Tháng Năm Ngọt Ngào

Chương 17: Lăng Ngọc Châu tức giận





"Hắc hắc, cho nàng cái này để tham khảo." Bần đạo nói xong, liền đem bản vẽ siêu cấp thạch tượng quỷ cho nàng xem, sau đó nói :" Kỹ thuật của Thái Thản thần tộc, là một trong những phát minh đứng đầu của bọn họ, nàng xem có thể cải tạo thành thần phù khống chế hay không?"

" Hẳn là có thể, thạch tượng quỷ tính liên kết đều là thổ hệ, ta cơ hồ có chín phần nắm chắc có thể cải tạo thành công." Athéna nhìn một chút rồi nói :"Ta phải cầm trở về cẩn thận nghiên cứu, ha ha, thứ do hai loại kỹ thuật cao nhất kết hợp sản xuất ra, tin tưởng nhất định sẽ không tầm thường." Nói xong, Athéna phất tay đem bản vẽ phục chế trong đầu nàng.

"Được rồi!" Bần đạo thu hồi bản vẽ, nói với nàng :" Thần phù chi thư nàng cầm sử dụng đi, thời gian không còn sớm, chúng ta bắt đầu thôi."

"Ân!" Athéna gật đầu đáp ứng.

Theo sau, hai người chúng ta tại chỗ biến mất, khi xuất hiện lại thì đã ở trong một cái mật thất dưới đất, trên đầu chúng ta là một phế thành của thần giới, khoảng cách từ thành này đến thiên giới không xa. Nơi này từng là tàng bảo khố của thành chủ bị ta dọn sạch. Thành thị bên trên đã bị đại quân người cây của Tự Nhiên nữ thần hủy thành đất trống, chỉ riêng cái mật thất này là hoàn hảo. Tin tưởng, ít nhất trong vòng mười năm, đại quân thiên sứ cũng không kịp xây lại nơi này, cho nên được chúng ta lấy làm điểm dừng chân tạm thơi.

Chúng ta nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị sẵn sàng, sau khi cẩn thận thương lượng các chi tiết, hai người bần đạo mới chính thức xuất phát. Bần đạo mang theo, bằng độn thổ thuật, tiến về thành thiên đường.

Thành thiên đường, tù cấm sở ở tầng dưới chót, trong phòng giam giữ Lôi Vũ, đại môn bị phá hư đã được tu sửa lại, nơi này đã khôi phục lại sự yên tĩnh ngày xưa, từ khi hai người Khắc Lạp Khắc đi, quan giám ngục quả nhiên không có lại đến làm khó dễ Lôi Vũ, cho dù là gia trì cấm chế mấy giờ một lần, cũng bị hủy bỏ.

Theo suy nghĩ của những người trong này, hai người Khắc Lạp Khắc tuy rằng khốn nạn, nhưng mà thân là thập dực đại thiên sứ trưởng, sẽ không có khả năng nói dối, nói cách khác, Lôi Vũ bị giam giữ bên trong tù cấm sở thực sự bị oan uổng, hơn nữa vài ngày sau sẽ được phóng thích vô tội, nhưng vậy cũng có nghĩa Lôi Vũ sẽ lại trở thành đại nhân vật có thực quyền trong thiên đường. Hiển nhiên, không có ai nguyện ý đắc tội với người như vậy, cho nên Lôi Vũ mới nhận được một vài ưu đãi.

Mà Lôi Vũ hiển nhiên cũng rất hưởng thụ ưu đãi này, từ khi được Khắc Lạp Khắc nhổ đi hai cây đinh ma pháp uy hiếp lớn nhất, cũng được quan thâu một lượng quang minh ma lực, lực lượng đã trở lên trên người hắn. Thông qua sự cố gắng không ngừng của hắn, đinh ma pháp trên người đã bị bức ra không ít, chỉ còn lại trên tứ chi và trên cánh, những bộ phận trọng yếu khác thì đã hoàn toàn bị giải trừ. Trên thực tế, hắn lúc này đã khôi phục sức chiến đấu, nếu hắn nguyện ý, lúc nào cũng có thể đem cây đinh đóng trên tứ chi gỡ xuống.

