Tháng Năm Học Trò

Chương 4: Bà chúa hồ




Một luồng ngân quang xẹt qua phía chân trời, mãnh liệt hướng đến Cửu phẩm thú linh cùng với bát phẩm thú linh. Mơ hồ như có tiếng sấm vang lên, mang đến một cỗ hủy diệt chi ý

Luồng ngân quang này nhìn qua không đáng chú ý nhưng lúc cửu phẩm thú linh đang lao đến cũng phải cường ngạnh dừng lại, ánh mắt nó nhìn chòng chọc vào luồng ngân quang đó. Tuy bản thân không có trí tuệ nhưng bản năng thiên bẩm làm nó nhận ra được bên trong luồng ngân quang thoạt nhìn không có gì chú ý kia lại chứa đựng khí tức hủy diệt.

Tuy cửu phẩm thú linh là tử vật nhưng nếu để ngân quang kích trúng sợ rằng nó sẽ hôi phi yên diệt, hóa thành tro tàn tiêu tán trong thiên địa

Vì thế trong nháy mắt cửu phẩm thú linh trực tiếp quay đầu cấp tốc thoát đi, nếu không e rằng hôm nay nó thật sự sẽ bị hủy diệt.

Ầm! Ầm

Bất quá tuy nó có bản năng kinh thế hãi tục nhưng phía sau lại có rất nhiều bát phẩm thú linh yếu hơn nên bọn chúng chưa biết được tình huống mà vẫn duy trì tốc độ vọt tới trước liền đụng phải cửu phẩm thú linh đang điên cuồng bay ngược về. Cửu phẩm thú linh không ngờ tới liền đâm sầm vào đám bát phẩm thú linh gây ra một đống hỗn loạn. Vì thế tốc độ của Cửu phẩm thú linh bị trì trệ trong phút chốc

Ong Ong

Trong nháy mắt ngắn ngủi này, luồng ngân quang xuất hiện trước mắt, giống như hơi run lên sau đó một khắc một tiếng lôi minh đáng sợ từ trong luồng ngân quang phát ra

Ầm ầm ầm!

Phảng phất như diệt thiên thần lôi giáng thế, thanh âm lôi minh phát nổ như muốn làm đại địa nứt ra, âm ba vụ nổ cao đến vạn trượng. Trong mấy tức ngắn ngủi đó phạm vi vạn dặm đều nghe rõ ràng. Lôi quang phô thiên cái địa, như lôi tương dày đặctừ trên trời tỏa ra. Trong nháy mắt phảng phất cả phiến thiên địa đều hóa thành ngân sắc, thậm chí ngay cả tử vân bao phủ đều bị chấn tan

Một cỗ ba động đáng sợ sắp bạo phát

Ánh mắt Mục Trần nhìn thấy lôi quang phô thiên cái địa kia trong con ngươi toát ra vẻ kinh hãi, uy lực Thôn Lôi Thú Tâm đã vượt xa dự liệu của hắn

Uy lực như thế tuyệt đối chân chính là hủy thiên diệt địa. Dưới Địa chí tôn e rằng không ai có khả năng ngăn cản công kích đáng sợ như thế.

Vì thế Mục Trần liền quyết định, sau lưng Phượng dực vỗ điên cuồng bay về hướng ngược lại với Thôn Lôi Thú Tâm, nếu không sóng xung kích lan tới chỉ sợ bị liên lụy

Thời điểm bạo lui, ấn pháp Mục Trần biến hóa, cả người kim quang bao phủ, một tiếng long ngâm phượng minh vang lên, chỉ thấy Chân long chi linh cùng Chân phượng chi linh xuất thể hóa thành quang ảnh cao một trượng vờn quanh thân thể Mục Trần hình thành một tầng phòng ngự cường đại

Bất quá tuy đem Long phượng thể thôi động đến tận cùng nhưng Mục Trần không yên lòng, hơi suy nghĩ liền ngưng tụ Đại nhật bất diện kim thân, đem hắn bao phủ bên trong

Ầm!

Lúc Mục Trần thôi thúc phòng hộ hết khả năng thì tại nơi xa, dưới sự dẫn động của hắn Thôn Lôi Thú Tâm rốt cuộc muốn bạo tạc rồi

Đó là lôi đình chi lực do một đầu viễn cổ Thôn Lôi Thú hấp thu áp súc trong vô số năm

Lôi quang cuồn cuộn như kinh đào hãi lãng cao vạn trượng từ nơi xa đó bạo phát. Nơi nào đi qua nơi đó không gian băng toái, đại địa bạo liệt, từng đạo liệt phùng lớn cả vạn trượng đem toàn bộ sơn cốc bao phủ bên trong.

