Thăng Long Đạo

Quyển 1 - Chương 6





Thật ra thì với cách nhìn của Diệp Khai thì mấy chiếc xe thể thao này cũng bình thường. Bình thường chạy trong nội thi thì xe nào cũng giống xe nào hết, nhưng nếu đua xe ở ngoài thì đương nhiên là sẽ có sự khác biệt rất lớn rồi.
Khi phải ứng phó với những con đường phức tạp, những loại xe khác nhau cũng sẽ có biểu hiện khác nhau.
Nhưng mà hiện tại Maserati đã bị FIAT thi mua rồi, chỉ là giữ nguyên lại nhãn hiệu này mà thôi. ba mươi năm trước, Maserati lấy được gần 500 giải thưởng vô địch, cùng vô số thẳng lợi trong khoảng thời gian giới hạn, toàn bộ lấy được 23 ngôi vị quán quân, 32 giải nhất trong những cuộc thi đấu, là nhãn hiệu duy nhất từng hai lần lấy được phần thắng trong giải Indiana Bo Aires dài 500 dặm của Anh.
Theo Colorado, trong cuộc thi đấu ca nô từ Lali tới Venice, Maserati đứng đầu danh sách trong toàn bộ các hạng mục.
Mà điểm chung của dòng xe là nó lại có được tính thông dụng không thể tưởng tượng nổi. Trên đường đua bình thường, đường đi, hay đường dốc, hoặc trong những giải thi đấu lớn hay trong phần thi về sức chịu đựng.
Diệp Khai nổ mấy xe, lái đi một đoạn liền mở miệng khen:
- Xe này cũng được nhị.
- Mang xe này về mất hơn hơn bốn triệu đó, nếu không tốt thì coi như lỗ à,
Bùi Quân Thu ngồi bên nói.
Cô có chút lo lắng Diệp Khai uống quá nhiều không thể điều khiển được xe, nên nghiêng đầu qua nhìn Diệp Khai một cái. Thế mới phát hiện hắn không hề say chút nào, tuy trên người tỏa ra mùi rượu nồng nặc những trên mặt một chút phản ứng cũng không có, động tác vẫn nhanh nhẹn chính xác như bình thường.
Diệp Khai lái xe thẳng tắp, vượt qua một chiếc xe lớn, vươn lên dẫn đầu trên đường.
Có thể là cảm thấy chưa đã nghiền, Diệp Khai lại lượn thêm hai vòng trên đường rồi mới chạy vào trước cửa khách sạn Bùi Quân Thu ở.
- vừa rồi đúng là làm tôi sợ muốn chết, làm gì mà lái nhanh thế chứ.
Bùi Quân Thu vỗ vỗ ngực nói.
- xe thể thao là dùng để chạy mà, tốc độ lái xe của cô bình thường chỉ có thể nói là tản bộ.
Diệp Khai cười nói.
- Hình như đám đàn ông các anh đều thích xe thể thao thì phải?
Bùi Quân Thu hỏi.
- Tuy không phải là toàn bộ, nhưng cũng không thể phủ nhận điều này.
Diệp Khai đáp lại:
- Mỹ nữ và xe đẹp mà, đán ông ai chả thích, đều là thứ để đàn ông thể hiện tốc độ và sức chịu đựng mà, điểm khác biệt chính là một cái là ở bên ngoài, một cái là ở bên trọng.
- Xe thể thao chứng tỏ tốc độ cùng sức chịu đựng thì tôi đã hiểu, thế nhưng tốc độ cùng sức chịu đựng của đàn ông thì là sao? Anh nói là chỉ đàn ông có thể nhanh thỏa mãn hơn sao?
Bùi Quân Thu hỏi.
- Ha ha, đương nhiên không phải rồi. Sao cô lại nghĩ tới chuyện đó chứ, thế thì chẳng phải là bị yếu sinh lý “ra” sớm à.
Diệp Khai nở nụ cười:
- Tốc độ, chính là có thể làm cho người phụ nữ của mình nhanh lên đỉnh, hoàn toàn khác hẳn với những gì cô tưởng tượng nha,
- Đàn ông các anh hình như toàn thích quảng cáo rùm beng năng lực ở phương diện này chứ nhỉ.
Bùi Quân Thu hừ một tiếng nói.
- Phương diện này, hình như không có ai tự nguyện thừa nhận là mình không được.
Diệp Khai nói.
Nhân viên phục vụ khách sạn chạy tới, mở cửa xe cho hai người họ.
Hai người đi vào trong khách sạn, trực tiếp đi vào thang máy.
Bùi Quân Thu ở phòng cao cấp, tuy rằng một mình cô không tới nôi ở phòng tổng thống, nhưng phòng ở cũng thật xa xỉ. Nhưng cho dù thế thì phòng ở của khách sạn này cũng rất rộng rãi. Tính toàn phòng cả trong lẫn ngoài cũng lên tới chừng 200 mét vuông, thiết bị được lắp đặt xa hoa, các vật phẩm thiết yêu đều đầy đủ.
