Thần Đang Nhìn Ngươi Đấy

Chương 51




Lương Tùng nói: "Anh không cần phải lo lắng, chuyện anh đăng ký kết hôn với tiểu Linh chúng tôi sẽ không nói ra ngoài. Anh có sự nghiệp của anh, tiểu Linh ở sau lưng anh sẽ làm một người vợ hiền là được, tôi thấy nó yêu anh như vậy, không ngại hi sinh vì anh đâu."

Lương Nguyệt Linh vui vẻ gật đầu.

Khâu Tử Kiện đâm lao phải theo lao, hắn đầu óc xoay chuyển thật nhanh, gật đầu nói: "Được, ngày mai chúng cháu sẽ đi đăng kí."

Lương Tùng nói: "Việc gì phải chờ tới ngày mai, hôm nay đi làm luôn."

Khâu Tử Kiện nói: "Nhưng hôm nay là chủ nhật."

Lương Tùng nói: "Chủ nhật thì sao? Chỉ cần một cú điện thoại của tôi, bộ môn dân chính sẽ lập tức làm cho cậu."

Khâu Tử Kiện triệt để hết cách rồi, Lương Tùng là cáo già, đã chặn tất cả đường lui của hắn, hắn thầm mắng mình lắm miệng, việc gì phải đề xuất cưới Lương Nguyệt Linh, mình như vậy không phải là không có tự trọng ư? Lương Nguyệt Linh thần kinh không bình thường, mình còn có tiền đồ tốt đẹp, không thể kết thúc trên người cô ta. Nhưng nếu không cưới Lương Nguyệt Linh, Lương Tùng thế tất sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu bị định tội thì con đường ngôi sao của mình cũng xong rồi.

Lương Tùng lạnh lùng nói: "Sao? Anh không muốn ư?"

Khâu Tử Kiện trong khoảng thời gian ngắn đã nhanh chóng cân nhắc lợi hại, cuối cùng cắn răng đưa ra quyết định: "Nguyện ý, cháu nguyện ý, chú, chú cứ xem rồi an bài!"

Lương Nguyệt Linh kích động đến nỗi nước mắt tuôi rơi, nhưng dù sao vẫn không quên rụt rè nói: "Tử Kiện, quá đột ngột rồi... anh.. anh vẫn còn chưa hỏi ý kiến của em mà."

Khâu Tử Kiện nghĩ thầm, hỏi cái con mẹ cô, cô bằng lòng là cái chắc, tôi con mẹ nó mới là không muốn này, nhưng tình thế bức bách, không đồng ý cũng không được. Hắn nắm tay Lương Nguyệt Linh, thâm tình chân thành nói: "Linh, em có nguyện ý gả cho anh không? Có nguyện ý làm nữ nhân đứng phía sau anh không?"

Lương Nguyệt Linh liều mạng gật đầu.

Lương Tùng đã đi sang một bên gọi điện thoại, lúc trở lại, nói với Khâu Tử Kiện: "Đi thôi, tôi dẫn hai đứa đi làm giấy kết hôn."

Khâu Tử Kiện thật sự là khóc không ra nước mắt, hắn nói khẽ: "Cháu có lời muốn nói với chủ nhiệm Trương."

Lương Tùng gật gật đầu, y kéo tay cháu gái mình, nói: "Chúng tôi ra ngoài chờ anh."

Hai chú cháu Lương Tùng đi rồi, Khâu Tử Kiện vẻ mặt cầu xin nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, anh cứu tôi với, anh cứu tôi với."

Trương Dương lực bất tòng tâm lắc đầu, việc này hắn thực sự không tiện nhúng tay, Lương Tùng cũng không phải là dễ chọc, Khâu Tử Kiện hiện tại bị y nắm được nhược điểm, thằng ôn này vì thoát thân mà vừa rồi ăn nói lung tung, Trương Dương nói: "Anh lớn như vậy rồi mà không biết đạo lý họa là từ ở miệng mà ra à? Lời là do anh nói, anh nói ra rồi thì phải chịu trách nhiệm, kỳ thật anh cũng có thiệt thòi gì, Lương Nguyệt Linh trông cũng không tồi, lại có chú làm quan, anh chiếm tiện nghi lớn thì có, tự dưng có được một hoàng hoa khuê nữ, đừng có gia vờ ủy khuất nữa."

Khâu Tử Kiện thật sự là bị gãy răng màchỉ đành nuốt vào bụng, nghĩ thầm hoàng hoa khuê nữ cái rắm, cô ta căn bản không phải vậy, nhưng những lời này bất kể là như thế nào cũng không thể nói lung tung được. Đi làm giấy kết hôn thì đi, chỉ cần không phải ngồi tù, chỉ cần có thể vượt qua được nguy cơ trước mắt một cách bình an, hắn coi như xui xẻo.

