Thần Tọa

Chương 23: Thuế biến (hạ)




- Âu Dương sư huynh yên tâm, cái này đệ sẽ giải quyết.

Lâm Hi thản nhiên nói.

Cảnh giới của hắn mặc dù không bằng Âu Dương Nạp Hải, nhưng nói thực lực còn phải cao hơn. Một khi đối mặt đệ tử ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A khiêu khích, thì cuối cùng vẫn còn chỉ có thể dựa vào hắn.

Âu Dương Nạp Hải nói những lời này, cũng là ý tứ đó.

Sau khi đạt được nhận thức chung, bên trong hang động nhanh chóng rơi vào im lặng.

Âu Dương Nạp Hải và Khí Thánh Vương tiếp tục tu luyện chữa thương, Bạch Nguyên ngồi ở một góc hang động, ánh mắt ngẩn ngơ, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Lâm Hi cũng rơi vào im lặng. Mặc dù thời gian lại dôi ra dăm ba ngày, nhưng đối với phương pháp thu phục Tứ Cực Đại Uyển thì Lâm Hi vẫn không hề nắm bắt được điều gì.

Thực lực của con Tứ Cực Đại Uyển so với hắn là mạnh hơn, tốc độ so với hắn lại nhanh hơn, đến không dấu đi không vết. Hơn nữa lần này đây biến mất, lại còn không biết lúc nào sẽ xuất hiện. Có trời mới biết phải đi đâu để tìm nó.

Lâm Hi liền xiết chặt đôi mày như vậy mà yên lặng suy nghĩ.

Hoa!

Cũng không biết đến lúc nào, Lâm Hi đột nhiên bị một hồi âm thanh làm kinh động.

Khi hắn ngẩng đầu lên thì chỉ thấy Âu Dương Nạp Hải đang lấy ra cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại, từ bên trong móc ra một viên đan dược.

Vết thương của hắn cũng không nhẹ, cần phải phối hợp đan dược. Cứ cách một thời gian ngắn lại phải nuốt một viên đan dược để chữa thương.

Lâm Hi nhìn thoáng qua, cũng không còn lưu ý gì nữa. Đang muốn thu hồi ánh mắt, thì đột nhiên lướt qua Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại trong tay của hắn, trong lòng bỗng chấn động mạnh. Trong đầu hắn vang lên một tiếng như sấm rền. Tức thì hiện lên một tia chớp mãnh liệt, nó lóe lên sáng lòa. Đột nhiên hắn nghĩ ra một thứ gì đó.

- Ta tìm được biện pháp thu phục Tứ Cực Đại Uyển rồi.

Trong mắt Lâm Hi đột nhiên phụt ra một ánh hào quang sáng lấp lánh. Một luồng nhiệt huyết từ trái tim ùa đến toàn thân, kích động đến thân thể đều bắt đầu rung động. Lâm Hi lấy ra Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại từ trong tay áo. Chỉ là nhìn thoáng qua, tâm niệm vừa động, lập tức từ bên trong lấy ra một món đồ gì đó.

Đây là một khối Thiết bàn ước chừng lớn hơn bàn tay một chút, cái vỏ bên ngoài loang lổ, màu sắc xanh đen. Xem ra giản dị không trang trí, hình như đã chôn dưới mặt đất rất nhiều năm.

Ở bốn góc Thiết bàn (khay sắt), chia ra làm bốn phương vị có chạm trổ bốn thần văn từ thuở xa xưa mà mọi người đều công nhận không thể nhận ra được. Nó gây cho người ta một loại mùi vị thần bí từ thuở xa xưa.

Lâm Hi lần mò một lúc lấy ra cái Thiết bàn này. Vạn Lôi chân khí trong cơ thể lập tức bắt đầu chấn động. Nó đã bị một lực hấp dẫn thật lớn nào đó, cơ hồ không khắc chế không nổi làm cho chủ động chảy vào trong Thiết bàn han gỉ loang lổ không ra gì này.

Lâm Hi nào dám khiến cho Thiên Lôi chân khí của chính mình chảy vào trong đó.

Năng lượng hệ Lôi phàm là chảy vào trong Thiết bàn này, đều là có vào không ra.

Lâm Hi vội vàng phân ra tâm thần, vững vàng áp chế Thiên Lôi chân khí trong cơ thể, trấn áp chúng xuống đáy đan điền. Tuy nhiên, cho dù là như vậy thì Thiên Lôi chân khí vẫn chịu tác động nên liên tục bất an.

- Tiểu sư đệ, đây là món đồ gì vậy?

Âm thanh của Âu Dương Nạp Hải truyền đến bên tai.

Ở trong một hang động nhỏ như vậy, mọi người có động tĩnh gì thì vừa xem liền biết, căn bản không cần lưu tâm đi coi.