Bất quá, hắn cũng không dám quá mức càn rỡ, dù sao đây là quân quy của thiên sứ quân đoàn, nếu vài ngày sau khi Athéna đến thả hắn ra, phát hiện hắn hoàn hảo đứng ở nơi này, vậy khẳng định sẽ bị người ta chụp cãi mũ không tuân thủ quân quy, nói không chừng lại dấy lên trường phong ba. Để tránh cho tình huống như vậy phát sinh, hắn không có hoàn toàn giải phóng chính mình, dù sao tình huống hiện tại đối với hắn mà nói đã không coi vào đâu, cho nên hắn dứt khoát nhịn xuống mấy ngày này.

Mà mấy ngày này, hắn hiển nhiên không có nhàn rỗi, Lôi Vũ quyết tâm muốn dùng mấy ngày này để lập kế hoạch trả thù sau khi đi ra ngoài. Như thế nào mượn sức thủ hạ cũ, hình thành thế lực, như thế nào lợi dụng hai người Khắc Lạp Khắc đả kích uy vọng của đả kích vân vân... đều được hắn suy nghĩ cẩn thận.

Nhưng khi mà hắn đang suy nghĩ thì trong phòng giam đột nhiên kim quang lóe sáng, quang mang mãnh liệt làm cho làm cho Lôi Vũ không thể không nhắm mắt lại. Đợi cho hào quang tán đi, sau khi hắn mở to mắt ra, liền lập tức phát hiện, Athéna với cái cánh màu vàng độc đáo, đang đứng trước mặt hắn, cười như không cười nhìn hắn.

" Đương nhiên là trừng trị ngươi." Athéna lạnh lùng nói :" Ta hỏi ngươi, ngươi thân là tội phạm, ngươi chưa được ai chấp thuận mà tự mình cởi bỏ cấm chế là sao?"

"Ta oan uổng mà." Lôi Vũ rít gào nói.

"Chuyện nào ra chuyện đó. Cầm tù ngươi là mệnh lệnh của Da Cáp Đức đại nhân, cho dù ngươi có oan uổng cũng có thể đợi Da Cáp Đức đại nhân tra xét, đương nhiên cũng có thể trực tiếp nói với ta, hoặc là khiếu nại với trưởng quan cấp cao hơn. Nhưng mà trước khi ngươi chính thức nhận được mệnh lệnh phóng thích, ngươi không có bất kỳ lý do nào cởi bỏ cấm chế, trừ phi ngươi muốn chạy trốn." Athéna lạnh lùng nói :" Ngươi hiểu chưa?"

" Minh bạch rồi!" Lôi Vũ quát :"Ta đây bây giờ muốn khiếu nại."

"Có thể!" Athéna thản nhiên đáp ứng nói :" Nhưng mà, trước đó, ta muốn chấp hành quân quy của thiên sứ quân đoàn trước, ngươi có dị nghị gì không?"

"Không có, ngươi tới đi." Lôi Vũ xanh mặt nói :" Ta nhận sai!"

"Tốt lắm!" Athéna nghiêm nghị nói, chẳng qua lúc nàng nói chuyện ở khóe miệng lơ đãng hiện ra nụ cười mỉm, bất quá rất nhanh liền biến mất trên khuôn mặt băng lãnh của nàng, tựa hồ như chưa từng xuất hiện.

Tiếp theo, ngọc thủ Athéna huy động liên tục, đinh ma pháp rơi xuống trên mặt đất từng cây bay lên, lại cắm sâu vào trong thân thể Lôi Vũ, cuối cùng xuyên thấu qua thân thể hắn, cắm lên thập tự giá phía sau lưng của hắn.