Khâu Tử Kiện lại nói: "Chủ nhiệm Trương, chuyện tôi và Lương Nguyệt Linh đăng ký kết hôn anh đừng nói với ai nhé, dựa theo quy định của công ty, chuyện lớn như nghệ sĩ kết hôn phải được sự đồng ý của công ty."

Trương Dương đối với chuyện của hắn vốn cũng không có hứng thú lắm, nhìn thấy chuyện này cuối cùng cũng có thể giải quyết một cách hòa bình, hắn cũng yên tâm.

Rời khỏi bệnh viện, lại nhìn thấy Lương Tùng đứng ở dưới lầu chưa đi, Trương Dương có chút kinh ngạc nói: "Bộ trưởng Lương, ngài không đi à?"

Lương Tùng lắc đầu nói: "Bọn họ kết hôn, tôi đi theo làm gì?"

Trương Dương cười nói: "Ngài không sợ cháu rể của ngài bỏ chạy ư?"

Lương Tùng nói: "Hắn dám à, tôi đã bảo hai cảnh sát áp tải hắn đi, dám chạy, tôi sẽ lập tức đưa hắn lên pháp viện."

Trương Dương bật người, thầm nghĩ Khâu Tử Kiện cũng thật là xúi quẩy, gặp loại nhân vật như Lương Tùng, hắn làm sao mà chạy cho nổi.

Lương Tùng nói: "Đứa cháu gái này của tôi thần kinh có chút vấn đề, Khâu Tử Kiện hắn cho rằng tôi không nhìn ra, muốn dùng đính hôn để lừa tôi, nhưng hắn chỉ là một ngôi sao cấp hai của Hongkong mà thôi."

Trương Dương nói: "Thật ra cố ghép họ lại ở cùng một chỗ, về sau cũng chưa chắc đã hạnh phúc."

Lương Tùng nói: "Ít nhất cũng có hôn nhân, ít nhất cũng có thể khiến tiểu Linh hạnh phúc một đoạn thời gian, hắn muốn ly hôn cũng không dễ dàng như vậy đâu."

Trương Dương trong lòng hiểu rõ, Lương Tùng làm như vậy là có mục đích giữ sĩ diện, y tại Nam Tích dẫu sao cũng là nhân vật có uy tín và danh dự, nếu cháu y bị Khâu Tử Kiện chơi không như vậy, về sau còn không biết có bao nhiêu sẽ chê cười y. Nếu Khâu Tử Kiện đã không biết sống chết cố lao vào họng súng, y cũng vui mừng thuận nước đẩy thuyền, sự gừng càng già càng cay đã được thể hiện hết trên người Lương Tùng.

Lương Tùng nói: "Hôm nay thái độ của tôi không tốt, Trương Dương, cậu trăm ngàn lần đừng để bụng nhé."

Trương Dương cười nói: "Sao lại vậy chứ, việc nà đổi lại là ai cũng sẽ nóng giận, có điều hiện tại thì tốt rồi, chuyện xấu hóa thành chuyện tốt."

Lương Tùng nói: "Đợi khi nào uống rượu mừng tôi nhất định sẽ mời cậu."

Trương Dương mỉm cười gật đầu đáp ứng, một chuyện đau đầu cuối cùng cũng được giải quyết, nhưng đối với Trương Dương mà nói chuyện này vẫn chưa xong, hắn nói với Lương Tùng: "Bộ trưởng Lương, tôi vừa rồi đã kiểm tra, người báo án với đồn công an, tố cáo chị Lương là Đoàn Kim Long, chủ tịch của Hải Thiên."

Hang hàng lông mày của Lương Tùng nhíu lại, y cũng đang cân nhắc chuyện này, rốt cuộc là ai lớn gan như vậy dám tố cáo cháu mình bán dâm? Trương Dương nói như vậy chẳng khác nào đã chứng thực là Đoàn Kim Long ở sau lưng phá rối.

Trương Dương đem ân oán của mình và Đoàn Kim Long ra kể một lượt, đặc biệt nói rõ Đoàn Kim Long khơi mào mâu thuẫn giữa mình và Thạch Thắng Lợi, Lương Tùng nghe đến đây đã có chút minh bạch, chuyện này loạn thành cục diện như hiện tại, Đoàn Kim Long khẳng định là kẻ đứng sau giật dây, y muốn chuyển toàn bộ mâu thuẫn lên người Trương Dương cho nên mới mang Lương Nguyệt Linh đến đồn công an, tố cáo cô ta bán dâm, như vậy có thể lợi dụng chuyện này để đả kích Trương Dương, sự phát triển của sự việc quả thực là vậy, nếu không phải chuyện xuất hiện biến chuyển bất ngờ, mình tất nhiên sẽ như nước với lửa cùng Trương Dương, môt người làm sinh ý không ngờ lại lớn gan như vậy, Lương Tùng lạnh lúng nói: "Đoàn Kim Long hắn là không muốn làm nữa rồi."