Lôi quang đi đến đâu nơi đó hết thảy hóa thành tro tàn

Mà đứng mũi chịu sào chính là đám thú linh bát phẩm, thân thể khô héo cứng rắn chống cự lại trùng kích nhưng không có chút hiệu quả, khi lôi quang xạ tới thân thể chúng từng con bạo thoái, cuối cùng dưới lôi quang xạ kích bọn chúng hóa thành tro tàn

Chỉ duy nhất con cửu phẩm thú linh là có thể kháng cự. Tử khí mênh mông từ thân thể bộc phát đem lôi quang kháng lại trong nháy mắt. Bất quá trong tích tắc lôi quang lần nữa đánh lên, tử khí bị cường ngạnh phá hủy, thân thể cửu phẩm lôi thú bị nhấn chìm trong lôi quang dày đặc

Thiên địa phảng phất là thế giới lôi quang

Mà lúc đám thú linh bị nhấn chìm thì đồng dạng Mục Trần cũng không tốt hơn là bao, tuy hắn sớm linh cảm mà lui nhưng vẫn đánh giá thấp uy lực của Thôn Lôi Thú Tâm

Sỡ dĩ Mục Trần toàn lực lui lại nhưng hắn vẫn tận mắt nhìn thấy một tầng lôi quang cuồn cuộn xung kích đến mang theo hủy diệt chi thế mạnh mẽ đánh lên Đại nhật bất diệt kim thân của hắn.

Ầm!

Một sát na kia, thiên địa chấn động, trên thân thể Đại nhật bất diệt kim thân cao lớn kia từng đạo vết nứt lan tràn, chợt nổ tung hóa thành quang điểm đầy trời

Phốc xuy.

Mặc dù có Đại nhật bất diệt kim thân chống đỡ xung kích nhưng Mục Trần vẫn bị chấn động phun một ngụm tiên huyết, thân thể như muốn vỡ vụn, cuối cùng “phanh” một tiếng đập mạnh lún sâu vào đại địa, xương cốt cả người hoàn toàn vỡ nát

Lôi quang mênh mông cuồn cuộn đem sơn cốc này phá hủy không còn một mảnh.

Ở nơi cách sơn cốc rất xa, lúc bọn người Cửu U đang lui lại cũng cảm nhận được cỗ xung kích đáng sợ này. Lúc này cả đám dừng lại, sắc mặt ngưng trọng nhìn về mảnh thiên địa bị lôi quang bao phủ ở xa kia

“Uy lực thật đáng sợ”, Hàn Sơn ngơ ngác nói, mặc dù cách xa như thế nhưng xung kích vẫn làm người ta kinh ngạc, nếu phạm vi gần e rằng bọn họ chắc chắn sẽ chết

Cửu U nhẹ cắn môi mềm, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ lo âu. Bất quá nàng hít sâu một hơi nói “Chú ý bốn phía, đừng cho người khác đến gần”

Mặc Phong cùng mọi người nhẹ gật đầu, chuyện đã đến nước này bọn họ cũng chỉ tâm niệm rằng Mục Trần vô sự

Mà lúc bọn người Cửu U đang cảnh giới thì ở nơi xa phía bắc, trên một ngọn núi một lam y nam tử đột nhiên quay đầu nhìn về hướng này. Hắn nhướng mày, chớp mắt trước hắn cảm giác được một luồng linh lực xung kích đáng sợ

Lam y nam tử chính là Phượng hoàng tộc Bạch Minh

“Bạch Minh đại ca, cỗ lực lượng kia là?” bên cạnh lam y nam tử, một bóng người dần hiện ra, sắc mặt có chút kinh hãi hiển nhiên là nhận ra trong thiên địa mơ hồ có luồng linh lực cuồng bạo

“Lực lượng cuồng bạo này hẳn là lôi đình chi lực, uy lực này chỉ sợ ngay cả cửu phẩm chí tôn cũng không chịu nổi” Bạch Minh hai mắt híp lại, chợt trong ánh mắt hiện lên nét vui vẻ, cười nhạt nói “đúng là đã đánh giá cao tên kia rồi, thậm chí đối phó một con bát phẩm thú linh cũng bị bức đến tình trạng này”

Dưới cái nhìn của hắn, lấy Mục Trần cùng đội ngũ của hắn muốn giảo sát bát phẩm thú linh không phải là chuyện dễ dàng, nếu như không muốn trả giá bằng thương vong cũng chỉ có thể đánh đổi bằng sử dụng Thôn Lôi Thú Tâm mà thôi

Bạch Minh ngẩn ra, chợt mừng rỡ nói “tiểu tử kia đem Thôn Lôi Thú Tâm dùng rồi?”

