Thanh Huyền

Chương 3: Người con gái có đôi mắt u buồn




Quạt ba tiêu chưa hoàn toàn luyện chế thành công, nếu nó hoàn thành thì uy lực càng thêm kinh người.

Báu vật này là pháp bảo Thánh Ma Thiên Tôn luyện hóa chuẩn bị cho cuộc chiến ngàn năm sau.

Thánh Ma Thiên Tôn được quạt ba tiêu cũng do cơ duyên tình cơ. Khi đó thời đại chú đạo chưa mở, từ tịch diệt thiên hỏa dựng sinh ra một gốc linh căn, trong linh căn kết một gốc ba tiêu, chỉ có chín miếng lá.

Sau này tịch diệt thiên hỏa nổ dựng sinh chú đạo, cây ba tiêu bị hủy trong lúc khai thiên tích địa, chỉ có một miếng lá ba tiêu rơi vào vô nhân cấm khu, vừa lúc là Thán Ma cấm khu, Thánh Ma Thiên Tôn sở hữu nó.

Thánh Ma Thiên Tôn luôn cho rằng lá ba tiêu là cơ duyên vô thượng của gã, là mấu chốt để gã luyện thành tiên thiên pháp bảo. Bởi vì lá ba tiêu là tiên thiên sinh ra, không bị hủy diệt trong khai thiên tích địa thời đại chú đạo, chất chứa một chút linh tính abát diệt.

Cộng thêm khai thiên tích địa thời đại chú đạo hủy đi cây chuối nhưng miếng lá này tồn tại, nó ẩn chứa uy lực chú đạo rất sâu.

Thánh Ma Thiên Tôn chưa từng chuyển thế đến thời đại chú đạo mà chờ tới thời đại tiên đạo mới chuyển sinh, luyện lá ba tiêu thành cây quạt là muốn thừa dịp biến động lớn này không chừng có thể luyện thành tiên thiên pháp bảo.

- Tiếc rằng báu vật của ta chưa luyện thành, không thể thổi Huyền Thiên thành tro. Ta dùng cây quạt này vẫn không làm gì Huyền Thiên được, hôm nay khó đánh chết hắn.

Thánh Ma Thiên Tôn hít sâu, quạt ba tiêu biến nhỏ chui vào miệng gã.

Thánh Ma Thiên Tôn xoay người đi, lạnh lùng nói:

- Huyền Thiên, hôm nay dừng đấu tại đây. Ta không so đo với ngươi, chờ kiếp số Thiên Quân của ngươi đến lại lý luận với ngươi!

Thánh Ma Thiên Tôn muốn đi, Giang Nam không ngăn gã được. Nhưng Giang Nam có mặt, Thánh Ma Thiên Tôn không thể giết đám người Tịch Ứng Tình.

Giang Nam cười to bảo:

- Cung tiễn đạo huynh.

Giang Nam quay người đi.

- Báu vật đó của Thánh Ma Thiên Tôn khá lợi hại, những Đạo Quân chuyển thế như Thánh Ma Thiên Tôn chắc chắn có báu vật kinh khủng.

Biểu tình Giang Nam nặng nề cúi đầu nhìn, mới rồi Thánh Ma Thiên Tôn quạt một cái làm hắn rụng mấy trăm sợi tóc, làn da nứt ra mấy chục lằn.

Giang Nam thầm nghĩ:

- Không biết cuộc tranh đấu ngàn năm sau Đạo Quân khác sẽ lấy ra lá bài gì? Đây sẽ là cuộc chiến kinh thiên động địa, không chừng có Đạo Quân chết.

Giang Nam đã nhìn ra nguy hiểm, trước kia đánh nhau còn dễ đối phó Đạo Quân chuyển thế, chưa đến mức bộc lộ nội tình. Lần này Thánh Ma Thiên Tôn sử dụng dị bảo như quạt ba tiêu chứng minh Đạo Quân chuyển thế rất chú trọng cuộc chiến, không tiếc dùng vốn liếng mạnh nhất của mình.

Thánh Ma giáo chủ lấy quạt ba tiêu ra, cây quạt chưa luyện xong đã nâng thực lực của gã trên Giang Nam một bậc. Ngàn năm sau, quạt ba tiêu luyện thành, uy lực của nó sẽ uy hiếp mạng sống Giang Nam.

Đạo Quân tiền sử không thể khinh thường, mỗi người đều không dễ chọc.

Vô Tà Đạo Quân đằng đằng sát khí mới giáng xuống bầu trời Huyền Châu thì đột nhiên Giang Nam từ trên trời giáng xuống.

- Vô Tà Đạo Quân, lâu không gặp.

Giang Nam cười tủm tỉm:

- Đạo Quân không đi chuẩn bị trận chiến ngàn năm sau, sao rảnh rỗi đến chốn rừng sâu núi thẳm Huyền Châu của ta làm gì? Hay tiên thiên Ôn Đế quan cho rằng mình sẽ thắng cuộc chiến đó?

Vô Tà Đạo Quân dừng bước, lạnh nhạt nói:

- Giang thái sư, ngươi cũng xuất quan chứ tốt gì? Tại sao ta đến Huyền Châu thì trong lòng Giang thái sư biết rõ, cần gì cố hỏi?

