Thần Ma Cũng Phải Thi Tốt Nghiệp

Chương 61: Mưa gió mịt mùng, em đến từ nơi đâu? (7)




“Được rồi, các nàng cũng đã xin lỗi, người hẳn là có thể giải khai huyệt đạo cho họ rồi chứ!” Bắc Thần Hàn với ngữ khí lạnh nhạt nói.

Tô Duyệt Duyệt tự nhiên cũng không làm khó hai nàng nữa, đầu tiên là giải huyệt cho Vương Nghê Thường.Sau đó không để ý đến ánh mắt phẫn nộ của nàng, Tô Duyệt Duyệt tiếp tục đi đến trước mặt Lâm Điệp Tử, nhanh như cắt giải khai huyệt đạo cho nàng ta. Nhưng là chính khi nàng vừa mới giải khai huyệt đạo, Lâm Điệp Tử nộ khí bừng bừng giơ tay định trực tiếp giáng cho nàng một cái bạt tai.

“Ba….” Thanh âm rõ ràng vang lên khiến cho nhiệt độ của căn phòng bỗng chốc hạ xuống một cách nhanh chóng.

Lâm Điệp Tử ngạc nhiên trợn trừng mắt, bên má phải bất ngờ lại in thêm dấu vết năm ngón tay đỏ hồng, nàng ta hoàn toàn kinh hãi nhìn người nam nhân trước mắt, không dám tin Bắc Thần Hàn cư nhiên lại đánh nàng, mà hơn nữa lại còn là vì Tô Duyệt Duyệt động thủ.

“Ngươi loạn vẫn còn chưa đủ? Còn muốn tiếp tục gây chuyện sao? Ngay cả Thái Tử Phi mà ngươi cũng dám đánh” Bắc Thần Hàn trừng mắt nhìn nàng ta.

Chứng kiến một màn như vậy Vương Nghê Thường cũng cùng một bộ dáng hoảng loạn giương mắt nhìn sự việc đang diễn ra, tuy nhiên cạnh đó Tô Duyệt Duyệt lại cười một cách vô cùng kỳ lạ. Kỳ thực cái tát vừa rồi nàng có thể dễ dàng tránh thoát, chỉ là vẫn chưa phản ứng, không ngờ có người lại nhanh hơn nàng một bước.

Lâm Điệp Tử ôm hai bên má vẫn còn nóng rát, vừa khóc vừa vội vàng nói: “Thái Tử, người đừng tức giận, Lâm Điệp Tử lần sau không dám nữa, thật sự không dám nữa”

“Cút” Bắc Thần Hàn mặt không đổi sắc lạnh lẽo ra lệnh.

Lâm Điệp Tử trước khi đi còn trừng mắt nhìn Tô Duyệt Duyệt sao đó mới vội vã rời đi, Vương Nghê Thường cũng không dám nhiều lời thêm điều gì, liền trực tiếp đi ra ngoài. Sau đó, Bắc Thần Hàn cũng ra lệnh cho tất cả hạ nhân lui xuống, lúc này trong phòng chỉ còn lại duy nhất Tô Duyệt Duyệt và hắn.

“Ngươi sao không ăn cá?” Bắc Thần Hàn liếc măt nhìn về phía đĩa cá vẫn còn nguyên, nghi hoặc hỏi.

Tô Duyệt Duyệt ngay cả nhìn cũng không nhìn liền trực tiếp giải thích: “Ta từ bé đến giờ không thích ăn cá, về sau bảo ngự thiện phòng không cần mang cá cho ta, như vậy thật lãng phí..”

Trong mắt Bắc Thần Hàn ngay lập tức xuất hiện một tia kinh ngạc, hắn nhớ Tô Duyệt Duyệt của ngày trước từ nhỏ thích ăn nhất chính là cá, nàng luôn chạy theo hắn cùng đi bắt cá về ăn, bữa cơm mà không có cá, thế nào cũng sẽ khóc nháo lên, nháo đên khi nào có cá mới thôi, bây giờ Tô Duyệt Duyệt trước mắt này cư nhiên lại nói nàng không thích ăn cá, xem ra nàng thật sự không phải Tô Duyệt Duyệt trước đây.

Tuy là vậy, nhưng không biết tại sao, hắn đối với Tô Duyệt Duyệt này thế nào lại không hề cảm thấy chán ghét, hắn vốn là cực kỳ căm ghét cuộc hôn nhân sắp đặt, tuy nhiên bây giờ đổi thành Tô Duyệt Duyệt mới, có vẻ như cũng không đến mức quá đỗi chán ghét, ngược lại còn cảm thấy những ngày tháng sau này sẽ không hề buồn tẻ nha.

Tô Duyệt Duyệt nhìn nhìn Bắc Thần Hàn, không biết hiện giờ trong đầu hắn là đang suy nghĩ cái gì, ngay cả góc miệng cũng cong lên nở ra một nụ cười kỳ lạ.

“Uy, soái ca, ngươi có bệnh à! Một mình ngồi đây mà cũng có thể cười đến ngây ngốc như vậy, thật là kỳ lạ nha” Nàng vừa uống canh vừa nói.

Mục quang của Bắc Thần Hàn bỗng chốc sáng rực lên, nhìn thẳng vào Tô Duyệt Duyệt. “Bổn vương là đang nghĩ, đêm  nay sẽ như thế nào làm cho ngươi dục tiên dục tử”

“A…Khụ Khụ….Khụ Khụ….Ngươi….Khụ Khụ…” Tô Duyệt Duyệt  không thể ngờ được hắn sẽ nói như vậy, canh trong mồm ngay lập tức trực tiếp phun ra, xấu hổ sặc sụa một phen

___Hồng Trần__

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.