiên Dương khụ một tiếng: "Vậy làm sao bây giờ?"

"Khai trừ các cô!"

"Có bao nhiêu người?"

"Ách......" Bỏng ngô ủ rũ, "Không thể đo lường, mỗi một nữ nhân đều là mối họa tiềm ẩn!"

"......"

"Bằng không, phạt các cô một khoản tiền, trừ tiền lương của các cô?" Bỏng Ngô kích động nói, "Nếu không, xử lý thủ lĩnh của các cô đi!"

Xử, xử lý? Mục Thiên Dương bất đắc dĩ hỏi: "Cậu muốn xử lý như thế nào?"

"Khai trừ! Đừng cho cô xuất hiện ở trước mặt chúng tôi!"

"A, là ai? Người ngành nào." Không thể tưởng được cái này còn có thủ lĩnh.

Bỏng Ngô do dự một chút, quay đầu nhìn thoáng qua ngoài cửa, hạ giọng nói: "Là Hàn thư ký."

Mục Thiên Dương nhìn hắn, ánh mắt hơi hơi nhíu lại.

Bỏng Ngô nói: "Thật là cô! Tôi biết tổng giám đốc đặc biệt coi trọng cô, nhưng thật là cô!"

Mục Thiên Dương gật đầu, rốt cục hiểu được lần sân bay đó, Mục Thiên Thành vì sao nói lời nói kia với Hàn thư ký. Xem ra, Mục Thiên Thành lúc ấy liền phát hiện tính chất đặc biệt của Hàn thư ký, cho nên mới cảnh cáo cô!

Hàn thư ký này, đến công ty gần một năm. Thư kí duy nhất bên trong đám thư ký hắn đã sử dụng không liếc mắt đưa tình với hắn, bằng không cũng không cơ hội ở lại lâu như vậy. Dĩ vãng chuyện thư ký muốn cùng hắn ái muội không rõ này, để có được nhiều lợi ích hơn, cho nên nhiều nhất nửa năm sẽ bị hắn từ mất.

Hàn thư ký làm việc nghiêm túc, nếu không cô ngẫu nhiên nhìn thấy Văn Sâm hai mắt sẽ tỏa sáng, hắn đều phải quên giới tính của cô, vốn chuẩn bị bồi dưỡng cô thành thư ký riêng......

Không đúng!

Khi cô nhìn Văn Sâm hai mắt sáng lên, mình ở một bên mà......! Hắn còn tưởng rằng cô thầm mến Văn Sâm đó, muốn làm nửa ngày cô đang yy hắn và Văn Sâm? Vậy thời gian trước, ánh mắt cô khi nhìn Văn Sâm lộ ra đau thương lại là sao lại thế này? Chẳng lẽ còn yy bọn họ thành bi kịch?

Mục Thiên Dương lập tức thấy toàn thân không được tự nhiên: "Cậu kêu cô ấy tiến vào cho tôi!"

"Vâng!" Bỏng Ngô trung khí mười phần, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi ra ngoài. Hừ, còn không tin thu thập không được cô, cuối cùng có thể trả tôi một mảnh trời quang mây tạnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.