Mùi vụ bị đinh ma pháp đâm vào cơ thể hiện nhiên phi thường khó chịu, Lôi Vũ đau đớn muốn chết, mồ hôi trên người đổ xuống rần rần, rất nhanh ướt đẫm cả người hắn giống như mới từ dưới sông đi lên. Cho dù vừa rồi hắn cơ hồi phản kích, hoàn toàn có thể đi trước một bước giải phóng tứ chi sau đó cùng Athéna đại chiến một hồi, nhưng mà hắn không dám, như vậy là hắn coi như hoàn toàn phản bội thiên sứ quân đoàn. Một khí tới tình trạng đó, cho dù Cáp Mặc cũng cứu không được hắn, cho nên hắn chỉ có thể nhịn, mãi cho đến khi tất cả cây đinh đều cắm vào, làm cho hắn hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Cây đinh cuối cùng vốn là phải đóng trên ấn đường của Lôi Vũ, nhưng mà Athéna cũng không có đóng vào, chỉ làm cho cây đinh phiêu phù ở một bên. Dù sao Lôi Vũ lúc này đã không còn năng lực phản kháng, nên nàng đối với kẻ đáng thương này rộng lượng một lần. Theo sau nàng mỉm cười nói với Lôi Vũ :" Được rồi, ngươi hiện tại có thể khiếu nại, nếu khiến ta vừa lòng, cây đinh này có thể bỏ."

"Đa tạ!" Lôi Vũ ngu ngốc đến bây giờ còn không biết tình hình, còn tưởng rằng Athéna thật sự phát thiện tâm, há mồn cảm ơn, làm ta và Athéna dở khóc dở cười.

"Ta là bị oan, ta không có phản bội Da Cáp Đức đại nhân, Cáp Mặc đại nhân đã kiểm tra trí nhớ của ta, ngài sẽ làm chứng cho ta." Lôi Vũ lại vẫn khờ dại giải thích.

"Ân, điều này ta đã sớm biết, Cáp Mặc cũng đã nói với ta, ngươi không có phản bội Da Cáp Đức." Athéna buồn cười nói.

"Biết?" Lôi Vũ đầu tiên là sửng sốt, sau đó kinh hỉ nói :" Biết là tốt rồi, còn có, ta cũng không có cấu kết ngoại nhân trộm cướp bảo khố, đều là do cái tên tiểu tử tên là Long Thanh Thiên làm. Hắn là dùng tọa kỵ của hắn, với năng lực độn thổ đặc biệt đến trộm cướp bảo khố."

"Điều này ta cũng biết, hơn nữa còn rõ hơn so với người kể lại." Athéna nháy nháy mắt nói :" Hơn nữa ta còn biết, kỳ thật là chỉ có mình hắn, không có chuyện hắn cưỡi tọa kỵ của mình đi trộm bảo khố."

"Làm sao có thể?" Lôi Vũ sửng sốt nói :"Hắn là vào như thế nào? Chẳng lẽ người cũng có thể độn thổ?"

" Đại Địa Chi Hùng cũng có thể, vì cái gì người lại không được đây?" Athéna tức cười nói.

"Xin không nên nói đùa. Ta không tin người có thể độn thổ." Lôi Vũ cả giận nói :"Đây là một chuyện rất nghiêm túc, ngài có chứng cớ gì không?"

"Có a, ta chính là chứng cớ sống." Athéna cười nói.

"Ngài?" Lôi Vũ khó hiểu nói :"Ta không rõ ý của ngài!"

"Ngươi nghĩ rằng ta tiến vào đây như thế nào?" Athéna cười nói :"Ngươi có thể cửa nhà tù mở ra không?"

"Đúng a, ta khăng định cửa nhà tù chưa có mở ra, mà trong thiên đường chỉ có chủ thần đỉnh cấp mới có thể sử dụng pháp thuật không gian thuấn di." Lôi Vũ lúc này mới cảm thấy không đúng, cực kỳ hoảng sợ hỏi :"Ngươi là vào đây như thế nào?"

"Ngu ngốc!" Bần đạo cũng nhịn không được nữa, vừa từ dưới đất xông lên, vừa mắng :" Đương nhiên là ta từ dưới đất tiến vào. Uổng cho ngươi là thập dực đại thiên sứ trưởng, trong đầu ngươi tất cả đều là rơm rạ sao? Vấn đề đơn giản như vậy còn phải hỏi sao?"

