Thăng Long Đạo

Quyển 1 - Chương 2





Bất quá sự thật đã chứng minh tân triều cũng không có nghĩa là tiên tiến cùng phẩm chất, về sau công ty phát hiện đã đi lầm đường liền nhanh chóng điều chỉnh sách lược nghiên cứu phát minh sản phẩm, một lần nữa quay lại con đường Limouse khu động bánh sau như ngày trước.
Nhìn vào chiếc xe của Diệp Kiến Hoan mà xem, rõ ràng mang đầy quan niệm xếp đặt thiết kế vận động kết hợp cùng xa hoa của Mỹ, nhìn kiểu xe liền biết ngay phong cách chỉ có Cadillac mới có.
Dĩ vãng bề ngoài xe của Mỹ tạo cảm giác khí phái vô cùng, nhưng bên trong lại khá thô ráp, Diệp Khai chú ý thân xe được gia công bằng kim loại cùng nhựa plastic rất tốt, mỗi đường nét thật sự trơn bóng, đúng là đạt tới trình độ chất lượng Châu Âu.
- Quả thật là không tệ, nhưng đại thiếu chỉ mới mua một tháng, chính đại thiếu còn chưa hoàn toàn hiểu rõ tính năng của nó đâu.
Tài xế nhìn vào kính chiếu hậu cười nói với Diệp Khai.
- Phải, dù sao anh ấy làm nghề kinh doanh, không sợ bị người nói.
Diệp Khai gật đầu:
- Giống như tôi cũng chỉ có thể ngồi một ít xe ít nổi danh, nói thí dụ như dãy xe của Đại Chúng chẳng hạn.
Loại xe của Đại Chúng(Volkswagen) cùng Cadillac là hai loại phong cách hoàn toàn khác hẳn, cho nên nhóm quan viên chính phủ trên cơ bản đều ưa thích ngồi loại xe trầm ổn nội liễm vừa có tính an toàn, phù hợp với thân phận của bọn họ.
Đương nhiên, bên trong cũng có ngoại lệ, chẳng hạn như Vân thủ tướng, kỳ thật bản thân ông cũng ưa thích loại xe có phong cách nổi bật như Cadillac, chỉ là xét thấy vấn đề ảnh hưởng, vì vậy dạo thời gian gần đây cũng không tiếp tục dùng Cadillac, ngược lại chuyển qua sử dụng Audi.
- Phương hướng phát triển của nhị thiếu gia bất đồng mà thôi.
Lái xe nói ra:
- Tương lai ngài cần bước lên thần đàn, đương nhiên không thể giống như đại thiếu, chỉ thích hưởng lạc.
Thần đàn, làm sao dễ dàng như vậy?
Diệp Khai âm thầm lắc đầu, trong lòng tự nhủ hiện tại tựa hồ tất cả mọi người đều xem hắn thành nhân tuyển làm người đứng đầu, áp lực này thật sự là rất lớn, phải biết rằng hoàn cảnh chính trị luôn thiên biến vạn hóa, hôm nay anh đắc thế ngày mai chưa hẳn là không thất thế, chuyện bị giáng chức cũng luôn chỉ diễn ra trong chớp mắt, sự tình tương lai thật sự là không cách nào nói được chính xác.
- Hoàn cảnh chính trị trong nước kỳ thật tôi không thích cho lắm.
Diệp Khai nói:
- Công tác cùng sinh hoạt không thể tách rời, thời gian qua lâu tất cả mọi người đều cảm thấy mỏi mệt, chú xem người ngoại quốc đều phân biệt được vô cùng rõ ràng, tổng thống nước Mỹ vốn là người vô cùng bận rộn nhưng người ta vẫn có thời gian để nghỉ ngơi đó thôi. Nhưng chú xem ông nội cùng cha tôi, chú bác của tôi, có bao giờ nhìn thấy họ có thời gian dành riêng cho mình chưa? Đừng nói là được nghỉ ngơi, căn bản là chuyện không thể nào!
- Việc này thì tôi thật sự không được rõ ràng…
Tài xế nói:
- Nhưng lãnh đạo cùng lão bản đều không nghỉ ngơi, như vậy những người làm nhân viên như chúng tôi càng phải đi theo liên lụy, cũng may Diệp đại thiếu thật đủ rộng lượng, cho tiền lương cao, nói cách khác nếu không như thế việc này thật sự là không dễ làm.
- Chú nên thấy đủ đi, thời đại bây giờ công nhân bị nghỉ việc càng thêm vất vả kia!
Diệp Khai nói.
- Vậy cũng phải…Làm người cũng không thể quá mức so đo, nếu không chỉ làm trong lòng mình càng thêm khó chịu mà thôi.
Tài xế hồi đáp.