Trương Dương nói: "Tôi thấy hắn cũng không muốn làm nữa rồi, đợi sau khi trận đấu ngôi sao chấm dứt, tôi sẽ tìm hắn tính sổ."

Lương Tùng nói: "Tính cho tôi một phần."

Trương Dương gật đầu mỉm cười.

Vương Chuẩn cho dù năng lực lớn cỡ nào thì trong vòng một ngày cũng mang tới được một đội bóng đá ngôi sao cho Trương Dương, có điều lần này y rõ ràng dụng tâm hơn rất nhiều, lợi dụng nhân mạch của hắn mời một đôi nhân vật cấp đế hậu là Lưu Đức Chính và Tịch Nhược Lâm, còn mời cả ngôi sao ca nhạc Trâu Đức Long hiện tại đang nổi như cồn ở Hongkong tới nữa, hai người trước tới có thể là bởi vì Vương Chuẩn là ân sư của bọn họ, lại vừa hay đều đang đóng phim ở Thượng Hải, Trâu Đức Long nguyên ý đến là bởi vì Vương Chuẩn đáp ứng năm nay sẽ quay một bộ phim điện ảnh cho hắn.

Vương Chuẩn vẻ mặt đau khổ nói với Trương Dương: "Tôi chỉ có bản sự như vậy thôi, ba người bọn họ trưa nay sẽ tới, còn những người khác tôi gọi nhưng không tới."

Trương Dương vừa nghe thấy ba cái tên này đã biết rằng ba vị này đều là minh tinh tuyến một, Vương Chuẩn quả thực đã xuất lực, xem ra không tạo áp lực cho y thì không được. Trương Dương cười nói: "Thôi thì coi như tạm được, dẫu sao thì đám minh tinh hạng hai đó của anh vẫn chưa đi, bảo họ ra sân đá bóng, còn ba người tuyến một kia thì phụ trách biểu diễn."

Vương Chuẩn thầm nghĩ thế này mà gọi là tạm được à, vì chuyện của anh mà tôi phải đi cầu xin đến rách cả miệng, y vẫn quan tâm tới chuyện của Khâu Tử Kiện, luật sư được mời từ Hongkong buổi trưa cũng sẽ đến nơi, Vương Chuẩn đã chuẩn bị tốt để ra tòa. Y nói khẽ: "Chuyện của Khâu Tử Kiện thế nào rồi?"

Trương Dương nói: "Hắn không sao cả."

Vương Chuẩn nghe thấy Trương Dương nói như vậy, có chút không tin nói: "Không sao ư? Thật sự là không sao ư?"

Trương Dương cười nói: "Tôi lừa anh làm gì? Chắc là lúc này đã ký giấy kết hôn với Lương Nguyệt Linh rồi."

Vương Chuẩn há hốc miệng nói: "Gì cơ?" Tin này thật sự khiến y không thể tưởng tượng nổi.

Trương Dương nói: "Tôi cũng kinh ngạc, Lương Tùng muốn kiện hắn, Khâu Tử Kiện này da mặt dày số một, suy nghĩ cũng rất linh hoạt, ngay tại chỗ tỏ ý muốn cưới Lương Nguyệt Linh làm vợ, Lương Nguyệt Linh cũng nguyện ý, nếu đã là lưỡng tình tương duyệt, người khác cũng không tiện phản đối."

Vương Chuẩn nói: "Thực sự ký giấy kết hôn rồi à?"

Trương Dương lại khẳng định: "Thật, chuyện này anh cũng đừng để lộ ra ngoài nhé, Khâu Tử Kiện sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến con đường thành sao của hắn."

Vương Chuẩn lúc này cuối cùng cũng tin đây là sự thật, không ngờ chuyện này lại vòng vèo như vậy, có điều cũng may là chuyện này cuối cùng cũng được giải quyết, Khâu Tử Kiện ký giấy kết hôn cũng không sao, sau này có thể ly hôn, có điều vì tiền đồ nên phải làm tốt công tác bảo mật, Vương Chuẩn vốn định toàn lực lăng xê Khâu Tử Kiện, cũng không muốn tâm huyết của mình bị uổng phí, có điều giấy không thể gói được lửa, chuyện này chỉ sợ không giấu được công chúng dễ dàng như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.