Thần Long Cửu Chuyển

Chương 64: Bát phương phong vũ hội Động Đình




Tuy lúc đó ý chí của Trần Lạc vững vàng, ý thức tỉnh táo, tinh thần lực không bị ăn mòn bao nhiêu nhưng mấy chuyện đó không phải vấn đề. Bản tính nam nhi là phong lưu, huống chi hắn làm việc chưa bao giờ suy nghĩ hậu quả. Bất đắc dĩ dù Trần Lạc có to gan, phóng túng đến đâu cũng không chịu được bị người nhìn trộm khi giao hoan cùng nữ nhân.

Trần Lạc nhìn thấu âm mưu của Mai tháp chủ, đoán chắc nàng sẽ đi Tiểu Kim Câu học viện tìm mình nên hắn không trở về. Trần Lạc tìm Úy Thiên Long chuẩn bị mấy linh đan cần thiết hằng ngày như ích cốc đan, sau đó hắn đi Tùng Lâm Tiểu linh Giới. Chỉ còn hơn một tháng là đến cuộc thi vào Trung Ương học phủ, hắn phải điên cuồng bế quan một tháng.

Tu luyện linh quyết có ba điểm quan trọng.

Thứ nhất là ngộ tíng, thứ hai là biên độ sóng linh hồn, thứ ba là vận chuyển linh lực.

Trong ba cái thì vận chuyển linh lực cần chăm chỉ khổ tu, quen tay hay việc, dần dần sẽ có ngày hoàn toàn nắm giữ.

Biên độ sóng linh hồn thì nhiều người kẹt tại đây. Bởi vì tu luyện một bộ linh quyết yêu cầu rất cao về độ mạnh linh hồn, tiết tấu biên độ sóng, tần suất cộng hưởng. Đây không phải vấn đề quen tay, dù ngươi có khổ tu đến mấy nếu độ mạnh linh hồn không đạt yêu cầu thì không tu luyện được.

Ngoài ra ngộ tính khá quan trọng, thứ này là vấn đề bẩm sinh. Có người thông minh có thể nhanh chóng lĩnh ngộ ra tinh túy linh quyết. Nếu là người ngốc sẽ mất thời gian rất lâu, thậm chí vĩnh viễn không thể lĩnh ngộ ra tinh túy linh quyết đó. Bởi vì ngộ tính là trời ban, hậu thiên khó thể bù đắp lại. Đương nhiên điều đó không tuyệt đối, một số người có thể sáng tạo kỳ tích.

Linh Quyết phẩm cấp càng cao thì càng huyền diệu khó hiểu, yêu cầu biên độ sóng linh hồn cao hơn, yêu cầu khắc khe vận chuyển linh lực.

Linh Quyết thượng phẩm huyền cấp có lẽ huyền diệu khó hiểu với người khác nhưng hoàn toàn không khó khăn với Trần Lạc, bởi vì từ khi linh hồn của hắn nhận hư vọng chi hỏa thiêu cháy, tịnh hóa thì trí tuệ mở rộng, ngộ tính tăng vọt. Dù là linh quyết không ẩn chứa nhiều tinh tủy nếu Trần Lạc tu luyện nhiều lần thì sẽ nhanh chóng lĩnh ngộ được ngay.

Còn biên độ sóng linh hồn càng không phải lo, bây giờ linh hồn của Trần Lạc dạt đến ba mươi sáu chấn phúc, mức độ khủng bố đã không thể dùng biến thái để hình dung. Linh lực vận chuyển không quá khó khăn với Trần Lạc, chỉ cần hắn nghiêm túc là sẽ nhanh chóng nắm giữ tinh túy vận chuyển. Nếu không như vậy thì Trần Lạc không thể nào cùng lúc tu luyện nhiều loại linh quyết.

Ngộ tính không là vấn đề, biên độ sóng linh hồn cũng ổn, vận chuyển linh lực càng không thành vấn đề.

Trần Lạc tu luyện linh quyết dĩ nhiên tiến bộ siêu nhanh. Trong một tháng Trần Lạc tu luyện bốn bộ linh quyết thượng phẩm huyền cấp sư Hống Khiếu, Liệt Diễm Khai Thiên Trảm, Tiệt Sát Điểm Thương Chỉ, Đại Hải Vô Lượng Úy Thiên Long tặng cho đến đại viên mãn. Tu vi của Trần Lạc từ linh lực ngũ chuyển đến lục chuyển. Trong Tùng Lâm Tiểu linh Giới không có linh khí, Trần Lạc nương nhờ ba trăm viên tụ linh đan tu đến lục chuyển.

Một tháng qua Trần Lạc luôn quan sát linh hải của mình.

Trần Lạc vẫn không cảm ứng được lực lượng cứng như đá hay sinh sôi không dứt, không biết linh hải to cỡ nào.

Trong linh hải vẫn mơ hồ như hỗn độn từ quang minh và hắc ám, khắp nơi sương mù. Mọi thứ trong linh hải không có gì thay đổi, nhưng cục đá hình trái tim to hơn trước kia một chút, càng đỏ rực. Trần Lạc cảm ứng có ngọn lửa đốt cháy bề mặt cục đá hình trái tim.