" Các ngươi, các ngươi, nguyên lai các ngươi mới là đồng bọn." Lôi Vũ nhất thời giận dữ, lập tức rít gào nói :"Bọn khốn kiếp các ngươi, Athéna ngươi là tên phản đồ, Da Cáp Đức đại nhân sẽ không bao giờ tha thứ cho ngươi, người đâu, người đâu rồi, Athéna là phản đồ, mọi người mau tới bắt nàng ta."

Lôi Vũ đột nhiên lớn tiếng kêu lên, hy vọng có thể có người đến bắt chúng ta, đương nhiên, hắn đây là si tâm vọng tưởng, phải biết rằng, nhà tù này là đặc chế, chuyên môn dùng để bò tù thiên sứ cấp cao, vì phòng ngừa phạm nhân dùng pháp thuật âm thanh tập kích thủ vệ bên ngoài cho nên nơi này được bố trí một cái kết giới cách âm cực mạnh, bên trong cho dù có lật trời, bên ngoài cũng không nghe thấy.

"Kêu đi, kêu nữa đi, ngươi cho dù kêu nát cổ họng cũng không ai tới cứu ngươi đâu!" Bần đạo cười híp mắt nói. Chẳng qua lời này như thế nào giống như mấy tên dâm tặc nói với các cô gái vô tội vậy nhỉ? Tội lỗi tội lỗi quá!

"Ha ha, ngươi quên đây là đâu sao?" Athéna cười nói :" Nghe nói nơi này lúc trước là do ngươi tới thiết kế, giám sát thi công, như thế nào, không nhớ rõ kết giới cách âm tự ngươi thiết trí ở nơi này là cấp bậc gì sao?"

"Đáng giận!" Lôi Vũ không hét to vô nghĩa nừa, cực kỳ bi phẫn nói với chúng ta :"Các ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao Vì sao phải trăm phương ngàn kế đối phó chúng ta?"

"Ta tên là Athéna, Nhuế Bối Na là tên sau khi đi vào thiên giới." Athéna cười nói :"Đây là phu quân của ta, trước kia tên là Trương Tam Phong. Chúng ta trước đây cùng thiên sứ quân đoàn có đại thù, lần này là đến báo thù. Về phần là cừu hận gì, nói thì gài dòng, ngươi cũng không cần hỏi."

" Báo thù?" Lôi Vũ cả giận nói :"Coi như là báo thù, chẳng lẽ không thể bằng một cách đường đường chính chính sao? Dùng âm mưu quỷ kế như vậy, các ngươi quá đê tiện."

"Đê tiện là giấy thông hành của người đê tiện, cao thượng là chữ khắc mộ của người cao thượng!" Bần đạo bất đắc dĩ lắc lắc đầu nói :" Chúng ta trước kia chính là quá cao thượng, thật không ngờ đến sự hiểm ác của chư thần thần giới, cho nên mới ăn trái đắng. Vì thế chúng ta mới quyết định cải biến, bất quá, chúng ta dù sao còn có đạo đức của mình, cho nên chúng ta thi hành chính sách lấy đê tiện đối đê tiện, lấy cao thượng đối cao thương, nếu như mỗi người điểu nhân các ngươi đều thuần khiết giống nhau, chúng ta tuyệt đối không có khả năng dùng thủ đoạn đê tiện đối phó các ngươi. Nhưng vân đề là, các ngươi tựa hồ so với ta còn đê tiện hơn gấp nhiều lần, ngươi có tư cách gì để chỉ trích ta chứ?"

"Ta khi nào đê tiện chứ?" Lôi Vũ cả giận nói :"Tôn chỉ của Quang Minh thần tộc chúng ta chính là khiêm tốn, nhân từ…"

"Câm miệng!" Bần đạo đột nhiên cắt đứt lời của hắn, khinh thường nói :"Ngươi mở to mắt nói lời bịa đặt, không biết đỏ mặt sao? Thật sự là người hèn hạ vô địch thủ a!"

"Ngươi nói bậy, lời nói của ta như thế nào không thật chứ?" Lôi Vũ không phục nói.

"Hừ!" Bần đạo cười lạnh nói :"Đừng tưởng rằng chuyện xấu ngươi làm ta không biết, có cần ta với ngươi ôn bài hay không, ôn lại từng tác phẩm huy hoàng của ngươi?"

