Thần Long Cửu Chuyển

Chương 39: Đa tình nhất Ngọc Diện Thần Long




Bách Lý Mạch cũng muốn làm điều gì đó nhưng ngặt nỗi lần nào xuất môn du ngoạn Lãnh Thế Tuyệt cũng chường mặt theo phá rối. Làm hại hắn không làm được chuyện gì.

Lãnh Thế Tuyệt khinh bỉ nhìn hắn, giỡn sao ngươi rõ ràng muốn theo đuổi nương tử ta, còn muốn ta cho ngươi cùng nàng đơn độc xuất môn sao?

Bách lý Mạch vốn định trong thời gian này làm Nhược Ly đổi ý, nhưng đã bị bóp chết từ trứng nước rồi, âm mưu cũng muốn thực hiện nhưng hai người cứ dính như keo một khắc không rời làm sao có cơ hội ra tay.

Lãnh Thế Tuyệt biết Bách Lý Mạch sẽ không đơn giản từ bỏ mà sẽ sử dụng âm mưu quỷ kế muốn mang Nhược Ly rời đi hắn.

Nên nào dám lơi là một khắc cũng không rời Nhược Ly, bảo vệ nương tử là trọng yếu nhất những chuyện khác để sau.

Lãnh Tứ và Lãnh Tam đều trở về rồi theo mấy ngày nay quan sát, nàng cảm thấy Lãnh Tam là người gần giống như Lãnh Thế Tuyệt, tính tình Lãnh liệt, trầm mặc ít nói, cũng là một người khôn khéo.

Nàng đã muốn khẳng định nội gián đó là ai nhưng còn chưa đến lúc. Hơn nửa tháng trước tổ chức đấu giá hội thành công vượt ngoài dự định thu về một khoản tài phú khổng lồ.

Nếu đã muốn đối địch với Phượng Chiếu quốc thì nàng cần phải có Thế lực trong tay đủ lớn. Số tiền tài này vừa lúc đủ cho nàng chiêu binh, nhưng tuyệt đối không để người ngoài biết.

Ám Dạ các đã được mọi người biết đến, Vạn Bảo Sơn Trang cũng đã làm người khác chú ý. Phải làm sao chiêu nạp người mà không động tĩnh đây? Đau đầu thật.

Chớp mắt đã đến ngày thành hôn rồi. Hôm qua Nhược Ly đã được đón vào cung từ cung Hoàng hậu xuất giá theo lễ tiết của công chúa.

Nàng vừa chợp mắt một chút chưa kịp ngủ đã bị sốc dậy chuẩn bị cho ngày mai, nào tắm từ đầu tới chân rồi lại từ chân lên đầu, phải ngâm cả canh giờ dưới nước rải hoa, rồi chải chuốt, sửa soạn, v...v.....

Đến lúc nghe được tiếng Hoàng hậu chải đầu chúc phúc cho nàng theo phong tục mới tỉnh người ah..thật mệt chết người mà, chải xong bới một kiểu tóc cầu kì cài thật nhiều trâm vàng bảo ngọc đến nổi cổ nàng vì gắng gượng mà sắp gãy rồi.

Sau đó trùm Hỷ Khăn lên, rồi đi bái biệt Hoàng Thượng Hoàng hậu. Đến lúc nàng ngồi trong Hỷ phòng của Vương Phủ đã gần trưa rồi,

Lãnh Thế Tuyệt sớm đã dỡ khăn Hỷ, cho người tháo tóc rồi chuẩn bị ngự thiện cho nàng sau đó lui ra tiếp khách khứa.

Lãnh Thế Tuyệt biết Nhược Ly mệt mỏi, nên bỏ qua khách nhân Gấp gáp về phòng vén khăn Hỷ chuẩn bị cho nàng nghỉ ngơi. Nhược Ly mệt mỏi hắn càng đau lòng ah.

Đến lúc Lãnh Thế Tuyệt trở về người say mềm rồi, hắn là Chiến Vương cao cao tại thượng hiếm có dịp nào chuốt rượu hắn đương nhiên phải tận lực rồi.

Bản thân hắn hôm nay rất vui mừng dĩ nhiên cũng không từ chối một ai. Dù tửu lượng hắn có cao đến đâu mỗi người một ly cũng đủ nhấn chìm hắn rồi chứ nói gì say.

Bước loạn choạng đến bên giường, nhìn người đang ngủ ngon lành trên giường sắc mặt nhu hoà cùng vui vẻ khẽ cười.

Nhìn thấy bình rượu đặt trên bàn Hắn hình như vẫn chưa uống rượu giao bôi với Ly Nhi ah, lắc lắc đầu cho tỉnh chút, bước đến cầm lấy nguyên bình rượu rồi quay lại giường ngồi xuống tay khẽ vuốt ve gương mặt người mà hắn yêu trọn kiếp này.