Diệp Khai gật nhẹ đầu, dựa vào sau lưng ghế mềm mại, dùng tay sờ soạng bên cạnh, nhìn thấy một cái nút liền tiện tay ấn xuống, chỉ thấy bên cạnh mở ra một tủ rượu, bên trong đặt vài chai rượu khá nổi tiếng.
- A a…
Diệp Khai không khỏi bật cười, trong lòng tự nhủ hiện tại cấp bậc hưởng thụ của Diệp Kiến Hoan đã càng ngày càng tăng lên không ít, một năm thu nhập cả vài trăm triệu, hơn nữa còn đang ngày càng tăng lên, hắn đương nhiên muốn tận tình hưởng thụ nhân sinh.
Nếu như Diệp Khai không phải vì nguyên nhân cần theo chính giới, cũng tránh không được sẽ có cuộc sống hưởng thụ giống như hắn.
Đương nhiên theo chính hoặc là kinh thương đều tự có chỗ tốt, ít nhất giống như Diệp Khai tiền hô hậu ủng, một đống lớn cán bộ tranh nhau vây quanh, cảm giác này Diệp đại thiếu Diệp Kiến Hoan không cách nào cảm thụ đến.
Mà Diệp đại thiếu xâm nhập khoái hoạt trong hàng trăm bụi hoa, cũng là chuyện mà Diệp Khai không cách nào hưởng đến.
Diệp Khai cùng tài xế câu được câu chăng hàn huyên trong xe, cuối cùng đã đến mục tiêu.
Đó là một câu lạc bộ giải trí mới mở, nhìn vào thật có khí phái.
- Thủ đô biến hóa ghê gớm thật, chỉ mới bao nhiêu ngày…
Diệp Khai không nhịn được có chút cảm khái nói.
Lần thứ nhất khi hắn trở lại, nơi này còn chưa nhìn thấy được khách sạn nào nổi danh, không nghĩ tới hắn mới đi qua Long Thành một chút, bên này lại xuất hiện nhiều khách sạn mà hắn chưa từng thấy qua, có thể nói nghiệp giải trí cùng ẩm thực của thủ đô phát đạt đến cỡ nào.
- Mời nhị thiếu gia, chính là chỗ này.
Lái xe mở ra cửa xe nói với Diệp Khai.
Diệp Khai bước xuống, còn chưa đi tới cửa lớn đã thấy Diệp Kiến Hoan cùng một người bạn đang đi ra nghênh đón.
- Động tác của lão nhị rất nhanh, tôi vừa mới hút một điếu thuốc thì chú đã tới.
Diệp Kiến Hoan cười đi tới ôm đầu vai Diệp Khai cùng nhau đi vào bên trong.
Diệp Khai bất đắc dĩ cười cười, đối diện với vị đại ca này, hắn thật sự không biết phải nói gì, dùng thân phận bây giờ của hắn, cùng người kề vai sát cánh kiểu này đúng thật là không ổn.
Chỉ là Diệp Kiến Hoan không chỉ là anh họ của hắn, hơn nữa quan hệ giữa hai anh em còn rất tốt, lúc trước khi Diệp Khai mới lên tới cấp ba, Diệp Kiến Hoan liên tục cho hắn tiền xài, lại cho vô cùng hào phóng.
Hiện tại mặc dù Diệp Khai vô cùng phát đạt, nhưng hắn thực sự không thể quên những chuyện này, vì vậy hắn chỉ điểm công việc làm ăn cho Diệp Kiến Hoan luôn rất chi tiết tận tình, chẳng những mở ra thị trường quảng cáo cho hắn, còn lấy xuống vài nghiệp vụ của vài ngân hàng lớn, đồng thời còn đưa ra thật nhiều lời đề nghị ích lợi cho công ty giải trí của hắn.
Diệp Kiến Hoan vỗ vai Diệp Khai, cười nói với hắn:
- Lão nhị, giới thiệu cho chú một người bạn mới. Đây là tiểu Tào, Tào Kiếm Phi, là công tử của phó bộ trưởng thường vụ Bộ giao thông Tào Thu Minh, có quan hệ rất tốt với anh đấy!
Sau đó hắn lại giới thiệu với người bạn:
- Đây là em họ của tôi Diệp Khai, hiện tại đã là bí thư Ban kỷ luật thanh tra thành phố Long Thành rồi, cán bộ cấp chính sảnh, lợi hại không?
Tào Kiếm Phi có bề ngoài trắng trẻo, nhìn vào có chút thần sắc rụt rè, là công tử của phó bộ trưởng thường vụ Bộ giao thông, hắn tự nhiên là có tư cách để kiêu ngạo, trong những con cháu nhà quan tại thủ đô, hắn cũng có thể được xem là nhân vật số một, bình thường giao du rộng lớn, liên hệ với những người ở dưới các tỉnh càng nhiều hơn không ít.
Nhưng ở trước mặt Diệp Kiến Hoan thì Tào Kiếm Phi cũng không bao giờ tỏ vẻ khoa trương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.