Tháng Chín Gió Về

Chương 26: Uy Hiếp




Cũng may mắn Tiểu Thập không biết, nếu không nhất định sẽ hoài nghi nhận sinh: Mới bao nhiêu tuổi chứ? Tại sao đường về não lại gập ghềnh sâu xa như vậy? Cậu ta cũng đã hơn ba nghìn tuổi rồi, mà tới giờ còn chưa nghĩ được sức mạnh của hành tỏi đâu! Đương nhiên, Tiểu Thập không biết, cậu ta đang không yên vội vàng xào rau, trong đầu toàn là câu hỏi: Rốt cuộc chị Giai Y có thích đồ ăn cậu làm không đây? Có thích không nhỉ? Rốt cuộc lát nữa phải biến thành bộ dáng trẻ con, hay là bộ dáng người lớn? Trong lúc Tiểu Thập thấp thỏm không yên thì Hà Chính Trực đã đến rồi.

Vừa nhìn thấy Đậu Đậu đã cho cô một cái ôm thật mạnh.

Đậu Đậu bị ôm suýt chút nữa thì phun ra một búng máu, đập đập vào vai Hà Chính Trực, nói, “Được rồi, chị sắp ép chết em rồi.”

Hà Chính Trực lưu luyến không rời buông hai tay, “He he, chị rất nhớ em.

Em không biết đầu, mấy hôm nay chờ điểm mà chị chờ đến mức ăn không ngon.

Bây giờ em đã về rồi, cho dù trượt thì cũng có em trượt với chị”

Đậu Đậu nghe vậy liền cười ha ha, “Chị Hà à, chị nghĩ như vậy là sai rồi.

Điểm của em, cho dù không phải thủ khoa của Đế đô thì cũng không kém nhiều lắm đâu.”

“Có ý gì chứ?”

Hà Chính Trực lắp bắp sợ hãi, “Chẳng lẽ không phải sau khi kết hôn em đi hưởng tuần trăng mật buông bỏ chuyện học hành, mà là đi ra ngoài tìm người luyện thi đại học?”

Đậu Đậu, “...

Chị có thể nghĩ thế, tóm lại, chỉ có chuyện chị theo em cùng nhau mở bug, chứ không có chuyện em trượt với chị đâu? Cho nên, vấn đề mấu chốt bây giờ là...

“Chị muốn vào trường đại học nào?”

Hà Chính Trực sửng sốt, “Đâu phải chị muốn vào trường đại học nào là có thể vào trường đại học đó? Chị muốn vào đại học Đế đô thì cũng phải có cái vận cứt chó đấy mới được! Đợi lát nữa có điểm rồi nói sau, đạt điểm đến đầu thì vào đại học đó đi, không đủ trình độ lại về học lại”

Dù sao cũng là cố ép buộc nhảy lớp, dù không đỗ học lại cũng chẳng mất mặt.

Hà Chính Trực thở dài, tự an ủi mình, con gái không có tài mới là đức.

Không phải cô kém mà là cô có đức hạnh.

Nhưng Đậu Đậu lại không nghĩ vậy, cô nghe thấy Hà Chính Trực muốn vào đại học Đế đô, lập tức liếc vào phòng bếp một cái, liếc xong lại hỏi, “Vậy chị muốn học ngành nào?”

“Ngành à...

Chắc là kinh tế”

Diệp Tinh Thần nhà cô là tổng tài là thương nhân, cho dù cô không làm được vợ hiền thì cũng không thể là một người ngu kinh tế được.

Đậu Đậu à một tiếng thật dài, sau đó thở dài, trong lòng yên lặng đồng tình với Tiểu Thập.

n cần chạy tới mở bug sửa điểm cho người trong lòng, kết quả là người ta làm mọi thứ lại vì người khác.

Tiểu Thập nhà bọn họ thật sự đáng thương...

Nhưng mà không sao, còn nhiều thời gian, Tiểu Thập chờ được.

Quyết tâm xong, Đậu Đậu gọi vào bên trong, “Tiểu Thập, nấu cơm xong chưa?”

“Xong rồi!”

Một giọng nói trẻ con vọng ra, Đậu Đậu sửng sốt, yên lặng nhìn Yêu Nghiệt.

Vốn dĩ Tiểu Thập đã hơn ba nghìn tuổi, mặc dù ở Đông Hải mang hình dạng trẻ con, nhưng đến Nhân giới có thể biến thành hình dạng người lớn.

Dù sao so với người ở Nhân giới thì cậu ta đã là lão tổ tông rồi.

Tổng kết lại, Tiểu Thập biến thành bộ dáng trẻ con, là vì không muốn Hà Chính Trực cảm thấy gượng gạo sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.