Thanh Cung Mười Ba Triều

Chương 17: 17: Tại Sao Anh Lại Giúp Tôi




Translator: Nguyetmai

Khi giao chiến ở chiến trường chính, con người không hề phát hiện ra người ngoài hành tinh nhưng chúng lại xuất hiện bên trong mê cung!

Mà đoạn video này không quay đến cuối cùng nên Lữ Lạc cũng không biết, rốt cuộc Lâm Châu kia đã đi đâu, còn sống hay đã chết.

Lúc đầu, khi Lâm Châu gặp phải người ngoài hành tinh đã ấn ngay nút trợ giúp trên cúc áo rồi ném nó đi.

Khi Lữ Lạc nhận được tín hiệu trợ giúp phát ra từ chiếc camera cài áo, tuy hơi thắc mắc sao mới có mấy ngày đã có thí sinh phát tín hiệu, song anh ta vẫn là người chạy tới đầu tiên.

Tiếp đó Lữ Lạc lần theo thiết bị định vị đến được di chỉ Pallet Town và vô cùng bất ngờ, vì anh ta không nghĩ rằng trong một mê cung cấp thấp như Viridian Forest lại ẩn giấu một nơi như vậy!

Là một lãnh đạo cấp cao của Liên Minh Pokemon, đương nhiên Lữ Lạc biết một số bí mật và cũng có một vài suy đoán về di chỉ thị trấn thoạt trông từng có người sinh sống này.

Sau đó, anh ta tìm thấy chiếc camera cài áo mà Lâm Châu đã để lại lúc đầu, xem xong đoạn video thì biết cậu ta bị người ngoài hành tinh truy sát.

Ngoài ra, anh còn tìm được một thí sinh khác bị lạc bên trong di chỉ Pallet Town.

Lữ Lạc đưa thí sinh tên Lý Diễm quay về và hỏi han một chút chuyện từ cậu ta.

Tuy nhiên, những điều Lý Diễm biết không nhiều, chỉ là cậu ta và Lâm Châu cùng nhau hành động, trên đường đi thì phát hiện thấy một vài dấu vết lạ nên mới lần theo dấu vết và tìm được di chỉ Pallet Town.

Rồi sau đó hai người bọn họ tách nhau ra, Lý Diễm "mù đường" nên cứ lạc mãi trong di chỉ Pallet Town, cho đến lúc được Lữ Lạc đưa về.

Lữ Lạc đã tìm Lý Diễm hỏi chuyện nhiều lần nhưng thực sự không thể hỏi thêm manh mối có ích nào, cậu ta không biết gì thật.

Vì sự xuất hiện của người ngoài hành tinh, Liên Minh Pokemon đã xem xét từ sự an toàn và bảo mất, sau cùng quyết định triệu tập tất cả các thí sinh của đợt này trước thời hạn.

Mọi người đều được tính là vượt qua kỳ thi, lấy bằng huấn luyện viên chính thức và sau đó về nhà để chuẩn bị sang năm nhập học trường huấn luyện viên.

Dĩ nhiên các thí sinh bị gọi về đều lúng túng và không hiểu tại sao kỳ thi dừng lại đột ngột như vậy.

Nhưng họ cũng không biết hỏi ai, mọi người người chỉ có thể trở về nhà với tấm bằng huấn luyện viên chính thức sau khi vượt qua bài đánh giá.

Một số thí sinh cần điểm số rất bực mình vì bài thi bị dừng giữa chừng như vậy sẽ khiến điểm số của họ không được như ý muốn, thiếu đi mất một phần thông tin gửi tới tay các nhà đầu tư.

Các thí sinh của đợt thi này đều đã được gọi về, chỉ trừ có Lâm Châu.

Mà nơi Lâm Châu bị mất tích, Lữ Lạc và người của anh đến giờ vẫn chưa tìm ra...

"Cốc cốc..."

Tiếng gõ cửa vang lên, một nhân viên thư ký mở cửa văn phòng bước vào và đi tới trước bàn làm việc của Lữ Lạc.

"Công tác khai quật di chỉ Pallet Town thế nào rồi?"

Lữ Lạc lên tiếng hỏi.

"Theo tiến độ Ban Tìm kiếm gửi về, bọn họ đã thi công đã được phân nửa, nhưng gần đây Ban Công tác mặt trận thống nhất và Ban Tìm kiếm xảy ra tranh chấp vì cả hai bên đều muốn tiến vào Pallet Town nên hiện ra đang tranh giành nhau rất ác liệt..."

"Tóm lại chuyện này không liên quan đến Ban Giáo dục của chúng ta, về sau đừng để ý đến chuyện về di chỉ Pallet Town nữa."

Lữ Lạc lắc đầu, những chuyện giữa các phòng ban bè phái trong Liên Minh Pokemon quá nhiều, quá phức tạp.

Đặc biệt, giữa hai phòng ban chính là Ban Công tác mặt trận thống nhất và Ban Tìm kiếm, luôn xảy ra xung đột lợi ích và những rắc rối khác nhau.

Ban Giáo dục của anh ta cứ phụ trách tốt phần việc của mình là được.

Người thư ký gật đầu hiểu ý và nói tiếp:

"Ngoài ra, thông tin danh tính của thí sinh mất tích Lâm Châu đã được tìm thấy, cậu ta xuất thân từ dân thường."