Đưa bình rượu lên uống một ngụm cuối xuống hôn lên môi Nhược Ly vừa hôn vừa bón rượu qua Nhược Ly nhíu mày nàng bị cảm giác tê ngứa và cay nồng trên môi đánh thức,

Vô thức nuốt xuống hớp rượu Lãnh Thế Tuyệt bón sang đầu lưỡi khẽ chạm vào vật nghịch ngợm đang quấy phá trong miệng nàng, được nàng đáp lại Lãnh Thế Tuyệt càng không muốn rời càng hôn sâu hơn như muốn nuốt hết không khí của nàng mới cam lòng.

Tay dần mờ mở áo của Nhược Ly chợt một cánh tay đưa lên nắm lấy cổ áo hắn trời đất xoay chuyển, nàng đã ngồi trên người hắn.

" từ hôm nay chàng là của ta! nếu một ngày chàng phản bội ta.... " Hơi dừng lại tay khẽ vuốt đến trái tim Lãnh Thế Tuyệt " ta sẽ giết chàng! "

Cầm tay nàng đưa đến bên môi đặt xuống một nụ hôn. " Ta Lãnh Thế Tuyệt, nếu như phụ nàng sẽ cam tâm tình nguyện bị nàng giết, Tuyệt không phản kháng "

Nhược Ly nở nụ cười sáng lạng.

" Đây là chàng nói, nếu như chàng dám phản bội, ta không ngại khuynh tẫn Thiên hạ này, giẫm nát thứ chàng muốn bảo vệ " Hơi sửng sờ,

" hối hận sao? Đã muộn! Chàng là của ta tuyệt không thay đổi " Nhược Ly bá đạo nói làm cho hắn ngạc nhiên, Nhược Ly tuy cường hãn nhưng mà chưa bao giờ có vẻ mặt như vậy, đây là vì hắn sao? Khoé môi nở nụ cười rực rỡ.

" Ta yêu nàng Ly Nhi" ánh mắt nhu tình nhìn thẳng nàng nói từng chữ

" ta cũng yêu chàng, Thế Tuyệt! " một nụ hôn ngọt ngào nóng bỏng. Một đêm xuân sắc không miên. Ánh trăng cũng thẹn thùng nắp sau đám mây.

Đến qua giờ trưa người trên giường mới tỉnh dậy. Đặt một nụ hôn lên trán nàng

" sớm nương tử! " hắn đã thức rất lâu nhưng muốn ôm nàng ngắm nhìn nàng.

Chớp chớp mắt lấy tay khẽ che lại ánh sáng, định thần lại mới nhớ lúc nãy có tiếng nói quay sang thấy Lãnh Thế Tuyệt đang tươi cười ôn nhu nhìn nàng, mới chậm rãi nhớ lại chuyện hôm qua, bọn họ thành hôn rồi ah, nở nụ cười Hạnh phúc

" sớm tướng công! " nói xong cũng hôn lên má hắn một cái.

" nương tử, không phải nơi đó! " chỉ chỉ môi mình Mỗ phúc hắc nào đó muốn ăn đậu hủ.

" vẫn chưa rửa mặt ah" nhìn mặt hắn xị xuống bó tay rồi, ngước lên chạm môi vào môi hắn rồi rời đi ngay.

" đã được chưa? "

"Hi hi, được rồi! Đến ta ôm nàng đi tắm " sáng hắn đã phân phó người chuẩn bị nước nóng sẵn để lúc Nhược Ly thức dậy sẽ đi tắm, đây là thói quen của nàng từ đời trước vẫn duy trì tới giờ..

Hôm sau Nhược Ly đã thức sớm để tiển Bách Lý Mạch về nước. Sư huynh đã ở lại với nàng nhưng dù gì y vẫn là quân Vương một nước, sao có thể mãi không quay về. Nàng và Lãnh Thế Tuyệt đến phủ quận chúa đón Bách Lý Mạch rồi mới rời thành.

Đứng trước cửa thành.

" muội về đi, không phải không có gặp lại " Đưa tay xoa đầu Nhược Ly. Lãnh Thế Tuyệt rất muốn vô cùng muốn chém rụng cánh tay đó đi, nhưng hắn biết Nhược Ly xem hắn ta là người thân nên hung hăng trừng mắt nhìn Bách Lý Mạch

" Huynh cũng nói sẽ về dược cốc nhưng mà đã đi là mấy năm nếu muội không đến đây huynh cũng sẽ không về "

Nàng chỉ có sư phụ và sư huynh là người thân nhất của nàng, có lẻ vì họ là người nàng gặp đầu tiên, cũng là người Chăm sóc nàng, mới tưởng là không để ý, đến lúc Nhìn huynh ấy sắp đi không biết bao giờ gặp lại trong lòng vẫn hơi khó chịu..

Bên hông bỗng bị siết chặt. Nhìn thoáng qua Lãnh Thế Tuyệt đang trấn an nàng, trong lòng như chảy một dòng nước ấm áp nàng vẫn còn hắn, đây là tướng công của nàng.

" Đừng buồn, lúc trước vì ta bận quá không thể về thăm muội. Thế này đi, đến lúc Linh Nhi khỏi muội viết thư cho ta hay ta sẽ đến đón Linh Nhi cũng đến thăm muội. Có được không?"