"Ngươi nói coi!" Lôi Vũ cả giận nói :" Bản thân ta muốn nhìn xem ngươi có thể nói ra những gì!"

"Hừ!" Bần đạo hừ lạnh một tiếng, cười lạnh nói :"Tốt lắm, ta hỏi ngươi, ngươi còn nhớ Tháp Na không?"

" Ngươi, làm sao ngươi biết nàng? Ngươi còn biết những gì?" Lôi Vũ nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng truy vấn.

" Ta còn biết, nàng và ngươi yêu nhau sâu đậm, nhưng mà ngươi lại vì tiền đồ của mình, sau khi Da Cáp Đức nhìn trúng nàng, lập tức đem Tháp Na hiến cho Da Cáp Đức, không do dự chút nào." Bần đạo cười lạnh nói :"Tháp Na cuối cùng không cam lòng chịu đựng sự ngược đãi của Da Cáp Đức, đối với sự phản bội của ngươi bất mãn cùng cực, cuối cùng, nàng tuyệt vọng, tự mình nhảy xuống hóa sinh trì, kết thúc cuộc sống khuất nhục của mình. Mà ngươi lại đối với cái chết của nàng thờ ơ, vì thế ngược được sự thưởng thức của Da Cáp Đức, trở thành tâm phúc của hắn. Rốt cuộc đi lên tới địa vị hiện tại. Tuy rằng lông vũ của ngươi trắng như tuyết, nhưng tâm của ngươi thì đen như mực."

"Ngươi, làm sao ngươi biết?" Lôi Vũ khẩn trương nói.

"Ngươi không xứng biết." Bần đạo cười lạnh nói :"Ngươi chỉ cần nói chuyện này, là thật hay giả là được."

"Thật thì thế nào?" Lôi Vũ đột nhiên như điên lên, cường ngạnh quát lên với ta :" Da Cáp Đức là chủ nhân ta, ngài coi trọng ai, ta dâng lên người đó, điều này sao sao? Coi như ta vô sỉ, ta thấp hèn, nhưng đây là chuyện cá nhân của ta. Ta vẫn kiên quyết cho rằng, hai nước giao chiến, phải đường đường chính chính." Hiển nhiên, hắn đây là cãi cố a!

"Ha ha, hai nước giao chiến ngươi đường đường chính chính sao?" Bần đạo khinh thường nói :"Giống như ngươi lúc trước sử dụng trá thuật vô sỉ đê tiện hơn vô số lần so với chúng ta ư!"

"Ta? Ta sử dụng trá thuật gì chứ?" Lôi Vũ khó hiểu nói.

"Lúc trước, khi ngươi vừa mới trở thành thập dực đại thiên sứ trưởng, từng phụng mệnh xâm lấn một vị diện, ở đó có thần mình mạnh như ngươi, nếu mà ngươi ở tại bản thổ người ta tác chiến, các ngươi chắc chắn là bất lợi." Bần đạo cười lạnh nói :"Vì thế ngươi trước hết đưa lên rất nhiều lễ vật, sau đó giả vờ cùng người ta kết giao bằng hữu. Lúc đó, ngươi phá ra thủ hạ xinh đẹp nhất đi câu dẫn thủ lĩnh đối phương. Dưới sự cố gắng của thủ hạ ngươi, đối phương cuối cùng mắc bẫy, tuyên bố cùng bộ hạ của ngươi lập gia đình."

"Hôn lễ được tiến hành tại sào huyệt của đối phương, ngươi dẫn theo toàn bộ thủ hạ tinh nhuệ đi tham gia. Mà gia hỏa kia, thậm chí thủ hạ tân nương của ngươi cũng không biết, ngươi đã ở trên người cô dâu động tay động chân, chỉ cần nàng ta cùng ngươi khác giao hợp, liền sẽ không tự chủ được dẫn ra pháp thuật tự bạo." Bần đạo cười lạnh nói :" Vì thế, tại đêm hôm đó, trong phòng tân hôn đột nhiên truyền ra tiếng nổ mạnh, cô dâu chết thảm, chú rể trọng thương. Mà ngươi, lại lấy nổ mạnh làm tín hiệu, dẫn dắt thủ hạ đột nhiên phát động, nội ứng ngoại hợp một lần toàn diệt đối phương."