"Dân thường?"

Vẻ mặt Lữ Lạc đầy thắc mắc.

"Cậu ta lấy đâu ra tư cách tham gia vậy?"

"Chúng tôi đã tra theo số hiệu sản xuất của Pokedex mà cậu ta dùng thì biết được ban đầu nó được gửi cho nhà Fujiwara."

"Fujiwara cả họ ôn thần đó hả?"

"Vâng."

"Đã xác nhận với phía Fujiwara chưa?"

"Rồi ạ, Fujiwara Sakura nhà Fujiwara nói rằng cô ta đã đưa Pokedex cho một người tên Lâm Châu."

"Hừ..."

Không đoán được Lữ Lạc đang suy nghĩ điều gì.

Anh ta không biết người tên Lâm Châu này có mối quan hệ như thế nào với gia đình Fujiwara khét tiếng. Tuy nhiên, theo quy tắc của cuộc thi chỉ cần trình ra Pokedex là đủ tư cách thi.

Nhưng vấn đề là người này hiện đang mất tích và có khả năng cao bị giết hoặc bị lũ người ngoài hành tinh bắt đi.

"Thái độ bên nhà Fujiwara ra sao? Có hỏi chuyện này không?"

"Dường như nhà Fujiwara không quan tâm lắm..."

"Vậy được rồi, xem ra không phải là người quan trọng gì."

Điều mà Lữ Lạc lo lắng nhất chính là gia đình Fujiwara sẽ đến đòi người. Theo tác phong của gia tộc Fujiwara độc ác, nếu thực sự bọn họ làm lạc mất người quan trọng của bọn họ, có khả năng họ sẽ qua đây "dỡ nhà" mất.

Gia đình Fujiwara thuộc Ban Công tác mặt trận thống nhất, không cùng một hệ thống với Ban Giáo dục bọn họ nên chắc sẽ không giữ chút mặt mũi nào cho họ đâu.

Bây giờ thì tốt rồi, biết được bên Fujiwara không quan tâm lắm đến Lâm Châu cũng khiến anh ta yên tâm phần nào.

Tất nhiên, vẫn phải làm mọi cách tìm được người, chỉ có điều họ không "sống trong sợ hãi" nữa.

"Tiếp tục liên lạc với bên Tìm kiếm và Mặt trận thống nhất, nhờ bọn họ để ý tới tin tức của Lâm Châu."

Mặc dù bố trí nhiệm vụ như vậy nhưng Lữ Lạc không chút hy vọng về khả năng sống sót của Lâm Châu.

...

Lối vào mê cung Viridian Forest.

Cửa xoay một chiều được đẩy ra.

Lâm Châu với bộ dạng nhếch nhác bước qua cổng xoay, cuối cùng cậu cũng ra khỏi mê cung.

Hơn một tháng sống đời hoang dã nên Lâm Châu có bộ dạng như vậy cũng là điều dễ hiểu.

Cậu mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, giờ chỉ muốn tìm một nơi để tắm rửa và ngủ một giấc.

Sống lâu trong núi rừng hoang vắng, Lâm Châu mới thấy cuộc sống đô thị hiện đại hóa mới tiện lợi và dễ chịu làm sao!

May thay Pokedex dùng pin năng lượng mặt trời nên vẫn có điện dù đang trong rừng.

Hơn nữa trạm cơ sở tín hiệu của Liên Minh trong khu kiểm soát có phát đến đó nên cậu vẫn tạm kết nối được Wifi.

Nếu không, Lâm Châu không thể tưởng tượng sẽ phải sống những ngày tháng không có mạng như thế nào.

Lâm Châu tìm thấy hộp ký gửi an toàn, cậu lấy hành lý của mình, đi tàu điện ngầm mê cung và trở về mặt đất.

Sau đó, Lâm Châu tìm một khách sạn có suối nước nóng khá đắt nhưng tương đối thoải mái.

Cậu tắm rửa cẩn thận, ngâm mình trong suối nước nóng, massage tại spa cao cấp để xả hết mệt mỏi, cuối cùng ngủ một giấc trên chiếc giường lớn êm ái.

Ngày hôm sau.

Mãi đến khi mặt trời đã lên cao Lâm Châu mới bò dậy khỏi giường, nhìn đồng hồ đã sắp mười một giờ rồi.

Cảm giác mình đã ngủ một giấc rất dài, xem ra lần đầu sinh tồn trong thế giới hoang dã hơn một tháng quả thực rất mệt mỏi.

Trong mê cung, Lâm Châu dành phần lớn thời gian của mình để trồng cây và hướng dẫn Pokemon luyện tập, nên không vận động tiêu hao thể lực nhiều.

Tuy nhiên, sống lâu trong thế giới hoang dã không thích ứng được sẽ tiêu hao rất nhiều về mặt tinh thần, ăn ngủ không ngon, các mặt đều gặp vấn đề.

Lâm Châu nghĩ, sau khi quay về cậu nên tìm các khóa đào tạo, các nhóm đi phượt cùng sở thích hay các lớp học gì đó liên quan đến phương diện sinh tồn.

Cậu cũng phải học hỏi nghiêm túc các kỹ năng và kinh nghiệm thích nghi, sinh tồn trong thế giới hoang dã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.