Thằng Ngốc (II): Cuộc Sống Sau Này

Chương 37: Yến Tiệc Mùa Thu 1 - Diện Thánh!




Rạo rực suốt cả tuần cuối cùng cũng đến ngày mong đợi, đèn hoa treo từ ngoài cửa Thế Gia vào tới trong nhà. 

Bài tria xa hoa lộng lãy đến ngộp người, mọi người đến dự hôn lễ nhìn thấy ai cũng phải một phen tán dương. 

Mẹ Thế một thân sườn xám hồng sánh vai cùng Ba Thế một thân vest đen, tuy tuổi hai người đã ở phần trên dưới 50 nhưng diện mạo này không ai nói hai người này có hai đứa con còn ở nữa tuổi đời người cơ chứ. 

Thế Thiên thường ngày anh đã bức người hôm nay anh càng kinh người hơn. 

Các tiểu thư xung quanh ai nấy cũng ngậm ngùi khi người đàn ông vốn là hoàng kim này một nước lên xe hoa. 

Lại còn ganh tỵ với cô dâu không hề xuất danh hào môn chỉ là một cô gái bình thường thật là các nàng tức cho chết. 

Lẫn trong đám đông đó họ thầm rủ sớm sớm kết hôn rồi sớm sớm ly hôn. 

Đúng 9h xe rướt dâu về đến cổng, Song Y một thân màu đỏ lại bị che màn được Thế Thiên đỡ vào nhà. 

Mẹ Thế thích phong tục xưa nên cứ thế mà làm trước đó bà còn đòi đem kiệu qua rướt dâu, cả nhà 5 người la lớn cảng bà lại. 

Hôm nay nhìn con dâu mình ưng ý rốt cuộc cũng bước qua bếp than bước vào cửa bà thật không còn gì vui hơn nữa, vui đến nổi nước mắt rơi thay cho niềm vui.

_ Kìa em! - Thế Tường nhìn vợ mình rớt nước mắt mà đau lòng, ông không cần biết nó là nước mắt vui hay nước mắt buồn chỉ cần là nước mắt của bà đều không được. 

_ Em vui quá đó mà - Bà nhìn chồng mình nhớ lại ngày bà bước vào cửa Thế gia lại càng xúc động hơn. 

_ Vui thì cười không được khóc, không nên! - Thế Tường ôm vợ vào lòng một thân an ủi. 

Sự ngọt ngào của vợ chồng bà cả cái thành phố T này ai lại không biết, Thế Tổng trước kia yêu chiều vợ hơn mạng, bà nói được thì không sẽ được, bà nhìn chó nói mèo ông cũng nói mèo. 

Sau bao nhiêu năm nó vẫn không thay đổi, nay lại đến con trai của bọn họ gia đình thật là chung thủy, người người khen ngợi, người người ganh tỵ a. 

Quy tắt cho một hôn lễ kiểu trung cũng tương đối đơn giản sau khi rướt dâu, chỉ là thời đại mới nên cô dâu không cần ở trong phòng đợi chồng như xưa mà sau khi làm lễ xong có thể thay một Sare để đi tiếp khách. 

Dinh thự của Thế gia hôm nay yến tiệc linh đình, chuyện chung thân đại sự của con cả nhà Thế gia là một tiêu đề nóng các cánh báo chí cũng đã từng tóp đứng đợi ngoài cửa. 

Bị chặn cửa không cho vào thì họ dùng flycamer bay lên quay lén, nhà báo đúng là nhà báo mà. 

Thế Thiên cũng không quản, chỉ mong ngày trọng đại này Song Y sẽ là người hạnh phúc nhất, anh không thích khoa trương nhưng mẹ anh lại thích. 

Vừa hay như vậy cũng để mọi người biết cô con dâu này quan trọng với Thế gia đến nhường nào, sau này chẳng một kẻ nào dám xem thường cô cả. 

Giữa một trời tiếng cười thì một nơi ngay giữa trung tâm bàn tiệc là một vùng u ám. 

Khí đen toả ra nơi đó khiến cho mọi người lần lượt né ra. 

