Tháng Tư Và Tháng Năm (Thế Thân Của Tình Yêu)

Chương 19: Tình huống ngượng ngịu




Ngay khi Phong Tịnh Minh sắp cởi vạt áo của nàng thì nàng đột nhiên hô to một tiếng: “Ngừng!”

Phong Tịnh Minh dừng lại, khó hiểu cộng thêm bất mãn nhìn Tô Niệm Niệm.

Tô Niệm Niệm từ trên giường ngồi dậy, chỉnh lại vạt áo một chút, nói: “Hôm nay ta tới là muốn thôi miên cho huynh!”

“Thôi miên?” Càng thêm khó hiểu.

“Đúng vậy đúng vậy, ” Tô Niệm Niệm vừa nói, vừa từ trên giường nhảy xuống, ấn Tịnh Minh nằm lên trên giường, sau đó nói, “Chẳng phải huynh ngủ không ngon sao, trước kia ta có học thuật thôi miên một thời gian, giúp cho con người có thể đi vào giấc ngủ rất nhanh, hơn nữa chất lượng giấc ngủ tương đối cao nha.”

Phong Tịnh Minh nằm ở trên giường không nói chuyện, nhìn chằm chằm Tô Niệm Niệm, ánh mắt kia có ngạc nhiên, có thất vọng.

Tô Niệm Niệm muốn bồi thường in một nụ hôn ở trên mặt của hắn, sau đó nói: “Ta cũng vì tốt muốn cho huynh a, tin tưởng ta, thứ này không có tác dụng phụ, nó có thể giúp huynh ngủ yên ổn một giấc.”

“Thuốc mê cũng có thể giúp ta ngủ yên ổn rồi.”

“Không giống đâu, uống thuốc luôn có tác dụng phụ, “ nói xong, Tô Niệm Niệm vỗ vỗ bả vai Phong Tịnh Minh, trịnh trọng nói, “Tin tưởng ta, đúng vậy . Ngoan, nhắm mắt lại.”

Phong Tịnh Minh bất đắc dĩ, đành phải nhắm mắt lại.

“Tốt, hiện tại, đầu tiên chúng ta nên thả lỏng cơ bắp một chút. Rồi hít thở đều đều . . . . .”

Phụ thân Huấn Đào là một giáo sư tâm lý học, cũng là một đại sư nổi danh về thuật thôi miên, Tô Niệm Niệm có một thời gian cực kỳ hứng thú đối với thuật thôi miên, liền quấn quít lấy Vu bá bá học hỏi một chút. Tuy tư chất của nàng cũng tốt, nhưng dù sao không trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, cho nên trình độ cũng không tính là cao, bất quá đối phó với người bình thường cũng không phải vấn đề lớn gì. Nếu vào hoàn cảnh bình thường, nếu Phong Tịnh Minh có phòng bị, thì Tô Niệm Niệm muốn thôi miên hắn, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng vấn đề lại hoàn toàn ngược lại, Phong Tịnh Minh đã gặp qua không biết bao nhiêu loại mê dược khiến người khác mất ý thức, đối với việc Tô Niệm Niệm chỉ cần nói hai ba câu đã có thể làm cho người ta ngủ thật sự không thèm tin, cho nên cũng không có để ở trong lòng, muốn chơi đùa cùng nàng, bởi vậy, tự nhiên cũng không òng bị. Đến lúc này, Tô Niệm Niệm tự nhiên qua ải a.

Vì thế, Tô Niệm Niệm dẫn đường tốt một chút , Phong Tịnh Minh dần dần mơ mơ màng màng ngủ.

Tô Niệm Niệm cảm thấy thôi miên đã có hiệu quả tốt lắm, vì thế lôi kéo tay Phong Tịnh Minh, nói: ” Phong Tịnh Minh, tiền của huynh đều giấu ở nơi nào vậy?” .

Phong Tịnh Minh nhắm mắt lại, vẻ mặt thật là an bình, hắn nghe được câu hỏi của Tô Niệm Niệm, trong miệng mơ mơ hồ hồ phun ra vài chữ: “Tiền trang.”

Đáng tiếc, đáng tiếc! Lắc đầu thở dài, sau đó còn nói thêm:“Vậy, huynh có yêu Tô Niệm Niệm hay không?”

“Yêu.”

“Yêu cỡ nào?” .

“Rất yêu rất yêu.”

