Thần Tọa

Chương 28: Ám đấu (thượng)




- Hí hí hí hí hí hí hí!

Tiếng ngựa hí ngân dài, tất cả lôi điện sấm chớp đều dồn tới một phương hướng rồi đổ sụp xuống, phảng phất có một cái hắc động vô hình ở đó. Lâm Hi hoàn toàn có khả năng tưởng tượng, Tứ Cực Đại Uyển giờ khắc này đang gặp phải khốn cảnh gì.

Uy lực của Thiết Bàn hệ Lôi, từ trước đến giờ là khi đối phương phóng ra lôi điện sấm chớp càng lợi hại, thì lực hút của nó lại càng khủng bố. Thông thường loại sinh vật như Tứ Cực Đại Uyển có cuộc sống dài dằng dặc, mặc dù cũng là thông minh, có đủ linh tính, nhưng cuối cùng trí tuệ có hạn. Nó không phải nhân loại, nên cũng không biết làm thế nào để thu hút lôi điện sấm chớp.

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!

Một đạo Tử Điện to như vại nước đột nhiên điện xạ đi từ trong mây đen. Nó vội vội vàng vàng khẩn thiết nhằm hướng phía đông mà phóng đi. Tứ Cực Đại Uyển trong cơn hoảng sợ lớn lao rốt cục lựa chọn chạy trốn.

- Chậm rồi! Trốn không thoát!

Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.

Uy lực của Thiết Bàn hệ Lôi sẽ không bởi vì ngươi chạy trốn mà giảm bớt. Loại vật như vậy cơ hồ là khắc tinh của tất cả sinh vật hệ Lôi. Lúc này hắn cũng bất chấp mọi điều, đan điền rung lên, cô đặc năng lượng sấm chớp trong cơ thể rồi nhập vào Đại Lôi Công Phù Lục trong đan điền.

- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!

Xa xa chỉ nghe một tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó tất cả âm thanh, mọi âm thanh đều không còn nữa, cũng không nghe được một chút âm thanh.

- Thành công.

Trong lòng Lâm Hi mỉm cười, hắn mở mắt ra, hướng về nơi vọng ra một tiếng ngâm nga cuối cùng để nhìn tới. Nhưng vừa mới nhìn, hắn không khỏi bị dọa cho hoảng sợ.

- Xảy ra chuyện gì? Tứ Cực Đại Uyển của ta đâu?

Lâm Hi nhìn xa xa, cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy xa xa, một đạo hắc ảnh có hình dạng như thiết bàn đang lơ lửng ở trong hư không. Chung quanh, các loại tử điện, lôi điện trên người Tứ Cực Đại Uyển nhạt như lụa mỏng đang lập lòe, toàn bộ chui hết vào trong lôi hệ thiết bàn. Nhưng mà đầu Lôi hệ Đại Uyển mà Lâm Hi nóng lòng cần thiết nhất kia lại biến mất không thấy bóng dáng.

- Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ đầu Tứ Cực Đại Uyển này chạy trốn rồi?

Lâm Hi bối rối, sau lung toát ra từng trận mồ hôi lạnh.

Thời gian chỉ bất quá là trong nháy mắt, thất thần trong chốc lát, chẳng lẽ lại để cho đầu Tứ Cực Đại Uyển quý hiếm bỏ chạy?

Nhưng mà vừa rồi hắn rõ rang nghe được một tiếng thét kinh hoàng cuối cùng của Tứ Cực Đại Uyển, đó cũng không giống như bộ dáng chạy trốn mất.

- Âu Dương sư huynh, huynh có thấy đầu Đại Uyển kia đâu không?

Bờ môi của Lâm Hi khẽ động, thi triển một đạo công pháp Truyền âm nhập mật đối với Âu Dương Nạp Hải đang ở trên mặt đất nói.

- Ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ thấy đầu Tứ Cực Đại Uyển chạy tới đó liền biến mất.

Thanh âm của Âu Dương Nạp Hải từ mặt đất truyền đến.

Tốc độ của Tứ Cực Đại Uyển vốn là rất nhanh, mắt thường đều không bắt kịp được, lại có tử điện vân hải che mắt, thời gian khẩn cấp, hắn làm sao chú ý tới nhiều như vậy.

- Biến mất?

Trong nội tâm Lâm Hi khẽ giật mình, dựa theo suy đoán của hắn, Lôi hệ thiết bàn sẽ hút sạch tất cả năng lượng lôi điện, Tứ Cực Đại Uyển mất đi năng lượng lôi điện liền sẽ trở nên cực kỳ suy yếu, nhưng mà hiện tại.

- Chẳng lẽ...

Trong lòng Lâm Hi hơi động, trong đầu hiện lên một đạo linh quang. Hắn hơi vén y bào lên, bá một cái phá không mà đi, hướng về Lôi hệ thiết bàn đang lơ lửng ở xa xa đi tới.