Nhị tiểu thư Thế gia tính tình ngây thẳng, thích thì cười giận thì buồn, ngày vui thế này thái độ cũng không dấu vào đâu. 

Song Y nãy giờ cùng anh tiếp khách muốn lã người, ai bảo anh làm giám đốc làm gì, ai bảo anh làm ăn lớn làm gì, người đâu bạn đâu mà nhiều thế không biết. 

Cô nhìn anh cầu cứu Thế Thiên nhìn một cái liền hiểu, yêu chiều ôm lấy éo cô đi về phía cô em gái bực bội kia đang ngồi. 

_ An An! Chăm sóc chị dâu em cho tốt - Thế Thiên nhìn cô một cái, giao phó nhiệm vụ quan trọng lại cho cô, tuy thật anh không bằng lòng cho lắm. 

Thế An lúc này tâm trạng không tốt, không hứng giỡn chủ gật đầu một cái rồi lại đem tâm trạng u ám tiếp. 

Anh thật muốn đem Song Y đi liền ngay lập tức, ngày vui như thế này mà con bé này nó lại như vậy. 

Sau này mà ảnh hướng đến Song Y xem xem anh xử cô như thế nào. 

Song Y mỉm cười lắc đầu với anh, ý bảo rằng cứ để cô ở bên Thế An. Thế Thiên nhíu mày một cái, rồi nhìn Thế An một cái quyết định sau khi xong hôn lễ anh trực tiếp sử đẹp con bé. 

_ Lục Nhuận nhìn cậu nãy giờ! - Thấy Thế Thiên đi rồi, Song Y mới vào vấn đề chính. 

Cô dù tiếp khách nhưng cũng lo lắng cho cô bạn thân kim em chồng này, mắt cứ dáo dát nhìn cô từ đầu đến cuối. 

_ Liên quan gì?? - Thế An dùng tay cầm ly nước lên uống một hớp lớn sau đó quẹt miệng nhìn Song Y. 

_ Cậu đó! Cứ thế này sau này có mà hối hận! - Song Y chỉ vào đầu của Thế An mấy cái trách. 

_ Cái gì mà hối hận cơ chứ, bà đây không hối hận, sống chết đều không liên quan! - Thế An cất giọng lớn lên như nói cho ai kia nghe. 

Lục Nhuận từ lúc đầu đến giờ vẫn cứ đi sau lưng Thế An, anh thật muốn tiếp cận cô để giải thích nhưng mà hôm nay là đại hỷ của Thế Thiên cả nhà ai cũng bận nên dành gát qua. 

Vừa lúc tính đi lại ngồi xuống nói chuyện với Thế An thì Thế Thiên đưa Song Y đến nên anh đành đứng lại nhưng gần hơn một chút nên nghe rất rõ những gì hai người nói. 

_ Vậy cậu tính thế nào? - Song Y khích tướng một chút, ít ra cũng phải có người chủ động. 

Mấy bữa nghe Thế An kể xong Song Y đi hỏi Thế Thiên một chút về Lục Nhuận, theo như con mắt nhìn người của Thế Thiên thì Lục Nhuận quả thật không phải hoa hoa công tử. 

Như vậy trong đây có ẩn tình ha?. 

_Mốt biết! - Thế An không nói ra ý định của mình, nhìn Song Y một cái sau đó uống hết nước còn lại trong ly sau đó đi vào nhà. 

Song Y có phần lo lắng, tính cách của Thế An không giống như những cô gái khác, làm ngông nhiều hơn là suy nghĩ. 

Nghĩ đến đâu làm đến đó chẳng hề một chút nào mà suy nghĩ cho tương lai. 

Tiệc cuối cuối cùng cũng xong, giờ phút này Song Y không còn thời gian đâu mà suy nghĩ về Thế An nữa. 

Mà là cô đang phải chật vật dưới thân hình to lớn của Thế Thiên. 

Bình thường anh đã muốn cô đến không thể ngừng, bây giờ anh lại còn phấn khích hơn mọi lần.

Cô đêm nay không phải quả thật là bị ép khô luôn đó chứ? 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.