Giang Nam cười nói:

- Có biết chút ít. Ta vốn định đi Yêu Môn đại giáo hỏi tội, không ngờ Đạo Quân tự mình đến cửa chịu tội, đạo huynh khách sáo quá. Mới rồi Thánh ma giáo chủ không khách sáo nên cùng ta ở thiên ngoại lý luận một phen. Cuối cùng Thánh Ma giáo chủ biết sai, dùng quạt ba tiêu thổi mát cho ta, hiện giờ đã trở lại bế quan, ta không truy cứu nữa.

Khóe mắt Vô Tà Đạo Quân co giật. Mới rồi Vô Tà Đạo Quân cảm giác thiên ngoại có tồn tại siêu cường đại đánh nhau, chiến đấu cực kỳ kịch liệt. Vô Tà Đạo Quân không ngờ đó là Giang Nam và Thánh Ma Thiên Tôn đánh nhau.

Vô Tà Đạo Quân có biết về quạt ba tiêu. Khi thời đại chú đạo mở ra, quạt ba tiêu rơi vào Thánh Ma cấm khu, không giấu được tồn tại cổ xưa trong vô nhân cấm khu.

Thánh Ma Thiên Tôn dùng quạt ba tiêu vẫn không làm gì được Giang Nam, tim Vô Tà Đạo Quân rớt cái bịch, đánh giá lại sức chiến đấu của hắn.

- Phải rồi, sao Thiên Hoang đạo huynh không đến?

Giang Nam mỉm cười nói:

- Thiên Hoang đạo huynh chững chạc hơn, khiến ngươi đến xin tội còn hắn thì bế quan không ra. Không biết hai vị đều là giáo chủ Têu Mon, vậy ai là chính giáo chủ, phó giáo chủ? Không chừng bây giờ Thiên Hoang đạo huynh đã xuất quan, núp trong chỗ tối lén quan sát Vô Tà đạo huynh có lấy ra bảo bối như quạt ba tiêu không.

Tim Vô Tà Đạo Quân rớt cái bịch, xoay người đi, cười nói:

- Thái sư đừng châm ngòi ly gián, hai chúng ta cùng nhau xây dựng Yêu Môn đại giáo, tình nghĩa sâu đậm đâu dễ bị Giang thái sư châm ngòi? Thái sư, tranh đấu giữa ngươi và giáo môn của ta có lẽ do ai đó âm thầm đâm thọc, người này sẽ còn hành động.

Vô Tà Đạo Quân bay đi, Giang Nam không ngăn cản.

Giang Nam thở phào, thầm nghĩ:

- Đến nay người chưa hành động chắc sẽ không rục rịch nữa. Thần Mẫu Đạo Quân đang dung hợp thân thể kiếp trước, không tùy tiện xuất quan.

Giang Nam quay về Huyền Châu.

Tịch Ứng Tình nói:

- Tử Xuyên, ta tự tiện điều động Đại La Thiên quân làm rối sắp xếp của ngươi, ta đến xin tội.

Giang Nam cười lắc đầu, nói:

- Nếu ngươi không điều động Đại La Thiên quân thì đám người Tử Quy, Ấu Nương sẽ chết, Huyền Châu tổn thất nặng nề. Ngược lại điều động Đại La Thiên quân vừa trấn áp đám xấu xa vừa khiến người không dám rục rịch.

- Bây giờ giáo chủ các đại giáo môn hơn phân nửa biêt ta không là thùng rỗng, sẽ không xuống tay với các ngươi nữa. Nhưng có người âm thầm gây mâu thuẫn giữa các giáo môn và ngũ giáo phái Huyền Châu ta, phải giết tên đó!

Tịch Ứng Tình gật đầu, nói:

- Cơ thể có người ở sau lưng giật dây trận chiến này, tạo sóng gió thổi quét các giáo môn. Nhưng không biết là ai phá rối.

Giang Nam suy tư.

Đột nhiên có tiếng cười của Càn Khôn lão tổ truyền đến:

- Ngũ giáo phái Huyền Châu là giáo môn lớn nhất Tiên giới, người thứ hai thúc đẩy trận chiến này tất nhiên là giáo môn xếp thứ hai. Hạng hai giải quyết hạng nhất, chèn ép hạng ba, bốn, năm đương nhiên địa vị sẽ ổn định.

- Giáo môn lớn thứ hai?

Tim Giang Nam rung lên, trầm giọng nói:

- Quân sư, trong Tiên giới trừ ngũ giáo phái ra thế lực giáo môn khác đều sàn sàn như nhau, ai là giáo môn lớn thứ hai?

Tịch Ứng Tình cũng khó hiểu. Thực lực các giáo môn Tiên giới ngang ngửa nhau, đều là Thiên Quân sáng tạo ra để giành khí vận Càn Nguyên tiên triều, phá hỏng căn cơ.

Các đại giáo môn phát triển không chênh lệch bao nhiêu, khó chia ra ai vượt qua giáo môn khác, xếp thứ hai sau vật khổng lồ ngũ giáo phái Huyền Châu.

Càn Khôn lão tổ cất bước đi tới, vạt áo rộng bay bay, tiên khí lượn lờ, chòm râu tăng thêm nam nhân trung niên này tiên phong đạo cốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.