Khiến Trần Lạc giật mình nhất là linh lực Hỏa Giao Kình lớn hơn trước gấp đôi, càng có hình tượng hơn trước. Hỏa Giao Kình chỉ là một bộ tâm pháp linh quyết, đặt tên Hỏa Giao Kình bởi vì nó cương mãnh chứ không phải có thể tu ra hỏa giao. Tuy nhiên bây giờ tnfh huống trong linh hải của Trần Lạc là linh lực Hỏa Giao Kình khoanh tròn bên ỏng, đầu ở chính giữa, cơ thể vòng quanh sáu vòng, đuôi ở đằng sau, sừng như lộc, đầu như đà, miệng như cá sấu, mắt như rùa, tai như trâu, râu như tôm, bụng như rắn. May mắn con hỏa giao không có vảy và tứ chi, nếu không thì Trần Lạc nghi ngờ mình tu ra một con hỏa giao, khi đó lớn chuyện.

Tính thời gian cũng đã tới lúc, Trần Lạc sửa sang lại quay về Tiểu Kim Câu học viện.

Như Trần Lạc dự đoán, Đồ lão đầu nhi vừa nhận được tin liền chạy tới, nổi giận đùng đùng chửi hắn té tát. Đồ Khai Nguyên trách Trần Lạc lại biến mất không báo trước, hành động của hắn trong Trường Hồng trận tháp. Nghe cách nói của Đồ lão đầu nhi dường như sau khi Trần Lạc rời đi Mai tháp chủ chạy đi tìm lão ngay, còn uy hiếp bảo nếu Đồ Khai Nguyên không giao Trần Lạc ra thì hậu quả rất nghiêm trọng. Đồ lão đầu nhi rất tức giận, bởi vì lão lại cô đơn chiếc bóng. Đồ Khai Nguyên buộc Trần Lạc phải phụ trách với Tiết Thường Uyển.

Trần Lạc sớm đoán được Mai tháp chủ Trường Hồng trận tháp sẽ vì sự kiện kia mà bám chặt hắn, làm sao hắn chịu khuất phục? Trần Lạc chửi Đồ lão đầu nhi tồi tệ vô sỉ, trọng sắc vong nghĩa, trách Đồ Khai Nguyên lén cấu kết với lão tình nhân đào bẫy gài hàng hắn. Trần Lạc, Đồ lão đầu nhi chửi lộn um sùm. Đồ Khai Nguyên vì xoa dịu lão tình nhân nên nhất quyết đòi Trần Lạc chịu trách nhiệm với Tiết Thường Uyển. Trần Lạc thì mắng Đồ lão đầu nhi vô sỉ, vô dụng, mặc cho nữ nhân loay hoay.

Đồ lão đầu nhi, Trần Lạc chửi lộn thật lâu nhưng không ai tắng.

Chẳng hiểu sao cuối cùng đề tài kéo đến Trung Ương học phủ.

Cãi lộn thì cãi, tuy Đồ lão đầu nhi thường không lớn không nhỏ với Trần Lạc nhưng biết Trung Ương học phủ là nguyện vọng của hắn, là hy vọng của sư phụ Vân Du Tử.

Đồ lão đầu nhi thận trọng nói:

- Cuộc thi Trung Ương học phủ điều kiện cơ bản là mở linh hải, tiểu tử ngươi bế quan một tháng thì có...

- Xem như đã mở.

- Cái gì mà xem như mở? Rốt cuộc ngươi có mở ra mệnh chi linh hải hay không?

Thấy Đồ lão đầu nhi quan tâm mình làm Trần Lạc ngần ngừ.

Đồ Khai Nguyên biến sắc mặt, hồi hộp hỏi:

- Không lẽ mở mệnh chi linh hải đã thất bại?

- Cũng không xem như thất bại.

Trần Lạc không biết nên giải thích như thế nào. Trần Lạc đang do dự thì Đồ lão đầu nhi đã vươn tay tới gần, thúc giục ý thức thăm dò.

Mặt Đồ lão đầu nhi sa sầm, nghi ngờ hỏi:

- Linh hải của ngươi đâu?

Trần Lạc kinh ngạc hỏi:

- Lão cũng không cảm ứng được linh hải của ta?

- Cái gì mà ta không cảm ứng được? Tiểu tử ngươi căn bản không có linh hải!

Đồ lão đầu nhi liên tục điều tra mấy lần, rốt cuộc xác định Trần Lạc không có linh hải. Đồ Khai Nguyên hít sâu, suy tư.

- Tình huống gì?

Trần Lạc khẳng định hắn đã mở linh hải nhưng linh hải vô biên vô hạn nên hắn không cảm ứng được, xem biểu tình của Đồ lão đầu nhi thì lão cũng không cảm ứng được?

- Tuy thành tựu của gia gia không phải đại nghiệp vu sư nhưng biết một khi mở linh mạch thứ tám sẽ có cơ hội mở ra mệnh chi linh hải cứng như đá. Nhớ kỹ, đó chỉ là có cơ hội chứ không phải tuyệt đối, xác suất thất bại rất cao. Một khi mở ra thất bại...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.