Đại khái là do tối cũng có uống chút rượu, Bùi Quân Thu cảm thấy có chút thấp thỏm, vừa đi vào cửa đã bị cái gì đó đẩy lại, thoáng cái lảo đảo cả người.
- Uỵch…
Bùi Quân Thu vấp chân ngã xếp trên nền nhà,
- Ui da!!!
Bùi Quân Thu rên lên.
Diệp Khai đang bật đèn, không ngờ Bùi Quân Thu ngã sấp xuống, lúc quay lại nhìn cô nàng thì thấy Bùi Quân Thu đang lấy tay nắm lấy cổ chân phải, hai hàng lông mày đang cau lại, dường như bị trật cổ chân.
- Làm sao thế?
Diệp Khai đi tới, ngồi xuống hỏi.
- Hình như là gót giày bị gẫy.
Bùi Quân Thu nói.
Quả nhiên, gót đôi giày cao gót bị gãy rời ra, khó trách Bùi Quân Thu lại ngã sấp xuống.
- Đôi giày này mua bao nhiêu tiền, sao lại gẫy cả gót giày được?
Diệp Khai hơi kinh ngạc hỏi.
- Hơn năm ngàn đó, chẳng lẽ lại là hàng giả à?
Bùi Quân Thu cũng có chút không tự tin nói.
Những đồ vật xa xỉ bên trong những cửa hàng hiệu đa phần chất lượng đều đáng tin. Dù sao chuyện gót giày bị gẫy cũng không thường xuyên xảy ra, nhưng cũng không hiểm lắm. Trên thực tế, cho dù giày có chất lượng ra sao cũng có thể xuất hiện vấn đề. Chuyện đứt gãy cũng là đương nhiên.
Khả năng lớn nhất chính là vừa rồi Bùi Quân Thu bước đi mất cân bằng, sức nặng dồn lại nên gót giày chịu sức nặng đột ngột nên mới bị gãy.
- Khả năng này cũng không lớn lắm, đoán chừng thời tiết lạnh, gót giầy lại tương đối giòn.
Diệp Khai nói, sau đó lại hỏi:
- Có bị trặc chân hay không?
Bùi Quân Thu vốn đang chuẩn bị đứng lên, nghe Diệp Khai nói như thé liền nhướng mày hỏi:
- Ui da, hình như có gì đó không ổn, xuýt…. Hơi đau.
- Thế cô đừng nhúc nhích, tôi tới ôm cô.
Diệp Khai cũng không nghĩ nhiều, bình thường những trường hợp như thế đa phần đều sẽ bị trặc cổ chân hay cổ tay, nhất là gót giày Bùi Quân Thu cũng khá cao, chuyện bị thương cũng là bình thường.
Vì vậy Diệp Khai liền ngồi xổm xuống, một tay xuyên qua nách Bùi Quân Thu, tay kia xuyên xuống dưới đùi cô nàng, từ từ nhấc bế người lên.
Bùi Quân Thu nhìn thân hình tuy hơi đẫy đà, nhưng thật ra lại cũng chẳng nặng lắm, chỉ là các bộ phận của cô khá “phì nhiêu” mà thôi.
- Tổng giám đốc Bùi, xem cô dáng vóc cũng khá lớn, nhưng mà ôm lên lại chẳng nặng chút nào.
Diệp Khai ôm thân thể mềm mại của Bùi Quân Thu, cảm thấy một làn hương xông vào mũi, cũng có chút động tình, liền thuận miệng nói.
- Tôi vẫn luôn đi tập thể hình, gần dây còn học cả Yoga nữa. Phụ nữ tới cái tuổi này rồi, nếu như không để ý chăm sóc thì rất dễ biến thành một mụ béo đó.
Bùi Quân Thu có chút thương cảm nói.
Trên thực tế, Diệp Khai cũng vô cùng hiểu cách nghĩ của Bùi Quân Thu. Phụ nữ cho dù có nhiều tiền hơn nữa đi thì cũng không thể thay thế được vị trí của người đàn ông, nhất là những người phụ nữ khuê phòng tịch mịch như cô.
Diệp Khai ôm Bùi Quân Thu. Đi vào phòng ngủ, đặt ngang cô lên giường, sau đó lại giúp cô nàng tháo giày.
Trong phòng đang mở điều hòa, không khí dị thường ấm áp.
Diệp Khai đỡ Bùi Quân Thu, kéo một đầu chăn đắp lên chân, rồi lật xem chân cô.
- Nhột quá.
Bùi Quân Thu bị Diệp Khai nắm chân, lập tức có cảm giác khác thường không nói nên lời. Thân thể cô như nhũn ra, trong lòng rối loạn như bị mèo cào.
Muốn rút chân lại, nhưng cũng lại có cảm giác không nỡ, Bùi Quân Thu đúng là không biết phải làm sao nữa.
- Phần mềm bị trật rồi, không thể chườm nóng, phải chườm lạnh. Để tôi tới lấy giúp cô đi, nếu không dễ sưng lắm.
Diệp Khai nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.