"Ngươi khi ấy hô vang khẩu hiệu báo thù cho thuộc hạ, tuyên bố ba năm không phong đao, ở tại vị diện kia tiến hành giết hại quy mô lớn, chủng tộc đối đầu với ngươi, khoảng mấy ngàn vạn người, cơ hồ toàn bị ngươi giết sạch." Bần đạo cười lạnh nói :" Lôi Vũ các hạ thật sự là giỏi tính toán, chẳng qua là không biết, đây có tính là chiến đấu đường đường chính chính không? Mong rằng các hạ có thể dạy ta!"

" Ngươi, ngươi, làm sao ngươi biết rõ ràng như thế?" Lôi Vũ cực kỳ hoảng sợ nói.

Bần đạo thầm nói vô nghĩa, cái chuyện ghê tởm ngươi làm coi như là không tuyên dương ra ngoài nhưng cũng phải báo cáo với Da Cáp Đức, mà điều này đã được hắn ghi chép trong nhật kí thủy tinh của mình, còn bần đạo khi đọc được nhật kí của Da Cáp Đức mới biết được chuyện này.

Bần đạo cười lạnh một tiếng nói :"Vẫn là câu nói kia, ta làm thế nào biết, ngươi không có tư cách biết. Ngươi chỉ cần biết rằng, kết cục hôm nay của ngươi, tất cả đều là báo ứng, hai người bần đạo chẳng qua là thế thiên hành đạo thôi."

"Được rồi, nói nhảm nhiều rồi." Athéna không kiên nhẫn nói :" Lôi Vũ, ngươi bây giờ còn có khiếu nại gì nữa không? Nếu không có, vậy đừng trách ta không khách khí."

"Không, các ngươi muốn làm gì?" Lôi Vũ hoảng sợ nói.

"Không có gì, ta chỉ là muốn lấy đi linh hồn của ngươi mà thôi." Bần đạo cười duỗi tay, trực tiếp từ trên trán của hắn, đem linh hồn của hắn dễ dàng lấy ra. Lôi Vũ đáng thương, không có thực lực của thập dực đại thiên sứ trưởng, hại tại ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn ta, hắc hắc, buồn bực chết hắn/

"Còn lại để ta." Athéna đột nhiên cười nói :" Hắc hắc, muốn mượn dùng thân thể của ngươi một lần, lên trên diễn một màn vượt ngục cực hay." Nói xong, nàng duỗi tay đem toàn bộ đinh ma pháp trên cơ thể Lôi Vũ nhổ hết ra, sau đó phân ra một cỗ tinh thần lực, khống chế thi thể của Lôi Vũ.

Dưới sự khống chế của Athéna, thân thể của Lôi Vũ phi thường linh hoạt, hoàn toàn giống như một người sống. Bần đạo tiện tay đem linh hồn Lôi Vũ giao cho Athéna. Athéna từ trong đó tìm ra một số thói quen xuất thủ của Lôi Vũ, thậm chí là một vài phương pháp sử dụng đại chiêu đặc biệt. Lấy trí tuệ của Athéna mà nói, từ trí nhớ bắt chước chiêu số cũng không phải chuyện khó khăn gì. Không đến một hồi, nàng nói với ta :"Được rồi, nếu hiện tại giết ra ngoài, tuyệt đối không làm cho ngươi khác hoài nghi thân phận của hắn."

"Vậy còn lo lắng gì nữa? Bắt đầu đi." Bần đạo nói xong, ôm lấy Athéna, nhanh chóng chui xuống dưới đất, mà thi thể Lôi Vũ thì tản mát ra một cỗ khí tức cường đại, sau đó song quyền mang theo đấu khí cực lớn hung hăng đập lên trên cửa. Nương theo sau một tiếng nổ kinh thiên động địa, đại môn phòng giam trực tiếp bị Lôi Vũ đánh thành bụi phấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.