Tháng Chín Gió Về

Chương 12: Tránh né




Đậu Đậu, “...

Tìm được hang động đó thì có thể cứu mẫu hậu sao?”

“Không chắc lắm, cách mà Tứ Bất Tượng nói, trước mắt cũng chỉ là đoán thôi.

Nếu không có cái kia, mẫu hậu chỉ có thể nằm trên giường hàn ngọc giữ hơi thở”

Thần sắc Yêu Nghiệt rất ảm đạm, Đậu Đậu vỗ vai hắn, nói, “Chúng ta mau đi tìm đi!”

Cho dù chỉ là đoán, cũng vẫn muốn thử một lần đúng không? Hai người có Tứ Bất Tượng dẫn đường, cũng không phải tìm lung tung, đã biết rõ phương vị của vỏ trứng rồi, chỉ cần tìm con đường gần nhất đến đó thôi.

Đi đến một hang động sau núi Côn Luân, rốt cuộc Tứ Bất Tượng cũng dừng lại, “Chính là ở đây, cẩn thận một chút, nhất định không thể phá nát vỏ trứng”

Đậu Đậu, “..

Vỏ trứng không phải đã bị phá rồi sao? Không phá thì Long hậu đi ra thế nào được?”

Tứ Bất Tượng, “..

Ý của tôi là không thể phá thêm nữa, hai nửa còn có thể miễn cưỡng hợp lại thành một, còn phá nữa thì không dễ đâu.”

Tứ Bất Tượng nói xong, chỉ vào phía trên cái hố, “Bắt đầu từ đây, khoảng cách một trăm bước là đến”

Yêu Nghiệt không nói hai lời liền lấy ra hai cái xẻng, đưa cho Đậu Đậu một cái, dùng lực ổn định bắt đầu đào.

Đậu Đậu ở bên cạnh cũng không nhàn rỗi, hai người ta đào người đào một lúc lâu, vừa đào một phát liển lộ ra miệng động.

Sau khi miệng động lộ ra, hai người bỏ xẻng đi, lấy tay không gặt đất, gạt một lát liền nhìn thấy hai nửa vỏ trứng trơn bóng ở sâu bên trong, hợp lại phải cao hơn nửa người.

Nếu Long hậu ngồi xếp bằng bên trong có lẽ vẫn vừa.

Đậu Đậu vừa nghĩ vậy, Tứ Bất Tượng khẳng định, “Đúng, đúng là muốn bà ấy ngồi vào đấy!”

“Ngồi vào rồi thì sao?”

Đậu Đậu hỏi.

“Sau đó chờ mười người con mà bà ấy sinh có mặt hết ở đây”

Đậu Đậu đoán được gì đó thẩm kinh ngạc, sau đó mở miệng xác nhận, “Có phải là chuyển công lực cho Long hậu không? Chỉ cần ngồi trong vỏ trứng này là được sao?”

“Tất nhiên là không thể dựa vào mỗi vỏ trứng này được, nhưng mà không phải còn chủ nhân đó sao? Đậu Đậu, “.”

Cô còn có thể nói gì, còn có thể nói thế nào được? Cô chỉ có thể cười gượng hai tiếng, hỏi, “Thế ta phải uống bao nhiêu máu? Huống chi cho dù ta có thể hấp thu công lực của mấy anh trai, nhưng nhất thời không chuyển hóa hết được mà vẫn có thể đẩy ra ngoài sao?”

Tứ Bất Tượng, “...

Tôi cũng không biết.”

Đậu Đậu, “...”

“Nhưng mà có vỏ trứng kia thì cô không cần uống máu cũng được”

Đậu Đậu, “..

Lời này giải thích thế nào?”

“Long hậu có quan hệ huyết thống với mấy đứa con của bà, hơi thở gần giống nhau, lấy vỏ trứng làm vật dẫn, lại thêm cả cô nữa, có lẽ sẽ hấp thu được thôi.”

Tứ Bất Tượng vừa nói vậy, Đậu Đậu thở phào nhẹ nhõm, “Vậy là tốt vậy là tốt, nếu không uống máu của mười con rồng gì đó, nghĩ đã thấy sởn hết gai ốc lên rồi”

Sau đó thấy Yêu Nghiệt đã thu xong trứng rồng đang đứng nhìn cô, vội bổ sung, “Nhưng mà nếu thật sự phải uống mới có thể cứu được, em nhất định sẽ uống, thật đó!”

Cho dù nổi hết da gà da vịt cũng phải vượt qua.

Ai bảo người nằm trên giường hàn ngọc kia là mẹ ruột của Yêu Nghiệt chứ! Cô không thể thấy chết không cứu được! Nhưng thật ra Yêu Nghiệt không để ý mấy cái này, chỉ hơi bất đắc dĩ, “Đi mau lên”

Hai vợ chồng mang theo Tứ Bất Tượng trở lại mật thất Côn Luân, chín huynh đệ còn lại của Đông Hải Long cung đã đến đông đủ rồi.

Lần này Ly Mộ Bạch không để Cơ Yêu Nguyệt lộ diện nữa, nếu không mấy huynh trưởng của hắn biết do Cơ Yêu Nguyệt làm mẫu hậu tức giận thành thế này, không giết cũng lấy nửa cái mạng của ả.

Bọn họ mặc kệ Cơ Yêu Nguyệt là người nào đã làm cái gì, nếu làm Long hậu tức giận, vậy phải trả giá đắt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.