- Đây là thứ đệ ngẫu nhiên có được, cũng không phải đệ biết rất rõ ràng về nó.

Lâm Hi ngẩng đầu lên đáp.

Đó không phải là giấu diếm, xác thật cho đến thời gian gần đây thì hắn vẫn còn không rõ, món đồ mà hắn có được này rốt cuộc là cái gì.

- A.

Âu Dương Nạp Hải liếc mắt nhìn, phát hiện thiết bàn này không đáng để mắt tới chút nào, nên cũng không có lưu ý gì nữa, mà tiếp tục chữa thương. Lúc trước chính là chỉ thuận tiện hỏi một câu, chứ hắn cũng không có ý tứ gì trong đó.

Hai người một hỏi một đáp, rồi mỗi người lại làm tiếp chuyện của mình.

Lâm Hi hai tay nâng miếng Thiết bàn này mà như có điều suy nghĩ.

- Có thể thu phục được con Tứ Cực Đại Uyển hệ Lôi này hay không, liền trông chờ vào miếng thiết bàn này.

Trong óc Lâm Hi liên tiếp hiện lên các ý nghĩ đan xen.

Miếng Thiết bàn này đời trước là một tấm Ngoan thiết xấu xí, cực kỳ khó coi như để vác hàng. Nó là lúc Lâm Hi ở Tiên Đạo Đại Thương Minh, đã lấy được từ trong tay Diêm Triêu Ẩn.

Miếng Ngoan thiết này đối với năng lượng hệ Lôi thì có được lực hấp dẫn khủng bố, khó có thể tin nổi.

Đúng là ỷ vào khối Ngoan thiết này, ngày đó Lâm Hi mới giết chết được Lôi Đức đạo nhân.

Mà khối Ngoan Thiết sau khi hấp thu bộ phận năng lượng hệ Lôi cũng đã biến thành hình dáng như loại Thiết bàn (khay sắt) hiện tại. Nó đã trút đi không ít mạt sắt vụn, hơn nữa trên bề mặt hiện ra thêm bốn đường Thần văn từ thuở xa xưa, không rõ ý nghĩa.

Khối Thiết bàn thần bí này có năng lực hấp thụ lôi điện sấm chớp, quả thực dùng khái niệm biển hút mà cũng không hình dung ra hết được, cơ hồ là không có cực hạn.Tứ Cực Đại Uyển là sinh vật lôi điện sấm chớp, nếu như muốn thu phục nó như đã nói, thì cơ hội duy nhất chính là khối Thiết bàn không hiểu lai lịch này.

Tứ Cực Đại Uyển là sinh vật lôi điện sấm chớp, mặc dù cũng là thông minh, có chút trí tuệ, nhưng còn chưa thông minh được như người. Nó cũng sẽ không biết thu bớt năng lượng, chỉ biết đơn giản là đánh. Chỉ cần đưa khối hộp sắt này tới gần nó, nhất định sẽ Hải hấp - biển hút năng lượng cuồn cuộn không ngừng từ trên người nó. Khi đó tuyệt đối không phải không có có hi vọng hàng phục nó.

Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.

Khối thiết bàn hệ Lôi này có một đặc tính chính là: Chỉ cần ngươi không ngừng phóng xạ năng lượng hệ Lôi, nó sẽ một mực không ngừng Hải Hấp nuốt chửng, cho đến khi hút khô ngươi mới thôi. Mà chỉ cần hút vào đến một trình độ nhất định, ngươi có muốn đình chỉ đều không thể dừng lại được!

Không hề nghi ngờ, nếu có một biện pháp có thể hàng phục Tứ Cực Đại Uyển, vậy thì cũng chỉ có thể là miếng Thiết Bàn hệ Lôi này.

- Chuyện do người làm, rốt cuộc thế nào, thử một chút sẽ biết.

Trong tay Lâm Hi nắm hộp sắt, tâm thần cực kỳ yên tâm. Cổ tay hắn rung lên, cứ như thế ném miếng Thiết Bàn này vào bên trong cái túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại. Nhớ lại thì cũng là buồn cười, Lâm Hi ban đầu vốn là chuẩn bị thỉnh giáo sư môn trưởng bối về miếng Thiết Bàn này, nhưng mà thời gian đã lâu nên chính hắn cũng quên đi chuyện này. Hơn nữa, vẫn còn một nguyên nhân khác là, lúc ấy còn không có trưởng bối đáng giá cho Lâm Hi kính trọng.

- Cái Thiết Bàn này, chờ sau khi trở về từ Tiên La lại hỏi sư phụ một chút.

Lâm Hi nhớ tới sư phụ Hình Tuấn Thần, trong lòng âm thầm tự nhủ.

Cả trong Thần Tiêu Tông, sư môn trưởng bối mà hắn có thể tín nhiệm nhất được, cũng chỉ có Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.