“hết thảy đội ngũ tiến vào thần thú chi nguyên đều không có lực lượng này, ngoại trừ Thôn Lôi Thú Tâm trong tay tên kia, hản là những người khác đều không có”

Bạch Minh gật đầu, ánh mắt nghiêm túc nói “Bất quá vật ấy uy lực thật đáng sợ, nếu tên kia dùng trên người chúng ta chỉ sợ chúng ta cũng sẽ lành ít dữ nhiều”

“hắc hắc, bất quá sau này trong tay Bạch Minh đại ca tên kia còn gây ra sóng gió gì được sao?” Bạch Bân nhếch miệng cười

Bạch Minh khẽ mỉm cười, mất đi Thôn Lôi thú tâm Mục Trần trong mắt hắn chẳng khác gì con giun con dế. Sau này gặp lại hắn sẽ cho tên tiểu tử kia biết đắc tội hắn là việc ngu xuẩn cỡ nào

“Trước tiên giải quyết một đầu Bát phẩm thú linh này đi” Bạch Minh lắc lắc đầu, không quan tâm đến kẻ chỉ là con giun dế, ánh mắt nhìn về phía trước. Nơi đó nguyên bản là thú linh quần nhưng đã bị rất nhiều cường giả Phượng hoàng tộc vây quét sạch sẽ, chỉ còn một con bát phẩm thú linh đang điên cuồng trùng kích muốn thoát khốn.

Bạch Minh thủ chưởng nắm chặt, một băng lam vũ phiến dần hiện ra, chợt thân hình hắn biến mất tại chỗ, khi xuất hiện trở lại đã ở phía trên đầu bát phẩm thú linh kia, vũ phiến trong tay vỗ một cái

Hưu.

Băng lam hàn khí như phượng hoàng vỗ cánh mà phóng xuất, hóa thành lưu thủy nhấn chìm đầu bát phẩm thú linh kia, hàn khí lướt qua liền hóa thành băng điêu rất sống động

Thân thể Bạch Minh nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh đầu của băng điêu, ánh mắt hờ hững, mũi chân nhẹ nhàng miết một cái băng điêu kia “răng rắc” một tiếng hóa thành bột phấn tiêu tán trong thiên địa

(skill cùi mà tưởng vip

grin emoticon

)

Một viên thú tâm tràn ngập tử khí từ từ bay lên bị Bạch Minh chụp lấy tùy ý nắm trong tay, tuy thưởng thức thú tâm nhưng ánh mắt lại hướng về nơi xa kia, khóe miệng nhếch lên vẻ châm chọc

Hắn hy vọng Mục Trần có can đảm đi tới nội vực, như vậy hắn mới có thể để Mục Trần biết được giun dế khiêu khích cự thú tột cùng đáng thương cỡ nào

Bên trong sơn cốc một mảnh đổ nát, sơn phong khổng lồ bốn phía cùng với từng tòa cô phong đều bị san thành bình địa, liệt phùng vạn trượng lan tràn như vực sâu tận cùng

Sơn cốc khổng lồ này hiển nhiên bị hủy tan tành

Ầm

Mà bên trong sơn cốc nát tan kia, một cự thạch bỗng nhiên bị chấn bay, một đạo thân ảnh bay lên rồi hạ xuống. Quần áo rách nát, người đầy vết thương, khóe miệng tràn đầy máu nhìn sơ qua khá chật vật

Đạo thân ảnh chính là Mục Trần

(chính là anh, là anh đó người biết không)

Mục Trần lau vết máu ở khóe môi, ngẩng đầu nhìn sơn cốc. Trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ, uy lực của Thôn Lôi thú tâm quá khùng khiếp

Mục Trần nhìn xung quanh không phát hiện ra tung tích của bất kỳ thú linh nào, hiện nhiên chúng nó đã bị hủy diệt hết rồi

“Không biết Cửu chuyển thanh liên thế nào rồi?”

Nghĩ đến đây Mục Trần chợt biến sắc, thân hình nhanh chóng vọt ra. Hắn vì Cửu chuyển thanh liên mà ngay cả lá bài tẩy là Thôn Lôi thú tâm cũng dùng đến. Lỡ như Cửu chuyển thanh liên bị xung kích của Thôn Lôi thú tâm hủy đi thì hắn thật hối hận đến phát điên

Hưu!

Mục Trần vội vàng bay qua mảnh đại địa hoang tàn, phút chốc xuất hiện ở một đầm lầy đầy tử khí. Bất quả đầm lầy này đồng dạng bị phá nát, tử khí bốc hừng hực

Nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng Mục Trần chìm xuống, tốc độ đột nhiên tăng nhanh sau đó xuất hiện ở trung tâm đầm lầy. Vội hướng mắt nhìn tới hắn nhìn thấy phía kia có một mảng thanh đàm thủy sóng nước lăn tăn, hắc thủy của tử hồ xung quanh như bị chặn lại, ranh giới thấy được rõ ràng

Ở nơi sâu của thanh đàm thủy, một cây Thanh liên màu bích lục như phỉ thủy, dáng vẻ yểu điệu tỏa ra lục quang sinh cơ tràn ngập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.