" đành vậy!"

" linh Nhi phiền muội chăm sóc giúp ta, nếu muội ấy gây phiền toái muội cứ thẳng tay trị muội ấy, biết không? " như nữa đùa cười cười nói

" ân! Muội sẽ, sư huynh phải chăm lo bản thân ! "

" ta đi, bảo trọng " Ly Nhi ta sẽ gặp lại, muội sẽ về bên cạnh ta, sớm thôi!

Đã hết nghỉ phép Lãnh Thế Tuyệt phải lên triều sớm nên mấy ngày nay Nhược Ly lại có thời gian xuất môn rồi. Cũng ít lâu rồi nàng không đến Ám Dạ các chỉ qua thư từ một chút chuyện trọng yếu.

Vận nam trang đi một vòng lại đến phòng nàng trong Ám Dạ các khoác áo choàng màu tím đeo thêm mặt nạ mới rung chuông

" các chủ "

" miễn lễ đi, nói một số thông tin gần đây đi "

" Bẩm các chủ có vài người đến tìm người chữa bệnh. Thời gian trước tìm kiếm thông tin về Phượng Gia vẫn tiếp tục mấy ngày trước có manh mối mới"

" manh mối? "

" thuộc hạ điều tra hết thảy lại người trong Phượng Gia mới phát hiện Phu nhân của Gia chủ Phượng Gia Phượng Bất Hối không hợp Lý lắm, lai lịch bất minh. Thuộc hạ đã kiểm tra lại Lúc thảm sát ở Phượng Gia chỉ có bà ta là Bị hủy khuôn mặt "

" ồ! ? "

" thân Thế bất minh mà tử trạng cũng đặc biệt. lúc đó nghe nói là Gia chủ Phượng Gia đã cứu một cô nương về nói là một cô nhi, sau đó lập làm phu nhân, nhưng người đều nói vị phu nhân này ôn nhu thiện lương, tài hoa hơn người như là một danh môn khuê tú xuất chúng. Tuyệt không giống như là một cô nhi mà Phượng Gia chủ đã nói, nên thuộc hạ mới điều tra. Thì ra năm đó Gia chủ Phượng Gia đến là Đông Lăng quốc sau đó mới mang nàng ta về. Thuộc hạ đã phái người đến Đông Lăng quốc điều tra chuyện năm đó, rất có thể tìm ra chút ít manh mối "

Chuyện này sao giờ lại đến Đông Lăng quốc rồi, y như một mê võng, vốn nghĩ tìm ra là Thái Hậu và Phượng Chiếu đế âm mưu, nhưng sao giờ lại..

" Cứ điều tra tiếp đi có thể lần ra đầu mối tìm ra người mà ta muốn tìm là được, những tin tức khác tự xử lý đi, lui xuống "

" Dạ, các chủ! " tự động lui ra chỉ còn Ám Nhất và Ám Nhị ở lại.

" Chuyện lần trước làm rất tốt, bên Vạn Bảo Sơn Trang cứ tiếp tục duy trì như vậy, để Ám Tam lo đi. Hai người các ngươi sẽ làm chuyện khác, chuyện này thập phần trọng yếu, hai ngươi có dám tiếp nhận? " giọng nói trầm trầm vang lên

"quyết không phụ mệnh"

" Hảo! Ta cho các ngươi tất cả tiền tài thu được trong đấu giá hội, các ngươi dùng số tiền này Chiêu binh, luyện binh, nhưng tuyệt đối phải bí mật. Chia nhau ra hành động sẽ dễ dàng hơn, không được làm người khác chú ý! "

" thuộc hạ Lãnh mệnh, Tuyệt không làm các chủ thất vọng "

" cái này thưởng cho các ngươi " hai bình nhỏ chia ra rơi vào tay hai người

" dùng đi, ta sẽ hộ pháp cho các ngươi. "

hai người kia không nói một lời mở nắp lấy viên thuốc nuốt vào ngồi xuống. Một canh giờ trôi qua hai người mới đứng dậy ngăn không được cuồng hỷ nơi đáy mắt, khi nhìn về Nhược Ly là trung thành cùng sùng bái.

" tạ các chủ ban thưởng" công lực của bọn họ gia tăng ít nhất mười năm ah

" đi đi, ta muốn chậm nhất nửa năm ta sẽ thấy binh đoàn mà ta muốn "

" Dạ"

Sau khi từ Ám Dạ các ra lại vòng qua phủ quận chúa, kỳ thật phủ quận chúa và Chiến Vương Phủ chỉ cách nhau một khúc cua mà thôi,

mấy ngày gần đây Linh Lan luôn tới Vương Phủ tìm nàng trị liệu không cũng tìm nàng chơi đùa gì đó giải sầu.

Bởi vì nàng ấy là muội muội của sư huynh với lại nàng ta cũng rất trong sáng nên nàng cũng buôn lỏng cảnh giác, xem nàng ấy như muội muội mà lo lắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.