“Vậy, nàng có phải là nữ nhân mà huynh yêu nhất trên thế giới này hay không?”

“Phải .”

Ừ, đúng rồi, Tô Niệm Niệm gật gật đầu, đáp án này làm cho nàng thực vừa lòng. Nàng đột nhiên nghĩ đến mục đích của chuyến này, vì thế xem nhẹ câu trả lời của Phong Tịnh Minh, cắn chặt răng hỏi: “Như vậy, ta hỏi huynh, yếu điểm khi luyện công của hunh là ở đâu?” .

“Ở ưm ưm ưm. . . . . .” .

Tô Niệm Niệm không đợi hắn nói ra, lập tức lấy tay bưng kín miệng hắn. Nàng đối với hành vi của mình, cảm thấy vô cùng giật mình, nhưng động tác này hoàn toàn thực hiện mà không hề suy nghĩ, chính là phản xạ có điều kiện.Trong đầu Tô Niệm Niệm đột nhiên cứ quanh quẩn lời nói của Phong Tịnh Minh,“Niệm Niệm, ta yêu nàng ” “Rất yêu rất yêu” . . .

Tô Niệm Niệm nắm tay Phong Tịnh Minh lên, hôn một cái, nói:“Ta cũng yêu chàng rất yêu rất yêu. Hiện tại, chàng có thể ngủ rồi.”

Tô Niệm Niệm trở lại phòng của chính mình, trong lòng đầy nỗi phiền chán khó nói rõ, không hề buồn ngủ. Nàng ngồi ở phía trước cửa sổ, trong đầu luôn quanh quẩn giọng nói của Phong Tịnh Minh, nụ cười của Phong Tịnh Minh, còn có mùi hương, vòng ôm ấm áp của Phong Tịnh Minh.

Tô Niệm Niệm thở dài, nghĩ rằng xem như trúng tà đi.

Ngay khi nàng than thở , Tô Niệm Niệm đột nhiên phát hiện trước mặt mình đột nhiên thêm một khuôn mặt, nàng ngao một tiếng, nhảy ra. Lại nhìn kỹ, tuy rằng khuôn mặt kia không có chút huyết sắc, nhưng thật vô cùng xinh đẹp, hơn nữa. . . . . . Nhìn còn hơi quen mắt?

Tô Niệm Niệm to gan, cẩn thận nghĩ một chút, đột nhiên trước mắt sáng ngời, ai nha, đây không phải là Nguyễn tỷ tỷ sao?

Nguyễn tỷ tỷ, chính là bằng hữu mà Tô Niệm Niệm bị Phong Chỉ Nhi truy kích không cẩn thận ngã vào sơn động kết bạn lúc trước, võ công thật sự cao cường , hơn nữa là một người không nhiễm khói lửa nhân gian, là cao nhân trên trời nha. . . . . . .

Tô Niệm Niệm nhận ra Nguyễn tỷ tỷ, liền không hề sợ nàng, ngoắc ngoắc nàng nói : “Nguyễn tỷ tỷ, tỷ dọa người nha, hù chết muội rồi!”

Nguyễn tỷ tỷ xin lỗi nàng, cười nói: “Ta không cố ý.”

Từ trước đến nay Tô Niệm Niệm gặp mỹ nữ đều ngượng ngùng khó xử, nhất là mỹ nữ tốt, vì thế cũng không nói thêm gì, cũng cười nói: “Nguyễn tỷ tỷ, vào ngồi chơi đi.”

“Như thế, cung kính không bằng tuân mệnh.” Vừa dứt lời, Nguyễn tỷ tỷ đã đi vào phòng. Tô Niệm Niệm ở đây cũng quen với loại thân pháp siêu phàm này rồi, vì thế bình tĩnh mời Nguyễn tỷ tỷ ngồi xuống, rót chén trà cho nàng.

Nguyễn tỷ tỷ lễ phép tiếp nhận chén trà, nở nụ cười khuynh quốc khuynh thành với Tô Niệm Niệm, nói: “Tô cô nương, muội còn chưa ngủ sao?”

Tô Niệm Niệm nâng mi nói: “Đừng nói nữa, ngủ không được.”

Nguyễn tỷ tỷ: “A?” Kia một tiếng”A” nói rồi vang vọng trở lại, giống như trong đó có khúc chiết, rất có bộ dáng thâm ý sâu xa .