Chỉ thấy thân thể Lâm Hi ở trên bầu trời vẽ ra một đường thẳng, một cái hô hấp liền xuất hiện bên cạnh thiết bàn. Lần này nhìn thấy thiết bàn, Lâm Hi giật mình, lập tức hít vào một hơi thật sâu.

Lúc nhìn ở xa xa vẫn không rõ, nhưng mà đến gần liền sẽ phát hiện cái Lôi hệ thiết bàn này đã sinh ra biến hóa cực lớn.

Cái Lôi hệ thiết bàn thần bí khó lường này cơ hồ mỗi lần hấp nhiếp đại lượng lôi điện, ngoại hình bên liền phát sinh ra một lần biến hóa. Lúc ở lần đầu tiên là một khối ngoan thiết có hình dạng xấu xí, lần thứ hai thì bề ngoài đã trở nên tốt hơn rất nhiều, hơn nữa hình thành hình dạng cái thiết bàn, mặt ngoài cũng có xuất hiện bốn cái thần văn cổ lão. Mà bây giờ sau khi hấp thu năng lượng của Tứ Cực Đại Uyển, cái thiết bàn này lại một lần nữa phát sinh biến hóa.

Ở bên trong nó đen kịt vô cùng, giống như là tinh không hắc ám, hơn nữa vốn là chất liệu kim loại hắc thiết cũng trở thành bộ dáng trong suốt, thật giống như một vùng trời đầy sao. Đây cũng là nguyên nhân là Lâm Hi ở phía xa nhìn thấy một đoàn bóng đen.

Giờ khắc này bên trong Thiết bàn rõ ràng tạo thành một vòng xoáy tử sắc lôi vân như sương như sa, như mộng như ảo, huyễn lệ vô cùng, từng tia từng tia như tơ, như vân vụ.

Mà mặt ngoài thiết bàn, bốn cái thần văn kia thì là biến thành hỏa diễm thiêu đốt lên màu vàng, phảng phất như muốn từ bên trong bắn ra. Loại khí tức này trở nên cực kỳ uy nghiêm, mãnh liệt, có loại lực lượng chấn nhiếp nhân tâm, trang nghiêm mà thần thánh.

Hạch tâm của Thiết bàn chính là gồ cao lên tạo thành một cái hỏa sơn rất nhỏ có hình dạng như hắc động.

- Ti! Đây là có chuyện gì!

Lâm Hi hít vào một hơi, trong nội tâm run rẩy một chút.

Thật sự là không liên hệ được khối Lôi hệ thiết bàn trước mắt cùng với bộ dạng pha tạp không chịu nổi lúc trước.

Bất luận kẻ nào nhìn thấy khối thiết bàn này đều cảm giác có một cỗ vị đạo huyễn lệ, trang nghiêm, đều cảm giác được sự bất phàm của nó.

Nếu như nói Lâm Hi từ Tiên đạo đại thương minh mua được khối thiết bàn này, trước kia là một khối kim loại xấu xí, như vậy hiện tại nó rốt cục hiện ra Chân tướng hơi có chút bất phàm. Chỉ có điều Lâm Hi vẫn là không rõ khối Lôi hệ thiết bàn này đến cùng là có lai lịch gì, có tác dụng gì.

Nó không giống như là pháp khí, lại không phải là công pháp, cũng không giống như tài liệu luyện khí..., ngược lại là tất cả tình huống ở trên thân nó đều không thích hợp.

- Đồ vật này không biết là có lai lịch gì, tại sao lại xuất hiện ở Tiên đạo đại thương minh, có thời gian còn phải tìm Diêm Triêu Ẩn hỏi thăm một chút, biết rõ ràng tất cả chân tướng.

Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.

Tuy ở ngoại giới đã không còn lôi đình để hấp thu nữa, nhưng Lôi hệ thiết bàn vẫn lơ lửng như trước, cũng không rơi xuống. Bàn tay Lâm Hi quơ tới lập tức đem cái Lôi hệ thiết bàn nắm vào trong tay.

Trong sát na nắm giữ trong tay, một loại cảm giác kỳ dị dâng lên trái tim, một đám ý thức của Lâm Hi đột nhiên phân ra chui vào trong Thiết bàn, cùng Thiết bàn hòa làm một thể. Nhưng mà Lâm Hi liền Xem đến chỗ sâu trong thiết bàn, một con tuấn mã như long dị thường thần tuấn hí dài trường hống, ở chung quanh nó là một vùng tăm tối.

!!!

- Tứ Cực Đại Uyển!

Con mắt Lâm Hi Xem được một màn này, toàn thân đều trào lên một trận điện lưu, trong đầu trong nháy mắt biến thành một phiến trống rỗng:

- Tứ Cực Đại Uyển không phải là thân thể huyết nhục sao? Tại sao nó lại ở chỗ này?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.