Thần Tọa

Chương 20: Đại nghĩa (hạ)




Mấy người bên trong động không khỏi mỉm cười, tình huống của Lâm Hi thật sự không thể dùng lẽ thường để suy đoán.

Một con Tứ Cực Đại Uyển đã đạt tới cấp Bán Bộ Thuần Dương, có thể sánh ngang cường giả cảnh giới Tiên Đạo, có thể thao tác lôi điện. Khí Thánh Vương đều không phải đối thủ của nó, nhưng khi đối phó một Lâm Hi thì nó lại đành chịu bó tay.

- Trên người Lâm sư đệ, hẳn là có tuyệt học hệ Lôi cường đại nào đó, có thể thu nạp được năng lượng sấm chớp của con Tứ Cực Đại Uyển này, nên mới có thể như vậy. Có thể có loại năng lực này, môn tuyệt học này có lẽ cấp độ không thấp, cũng không thua kém Thủy Hỏa Đại Pháp của hắn, thậm chí vẫn còn có khả năng cao hơn không ít. Dù sao, công pháp hệ Lôi vốn được công nhận cường đại. Hẳn đây là hắn lại thu được cái gì đó trong di tích cổ.

Khí Thánh Vương ánh mắt chớp một cái, liền nói ra nhận định của mình.

Nhãn quan kiến thức của hắn, so sánh với mọi người đều cao hơn rất nhiều. Liếc mắt liền nhìn ra, có lẽ Lâm Hi đã chiếm được truyền thừa hệ Lôi đạo Thượng Cổ chính thống nào đó, nên mới có thể lợi hại như thế.

Bên ngoài hang động, trên Ly Long Sơn, ở giữa không trung. Lâm Hi toàn thân lóe ra ánh chớp sáng lòa, năng lượng sấm chớp vô cùng vô tận đang không ngừng Ầm! Ầm! xâm nhập vào trong cơ thể hắn, sau đó bị Lâm Hi hấp thu.

Thiên Lôi chân khí trong cơ thể hắn tựa như nước lên thì thuyền lên, liên tiếp tăng mạnh, càng ngày càng cường đại. Khí tức trên người phát tán ra ngoài, cũng là càng ngày càng cường đại.

- Lại thêm một lần nữa là Thiên Lôi chân khí của ta có thể đạt tới cảnh giới đại thành!

Trong mắt Lâm Hi hào quang rạng rỡ, trong đầu hiện lên mãnh liệt một tia chớp đang lóe sáng lòa.

- Súc sinh, có bản lãnh trở lại một lần, ta để ngươi nhìn một chút sự lợi hại của ta!

Lâm Hi đột nhiên quát lớn về phía xa xa.

Tứ Cực Đại Uyển có tốc độ quá nhanh, mỗi lần đều là vừa đến gần liền tách xa, liên tiếp ba lần oanh kích, khiến cho Lâm Hi được lợi không nhỏ. Chỉ tiếc, công pháp hệ Lôi vốn được công nhận là cường đại, nhưng mà cũng được công nhận khó có thể tu luyện. Đối với nhu cầu năng lượng cần thiết thì đều hơn xa so với công pháp lợi hại đồng cấp.

Lâm Hi hấp thu năng lượng của ba đạo sấm chớp, mỗi một đạo đều mãnh liệt dồi dào, vô cùng lớn lao. Nhưng khoảng cách đến cảnh giới đại thành, có lẽ vẫn còn kém một chút.

Chỉ kém một bước cuối cùng có chút ít, chỉ cần thêm tí tẹo năng lượng sấm chớp làThiên Lôi đại pháp của ta sẽ có thay đổi về chất.

Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.

Hắn cảm nhận ra được, pháp mônThiên Lôi đại pháp này gần như không kém Phấn Toái Đại Pháp. Còn chỉ xét riêng một mình tính chất thịnh nộ điên cuồng và tác động liên tục, Thiên Lôi đại pháp còn mạnh hơn một chút. Đương nhiên uy lực của Phấn Toái Đại Pháp cũng không yếu, cực kỳ khủng bố.

Chỉ là cái trước thuộc về tuyệt học của chính bản thân Lâm Hi, mà cái sau cũng là Nhiệm Vụ trưởng lão ngàn vạn lần căn dặn, nên không thể dễ dàng thể để lộ ra.

Sự hiệu nghiệm rõ ràng của Tứ Cực Đại Uyển đã không khiến cho Lâm Hi thất vọng. Liên tiếp mấy lần thất lợi cũng khiến cho con Tứ Cực Đại Uyển này với tính tình cực kỳ hoang dã đã trở nên vô cùng nóng nảy.

Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!!

Hư không chấn động, Tứ Cực Đại Uyển lần này công kích tới cực kỳ nhanh chóng, cực kỳ mãnh liệt.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Ngàn vạn tia sấm chớp loằng ngoằng tím ngắt hội tụ chung một chỗ, chúng nện Ầm!