Tô Niệm Niệm đỏ mặt lên, vội vàng nói tránh đi: “Nguyễn tỷ tỷ, muội hỏi tỷ một vấn đề được không?”

Nguyễn tỷ tỷ cười rất hòa ái: “Mời nói.”

Tô Niệm Niệm: “Tỷ biết Phong Tịnh Minh không? Chính là trang chủ Phong Tam sơn trang , bây giờ tỷ đang ở trên địa bàn của hắn đó.”

Nguyễn tỷ tỷ: “Nghe nói qua, nhưng chưa từng gặp mặt.”

Tô Niệm Niệm: “Như vậy, như vậy, tỷcó biết hắn luyện võ công gì không?” .

Nguyễn tỷ tỷ: “Phong trang chủ nổi tiếng thiên hạ với Động Vân chưởng, sao ta lại không biết.”

Ánh mắt Tô Niệm Niệm sáng lên: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. Nguyễn tỷ tỷ, muội nghe nói võ lâm nhân sĩ luyện võ đều có một điểm yếu, cái này có quan hệ đến tánh mạng của một người, rất là quan trọng đúng không.”

Nguyễn tỷ tỷ che miệng cười nói: “Chẳng lẽ muội muốn hỏi thăm điểm yếu của Phong trang chủ à? Chuyện ày ta không biết đâu a.”

Tô Niệm Niệm lôi kéo tay áo Nguyễn tỷ tỷ, vội la lên: “Không đúng không đúng, muội chỉ là muốn hỏi, điểm yếu của hắn không có khả năng là huyệt đạo chứ?”

Nguyễn tỷ tỷ kỳ quái nói: “Muội hỏi cái này làm gì?”

Tô Niệm Niệm nghĩ rằng Nguyễn tỷ tỷ thoạt nhìn đối xử với Phong Tịnh Minh rất tốt, hơn nữa nàng giống như cũng không quá coi trọng mấy chuyện lộn xộn lung tung trong chốn giang hồ, vì thế liền nói ngắn gọn: “Có người uy hiếp muội, bắt muội nói ra điểm yếu của Phong Tịnh Minh.”

Nguyễn tỷ tỷ phi thường hiểu ý cười cười, nói: “Tô cô nương đã có mối tình thắm thiết với Phong trang chủ rồi.”

Mặt già của Tô Niệm Niệm đỏ lên, lôi kéo Nguyễn tỷ tỷ làm nũng nói : “Nguyễn tỷ tỷ, tỷ nói cho muội biết đi, năn nỉ tỷ mà .”

Nguyễn tỷ tỷ cười nói: “Nếu nói đến nơi có khả năng trở thành yếu huyệt của Phong Tịnh Minh, chính là huyệt Thiên Khu.”

Tô Niệm Niệm vô cùng thân thiết cọ cọ cằm ở trên cánh tay Nguyễn tỷ tỷ, nói: “Thật tốt quá, cám ơn Nguyễn tỷ tỷ.”

Nguyễn tỷ tỷ: “Chỉ thuận miệng mà thôi mà thôi. Đúng rồi, Tô cô nương, lần trước muội nhờ ta giúp hỏi thăm một ít về thân thế của muội, ta đã có một số thông tin rồi đây .”

Tô Niệm Niệm đến đây hưng trí: “Thật không, muội là ai?” .

Nguyễn tỷ tỷ“Còn chưa biết rõ lắm, qua một thời gian ta lại đến nói cho.”

Tô niệm niệm: “A, làm phiền Nguyễn tỷ tỷ . Bất quá, nếu quá khó khăn, Nguyễn tỷ tỷ không cần giúp muội nghe ngóng nữa, muội chỉ muốn biết kẻ thù trước kia của mình mà thôi.”

Nguyễn tỷ tỷ: “Cũng không phiền gì đâu, chúng ta là bằng hữu, hiện tại muội gặp nạn, ta nên giúp muội.”

Một câu nói làm trong lòng Niệm Niệm rất cảm động, thầm nói Nguyễn tỷ tỷ thật đúng là bạn chí cốt, về sau nếu nàng ấy có thỉnh cầu gì, như vậy Tô Niệm Niệm nàng chắc chắn dốc sức tương trợ .

Nguyễn tỷ tỷ lại nói chuyện tào lao với Tô Niệm Niệm một lúc, liền cáo từ.Tô Niệm Niệm bởi vì mấy câu nói của Nguyễn tỷ tỷ, tối hôm đó ngủ rất an giấc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.