Ầm! mãnh liệt hướng về phía Lâm Hi. Cùng trong lúc đó, Lâm Hi đã sớm làm tốt chuẩn bị.

Xoạt một phen, hắn liền thi triển Tiểu Na Di Pháp, vọt về phía ngược lại, bỗng đột ngột xông thẳng vào trong đám chớp tím ngắt bên cạnh con Tứ Cực Đại Uyển.

- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Trong khoảnh khắc một người một con ngựa chạm vào nhau, một đạo khí tức xanh biếc hào hùng, mênh mông cuồn cuộn từ song môn Lâm Hi phóng lên cao. Trong tích tắc này, thiên địa hơi bị cả kinh, phong vân hơi bị biến sắc.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!

Một tiếng hô xa xưa vang vọng đại địa, một loại khí tức cường đại hồng hoang, từ thuở xa xưa phảng phất như một cơn thủy triều thổi quét ngang khắp cả bầu trời.

Trong hư không, chỉ nghe Lâm Hi quát to một tiếng mãnh liệt long trời lở đất. Còn ở sau lưng hắn lập tức liền ngưng tụ ra một vị hồng hoang Thiên Lôi cao chừng mấy trượng, oai phong lẫm liệt, hô mưa gọi gió, sấm chớp lóe ra sáng lòa.

Với diện mạo hung ác, tay trái hắn cầm lôi trùy (trùy sấm), tay phải giữ lôi tiết (dùi sấm), ở trên lưng có cắm mười hai mặt Lôi Cổ (trống sấm)!

Sinh vật cực lớn này, hai mắt sáng ngời, lỗ mũi phun một phen chính là hai đạo sấm sét Lôi Đình. Còn cỗ khí tức kia khiến cho người khác vừa nhìn liền sinh hãi, hồn phi phách tán!

Thiên Lôi đại pháp của Lâm Hi rốt cục đại thành!

- Hí hí hí hí hí hí hí!

Từ trong biển sấm chớp tím ngắt kia phát ra một tiếng kêu kinh hoàng.

Con thiên địa dị chủng Tứ Cực Đại Uyển hiếm lạ, trong khoảnh khắc Hồng hoang Thiên Lôi hiện ra rốt cục cũng khiếp sợ. Cái loại Lôi Điện Chi Linh hậu thế của nó thì làm sao mà so sánh được với loại Thiên Lôi thuộc về Lôi Điện Thần Linh từ thuở xa xưa. Cơ hồ là vừa gặp mặt nó liền sinh ra ý định rút lui.

- Chạy đi đâu!

Lâm Hi lúc này công pháp đại thành, thực lực tăng lên cực mạnh. Hắn cảm giác được con Tứ Cực Đại Uyển đã đánh mất ý chí chiến đấu, bắt đầu sinh ra ý định rút lui thì làm sao lại để cho nó được rời đi. Tả chưởng nện một nhịp, tức thì ngưng tụ ra một chiếc Lôi Cổ màu xanh theo phong cách cổ xưa bắn thẳng về hướng Tứ Cực Đại Uyển. Đồng thời tay vượn bên trái vươn ra, liền tiện thể chụp vào Tứ Cực Đại Uyển.

Vào thời điểm này, đúng là dịp để thuần phục Tứ Cực Đại Uyển!

- Bạo!

Lâm Hi tâm niệm nhất động, không chút do dự bộc phát một mặt Lôi Cổ. Chỉ nghe sấm rền vang lên một tiếng, chớp lóe tứ phương. Thiên Lôi chân khí của Lâm Hi phát ra lôi điện sấm chớp, so sánh với Tứ Cực Đại Uyển thì lợi hại hơn nhiều.

- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!!

Chỉ nghe một tiếng kêu sợ hãi, sấm chớp xanh biếc nổ tung. Cả thân hình Tứ Cực Đại Uyển liền dựng lên. Nó hí dài một tiếng, lập tức đã bị trúng thương đáng kể.

Lâm Hi đồng thời duỗi tay một cái, hắn định túm chặt lấy cái đuôi của Tứ Cực Đại Uyển, rồi tung thân bay lên trên người nó.

Tuy nhiên chuyện ngoài dự tính lại xảy ra.

- Xoẹt xoẹt!

Lâm Hi chỉ cảm thấy dưới tay vừa trượt, hình như hắn cầm phải một đám thức ăn lỏng sền sệt vậy. Làn da con Tứ Cực Đại Uyển lại không chịu lực chút nào, khi chụp lấy nó căn bản là không hề chịu lực giống như trong tưởng tượng. Mà giống như là chụp vào trong không khí.

Xoạt!

Tứ Cực Đại Uyển tốc độ cực nhanh. Lâm Hi một chiêu thất thủ, hắn còn muốn thay đổi thì đã là muộn. Chỉ thấy những ánh sáng tím ngắt trong mắt chợt lóe, rồi xoạt một cái. Con Tứ Cực Đại Uyển liền biến mất bặt vô âm tín, từ trên cả tòa Ly Long Sơn đã hoàn toàn biến mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.